Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng

Chương 91: Nồng đậm lửa ghen…

Diệp Sáp

22/06/2017

“Dạ Ngưng, theo tôi về nhà đi.”

Không phải áy náy, không phải nhớ thương, Tiếu Vũ Hàm dùng hai tiếng “về nhà” trực tiếp đánh thẳng vào trái tim kiêu ngạo nho nhỏ của Dạ Ngưng. Dạ Ngưng cúi đầu, nước mắt lã chã lã chã tuôn rơi, bàn tay đang nắm ly café bởi vì dùng sức quá mà móng tay trở nên trắng bệch.

Đáng giận mà, Tiếu Vũ Hàm, về nhà? Cô nói về nhà là về sao? Đây là ám chỉ một năm vừa qua này em như thể con chim bay lạc đến nơi này? Ngay cả một câu an ủi cô cũng không muốn sao? Trư Bát Giới người ta cưới vợ còn phải cõng đấy, cô dỗ cũng không chịu dỗ mà đã muốn em đi theo cô. Coi em là ô sin mà cô trả tiền mướn chắc?

Tiếu Vũ Hàm vẫn thực khẩn trương, nói thế nào thì cũng là cô đưa ra yêu cầu chia tay mà không có lý do gì trước, đối diện với Dạ Ngưng ít nhiều cũng có chút lo lắng không thôi, giờ nhìn thấy Dạ Ngưng khóc, liền bối rối đứng dậy, rút mấy tờ khăn giấy từ chiếc hộp cạnh đó, đi đến bên Dạ Ngưng.

Mặc dù Dạ Ngưng khóc, nhưng khóc rất phong cách, hai tay che khuất mặt, thành trạng thái “ôm đàn tỳ bà che nửa mặt hoa”, xuyên qua kẽ ngón tay mảnh khảnh nhìn chằm chằm Tiếu Vũ Hàm, nhìn thấy cô rút giấy ăn ra, liền cắn cắn môi. Xấu xa, cuối cùng cũng biết an ủi người ta sao? Muốn lau đi những giọt nước mắt yếu đuối trên mặt người ta?

Tiếu Vũ Hàm chậm rãi đi đến bên cạnh Dạ Ngưng, sắc mặt ngưng trọng, bộ dáng rối rắm, do dự thật lâu, nhỏ giọng nói: “A…này, lau đi.”

“……” Dạ Ngưng hoàn toàn hết chỗ nói, ngửa đầu cắn răng oán hận liếc Tiếu Vũ Hàm, được lắm, tổng giám đốc Tiếu, một năm không gặp, trình độ không hiểu phong tình của ngài lại được nâng cao thêm một tầng nha. Thật đúng là chỉ biết làm việc, ngày ngày đều hướng về phía trước, tâm tư thiếu nữ cô cũng vĩnh viễn không thèm đoán mà!

Tiếu Vũ Hàm bị Dạ Ngưng nhìn đến có chút co quắp, cô vốn định lau nước mắt cho Dạ Ngưng, nhưng mà……Dựa theo tính tình dễ dàng xù lông của Dạ Ngưng trước kia, nếu cô cứ như vậy mà lau nước mắt cho nàng, vậy thì hậu quả nghĩ đến có lẽ sẽ không chịu nổi. Nhìn bộ dáng trừng mắt của Dạ Ngưng, trong lòng hơi khổ sở, thở dài, quên đi, vẫn nên chậm rãi dỗ vậy.

Bên này Dạ Ngưng cũng vẫn nhìn Tiếu Vũ Hàm, trông thấy dáng vẻ mặt ửng hồng quẫn bách của cô mà có chút không đành lòng, mấp máy môi, thở dài, giơ tay lên, muốn tóm lấy giấy ăn trong tay cô, chính xác mà nói là bắt lấy tay Tiếu Vũ Hàm. Tuy rằng tức giận, nhưng mà Dạ Ngưng thật sự rất nhớ Tiếu Vũ Hàm, yêu một người, có lẽ sẽ không hề có giới hạn mà hạ thấp tư thái, nếu Vũ Hàm đã không có ý định giúp nàng lau nước mắt, vậy nàng liền tạm thời cho đây là việc thiện cùng giúp đỡ đi.

Nhưng mà sự thật lại luôn rất lạnh lùng tàn khốc, tổ hợp “không hiểu phong tình” cùng “ngạo kiều biệt nữu” thường thường lại không hoàn mỹ như vậy.

Đúng lúc bởi vì Tiếu Vũ Hàm đã nản lòng thoái chí mà thu tay lại cùng động tác ngại ngùng thẹn thùng muốn nắm lấy tay cô của Dạ Ngưng diễn ra đồng thời, một động tác lăng không cửu âm bạch cốt trảo hoàn mỹ được sinh ra!

Càng không may là, Tiểu Thảo lại bưng café tiến vào!

“……”



“……”

Một phút đồng hồ sau, Dạ Ngưng xanh mặt kéo Tiểu Thảo vẫn trợn mắt há hốc mồm ra khỏi văn phòng, vốn hẳn phải là cảnh lần đầu tiên gặp lại đầy cảm động lòng người lại lấy việc thảm bại mà kết thúc.

“Ngưng Ngưng, bà……” Tiểu Thảo nhìn Dạ Ngưng, dùng sức nuốt nước miếng. Dạ Ngưng trợn mắt liếc nàng một cái, thở dài, lắc đầu.

“Bà thấy hết rồi?”

“Ừ……” Tiểu Thảo trầm mặc gật đầu.

Sắc mặt Dạ Ngưng liền âm trầm hẳn xuống. Tuy nói ngày thường nàng ít nhiều có kể với Tiểu Thảo một vài chuyện cũ giữa mình và Vũ Hàm, nhưng mà trong những câu chuyện ấy mình vẫn lấy thân phận bạch mã công chúa để xuất hiện, dáng vẻ anh tuấn tiêu sái đường đường, nói quá lên không ít, mà hôm nay……Cái bộ dạng rụt rè kia lại đúng lúc để tiểu Thảo thấy được, thật sự quá mất mặt mà. Tiếu Vũ Hàm……rốt cuộc cô tới là để dỗ em về nhà hay vẫn là đến để bắt nạt em?

Tiểu Thảo nhìn chằm chằm Dạ Ngưng một hồi, nhìn thấy vẻ mặt cau có của nàng, liền cắn môi, vỗ vỗ vai nàng: “Ngưng Ngưng, tuy rằng bà giận Tiếu tỷ tỷ đi chăng nữa, nhưng mà làm như vậy thì thật sự có chút vô đạo đức đấy.”

“Cái gì?” Dạ Ngưng nghi hoặc nhìn Tiểu Thảo, gì thế?

Tiểu Thảo nhíu mày nhìn Dạ Ngưng, hít sâu một hơi, cố lấy hết dũng khí nói: “Bà đừng lừa tôi, tôi thấy hết rồi, nếu tôi không vào thì chắc chắn bà sẽ thực hiện bạo hành gia đình đối với Tiếu tỷ tỷ phải không?”

“……”

Dưới sự trợ giúp của Tiểu Thảo, Tiếu Vũ Hàm có thể bớt đi được sự xấu hổ không cần thiết, nhưng mà Tiểu Thảo cũng vì thế phải trả một cái giá lớn đến thảm trọng, đúng lúc Phong tổng đạp giày cao gót hùng dũng oai vệ hiên ngang tiêu sái tiến vào Bộ phận tin tức, nhìn thấy tiểu Thảo bị Dạ Ngưng đè lên bàn mà đánh vào mông, mắt liền nheo lại. Muốn làm thần mã? Thật đúng là một đôi bạn tốt mà.

“Dạ Ngưng, Tiểu Thảo!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook