Chương 67: Không khống chế được…
Diệp Sáp
22/06/2017
“Làm gì thế? Muốn tới thì vào nhanh lên, nếu không thì đóng cửa lại,
lạnh chết được!” Đợi thật lâu cũng không thấy lão Đại có phản ứng gì, Dạ Ngưng vò tóc không kiên nhẫn làu bàu nói. Thiệt tình, không phải thời
kỳ tiền mãn kinh thì là gì, phiền chết được, không đáng yêu như trước
kia chút nào.
Dạ Ngưng và lão Đại từ lúc còn ở khoa chính quy đã cùng tắm rửa với nhau, lúc mới đầu hai người đều rất không được tự nhiên, mặt đầy ngượng ngùng nhìn thân thể đối phương, đợi đến năm thứ tư liền hoàn toàn thay đổi. Dạ Ngưng thường xuyên lười tự thoa sữa tắm, trực tiếp đưa miếng kì lưng cho lão Đại, lão Đại quả thực giống như mẹ nàng vậy, cung cấp phục vụ mang tính toàn thân, ngay cả bộ ngực cũng giúp nàng thoa, có một lần khiến cho bạn học ở một bên nhìn mà nghẹn họng trân trối.
“……”
Người ở phía sau lại vẫn trầm mặc, gió lạnh theo cánh cửa mở nhắm thẳng vào trong mà thổi, Dạ Ngưng khẽ rùng mình, nghẹn một bụng tức, xoay phắt người lại, trừng mắt: “Tao nói mày –”
“Bộp” một tiếng, miếng kì lưng trong tay rơi xuống đất, Dạ Ngưng không thể tin được nhìn người đứng trước mặt: “Vũ, Vũ Hàm?”
Tiếu Vũ Hàm dựa vào cửa, hai tay khoanh lại, cười như không cười nhìn Dạ Ngưng. Hẳn là sắp đi ngủ, trên người chỉ mặc một kiện áo ngủ màu trắng ngà rộng thùng thình, ngực lộ da một mảng da thịt trắng như tuyết, xương quai xanh dưới ngọn đèn phòng tắm ánh lên nhìn đặc biệt mê người, nếu là trước kia, Dạ Ngưng đã sớm nhào tới rồi, nhưng mà lúc này…
“Ách…”
Biểu tình theo thói quen này của Tiếu Vũ Hàm làm cho Dạ Ngưng từ trong kinh ngạc phục hồi lại tinh thần, lập tức nâng tay che kín ngực, hai chân chụm lại với nhau, dịch về phía bức tường.
Ai có thể nói cho nàng…Vì sao Vũ Hàm lại ở trong này không? Lão Đại đâu? Ngay cả cửa cũng trông chừng không xong thì còn có thể làm được chuyện gì nữa?
“A, em trốn cái gì?” Tiếu Vũ Hàm nhìn Dạ Ngưng, giận dữ cười đáp, vừa nói còn vừa dùng ánh mắt đánh giá thân thể Dạ Ngưng, không một chút che dấu, trực tiếp tự nhiên.
“Vũ Hàm, cô nghe em giải thích…” Dạ Ngưng cắn môi, khóc không ra nước mắt nhìn Tiếu Vũ Hàm, xong rồi, xong rồi, những lời vừa rồi vốn muốn nói với lão Đại đều để Vũ Hàm nghe thấy hết rồi…Oan uổng quá, cho dù nàng có đói bụng ăn quàng thế nào thì cũng không thể nhào vào lão Đại được, Vũ Hàm, cô nhất định phải tin tưởng sự trong sạch của em!
Tiếu Vũ Hàm nhìn Dạ Ngưng hừ nhẹ một tiếng, nét tươi cười trên mặt tan biến, trong nháy mắt liền trở mặt. Trong lòng cô cũng biết là Dạ Ngưng và lão Đại không có gì, nhưng mà nghe được những lời mang tính cực kỳ khiêu khích kia thì lòng rất không thoải mái, huống chi người cô yêu đến tận xương lại cứ đứng trong bộ dạng “nguyên thủy” như vậy ở trước mặt, có ý nghĩ khác thường cũng là chuyện bình thường.
Cổ họng có chút khô khốc, Tiếu Vũ Hàm nhìn rồi lại nhìn Dạ Ngưng chằm chằm. Trước kia cô đã từng tưởng tượng về thân thể Dạ Ngưng, tuy nói sau đó hai người từng bình thản đối diện, nhưng khi ấy phần nhiều bởi vì ngượng ngùng không dám nhìn tới thân thể Dạ Ngưng, mà lúc này đây, nương theo cơn giận có thể nhìn một lượt không xót chút gì, bộ ngực tuy nhỏ lại rất thẳng, hai chân thon dài khép chặt, còn có từng giọt từng giọt nước nhỏ từ trên cổ xuống, kích thích khiến trái tim Tiếu Vũ Hàm đập kịch liệt.
Dạ Ngưng và lão Đại từ lúc còn ở khoa chính quy đã cùng tắm rửa với nhau, lúc mới đầu hai người đều rất không được tự nhiên, mặt đầy ngượng ngùng nhìn thân thể đối phương, đợi đến năm thứ tư liền hoàn toàn thay đổi. Dạ Ngưng thường xuyên lười tự thoa sữa tắm, trực tiếp đưa miếng kì lưng cho lão Đại, lão Đại quả thực giống như mẹ nàng vậy, cung cấp phục vụ mang tính toàn thân, ngay cả bộ ngực cũng giúp nàng thoa, có một lần khiến cho bạn học ở một bên nhìn mà nghẹn họng trân trối.
“……”
Người ở phía sau lại vẫn trầm mặc, gió lạnh theo cánh cửa mở nhắm thẳng vào trong mà thổi, Dạ Ngưng khẽ rùng mình, nghẹn một bụng tức, xoay phắt người lại, trừng mắt: “Tao nói mày –”
“Bộp” một tiếng, miếng kì lưng trong tay rơi xuống đất, Dạ Ngưng không thể tin được nhìn người đứng trước mặt: “Vũ, Vũ Hàm?”
Tiếu Vũ Hàm dựa vào cửa, hai tay khoanh lại, cười như không cười nhìn Dạ Ngưng. Hẳn là sắp đi ngủ, trên người chỉ mặc một kiện áo ngủ màu trắng ngà rộng thùng thình, ngực lộ da một mảng da thịt trắng như tuyết, xương quai xanh dưới ngọn đèn phòng tắm ánh lên nhìn đặc biệt mê người, nếu là trước kia, Dạ Ngưng đã sớm nhào tới rồi, nhưng mà lúc này…
“Ách…”
Biểu tình theo thói quen này của Tiếu Vũ Hàm làm cho Dạ Ngưng từ trong kinh ngạc phục hồi lại tinh thần, lập tức nâng tay che kín ngực, hai chân chụm lại với nhau, dịch về phía bức tường.
Ai có thể nói cho nàng…Vì sao Vũ Hàm lại ở trong này không? Lão Đại đâu? Ngay cả cửa cũng trông chừng không xong thì còn có thể làm được chuyện gì nữa?
“A, em trốn cái gì?” Tiếu Vũ Hàm nhìn Dạ Ngưng, giận dữ cười đáp, vừa nói còn vừa dùng ánh mắt đánh giá thân thể Dạ Ngưng, không một chút che dấu, trực tiếp tự nhiên.
“Vũ Hàm, cô nghe em giải thích…” Dạ Ngưng cắn môi, khóc không ra nước mắt nhìn Tiếu Vũ Hàm, xong rồi, xong rồi, những lời vừa rồi vốn muốn nói với lão Đại đều để Vũ Hàm nghe thấy hết rồi…Oan uổng quá, cho dù nàng có đói bụng ăn quàng thế nào thì cũng không thể nhào vào lão Đại được, Vũ Hàm, cô nhất định phải tin tưởng sự trong sạch của em!
Tiếu Vũ Hàm nhìn Dạ Ngưng hừ nhẹ một tiếng, nét tươi cười trên mặt tan biến, trong nháy mắt liền trở mặt. Trong lòng cô cũng biết là Dạ Ngưng và lão Đại không có gì, nhưng mà nghe được những lời mang tính cực kỳ khiêu khích kia thì lòng rất không thoải mái, huống chi người cô yêu đến tận xương lại cứ đứng trong bộ dạng “nguyên thủy” như vậy ở trước mặt, có ý nghĩ khác thường cũng là chuyện bình thường.
Cổ họng có chút khô khốc, Tiếu Vũ Hàm nhìn rồi lại nhìn Dạ Ngưng chằm chằm. Trước kia cô đã từng tưởng tượng về thân thể Dạ Ngưng, tuy nói sau đó hai người từng bình thản đối diện, nhưng khi ấy phần nhiều bởi vì ngượng ngùng không dám nhìn tới thân thể Dạ Ngưng, mà lúc này đây, nương theo cơn giận có thể nhìn một lượt không xót chút gì, bộ ngực tuy nhỏ lại rất thẳng, hai chân thon dài khép chặt, còn có từng giọt từng giọt nước nhỏ từ trên cổ xuống, kích thích khiến trái tim Tiếu Vũ Hàm đập kịch liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.