Chương 91
Ức Ngưng Mai
28/12/2021
Hôm sau, đến lúc Tại Trung rời giường thì cũng gần chính ngọ. Ngày hôm qua y cùng Chính Thù ca hàn huyên thật lâu, vừa trò chuyện vừa uống rượu, bất tri bất giác say đến không biết trời đất. Thậm chí y cũng không biết bản thân đã về phòng bằng cách nào.
.
"Tại Trung thiếu gia, rốt cuộc thiếu gia đã tỉnh."
.
Tại Trung mới bước một chân ra khỏi cửa phòng, đã thấy Lương Nhi đứng sẵn ở đó. Lương Nhi vốn là cô nữ1 được lão Các chủ thu dưỡng, bởi tính tình nàng cẩn thận, lại thêm võ công cũng có điểm lợi hại, cho nên Hữu Thiên đã phân phó nàng đến hầu hạ Tại Trung. (Vâng! Là hầu hạ đó, Ran không viết nhầm đầu! Có nghĩa là kèm một số "service" khác =.=!!! nhưng Tại ca đã từ chối... haiz)
.
"Có chuyện gì sao?" Tại Trung khó hiểu nhìn Lương Nhi.
.
"Tại Trung thiếu gia, trước tiên phiền thiếu gia đọc cái này!" Lương Nhi đưa một phong thư cho Tại Trung.
.
Tại Trung nghi hoặc, mở thư ra đọc, càng xem sắc mặt càng "đen" lại.
.
"Phác-Hữu-Thiên đâu?" - Tại Trung mặt đầy hắc tuyến, mơ hồ thấy cả gân xanh.
.
"Các chủ và Tuấn Tú thiếu gia từ lúc trời còn chưa sáng đã ly khai, nói là sau tân hôn yến2 hai người họ muốn đi du sơn ngoạn thủy một thời gian!" Lương Nhi thành thực trả lời. (Hai anh đi Honey Moon đó ha ha... Mọi người đoán xem Thiên ca đưa Tú ca đi đâu, một nơi không ngờ a ^^)
.
Giỏi! Giỏi lắm! Trốn rất nhanh! - Tại Trung nghiến răng nghiến lợi.
.
"Còn Hữu Hoán thì sao?" Tại Trung lại hỏi.
.
"Hữu Hoán thiếu gia nói thiếu gia tuổi còn trẻ cần ra khỏi các, đi khắp chốn hảo hảo du ngoạn một lần. Chắc thiếu gia đã chuẩn bị sẵn tinh thần để sau này tiếp quản Yên Vũ các." Lương Nhi vô cùng thực thà, chẳng giấu giếm nửa lời.
.
"Cho nên, lần này đi đàm phán với Lý Tú Mãn3 chẳng phải ta không đi không được sao?" Tại Trung nheo lại mắt.
.
"Các chủ cũng nói như vậy, trong thư chắc Các chủ đã nói rõ ràng mọi chuyện rồi?" Lương Nhi cười tủm tỉm, khẽ liếc nhìn Tại Trung.
.
Sắc mặt Tại Trung lại trầm đi vài phần. (Da mặt Tại ca "mỏng" nhỉ :D)
.
Đoạn Nhai sơn trang của Lý Tú Mãn nằm ngay trên Vãn Thu trấn, là một trong mười tám sơn trang phụ thuộc Minh trang, và có vị trí gần với Minh trang nhất. Đây chính là nguyên nhân chính khiến Tại Trung nổi giận.
.
Hữu Thiên phải là người biết rõ ta rất ghét phải đến bất cứ nơi nào có liên quan đến Minh trang nhất, thế mà vẫn cố ý sắp đặt như vậy. Gã rõ ràng là đã có âm mưu từ trước!
.
"Tại Trung thiếu gia, chúng ta có nên sớm chuẩn bị không?" Lương Nhi hồn nhiên hỏi.
.
"Chuẩn bị cái gì?" Tại Trung nhướng mày.
.
"Chuẩn bị đến Đoạn Nhai sơn trang a. Chỉ hơn một tháng nữa là phải tiếp nhận hàng rồi, chúng ta không nên bỏ lỡ cơ hội đó." Lương Nhi không để ý đến sắc mặt của người trước mắt, tiếp tục nói.
.
"Ta có nói là ta muốn đi sao?" Tại Trung lạnh lùng nhếch khóe miệng "Mọi chuyện hãy để đến khi Phác Các chủ về rồi hẵng bàn!"
.
Phác Hữu Thiên, xem xem lúc trở về, ta sẽ trừng trị ngươi thế nào!
.
"Vâng, Lương Nhi đã hiểu." Lương Nhi cúi đầu, khóe miệng chỉ thoáng cong lên rồi trở lại bình thường, tựa tiếu phi tiếu.
.
Tại Trung thiếu gia, thiếu gia đã quá coi thường Các chủ rồi! Nếu như không nắm chắc trong tay việc thiếu gia sẽ phải thỏa hiệp, Các chủ không đời nào làm làm như vậy đâu? Thiếu gia hãy chờ xem, thiếu gia không muốn đi thì đến cuối cùng vẫn phải đi thôi!
.
"Tại Trung thiếu gia, rốt cuộc thiếu gia đã tỉnh."
.
Tại Trung mới bước một chân ra khỏi cửa phòng, đã thấy Lương Nhi đứng sẵn ở đó. Lương Nhi vốn là cô nữ1 được lão Các chủ thu dưỡng, bởi tính tình nàng cẩn thận, lại thêm võ công cũng có điểm lợi hại, cho nên Hữu Thiên đã phân phó nàng đến hầu hạ Tại Trung. (Vâng! Là hầu hạ đó, Ran không viết nhầm đầu! Có nghĩa là kèm một số "service" khác =.=!!! nhưng Tại ca đã từ chối... haiz)
.
"Có chuyện gì sao?" Tại Trung khó hiểu nhìn Lương Nhi.
.
"Tại Trung thiếu gia, trước tiên phiền thiếu gia đọc cái này!" Lương Nhi đưa một phong thư cho Tại Trung.
.
Tại Trung nghi hoặc, mở thư ra đọc, càng xem sắc mặt càng "đen" lại.
.
"Phác-Hữu-Thiên đâu?" - Tại Trung mặt đầy hắc tuyến, mơ hồ thấy cả gân xanh.
.
"Các chủ và Tuấn Tú thiếu gia từ lúc trời còn chưa sáng đã ly khai, nói là sau tân hôn yến2 hai người họ muốn đi du sơn ngoạn thủy một thời gian!" Lương Nhi thành thực trả lời. (Hai anh đi Honey Moon đó ha ha... Mọi người đoán xem Thiên ca đưa Tú ca đi đâu, một nơi không ngờ a ^^)
.
Giỏi! Giỏi lắm! Trốn rất nhanh! - Tại Trung nghiến răng nghiến lợi.
.
"Còn Hữu Hoán thì sao?" Tại Trung lại hỏi.
.
"Hữu Hoán thiếu gia nói thiếu gia tuổi còn trẻ cần ra khỏi các, đi khắp chốn hảo hảo du ngoạn một lần. Chắc thiếu gia đã chuẩn bị sẵn tinh thần để sau này tiếp quản Yên Vũ các." Lương Nhi vô cùng thực thà, chẳng giấu giếm nửa lời.
.
"Cho nên, lần này đi đàm phán với Lý Tú Mãn3 chẳng phải ta không đi không được sao?" Tại Trung nheo lại mắt.
.
"Các chủ cũng nói như vậy, trong thư chắc Các chủ đã nói rõ ràng mọi chuyện rồi?" Lương Nhi cười tủm tỉm, khẽ liếc nhìn Tại Trung.
.
Sắc mặt Tại Trung lại trầm đi vài phần. (Da mặt Tại ca "mỏng" nhỉ :D)
.
Đoạn Nhai sơn trang của Lý Tú Mãn nằm ngay trên Vãn Thu trấn, là một trong mười tám sơn trang phụ thuộc Minh trang, và có vị trí gần với Minh trang nhất. Đây chính là nguyên nhân chính khiến Tại Trung nổi giận.
.
Hữu Thiên phải là người biết rõ ta rất ghét phải đến bất cứ nơi nào có liên quan đến Minh trang nhất, thế mà vẫn cố ý sắp đặt như vậy. Gã rõ ràng là đã có âm mưu từ trước!
.
"Tại Trung thiếu gia, chúng ta có nên sớm chuẩn bị không?" Lương Nhi hồn nhiên hỏi.
.
"Chuẩn bị cái gì?" Tại Trung nhướng mày.
.
"Chuẩn bị đến Đoạn Nhai sơn trang a. Chỉ hơn một tháng nữa là phải tiếp nhận hàng rồi, chúng ta không nên bỏ lỡ cơ hội đó." Lương Nhi không để ý đến sắc mặt của người trước mắt, tiếp tục nói.
.
"Ta có nói là ta muốn đi sao?" Tại Trung lạnh lùng nhếch khóe miệng "Mọi chuyện hãy để đến khi Phác Các chủ về rồi hẵng bàn!"
.
Phác Hữu Thiên, xem xem lúc trở về, ta sẽ trừng trị ngươi thế nào!
.
"Vâng, Lương Nhi đã hiểu." Lương Nhi cúi đầu, khóe miệng chỉ thoáng cong lên rồi trở lại bình thường, tựa tiếu phi tiếu.
.
Tại Trung thiếu gia, thiếu gia đã quá coi thường Các chủ rồi! Nếu như không nắm chắc trong tay việc thiếu gia sẽ phải thỏa hiệp, Các chủ không đời nào làm làm như vậy đâu? Thiếu gia hãy chờ xem, thiếu gia không muốn đi thì đến cuối cùng vẫn phải đi thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.