Chương 63: Lựa chọn thư ký (1)
Thiên Niên Tĩnh Thủ
22/04/2014
- Đúng rồi, giám đốc, chuyện chuyện thư ký của anh…
Bỗng nhiên không sắp xếp chức thư ký cho Lâm Hồng Phi, Cố Quang Minh có chút sốt ruột.
- Thư ký? Chắc không cần đâu?
Lâm Hồng Phi ngay tức khắc nhíu mày:
- Đây là việc cần thiết?
- Có cần thiết, rất cần thiết!
Cố Quang Minh gật đầu thật mạnh, vẻ mặt khẩn thiết khuyên.
- Giám đốc, anh có sắp xếp thư ký hay không, không còn là việc cá nhân của anh nữa, mà những chuyện liên quan đến nhà máy của chúng ta có đoàn kết duy trì ổn định hay không mới là chuyện lớn.
Lâm Hồng Phi rốt cuộc vẫn là người ít giao tiếp trong xưởng này…nói một cách khác, kỳ thật xí nghiệp nhà nước cũng là một hình thức quan trường khác… cho nên cũng không biết ý tứ của thư ký là như thế nào, nhưng Cố Quang Minh làm ở xưởng chế tạo xe máy bao nhiêu năm như thế, anh ấy rất hiểu được ý nghĩa quan trọng của một bí thư.
Một vị lãnh đạo có thư ký hay không, ở một trình độ nhất định mà nói vị lãnh đạo này phải chăng đã bước được một chân vào ngưỡng cửa hay chưa, cho nên là một lãnh đạo nào đi chăng nữa, có chọn được một thư ký hay không trở nên rất quan trọng.
Theo lý mà nói, phó giám đốc Lâm Hồng Phi không có tư cách có thư ký, khi vào xí nghiệp, hắn được ưu tiên vì đã giúp chính phủ quyết khó khăn, bên Thành ủy có đãi ngộ đặc biệt, cùng bắt tay với các cấp bậc ở thị trấn, theo quy định thì không có tư cách có thư ký, nhưng theo tình hình này từ trước đến giờ cũng không ai tuân thủ cả.
Tình hình trong nước là như thế, trời đất bao la cũng không to bằng quy định, Lâm Hồng Phi “trẻ người non dạ” như thế, nhưng lại là đồng chí có cấp bậc địa vị nên nhận được sự đãi ngộ là không hề ít, bất luận trong lòng mọi người nghĩ như thế nào, nhưng biểu hiện ra bên ngoài nhất định phải làm cho tốt.
Lâm Hồng Phi làm công tác phó giám đốc cũng không tồi, nhưng là một tay lão luyện có tầm quan trọng của xưởng chế tạo xe máy trên thành phố: Chủ tịch thành phố hình như chưa bao giờ tới nơi này, Lâm Hồng Phi càng trở nên là người quan trọng ở nơi này, nếu như phó xưởng sản xuất tới đây thì cũng không nói làm gì, nhưng nếu như thật sự là như thế, thì thư ký là phải có, nhất định phải có.
Không giúp lãnh đạo làm tốt công việc, lãnh đạo sao có thể làm tốt công tác phục vụ gần nghìn người của toàn bộ công xưởng? Đạo lý này ở đâu các quan chức cũng nói rồi. Lãnh đạo không có thư ký, làm không tốt sẽ khiến cho các đồng chí cấp dưới sợ hãi, lãnh đạo còn không hài lòng với chúng tôi, lại còn dùng cách nghiêm khắc này cảnh cáo chúng tôi sao?
Nghe xong lời giải thích của Cố Quang Minh, Lâm Hồng Phi thậm chí có chút dở khóc dở cười: chỉ là một thư ký thôi mà, nhưng trên thực tế có khả năng duy trì một công xưởng ở mức độ cao ổn định được hay không? Có phải là rất khoa trương không?
Lâm Hồng Phi không rõ ràng lắm về vấn đề này, nhưng Đông Phương Tiểu Linh lại nghe hiểu rõ rồi, Đông Phương Tiểu Linh rất đồng ý với quan điểm của Cố Minh Quang, cũng cho rằng việc cấp bách của Lâm Hồng Phi là lựa chọn một thư ký cho chính mình:
- Hồng Phi, cậu vừa mới làm việc, tình hình bên trong cậu có thể không rõ lắm, nhưng chức thư ký này, thật sự rất quan trọng.
Lâm Hồng Phi cũng không cho rằng chức thư ký này quan trọng bao nhiêu, nhưng nếu Đông Phương Tiểu Linh và Lâm Hồng Phi đều nói như vậy, Đông Phương Tiểu Linh cũng sẽ không nịnh bợ giống mọi người, nói trắng ra, cũng không hơn nhân viên bán hàng bên cạnh đâu, không có gì to tát cả, lúc này cũng gật đầu.
- Được, chủ nhiệm Cố đã chọn người nào thích hợp chưa?
Vấn đề người được chọn làm thư ký của Lâm Hồng Phi, Cố Quang Minh đương nhiên đã cân nhắc một thời gian dài rồi, bây giờ Lâm Hồng Phi hỏi, Cố Quang Minh hơi trầm tư, liền nói:
- Đúng vậy, có mấy người được chọn, đều là người của văn phòng…
Nhắc lại tên mấy người được chọn trong lòng một lần nữa, Cố Quang Minh xoay người sang Lâm Hồng Phi đề cử một số người:
- Đồng chí Phạm Văn Viễn trong phòng làm việc, thông thường phụ trách công tác tiếp đãi đối ngoại của công xưởng rất tốt, đồng chí Thái Kính Trọng là sinh viên, hành văn rất tốt, chủ yếu phụ trách công việc phân loại văn kiện, thái độ rất nhiệt tình, được lòng của rất nhiều đồng chí, hai người này rất tốt.
Nhưng cũng có bất đồng với bộ ngành chính phủ, người được chọn làm thư ký của bộ ngành chính phủ thường là những người xuất thân từ thành ủy hoặc bí thư thành ủy, nhưng thư ký lãnh đạo bên xí nghiệp nhà nước đa số xuất thân từ văn phòng, lần này chọn bí thư cho Lâm Hồng Phi, Cố Quang Minh cũng lựa chọn rất cẩn thận, trong mấy người đề cử làm thư ký, cũng không có đồng chí nữ nào cả, rất lo lắng đến vấn đề có gây ảnh hưởng không.
Hai đồng chí Phạm Văn Viễn và đồng chí Thái Kính Trọng? Lâm Hồng Phi hơi hơi vuốt cằm, hai người này hắn đều có ấn tượng, chỉ vì Thái Kính Trọng đoán chừng bản thân có duyên với sinh viên, trong cuộc sống hằng ngày khí thế cao ngút, trừ lãnh đạo ra thì bộ dạng lúc nào cũng như cao hơn người khác một cái đầu, khiến cho Lâm Hồng Phi có chút không vui, về phần Phạm Văn Viễn, cảm giác có chút láu cá, nói rất nhiều.
Bí thư, một người thì cả ngày đều là dáng vẻ khí thế cao ngạo, anh định chọn ai? Nhẹ nhàng mà nói, ai biết được là anh có nói và làm theo cách tư bản hay không? Thoáng có chút lo lắng, Lâm Hồng Phi cảm thấy hai người được chọn này không hợp với chức bí thư, đây chính là lần đầu tiên Cố Quang Minh đề cử chọn người cho mình, Lâm Hồng Phi cũng suy nghĩ về sĩ diện của Cố Quang Minh, liền cười nói:
- Hai đồng chí này….trước đây tôi cũng có nói chuyện cùng với họ vài lần rồi, chủ nhiệm Cố còn đề cử người khác thích hợp không?
Mồ hôi ở ngực của chủ nhiệm Cố chảy ròng ròng xuống: sao vậy? Hai người này anh không chọn được ai sao?
Đề cử thư ký cho lãnh đạo, từ trước đến nay đều là cơ hội quan trọng nhất mà chủ nhiệm văn phòng muốn những lãnh đạo mới nhận chức thể hiện trình độ và năng lực của bản thân, những người đề cử rất tốt, có thể lưu lại trong lòng lãnh đạo một ấn tượng tốt, đối với công việc sau này rất có lợi, cũng có thể có được sự cảm kích của thư ký, càng phải củng cố địa vị trong công xưởng, nếu như đề cử không tốt, đối với chủ nhiệm văn phòng mà nói, địa vị có nguy cơ gặp nguy hiểm, có một chút “nghiêm khắc” của lãnh đạo, thậm chí cho rằng chủ nhiệm văn phòng không có đủ tư cách đề cử thư ký cho mình, điều này là vấn đề giác ngộ chính trị rất nghiêm trọng.
Chủ nhiệm Cố biết như thế này là Lâm Hồng Phi giữ thể diện cho mình, hai vị đồng chí Phạm Văn Viễn và đồng chí Thái Kính Trọng này, Lâm Hồng Phi đều chướng mắt. Chướng mắt không phải là vấn đề, vấn đề là vì sao Lâm Hồng Phi lại chướng mắt với bọn họ?
Nguyên nhân này mới là yếu tố quan trọng.
Suy nghĩ rất nhanh chóng, chủ nhiệm Cố nhanh chóng phân tích nguyên nhân Lâm Hồng Phi chướng mắt hai người kia: Phạm Vĩnh Viễn? Tên tiểu tử này không tồi, ngày thường rất nhiệt tình….nhiệt tình, còn Thái Kính Trọng thì sao?
Mồ hôi lạnh toát ra trên trán chủ nhiệm Cố, anh ta mới để ý, lúc đề cử thư ký cho Lâm Hồng Phi, bất giác phạm phải một sai lầm hết sức nghiêm trọng.
Bỗng nhiên không sắp xếp chức thư ký cho Lâm Hồng Phi, Cố Quang Minh có chút sốt ruột.
- Thư ký? Chắc không cần đâu?
Lâm Hồng Phi ngay tức khắc nhíu mày:
- Đây là việc cần thiết?
- Có cần thiết, rất cần thiết!
Cố Quang Minh gật đầu thật mạnh, vẻ mặt khẩn thiết khuyên.
- Giám đốc, anh có sắp xếp thư ký hay không, không còn là việc cá nhân của anh nữa, mà những chuyện liên quan đến nhà máy của chúng ta có đoàn kết duy trì ổn định hay không mới là chuyện lớn.
Lâm Hồng Phi rốt cuộc vẫn là người ít giao tiếp trong xưởng này…nói một cách khác, kỳ thật xí nghiệp nhà nước cũng là một hình thức quan trường khác… cho nên cũng không biết ý tứ của thư ký là như thế nào, nhưng Cố Quang Minh làm ở xưởng chế tạo xe máy bao nhiêu năm như thế, anh ấy rất hiểu được ý nghĩa quan trọng của một bí thư.
Một vị lãnh đạo có thư ký hay không, ở một trình độ nhất định mà nói vị lãnh đạo này phải chăng đã bước được một chân vào ngưỡng cửa hay chưa, cho nên là một lãnh đạo nào đi chăng nữa, có chọn được một thư ký hay không trở nên rất quan trọng.
Theo lý mà nói, phó giám đốc Lâm Hồng Phi không có tư cách có thư ký, khi vào xí nghiệp, hắn được ưu tiên vì đã giúp chính phủ quyết khó khăn, bên Thành ủy có đãi ngộ đặc biệt, cùng bắt tay với các cấp bậc ở thị trấn, theo quy định thì không có tư cách có thư ký, nhưng theo tình hình này từ trước đến giờ cũng không ai tuân thủ cả.
Tình hình trong nước là như thế, trời đất bao la cũng không to bằng quy định, Lâm Hồng Phi “trẻ người non dạ” như thế, nhưng lại là đồng chí có cấp bậc địa vị nên nhận được sự đãi ngộ là không hề ít, bất luận trong lòng mọi người nghĩ như thế nào, nhưng biểu hiện ra bên ngoài nhất định phải làm cho tốt.
Lâm Hồng Phi làm công tác phó giám đốc cũng không tồi, nhưng là một tay lão luyện có tầm quan trọng của xưởng chế tạo xe máy trên thành phố: Chủ tịch thành phố hình như chưa bao giờ tới nơi này, Lâm Hồng Phi càng trở nên là người quan trọng ở nơi này, nếu như phó xưởng sản xuất tới đây thì cũng không nói làm gì, nhưng nếu như thật sự là như thế, thì thư ký là phải có, nhất định phải có.
Không giúp lãnh đạo làm tốt công việc, lãnh đạo sao có thể làm tốt công tác phục vụ gần nghìn người của toàn bộ công xưởng? Đạo lý này ở đâu các quan chức cũng nói rồi. Lãnh đạo không có thư ký, làm không tốt sẽ khiến cho các đồng chí cấp dưới sợ hãi, lãnh đạo còn không hài lòng với chúng tôi, lại còn dùng cách nghiêm khắc này cảnh cáo chúng tôi sao?
Nghe xong lời giải thích của Cố Quang Minh, Lâm Hồng Phi thậm chí có chút dở khóc dở cười: chỉ là một thư ký thôi mà, nhưng trên thực tế có khả năng duy trì một công xưởng ở mức độ cao ổn định được hay không? Có phải là rất khoa trương không?
Lâm Hồng Phi không rõ ràng lắm về vấn đề này, nhưng Đông Phương Tiểu Linh lại nghe hiểu rõ rồi, Đông Phương Tiểu Linh rất đồng ý với quan điểm của Cố Minh Quang, cũng cho rằng việc cấp bách của Lâm Hồng Phi là lựa chọn một thư ký cho chính mình:
- Hồng Phi, cậu vừa mới làm việc, tình hình bên trong cậu có thể không rõ lắm, nhưng chức thư ký này, thật sự rất quan trọng.
Lâm Hồng Phi cũng không cho rằng chức thư ký này quan trọng bao nhiêu, nhưng nếu Đông Phương Tiểu Linh và Lâm Hồng Phi đều nói như vậy, Đông Phương Tiểu Linh cũng sẽ không nịnh bợ giống mọi người, nói trắng ra, cũng không hơn nhân viên bán hàng bên cạnh đâu, không có gì to tát cả, lúc này cũng gật đầu.
- Được, chủ nhiệm Cố đã chọn người nào thích hợp chưa?
Vấn đề người được chọn làm thư ký của Lâm Hồng Phi, Cố Quang Minh đương nhiên đã cân nhắc một thời gian dài rồi, bây giờ Lâm Hồng Phi hỏi, Cố Quang Minh hơi trầm tư, liền nói:
- Đúng vậy, có mấy người được chọn, đều là người của văn phòng…
Nhắc lại tên mấy người được chọn trong lòng một lần nữa, Cố Quang Minh xoay người sang Lâm Hồng Phi đề cử một số người:
- Đồng chí Phạm Văn Viễn trong phòng làm việc, thông thường phụ trách công tác tiếp đãi đối ngoại của công xưởng rất tốt, đồng chí Thái Kính Trọng là sinh viên, hành văn rất tốt, chủ yếu phụ trách công việc phân loại văn kiện, thái độ rất nhiệt tình, được lòng của rất nhiều đồng chí, hai người này rất tốt.
Nhưng cũng có bất đồng với bộ ngành chính phủ, người được chọn làm thư ký của bộ ngành chính phủ thường là những người xuất thân từ thành ủy hoặc bí thư thành ủy, nhưng thư ký lãnh đạo bên xí nghiệp nhà nước đa số xuất thân từ văn phòng, lần này chọn bí thư cho Lâm Hồng Phi, Cố Quang Minh cũng lựa chọn rất cẩn thận, trong mấy người đề cử làm thư ký, cũng không có đồng chí nữ nào cả, rất lo lắng đến vấn đề có gây ảnh hưởng không.
Hai đồng chí Phạm Văn Viễn và đồng chí Thái Kính Trọng? Lâm Hồng Phi hơi hơi vuốt cằm, hai người này hắn đều có ấn tượng, chỉ vì Thái Kính Trọng đoán chừng bản thân có duyên với sinh viên, trong cuộc sống hằng ngày khí thế cao ngút, trừ lãnh đạo ra thì bộ dạng lúc nào cũng như cao hơn người khác một cái đầu, khiến cho Lâm Hồng Phi có chút không vui, về phần Phạm Văn Viễn, cảm giác có chút láu cá, nói rất nhiều.
Bí thư, một người thì cả ngày đều là dáng vẻ khí thế cao ngạo, anh định chọn ai? Nhẹ nhàng mà nói, ai biết được là anh có nói và làm theo cách tư bản hay không? Thoáng có chút lo lắng, Lâm Hồng Phi cảm thấy hai người được chọn này không hợp với chức bí thư, đây chính là lần đầu tiên Cố Quang Minh đề cử chọn người cho mình, Lâm Hồng Phi cũng suy nghĩ về sĩ diện của Cố Quang Minh, liền cười nói:
- Hai đồng chí này….trước đây tôi cũng có nói chuyện cùng với họ vài lần rồi, chủ nhiệm Cố còn đề cử người khác thích hợp không?
Mồ hôi ở ngực của chủ nhiệm Cố chảy ròng ròng xuống: sao vậy? Hai người này anh không chọn được ai sao?
Đề cử thư ký cho lãnh đạo, từ trước đến nay đều là cơ hội quan trọng nhất mà chủ nhiệm văn phòng muốn những lãnh đạo mới nhận chức thể hiện trình độ và năng lực của bản thân, những người đề cử rất tốt, có thể lưu lại trong lòng lãnh đạo một ấn tượng tốt, đối với công việc sau này rất có lợi, cũng có thể có được sự cảm kích của thư ký, càng phải củng cố địa vị trong công xưởng, nếu như đề cử không tốt, đối với chủ nhiệm văn phòng mà nói, địa vị có nguy cơ gặp nguy hiểm, có một chút “nghiêm khắc” của lãnh đạo, thậm chí cho rằng chủ nhiệm văn phòng không có đủ tư cách đề cử thư ký cho mình, điều này là vấn đề giác ngộ chính trị rất nghiêm trọng.
Chủ nhiệm Cố biết như thế này là Lâm Hồng Phi giữ thể diện cho mình, hai vị đồng chí Phạm Văn Viễn và đồng chí Thái Kính Trọng này, Lâm Hồng Phi đều chướng mắt. Chướng mắt không phải là vấn đề, vấn đề là vì sao Lâm Hồng Phi lại chướng mắt với bọn họ?
Nguyên nhân này mới là yếu tố quan trọng.
Suy nghĩ rất nhanh chóng, chủ nhiệm Cố nhanh chóng phân tích nguyên nhân Lâm Hồng Phi chướng mắt hai người kia: Phạm Vĩnh Viễn? Tên tiểu tử này không tồi, ngày thường rất nhiệt tình….nhiệt tình, còn Thái Kính Trọng thì sao?
Mồ hôi lạnh toát ra trên trán chủ nhiệm Cố, anh ta mới để ý, lúc đề cử thư ký cho Lâm Hồng Phi, bất giác phạm phải một sai lầm hết sức nghiêm trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.