Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng

Chương 92: Năm chữ…

Diệp Sáp

22/06/2017

Dạ Ngưng bị Tiếu Vũ Hàm nhìn đến mặt đỏ lên, ho một tiếng quay đầu đi, lén nhéo đùi Hiệp Nhiên một cái. Ăn cơm của ông đi, sao cứ nhiều lời vớ vẩn vậy.

Hiệp Nhiên đầy khoa trương hét lên một tiếng, bắt lấy tay Dạ Ngưng, cười không ngừng: “Làm gì, làm gì thế, đừng ở trước mặt hai vị mỹ nữ âu yếm anh thế chứ?”

Dạ Ngưng hít một hơi khí lạnh, dư quang thấy sắc mặt Tiếu Vũ Hàm xanh mét, liền cắn cắn môi, cúi đầu không nói một câu, trong lòng có phần ủy khuất. Nàng và Hiệp Nhiên hai người thanh thanh bạch bạch, gọi hắn đến bất quá là vì để trợ trận, Vũ Hàm, cô làm gì lại nhìn em như vậy? Một chút tin tưởng cũng không dành cho em sao? Hai chữ “tin tưởng” xẹt qua đáy lòng, Dạ Ngưng khựng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Tiếu Vũ Hàm.

Tiếu Vũ Hàm ngơ ngác nhìn Dạ Ngưng, sắc mặt không tốt lắm, nỗi thương tâm cùng thất vọng tràn đầy trong mắt hiển hiện rõ ràng không thể nghi ngờ.

“Ngưng Ngưng, một lát nữa cơm nước xong hai chúng ta cùng về nhà nhé.” Hiệp Nhiên vừa gặm xương vừa ồn ào, vẻ mặt cười cười xấu xa. Quen biết Dạ Ngưng lâu như vậy, hắn còn chưa từng bắt gặp bộ dạng kinh ngạc này của nàng, nghĩ tới vẻ đắc ý ngày thường của người này, trong lòng đầy vui vẻ sảng khoái.

Tiếu Vũ Hàm nghe xong lời Hiệp Nhiên nói liền mất tự nhiên lắc lắc đầu, tự giễu cười cười, chậm rãi cúi đầu. Như thế, khiến Dạ Ngưng thực hoảng.

Một tay tóm lấy cổ tay Hiệp Nhiên, Dạ Ngưng đứng bật dậy, lôi hắn đi ra ngoài. Hiệp Nhiên trong tay còn cầm đùi dê, đang ăn vui vẻ lại bị Dạ Ngưng kéo mạnh một cái như vậy, đùi dê liền rơi xuống đất, thanh âm ghế dựa đổ xuống cùng tiếng kinh hô của hắn hòa cùng một chỗ, Ôn Nhiên mở to hai mắt nhìn hai người, một phút đồng hồ sau, trong phòng yên tĩnh không một tiếng động.

Tiếu Vũ Hàm ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm chiếc ghế đổ trên mặt đất, khóe môi khẽ nhếch.

“Ách, Tiếu tổng……” Ôn Nhiên không thể tin được nhìn Tiếu Vũ Hàm, đây là làm sao vậy, không thể nào là quá đau khổ đến nỗi thần kinh không bình thường đấy chứ?

Tiếu Vũ Hàm cười cười với cô. Nụ cười này, cười khiến Ôn Nhiên lông tơ dựng đứng, buông đũa xuống, cô thật cẩn thận nhìn Tiếu Vũ Hàm, muốn tìm cái gì đó để an ủi. Tiếu Vũ Hàm biết Ôn Nhiên suy nghĩ gì, cười nhẹ: “Tôi không sao.”

“Vậy vừa rồi……” Ôn Nhiên muốn nói lại thôi nhìn Tiếu Vũ Hàm, Tiếu Vũ Hàm hiểu gật gật đầu, cầm lấu giấy ăn ở bên cạnh lau lau khóe miệng.

“À, tôi cố ý.”

“Cố ý?” Vì cái gì? Ôn Nhiên ngạc nhiên nhìn Tiếu Vũ Hàm, cố ý thể hiện mình rất khổ sở sao? Chẳng lẽ nhìn thấy Dạ Ngưng và Hiệp Nhiên thân mật như vậy mà cô không ghen sao?

Cầm lấy ly rượu, tâm tình cực tốt nhấp một ngụm rượu vang, Tiếu Vũ Hàm cười cười khi nghĩ tới dáng vẻ khẩn trương vừa rồi của Dạ Ngưng.



Nụ cười này, lại càng khiến Ôn Nhiên nổi da gà.

Ách…Cái loại mỉm cười này, thực quá quỷ dị mà!

Hiển nhiên tâm tình Tiếu Vũ Hàm không tệ, ít nhất là một lần tốt nhất là Ôn Nhiên nhìn thấy từ trước tới giờ, bóng dáng thương tâm đau khổ một chút cũng không có. Ánh mắt vừa rồi còn thực bị tổn thương cơ mà…Thế này cũng thay đổi quá nhanh đi, Ôn Nhiên thầm nói. Tiếu Vũ Hàm thấy cô như vậy, liền hiếm hoi mở miệng giải thích: “Tôi hiểu cô ấy.”

Dù biết Tiếu Vũ Hàm là cấp trên của mình, Ôn Nhiên vẫn khống chế không được mà quẳng qua một cái liếc mắt xem thường quyến rũ, giải thích thế này thì khác gì không giải thích.

“Nếu tôi đoán không sai thì cậu nhóc vừa rồi hẳn là gay.”

Cậu nhóc? Cái tên râu ria xồm xoàm kia là cậu nhóc? Ôn Nhiên hoàn toàn kinh hãi, nếu Hiệp Nhiên là cậu nhóc, vậy cô chẳng phải là đứa bé sao? Nhưng lời Tiếu Vũ Hàm nói lại gợi lên hết cỡ lòng hiếu kỳ của Ôn Nhiên, đành đè nén mong muốn phỉ nhổ trong lòng, cô tràn ngập chờ mong nhìn Tiếu Vũ Hàm: “Như thế nào lại là gay được?”

Tiếu Vũ Hàm không nói gì, mím môi nhìn chằm chằm Ôn Nhiên, hơi cười cười.

Cười làm cái gì chứ? Cười làm toàn thân người ta nổi hết cả da gà đó có biết không a Tiếu tổng! Ôn Nhiên đỏ mặt không thôi, Tiếu Vũ Hàm thấy cô như vậy liền cũng không trêu chọc nữa: “Khi cậu nhóc kia vào, ánh mắt không dừng lại ở trên người cô lấy một phút, chuyển thẳng đến Dạ Ngưng rồi lướt qua. Trong quá trình nói chuyện với nhau cũng không thấy liếc mắt nhìn cô một cái, chỉ chuyên tâm ăn thịt.”

Lại là “cậu nhóc”……Ôn Nhiên hít sâu một hơi, miễn cưỡng cười nhìn Tiếu Vũ Hàm. Cái thì thì có liên quan gì? Nhìn tôi và việc hắn có phải gay không thì có quan hệ gì?

“Ngay cả một mỹ nữ như cô mà nhìn cũng không thèm liếc một cái, là đàn ông bình thường thì không có nhiều khả năng lắm.” Tiếu Vũ Hàm giảo hoạt cười nhìn Ôn Nhiên.

Mặt Ôn Nhiên nóng bừng lên, được rồi, cô thừa nhận được Vũ Hàm khen ngợi rất hưởng thụ, lý do mặc dù có chút không đủ thuyết phục, nhưng Tiếu tổng nói thì chắc sẽ không sai. Nhưng mà, nếu cậu nhóc kia có là gay đi, thì cùng lắm chính là diễn một màn thất bại với Dạ Ngưng thôi, vì sao Vũ Hàm lại vui vẻ đến như vậy?

Tiếu Vũ Hàm cúi đầu ăn một chút thức ăn, trên mặt còn mang theo ý cười, lâu như vậy rồi lòng cũng không thoải mái đến thế.

“Việc này thì có liên quan gì với Dạ Ngưng?” Nhìn nhìn dáng vẻ thản nhiên của Tiếu Vũ Hàm, Ôn Nhiên nhịn không được mở miệng hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook