Chương 33
Mèo Lười Là Tôi
11/11/2023
“Xin chào mọi người, xin chào mọi người nhá!” Hồi Chiến vui vẻ ngồi trước camera, đưa tay kẽ điều chỉnh rồi cười tươi trước ống kính, làm live streamer nhiều năm cậu biết làm thế nào để gây ấn tượng với người xem.
[ Ơ, sao nay live stream ở đây mà lạ vậy ? ]
[ Hình như cậu ấy đổi phòng live thì phải ? ]
“Đúng như mọi người đang suy nghĩ, tôi đã rời phòng X rồi hiện tại tôi đang live stream cá nhân với tư cách là streamer cho công ty ADC”
[ Là công ty ADC sao ? Công ty đứng đầu trong ngành sản xuất game hiện nay đó hả ? ]
[ Công ty đứng đầu là Đông A, không phải ADC]
[ Đúng đúng, công ty Đông A mới đứng đầu ]
Dường như đã chọc trúng chỗ của fan, Hồi Chiến nhìn dòng từng dòng tin nhắn chạy loạn dưới phần bình luận của mình mà không biết nên làm sao. Nhưng phải dừng việc tranh cãi này lại…
“Công ty nào cũng được mà, các cậu nên quan tâm đến nhan sắc của tôi thì tốt hơn việc công ty nào đứng đầu chứ ?”
[ Đúng đó, tự dưng lại đi vào live của đầu cá hồi mà tranh cãi việc này đúng là không nên ]
[ +1 đồng tình ]
[ +n đồng tình ]
Fan của Hồi Chiến đông thật ấy, Thanh Phong ngồi nhìn số người xem trong phòng live mà ước ao không biết tới giờ cậu live thì có ai xem không nữa. Cậu live sau Hồi Chiến 2 tiếng.
“Cậu lo lắng à ?” Chiến Thắng chạm vai Thanh Phong, đi vòng ra sau ghế rồi ngồi xuống
“Dạ,…không có” Thanh Phong đưa tay sờ sờ gót
“Tôi với cậu bằng tuổi nhau” Chiến Thắng đưa mắt sang nhìn Thanh Phong một hồi liền im lặng, định nói gì đó nhưng lại thôi.
“Cậu chắc là lần đầu tiếp xúc với livestream, tôi không nhớ có biết cậu”
“Uhm, tôi là lần đầu nên có hơi lo lắng” Thanh Phong nhìn màn hình được chiếu lên từ đồng hồ, cố học hỏi cách tương tác của Hồi Chiến.
“Cậu cứ như cậu thôi, đừng bắt chước người khác”
“Dạ ?” Thanh Phong quay sang nhìn người bên cạnh
“Ai cũng giống ai thì không còn gây ấn tượng cho người xem nữa, nên cậu cứ ứng xử như cách cậu tương tác với mọi người bên ngoài là được”
Thật sự là vậy không ? Tự dưng trong lòng cậu lại nổi lên sự lo sợ không tên.
“Nếu cậu vẫn còn lo tôi sẽ live stream cùng cậu”
Thanh Phong ngẩng người nhìn sang Chiến Thắng làm hắn phải lấy tay ho nhẹ một tiếng “Xem như đồng nghiệp giúp đỡ nhau đi”
Đúng mười giờ tối, Thanh Phong bắt đầu lần đầu tiên lên sóng của mình Chiến Thắng cũng cùng xuất hiện với cậu. Tất nhiên, cậu không có tài khoản live cá nhân mà lấy tài khoản live do công ty cấp, dù sao của công ty cũng vớt vát được vài người theo dõi.
Camera được bật lên, cậu hơi ngượng ngùng cất lời chào đến mọi người, Chiến Thắng ngồi kế bên rót cho hai người một ly nước soda rồi im lặng nhìn màn hình.
Thấy người nọ không phản ứng cậu bè nhỏ giọng nói “Cậu không chào mọi người à”
“Cậu chào được rồi”
[ Ơ, lương tâm chó tha kìa ]
[ Anh ta lặng lâu như vậy giờ cung chịu ngoi lên rồi đó à ? ]
[ Đúng là lương tâm chó tha kìa ]
[ Bên youtube cá nhân ổng vẫn luôn lên video nấu ăn đền đặn mà, lặn đâu mà lặn ]
“Lương tâm chó tha” Thanh Phong đọc bình luận của người xem rồi xin sang người kế bên, không phải là nói cậu ta chứ ?
“Là nick name của tôi” Chiến Thắng uống một ngụm nước ngọt rồi đưa tay vuốt tóc che đi vành tai đã đỏ hồng.
Hồi Chiến là đầu cá hồi, còn Chiến Thắng lại là lương tâm chó tha vậy hai người kia sẽ có nick name gì nhỉ ? Tự dưng nghĩ tới vấn đề này, cậu khẽ cười, chắc Thanh Đào sẽ là bé Đào nhỉ? Còn Anh Thư sẽ là Tiểu Thư hả ?
[ Oa, chàng trai này là ai vậy ? Trước giờ không thấy cậu ta xuất hiện với LTCT nha ]
[ Cậu ta cười nhìn sao dễ cưng quá vậy ? Bên TQ gọi là gì ta ? Tự dưng không nghĩ ra ]
[ Là tiểu thịt tươi đó, mang vẻ đẹp trong trẻo, nụ cười ngọt ngào ấy ]
[ Đúng đúng ]
Chiến Thắng nhìn người nọ cười, tự dưng hắn cũng thất thần, từ khi gặp cậu bạn này hắn vẫn luôn thấy có cảm giác quen thuộc không nói rõ.
Bên này, Bảo Ngọc cũng xem livestream cô kéo tay Hoàng Bách “Em nhìn nè, có người muốn đào góc tường nhà em rồi kìa”
Hoàng Bách không quan tâm, chăm chăm nhìn vào máy tính xử lí nốt mấy giấy tờ còn đọng lại trong ngày.
“Ui, sao cậu ấy chơi game nhìn dễ thương quá vậy ? Lâu lắm rồi chị mới thấy một chàng trai nhìn muốn ôm một cái như này. Aaaa” Bảo Ngọc hú hét trong lòng, tự dưng thấy đối tượng của em mình rất đáng
quan tâm đó nha.
Tiếng gõ bàn phím vẫn tiếp tục vang lên, hắn không quan tâm nhưng càng gõ càng rà số liệu hắn thấy mình càng sai nên liền tắt máy, chuẩn bị đi ngủ.
“Nè, đi đâu vậy ? Không xem nữa à ?” Bảo Ngọc thấy em mình đứng lên liền gọi với theo
“Không coi thiệt sao ?” Cô bỏ mít sấy vào miệng, vui vẻ nhìn màn hình xanh trước mặt
Hoàng Bách lên lầu, đóng cửa phòng lại nhưng không ngủ liền, hắn bật đồng hồ điện tử lên, cho AI truy cập vào app rồi tìm đến video đang live của công ty hắn. Màn hình quay một vòng hiện ra là vẻ mặt vui vẻ hái nấm trong rừng, đây là trò chơi giải trí hai cấp độ mà công ty hắn chuẩn bị ra mắt tên là “Mạo hiểm”. Cấp độ một chỉ làm những nhiệm vụ đơn giản, tìm các nguyên vật liệu cho đời sống hằng ngày, rồi về nấu ăn chế biến những thứ mình muốn hoặc làm một số nhiệm vụ đơn giản. Còn cấp độ hai là mức thám hiểm, vừa phải giải câu đố vừa phải chạy trốn quái vật và tìm cách tiêu diệt nó.
Ở với người khác thì vui vẻ còn ở trước mặt tôi chẳng khác nào con mèo cụp đuôi, hắn định bình luận bằng tiếng nói nhưng nghĩ lại làm vậy quá lộ liễu nên đành bình luận tin nhắn. Nhưng tin nhắn nhỏ nhoi của hắn làm sao đọ lại đám bình luận liên tục la hét của những người khác cơ chứ. Tự dưng cảm giác muốn hơn thua nảy lên trong lòng hắn, không kìm được bản năng, Hoàng Bách nhấn nút nạp sao vào tài khoảng.
*Tôi không tồn tại tặng bạn một hỏa tiễn* - Game chơi vui dữ à !?
“A, có người tặng quà cho mình nè” Thanh Phong vui vẻ đọc bình luận của người nọ, không suy nghĩ nhiều mà vì đã donate cho buổi live của cậu.
“Game tất nhiên chơi vui rồi, cuối tháng sẽ ra mắt đấy, mua kèm phụ kiện bên hãy TH sẽ được tặng thêm 30% phúc lợi khi nạp lần đầu ấy”
Thanh Phong vui vẻ giới thiệu chương trình của công ty, ngó lơ lời người nọ.
Hoàng Bách định tặng thêm tên lửa nhưng suy đi nghĩ lại vẫn là thôi đi, vừa định tắt màn hình xanh thì một nick name “Gọi tôi là phú bà” gửi tặng cho kênh live một phi thuyền siêu hạng cùng dòng tin nhắn.
*Em dâu à\, em có người yêu chưa ? Thằng em nhà chị vẫn còn ế đây này*
Hoàng Bách liền mở cửa ra, nói vọng xuống lầu“ Chị gửi phi thuyền siêu hạng trên live phải không ?”
“Không nha, chị đang xem phim nãy giờ nè” miếng bánh chưa vào miệng bị thằng em làm cho giật mình rớt ra đất.
Chẳng biết mô tê gì nó liền chạy xuống mở trình duyệt của cô ra, vào nick xem live của cô quả thực không phải tên “Gọi tôi là phú bà” lúc này hắn mới yên tâm là chị hắn không làm ba cái chuyện dở hơi đó.
Hoàng Bách đi lên lầu, gửi một bó hoa nhỏ kèm dòng tin nhắn “Bận kiếm tiền rồi không ai rảnh đi làm em dâu của cô đâu”
Bên phòng live Chiến Thắng nhíu mày nhìn đám bình luận chẳng biết vì chuyện gì mà tự đấu đá lẫn nhau, Thanh Phong vẫn trong trạng thái không biết gì, cậu không bật bình luận trong lúc live mà chỉ đơn giản tập trung giới thiệu game đến cho mọi người. Bằng một cách thần kì nào đó thì sau bình luận của người tên “Tôi không tồn tại” mà phòng live đã nổ ra cuộc tranh luận chẳng đâu vô đâu.
“Nếu mọi người vào đây chỉ để tranh luận thì tôi xin được kick mọi người ra” Chiến Thắng bấm nút kick hai người mở đầu kia ra khỏi phòng live để cảnh cáo, đây là chuyện thường trong phòng live của hắn nên mọi người tự biết điều mà ngưng tay.
“Ơ, bị kick rồi à ?” Hoàng Bách nhàm chán tắt màn hình, phòng live là của công ty hắn, tuyển người cũng là công ty hắn tuyển, trả lương cũng là công ty hắn trả vậy mà hắn bị kick ra khỏi phòng live.
Thật sự quá đáng mà !
[ Ơ, sao nay live stream ở đây mà lạ vậy ? ]
[ Hình như cậu ấy đổi phòng live thì phải ? ]
“Đúng như mọi người đang suy nghĩ, tôi đã rời phòng X rồi hiện tại tôi đang live stream cá nhân với tư cách là streamer cho công ty ADC”
[ Là công ty ADC sao ? Công ty đứng đầu trong ngành sản xuất game hiện nay đó hả ? ]
[ Công ty đứng đầu là Đông A, không phải ADC]
[ Đúng đúng, công ty Đông A mới đứng đầu ]
Dường như đã chọc trúng chỗ của fan, Hồi Chiến nhìn dòng từng dòng tin nhắn chạy loạn dưới phần bình luận của mình mà không biết nên làm sao. Nhưng phải dừng việc tranh cãi này lại…
“Công ty nào cũng được mà, các cậu nên quan tâm đến nhan sắc của tôi thì tốt hơn việc công ty nào đứng đầu chứ ?”
[ Đúng đó, tự dưng lại đi vào live của đầu cá hồi mà tranh cãi việc này đúng là không nên ]
[ +1 đồng tình ]
[ +n đồng tình ]
Fan của Hồi Chiến đông thật ấy, Thanh Phong ngồi nhìn số người xem trong phòng live mà ước ao không biết tới giờ cậu live thì có ai xem không nữa. Cậu live sau Hồi Chiến 2 tiếng.
“Cậu lo lắng à ?” Chiến Thắng chạm vai Thanh Phong, đi vòng ra sau ghế rồi ngồi xuống
“Dạ,…không có” Thanh Phong đưa tay sờ sờ gót
“Tôi với cậu bằng tuổi nhau” Chiến Thắng đưa mắt sang nhìn Thanh Phong một hồi liền im lặng, định nói gì đó nhưng lại thôi.
“Cậu chắc là lần đầu tiếp xúc với livestream, tôi không nhớ có biết cậu”
“Uhm, tôi là lần đầu nên có hơi lo lắng” Thanh Phong nhìn màn hình được chiếu lên từ đồng hồ, cố học hỏi cách tương tác của Hồi Chiến.
“Cậu cứ như cậu thôi, đừng bắt chước người khác”
“Dạ ?” Thanh Phong quay sang nhìn người bên cạnh
“Ai cũng giống ai thì không còn gây ấn tượng cho người xem nữa, nên cậu cứ ứng xử như cách cậu tương tác với mọi người bên ngoài là được”
Thật sự là vậy không ? Tự dưng trong lòng cậu lại nổi lên sự lo sợ không tên.
“Nếu cậu vẫn còn lo tôi sẽ live stream cùng cậu”
Thanh Phong ngẩng người nhìn sang Chiến Thắng làm hắn phải lấy tay ho nhẹ một tiếng “Xem như đồng nghiệp giúp đỡ nhau đi”
Đúng mười giờ tối, Thanh Phong bắt đầu lần đầu tiên lên sóng của mình Chiến Thắng cũng cùng xuất hiện với cậu. Tất nhiên, cậu không có tài khoản live cá nhân mà lấy tài khoản live do công ty cấp, dù sao của công ty cũng vớt vát được vài người theo dõi.
Camera được bật lên, cậu hơi ngượng ngùng cất lời chào đến mọi người, Chiến Thắng ngồi kế bên rót cho hai người một ly nước soda rồi im lặng nhìn màn hình.
Thấy người nọ không phản ứng cậu bè nhỏ giọng nói “Cậu không chào mọi người à”
“Cậu chào được rồi”
[ Ơ, lương tâm chó tha kìa ]
[ Anh ta lặng lâu như vậy giờ cung chịu ngoi lên rồi đó à ? ]
[ Đúng là lương tâm chó tha kìa ]
[ Bên youtube cá nhân ổng vẫn luôn lên video nấu ăn đền đặn mà, lặn đâu mà lặn ]
“Lương tâm chó tha” Thanh Phong đọc bình luận của người xem rồi xin sang người kế bên, không phải là nói cậu ta chứ ?
“Là nick name của tôi” Chiến Thắng uống một ngụm nước ngọt rồi đưa tay vuốt tóc che đi vành tai đã đỏ hồng.
Hồi Chiến là đầu cá hồi, còn Chiến Thắng lại là lương tâm chó tha vậy hai người kia sẽ có nick name gì nhỉ ? Tự dưng nghĩ tới vấn đề này, cậu khẽ cười, chắc Thanh Đào sẽ là bé Đào nhỉ? Còn Anh Thư sẽ là Tiểu Thư hả ?
[ Oa, chàng trai này là ai vậy ? Trước giờ không thấy cậu ta xuất hiện với LTCT nha ]
[ Cậu ta cười nhìn sao dễ cưng quá vậy ? Bên TQ gọi là gì ta ? Tự dưng không nghĩ ra ]
[ Là tiểu thịt tươi đó, mang vẻ đẹp trong trẻo, nụ cười ngọt ngào ấy ]
[ Đúng đúng ]
Chiến Thắng nhìn người nọ cười, tự dưng hắn cũng thất thần, từ khi gặp cậu bạn này hắn vẫn luôn thấy có cảm giác quen thuộc không nói rõ.
Bên này, Bảo Ngọc cũng xem livestream cô kéo tay Hoàng Bách “Em nhìn nè, có người muốn đào góc tường nhà em rồi kìa”
Hoàng Bách không quan tâm, chăm chăm nhìn vào máy tính xử lí nốt mấy giấy tờ còn đọng lại trong ngày.
“Ui, sao cậu ấy chơi game nhìn dễ thương quá vậy ? Lâu lắm rồi chị mới thấy một chàng trai nhìn muốn ôm một cái như này. Aaaa” Bảo Ngọc hú hét trong lòng, tự dưng thấy đối tượng của em mình rất đáng
quan tâm đó nha.
Tiếng gõ bàn phím vẫn tiếp tục vang lên, hắn không quan tâm nhưng càng gõ càng rà số liệu hắn thấy mình càng sai nên liền tắt máy, chuẩn bị đi ngủ.
“Nè, đi đâu vậy ? Không xem nữa à ?” Bảo Ngọc thấy em mình đứng lên liền gọi với theo
“Không coi thiệt sao ?” Cô bỏ mít sấy vào miệng, vui vẻ nhìn màn hình xanh trước mặt
Hoàng Bách lên lầu, đóng cửa phòng lại nhưng không ngủ liền, hắn bật đồng hồ điện tử lên, cho AI truy cập vào app rồi tìm đến video đang live của công ty hắn. Màn hình quay một vòng hiện ra là vẻ mặt vui vẻ hái nấm trong rừng, đây là trò chơi giải trí hai cấp độ mà công ty hắn chuẩn bị ra mắt tên là “Mạo hiểm”. Cấp độ một chỉ làm những nhiệm vụ đơn giản, tìm các nguyên vật liệu cho đời sống hằng ngày, rồi về nấu ăn chế biến những thứ mình muốn hoặc làm một số nhiệm vụ đơn giản. Còn cấp độ hai là mức thám hiểm, vừa phải giải câu đố vừa phải chạy trốn quái vật và tìm cách tiêu diệt nó.
Ở với người khác thì vui vẻ còn ở trước mặt tôi chẳng khác nào con mèo cụp đuôi, hắn định bình luận bằng tiếng nói nhưng nghĩ lại làm vậy quá lộ liễu nên đành bình luận tin nhắn. Nhưng tin nhắn nhỏ nhoi của hắn làm sao đọ lại đám bình luận liên tục la hét của những người khác cơ chứ. Tự dưng cảm giác muốn hơn thua nảy lên trong lòng hắn, không kìm được bản năng, Hoàng Bách nhấn nút nạp sao vào tài khoảng.
*Tôi không tồn tại tặng bạn một hỏa tiễn* - Game chơi vui dữ à !?
“A, có người tặng quà cho mình nè” Thanh Phong vui vẻ đọc bình luận của người nọ, không suy nghĩ nhiều mà vì đã donate cho buổi live của cậu.
“Game tất nhiên chơi vui rồi, cuối tháng sẽ ra mắt đấy, mua kèm phụ kiện bên hãy TH sẽ được tặng thêm 30% phúc lợi khi nạp lần đầu ấy”
Thanh Phong vui vẻ giới thiệu chương trình của công ty, ngó lơ lời người nọ.
Hoàng Bách định tặng thêm tên lửa nhưng suy đi nghĩ lại vẫn là thôi đi, vừa định tắt màn hình xanh thì một nick name “Gọi tôi là phú bà” gửi tặng cho kênh live một phi thuyền siêu hạng cùng dòng tin nhắn.
*Em dâu à\, em có người yêu chưa ? Thằng em nhà chị vẫn còn ế đây này*
Hoàng Bách liền mở cửa ra, nói vọng xuống lầu“ Chị gửi phi thuyền siêu hạng trên live phải không ?”
“Không nha, chị đang xem phim nãy giờ nè” miếng bánh chưa vào miệng bị thằng em làm cho giật mình rớt ra đất.
Chẳng biết mô tê gì nó liền chạy xuống mở trình duyệt của cô ra, vào nick xem live của cô quả thực không phải tên “Gọi tôi là phú bà” lúc này hắn mới yên tâm là chị hắn không làm ba cái chuyện dở hơi đó.
Hoàng Bách đi lên lầu, gửi một bó hoa nhỏ kèm dòng tin nhắn “Bận kiếm tiền rồi không ai rảnh đi làm em dâu của cô đâu”
Bên phòng live Chiến Thắng nhíu mày nhìn đám bình luận chẳng biết vì chuyện gì mà tự đấu đá lẫn nhau, Thanh Phong vẫn trong trạng thái không biết gì, cậu không bật bình luận trong lúc live mà chỉ đơn giản tập trung giới thiệu game đến cho mọi người. Bằng một cách thần kì nào đó thì sau bình luận của người tên “Tôi không tồn tại” mà phòng live đã nổ ra cuộc tranh luận chẳng đâu vô đâu.
“Nếu mọi người vào đây chỉ để tranh luận thì tôi xin được kick mọi người ra” Chiến Thắng bấm nút kick hai người mở đầu kia ra khỏi phòng live để cảnh cáo, đây là chuyện thường trong phòng live của hắn nên mọi người tự biết điều mà ngưng tay.
“Ơ, bị kick rồi à ?” Hoàng Bách nhàm chán tắt màn hình, phòng live là của công ty hắn, tuyển người cũng là công ty hắn tuyển, trả lương cũng là công ty hắn trả vậy mà hắn bị kick ra khỏi phòng live.
Thật sự quá đáng mà !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.