Chương 64: Lựa chọn thư ký (2).
Thiên Niên Tĩnh Thủ
23/04/2014
Mồ hôi lạnh toát ra trên trán chủ nhiệm Cố, cho đến lúc này anh ta mới để ý, lúc đề cử thư ký cho Lâm Hồng Phi, bất giác phạm phải một sai lầm hết sức nghiêm trọng: trong tiềm thức, anh ta vẫn không thể chấp nhận Lâm Hồng Phi là lãnh đạo của mình được.
Chuyện này rất nghiêm trọng.
Hơn nữa nghiêm trọng ở chỗ, chủ nhiệm Cố kinh ngạc phát hiện, phản ứng của Lâm Hồng Phi về chuyện thư ký này, hoàn toàn không giống như người mới, ngược lại lại giống như lãnh đạo nhiều năm rồi, biết rõ là mình cần một bí thư như thế nào, một bí thư như thế nào mới phù hợp với yêu cầu của anh ta, có thể chính là điều này? Tên tiểu này không phải là năm nay mới bắt đầu đi thực tập sao? Làm sao có thể làm được điều này chứ?
Đông Phương Tiểu Linh có vẻ hơi kinh ngạc liếc mắt nhìn Lâm Hồng Phi một cái, có chút không hiểu tại sao Lâm Hồng Phi đều không thích hai người Phạm Văn Viễn và Thái Kính Trọng, hai người này cũng rất giỏi? Điều hiển nhiên chính là, cách làm của Lâm Hồng Phi chính là suy nghĩ riêng của anh ta, Đông Phương Tiểu Linh tự nhiên thấy kỳ lạ, nhưng sau đó cũng không hỏi vì sao.
- Là tôi thiếu suy nghĩ rồi.
Chủ nhiệm Cố cau mày, suy nghĩ cẩn thận mấy phút, lúc này mới chậm rãi nói:
- Việc này, đồng chí Tào Quân phụ trách biên tập và phát hành tin tức?
Tào Quân phụ trách biên tập tin tức sao? Lâm Hồng Phi lập tức nhớ tới vị đồng chí này, Tào Quân là chuyên sinh được điều đến công xưởng hai năm trước, chuyên sinh lúc đấy vẫn còn khá nổi tiếng, chỉ là bởi vì nhà của Tào Quân ở nông thôn, ở thành phố không có người nào và phong cảnh, cũng không có ai nghĩ sẽ đề cử anh ta, mấy năm gần đây vẫn làm công tác biên tập và phát hành tin tức, nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra, đoán chừng sau này vẫn làm công việc này. Tào Quân xuất thân từ nông thôn, ngày thường nói cũng không nhiều lắm, rất nghiêm túc, Lâm Hồng Phi chưa từng nghe ai nói chuyện gia đình của Tào Quân, nhưng làm việc rất siêng năng, đối đãi với mọi người với thái độ nho nhã cũng không kiêu ngạo xu nịnh…Chính là anh ta.
Thư ký của lãnh đạo, có thể giúp lãnh đạo rót nước bưng trà mở cửa xe chẳng qua cũng là kiến thức cơ bản, có ít người sáng giá có thể làm được, những nếu miệng mà không nghiêm mới là vấn đề nghiêm trọng, Tào Quân rất phù hợp với yêu cầu của Lâm Hồng Phi, liền cười nói:
- Được, là tiểu Tào đi.
Chủ nhiệm Cố thở dài nhẹ nhõm một hơi: làm tốt công việc phục vụ lãnh đạo không hề đơn giản chút nào.
Lại nói chuyện một chút, cảm thấy thời gian cũng muộn rồi, Lâm Hồng Phi và Đông Phương Tiểu Linh liền cáo từ, trước khi đi còn dặn dò Cố Quang Minh một lần nữa, nhất định phải dưỡng thương thật tốt, chờ sau khi khỏe lại mới đi làm việc, Lâm Hồng Phi thậm chí ám chỉ Cố Quang Minh , làm cho anh ta không cần lo lắng về vấn đề vị trí của bản thân, sau khi trở về anh ta nhất định sẽ là chủ nhiệm văn phòng của xưởng chế tạo xe máy thành phố, cái này mới làm chấn an trong lòng của Cố Quang Minh , Cố Quang Minh tự nhiên gật đầu liên tục cảm ơn.
……………….
Bên này Lâm Hồng Phi và Đông Phương Tiểu Linh vừa mới đi, Cố Quang Minh liền nói với vợ của mình:
- Thúy Bình, em hãy chạy nhanh đi mượn một chiếc điện thoại, gọi điện thoại cho công xưởng, bảo tiểu Tào tới đây một chút, tôi có chuyện cần nói với anh ta.
Vương Thúy Bình lập tức không vui, mặt cúi gằm xuống, tức giận đặt chiếc điện thoại thật mạnh lên bàn, giận nói:
- Công việc công việc công việc….anh suốt ngày làm việc, ngoài công việc ra anh còn nghĩ được cái gì khác không? Chân bị gãy rồi anh cũng già rồi nghỉ ngơi một chút không được sao? Lúc này rồi anh còn muốn làm việc sao?
Trong lòng Cố Quang Minh cảm thấy có lỗi, vợ quan tâm mình như vậy, anh ta đương nhiên biết, nhưng chuyện này đàn bà không hiểu được, các bà cũng không biết chuyện này đối với mình mà nói quan trọng như thế nào, nhưng nói ra rồi, Cố Quang Minh thật sự có cách đối phó với vợ mình, đối mặt với sự tức giận của Vương Thúy Bình, Cố Quang Minh cũng bình tĩnh nói:
- Thúy Bình, em phải biết rằng, làm không tốt chuyện này, có liên quan trực tiếp đến vị trí chủ nhiệm văn phòng của anh có vững chắc hay không. Đừng nói như vậy, năm ngoái khi chúng ta đi tặng quà cho chủ nhiệm cũ, nhà của chủ nhiệm đó nhận biết bao nhiêu là đồ em còn nhớ không?
Cố Quang Minh nói như vậy, Vương Thúy Bình không phản đối, cái lợi của việc trở thành lãnh đạo bà tất nhiên biết, trước đây Cố Quang Minh không phải là lãnh đạo, tết hằng năm, mặc dù nhà mình cũng rất vội, nhưng nhất định cũng phải đến nhà các vị lãnh đạo tặng quà, nhưng cũng tương phản, chưa đến năm mới những đồ tốt trong nhà lãnh đạo ăn cũng không hết mà dùng cũng không hết, càng không nói đến những lợi ích trong những ngày thường, ví dụ như ăn cơm được ghi trong mục chi trả khi của công xưởng, mua quần áo hay giày dép đều trong mục chi trả của công xưởng, vân vân… nếu như lần này không đột nhiên xảy ra tình huống như thế này, chức vị chủ nhiệm văn phòng này vốn không thể rơi vào tay mình được, nếu như đã đặt được mông đến vị trí này rồi, có thể nói không thể bị đẩy xuống được.
- Mệt chết mất thôi…
Miệng Vương Thúy Bình nói như vậy, ngược lại cũng đã ra mở cánh cửa rồi.
Mặc dù cách này đối với chồng rất đau lòng, nhưng nghĩ ông chồng cũng không cần đứng lên, thật ra thì cũng chỉ gọi tiểu Tào đến đây một chuyến mà thôi, cũng không có cái gì to tát lắm.
…………
Mấy ngày nay Tào Quân còn đang lo lắng chuyện với người yêu.
Anh ta tốt nghiệp, cũng công tác ở công xưởng chế tạo xe máy được ba năm rồi, bởi vì chưa có cơ hội nên vẫn chưa được đề bạt, thật ra công việc cũng nhiều hơn so với người khác, năm trước có người giới thiệu đối tượng cho Tào Quân, cô gái này công tác ở đơn vị trên thành phố, sau khi gặp mặt cảm thấy rất tốt, sau khi sống chung gần một năm, hai bên cha mẹ liền thúc giục chuyện hôn nhân.
Sự việc cho đến lúc này rất tốt đẹp, hai người trẻ tuổi cùng nhau sánh bước, tương lai sẽ kết hôn, sinh con đẻ cái, sống một cuộc sống hạnh phúc, cho tới khi đầu bạc răng long, là một câu chuyện hết sức hoàn mỹ, nhà gái đưa ra một yêu cầu, khiến cho Tào Quân cảm thấy rất khó xử.
Nhà gái yêu cầu Tào Quân nghĩ ra cách chuẩn bị một phòng tân hôn cho ngày kết hôn, cũng không yêu cầu phòng tân hôn rộng bao nhiêu, chỉ cần có một phòng kết hôn là được.
Thật lòng mà nói, yêu cầu của nhà gái rất hợp lý, chúng tôi biết điều kiện của công xưởng chế tạo xe máy của các anh mà nói cũng không được tốt lắm, lễ ăn hỏi chúng tôi cũng không yêu cầu nhiều, chính là thấy cháu là một người tốt, con gái theo cháu sẽ không chịu nổi, mới đồng ý chuyện của các cháu, nhưng sau khi đính hôn không bao lâu sau là kết hôn, kết hôn tối thiểu các cháu cũng phải có phòng chứ?
Nhưng phòng bây giờ cũng là phòng của đơn vị cấp cho, bản thân cũng là nhân viên bình thường vừa mới vào làm việc được ba năm, vẫn còn ở trong ký túc xá cùng với các đồng chí khác, phòng tân hôn ư? Lợi ích và hiệu quả của đơn vị cũng không tốt, hằng năm đều cần phải có trợ cấp của chính phủ mới duy trì được, những công nhân lâu đời trong đơn vị kết hôn mấy năm nay, một hộ ba bốn người sống trong một khu đơn giản, bản thân làm gì có tư cách để được phân một phòng cơ chứ?
Chuyện này rất nghiêm trọng.
Hơn nữa nghiêm trọng ở chỗ, chủ nhiệm Cố kinh ngạc phát hiện, phản ứng của Lâm Hồng Phi về chuyện thư ký này, hoàn toàn không giống như người mới, ngược lại lại giống như lãnh đạo nhiều năm rồi, biết rõ là mình cần một bí thư như thế nào, một bí thư như thế nào mới phù hợp với yêu cầu của anh ta, có thể chính là điều này? Tên tiểu này không phải là năm nay mới bắt đầu đi thực tập sao? Làm sao có thể làm được điều này chứ?
Đông Phương Tiểu Linh có vẻ hơi kinh ngạc liếc mắt nhìn Lâm Hồng Phi một cái, có chút không hiểu tại sao Lâm Hồng Phi đều không thích hai người Phạm Văn Viễn và Thái Kính Trọng, hai người này cũng rất giỏi? Điều hiển nhiên chính là, cách làm của Lâm Hồng Phi chính là suy nghĩ riêng của anh ta, Đông Phương Tiểu Linh tự nhiên thấy kỳ lạ, nhưng sau đó cũng không hỏi vì sao.
- Là tôi thiếu suy nghĩ rồi.
Chủ nhiệm Cố cau mày, suy nghĩ cẩn thận mấy phút, lúc này mới chậm rãi nói:
- Việc này, đồng chí Tào Quân phụ trách biên tập và phát hành tin tức?
Tào Quân phụ trách biên tập tin tức sao? Lâm Hồng Phi lập tức nhớ tới vị đồng chí này, Tào Quân là chuyên sinh được điều đến công xưởng hai năm trước, chuyên sinh lúc đấy vẫn còn khá nổi tiếng, chỉ là bởi vì nhà của Tào Quân ở nông thôn, ở thành phố không có người nào và phong cảnh, cũng không có ai nghĩ sẽ đề cử anh ta, mấy năm gần đây vẫn làm công tác biên tập và phát hành tin tức, nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra, đoán chừng sau này vẫn làm công việc này. Tào Quân xuất thân từ nông thôn, ngày thường nói cũng không nhiều lắm, rất nghiêm túc, Lâm Hồng Phi chưa từng nghe ai nói chuyện gia đình của Tào Quân, nhưng làm việc rất siêng năng, đối đãi với mọi người với thái độ nho nhã cũng không kiêu ngạo xu nịnh…Chính là anh ta.
Thư ký của lãnh đạo, có thể giúp lãnh đạo rót nước bưng trà mở cửa xe chẳng qua cũng là kiến thức cơ bản, có ít người sáng giá có thể làm được, những nếu miệng mà không nghiêm mới là vấn đề nghiêm trọng, Tào Quân rất phù hợp với yêu cầu của Lâm Hồng Phi, liền cười nói:
- Được, là tiểu Tào đi.
Chủ nhiệm Cố thở dài nhẹ nhõm một hơi: làm tốt công việc phục vụ lãnh đạo không hề đơn giản chút nào.
Lại nói chuyện một chút, cảm thấy thời gian cũng muộn rồi, Lâm Hồng Phi và Đông Phương Tiểu Linh liền cáo từ, trước khi đi còn dặn dò Cố Quang Minh một lần nữa, nhất định phải dưỡng thương thật tốt, chờ sau khi khỏe lại mới đi làm việc, Lâm Hồng Phi thậm chí ám chỉ Cố Quang Minh , làm cho anh ta không cần lo lắng về vấn đề vị trí của bản thân, sau khi trở về anh ta nhất định sẽ là chủ nhiệm văn phòng của xưởng chế tạo xe máy thành phố, cái này mới làm chấn an trong lòng của Cố Quang Minh , Cố Quang Minh tự nhiên gật đầu liên tục cảm ơn.
……………….
Bên này Lâm Hồng Phi và Đông Phương Tiểu Linh vừa mới đi, Cố Quang Minh liền nói với vợ của mình:
- Thúy Bình, em hãy chạy nhanh đi mượn một chiếc điện thoại, gọi điện thoại cho công xưởng, bảo tiểu Tào tới đây một chút, tôi có chuyện cần nói với anh ta.
Vương Thúy Bình lập tức không vui, mặt cúi gằm xuống, tức giận đặt chiếc điện thoại thật mạnh lên bàn, giận nói:
- Công việc công việc công việc….anh suốt ngày làm việc, ngoài công việc ra anh còn nghĩ được cái gì khác không? Chân bị gãy rồi anh cũng già rồi nghỉ ngơi một chút không được sao? Lúc này rồi anh còn muốn làm việc sao?
Trong lòng Cố Quang Minh cảm thấy có lỗi, vợ quan tâm mình như vậy, anh ta đương nhiên biết, nhưng chuyện này đàn bà không hiểu được, các bà cũng không biết chuyện này đối với mình mà nói quan trọng như thế nào, nhưng nói ra rồi, Cố Quang Minh thật sự có cách đối phó với vợ mình, đối mặt với sự tức giận của Vương Thúy Bình, Cố Quang Minh cũng bình tĩnh nói:
- Thúy Bình, em phải biết rằng, làm không tốt chuyện này, có liên quan trực tiếp đến vị trí chủ nhiệm văn phòng của anh có vững chắc hay không. Đừng nói như vậy, năm ngoái khi chúng ta đi tặng quà cho chủ nhiệm cũ, nhà của chủ nhiệm đó nhận biết bao nhiêu là đồ em còn nhớ không?
Cố Quang Minh nói như vậy, Vương Thúy Bình không phản đối, cái lợi của việc trở thành lãnh đạo bà tất nhiên biết, trước đây Cố Quang Minh không phải là lãnh đạo, tết hằng năm, mặc dù nhà mình cũng rất vội, nhưng nhất định cũng phải đến nhà các vị lãnh đạo tặng quà, nhưng cũng tương phản, chưa đến năm mới những đồ tốt trong nhà lãnh đạo ăn cũng không hết mà dùng cũng không hết, càng không nói đến những lợi ích trong những ngày thường, ví dụ như ăn cơm được ghi trong mục chi trả khi của công xưởng, mua quần áo hay giày dép đều trong mục chi trả của công xưởng, vân vân… nếu như lần này không đột nhiên xảy ra tình huống như thế này, chức vị chủ nhiệm văn phòng này vốn không thể rơi vào tay mình được, nếu như đã đặt được mông đến vị trí này rồi, có thể nói không thể bị đẩy xuống được.
- Mệt chết mất thôi…
Miệng Vương Thúy Bình nói như vậy, ngược lại cũng đã ra mở cánh cửa rồi.
Mặc dù cách này đối với chồng rất đau lòng, nhưng nghĩ ông chồng cũng không cần đứng lên, thật ra thì cũng chỉ gọi tiểu Tào đến đây một chuyến mà thôi, cũng không có cái gì to tát lắm.
…………
Mấy ngày nay Tào Quân còn đang lo lắng chuyện với người yêu.
Anh ta tốt nghiệp, cũng công tác ở công xưởng chế tạo xe máy được ba năm rồi, bởi vì chưa có cơ hội nên vẫn chưa được đề bạt, thật ra công việc cũng nhiều hơn so với người khác, năm trước có người giới thiệu đối tượng cho Tào Quân, cô gái này công tác ở đơn vị trên thành phố, sau khi gặp mặt cảm thấy rất tốt, sau khi sống chung gần một năm, hai bên cha mẹ liền thúc giục chuyện hôn nhân.
Sự việc cho đến lúc này rất tốt đẹp, hai người trẻ tuổi cùng nhau sánh bước, tương lai sẽ kết hôn, sinh con đẻ cái, sống một cuộc sống hạnh phúc, cho tới khi đầu bạc răng long, là một câu chuyện hết sức hoàn mỹ, nhà gái đưa ra một yêu cầu, khiến cho Tào Quân cảm thấy rất khó xử.
Nhà gái yêu cầu Tào Quân nghĩ ra cách chuẩn bị một phòng tân hôn cho ngày kết hôn, cũng không yêu cầu phòng tân hôn rộng bao nhiêu, chỉ cần có một phòng kết hôn là được.
Thật lòng mà nói, yêu cầu của nhà gái rất hợp lý, chúng tôi biết điều kiện của công xưởng chế tạo xe máy của các anh mà nói cũng không được tốt lắm, lễ ăn hỏi chúng tôi cũng không yêu cầu nhiều, chính là thấy cháu là một người tốt, con gái theo cháu sẽ không chịu nổi, mới đồng ý chuyện của các cháu, nhưng sau khi đính hôn không bao lâu sau là kết hôn, kết hôn tối thiểu các cháu cũng phải có phòng chứ?
Nhưng phòng bây giờ cũng là phòng của đơn vị cấp cho, bản thân cũng là nhân viên bình thường vừa mới vào làm việc được ba năm, vẫn còn ở trong ký túc xá cùng với các đồng chí khác, phòng tân hôn ư? Lợi ích và hiệu quả của đơn vị cũng không tốt, hằng năm đều cần phải có trợ cấp của chính phủ mới duy trì được, những công nhân lâu đời trong đơn vị kết hôn mấy năm nay, một hộ ba bốn người sống trong một khu đơn giản, bản thân làm gì có tư cách để được phân một phòng cơ chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.