Thế Gia

Chương 56: Đòn phủ đầu – phục rồi

Thiên Niên Tĩnh Thủ

08/03/2014

- Lợi ích và hiệu quả của nhà máy không tốt, chẳng lẽ lại không có liên quan gì đến các anh sao?

Không đợi người kia nói xong, Lâm Hồng Phi lại nói một tràng.

- Đừng cho là tôi không biết các anh làm việc như thế nào, dù gì thì tôi cũng thực tập ở đây mấy tháng rồi, bọn khốn kiếp các anh làm việc như thế nào, các anh cho rằng ông đây không biết sao? !

- Kết hôn lập gia đình, mặc quần áo ăn cơm, con gái nhà người ta ăn mặc đẹp, làm vợ sinh con đẻ cái cho anh, thay anh phụng dưỡng bố mẹ, nhưng các anh thì sao? Nửa năm không thấy người ta ăn một chút thịt nào, say như chó chết thì về nhà, đánh vợ, đánh con, động tĩnh của nhà các anh cả nhà xưởng này đều nghe thấy, anh đối xử với người ta như thế sao? Ai nghe thấy không chửi các anh một câu vô lương tâm sao?

Lời nói này không những nói trước mặt những người này, mà ngay cả đằng sau cũng tính nói ra bản tính náo nhiệt của công nhân, nhìn về phía những người này lúc này, ánh mắt có chút hèn mọn.

Tất cả mọi người đều ở trong một nhà xưởng, có không ít gia đình thân nhau, trong nhà máy phát sinh ra nhiều chuyện, nhà ai có người uống rượu say khướt rồi, nhà ai vợ bị đánh, ai trộm đồ trong xưởng đem đi bán bao nhiêu tiền hai ngày tiêu hết sạch….vân vân, không phải là trường hợp cá biệt, không cần nửa ngày mọi người ai cũng biết, đám người đứng đây tất nhiên cũng biết rõ, trong đó cũng có mấy người gả con gái họ cho những người này.

Khoảng cách gần như vậy, con gái và cháu ngoại có cuộc sống như thế nào trong lòng tự nhiên đã rõ, mỗi lần nhìn thấy con gái cơ thể bầm dập, giống như mình trước đây, kết hôn mới được vài năm trên mặt người phụ nữ đã xuất hiện những nếp nhăn, thật đau lòng, con tim đang rung lên mạnh mẽ, con gái mình khi còn là thiếu nữ ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn đánh, nhưng bây giờ cả ngày lại bị đánh đập đến nỗi máu ứ đọng trên người, có cha mẹ nào lại không đau lòng chứ?

Nhưng con tim bị đau thì làm như thế nào đây, gả con gái cho người ta, đó là đi ra khỏi nhà rồi, con gái cũng là người của nhà người khác rồi, cho dù trong lòng có đau khổ, nhiều lắm cũng chỉ đến nói vài câu, cho dù là nói vài câu, cũng còn không dám nói nặng, sợ con gái sau này về nhà sẽ còn bọ đánh đập nhiều hơn, trừ việc đó ra, còn có thể làm như thế nào nữa?

- Bọn khốn kiếp các anh, ngoài việc tạo uy với vợ con, bạo lực gia đình ra, các anh còn có thể làm được gì hả? đừng nói tôi khinh thường các anh, các anh không làm việc khiến cho ông đây khinh thường đấy….nha đầu, nước đâu?

Vừa mới mắng một trận, lãng phí rất nhiều nước miếng, Lâm Hồng Phi cảm thấy cổ họng có chút rát rát.

- Ở trên xe…tôi đi lấy cho cậu.

Đông Phương Tiểu Linh cũng ngây người trước những lời mắng chửi của Lâm Hồng Phi, cô chưa bao giờ nghĩ như vậy, từ trước đến giờ Lâm Hồng Phi ở trước mặt cô luôn nhã nhặn, thế nhưng lại có một mặt “tục tằn” như thế này, việc thô lỗ của Lâm Hồng Phi này, khiến cho cô cảm thấy xa lạ đáng sợ, nhưng mà lại càng khiến cho cô tò mò, Lâm Hồng Phi vừa nói đến nước, cô theo bản năng lựa chọn phục tùng, vội xoay người lên xe lấy nước lại cho Lâm Hồng Phi .

Trong lúc này, mọi người cũng không dám ho một tiếng, cả đám im lặng, mặc kệ nhóm người đã chuẩn bị gây sự, hay là nhóm công nhân đang náo nhiệt, tất cả đều nín thở, không dám làm động tác dù nhỏ.



Lâm Hồng Phi tu một hơi ùng ục, thoải mái lau miệng, đưa chén nước cho đông, xoay người lại tiếp tục mắng tiếp.

- Tôi biết bọn khốn kiếp các anh nghĩ cái gì, đơn giản là tôi đây trẻ tuổi, trong lòng các anh không phục! Dựa vào cái gì mà ông đây còn chưa cầm bằng tốt nghiệp mà được làm phó giám đốc, các anh ba mươi tuổi, năm mươi tuổi có muốn nghe ông đây không?

Một lúc sau không nghe thấy Lâm Hồng Phi mắng người nữa, vừa nãy bị Lâm Hồng Phi mắng trong lòng cuối cùng cũng có chút thoải mái, rất nhiều người thậm chí là may mắn: vị này cuối cùng cũng không mắng nữa.

Lâm Hồng Phi vừa mới mắng một trận, trong lòng những người tự xưng là anh hùng hảo hán cũng tức mà chết mất thôi, nhưng Lâm Hồng Phi lại gây áp lực và khí thế như thế khiến cho bọn họ không dám lỗ mãng, bây giờ nghe thấy Lâm Hồng Phi chủ động không mắng nữa, trong lòng mọi người thậm chí có chút vui mừng.

- Hôm nay tôi sẽ nói cho các anh biết, bởi vì hy vọng xưởng chế tạo xe máy thành phố Bắc Quận hưng thịnh, phải dựa vào sự khởi động của ông đây!

Lâm Hồng Phi vỗ ngực, kiêu ngạo độc đoán.

- Ông đây thiết kế ra động cơ xe máy phân khối lớn có quyền sở hữu trí tuệ, thậm chí tôi còn có bằng sáng chế thiết kế xe máy, cũng chính tôi đã thiết kế ra đồ có tính năng hơn chiếc đó.

- Biết vì các anh, tôi đã phải trả giá bao nhiêu không? Động cơ của Nhật Bản so với của ông đây còn kém nhiều, họ bán cho chúng ta, với giá 20 triệu đô la Mỹ! Còn muốn chiếm 49% cổ phần công ty nữa! Tôi thì sao? Tôi đây chỉ có thể lấy được 500 ngàn NDT, sau này không bán được chiếc xe nào tôi đây cũng chỉ có thể được 3% thôi.

Lâm Hồng Phi nói đến mấy con số này, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều dao động, tất cả mọi người đều làm việc trong nhà máy kiếm miếng cơm, tuy kinh tế của chính bản thân cũng không đến nỗi tệ, nói cái gì độc quyền thì mọi người không hiểu rõ, cũng không muốn hiểu, nhưng Nhật Bản muốn hùn vốn với nhà máy mọi người cũng nghe qua một lần rồi, nhưng không biết rõ, nhưng bây giờ chính miệng Lâm Hồng Phi nói ra, một cái mà 20 triệu đô la Mỹ, một cái là 500 ngàn NDT, một cái là 49%, một cái là 3%, vậy Lâm Hồng Phi tổn thất rât nhiều rồi, trong lòng mọi người đều có sổ sách, tự nhiên tính toán có thể đủ biết, Lâm Hồng Phi mắng nhóm người này thực sự mắng rất có đạo lý, mắng rất hợp tình hợp lý, người ta có nhiều đồ thật như vậy.

Anh có thể lấy ra nhiều đồ như vậy, còn đến hầu hạ nhóm người này như vậy, anh cũng có tư cách đứng trước mặt bọn họ, mắng vào cái bản mặt của bọn họ! Không ai dám cãi lại.

Nhưng anh có không? Anh không có, cho nên anh chỉ có thể nghe, không được nói hai lời.

Tất cả mọi người đều là công nhân, có rất nhiều đạo lý nói ra mọi người không hiểu, nhưng tất cả mọi người đều biết một đạo lý: chỉ cần anh thật lòng đối đãi với chúng tôi, thật lòng muốn giúp chúng tôi, như vậy anh chính là người lãnh đạo tốt, anh có thô lỗ một chút, nhưng không phải chuyện này, mọi người đều phục anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thế Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook