Chương 31: Lửa Hoang Đốt Mãi Không Tàn 3
Tây Thế Lợi Tần
18/07/2024
Thiếu nữ mười tám tuổi, dù đã xuất gia, nhưng vẫn mang theo nét đẹp tươi tắn, ngây thơ trong sáng, trán cao đầy đặn, đôi mắt long lanh như nước, chỉ là ngũ quan so với trước đây, bớt đi hai phần quyến rũ, nhưng lại thêm ba phần dịu dàng, thanh khiết.
Nhưng giữa hai hàng lông mày của nàng luôn chất chứa nỗi buồn phiền không tan: "A Nhận, ta tỉnh lại đã được mấy tháng rồi, đệ còn chưa định nói cho ta biết sự thật sao?"
Sáu năm trước, rốt cuộc quân Thành gia đã trải qua chuyện gì ở Ly Hà, bảy vạn đại quân toàn quân bị diệt, mười tám vị tướng quân dưới trướng y, không một ai còn sống, bọn họ đều là người cùng Ôn Trạch lớn lên, tình như huynh đệ, thiếu niên tướng quân, mỗi người đều dũng mãnh thiện chiến, khí phách hiên ngang...
Rốt cuộc y đã trải qua những gì, mà dung mạo lại thay đổi lớn như vậy, hoàn toàn khác biệt, nghĩ đến đây, nàng chỉ thấy đau lòng.
Lúc nàng mở mắt ra đã ở núi Ngọc Khê cách kinh thành ngàn dặm, ban đầu y thậm chí còn không muốn nhận nàng, chỉ bảo nàng gọi y là "Đạo trưởng".
Một lần tình cờ, vào buổi sáng sớm, nàng nghe thấy Bì Trần đạo trưởng vân du tứ hải trở về, trêu chọc gọi y là "Ôn Trạch", nàng lập tức biết y là ai.
Nữ nhân mười lăm tuổi, tên tự của nàng đã được ông ngoại đặt từ sớm, nhưng nam nhân hai mươi tuổi mới được làm lễ cặp quan, người ngoài chỉ biết tiểu thế tử của phủ Thành Vương tên là "Thành Trác", lại không biết tên tự của y...
Đó là bởi vì vị Vân Hồi tướng quân tài năng hơn người, anh dũng phi phàm của phủ Thành Vương đã sớm chết trên chiến trường, lúc hy sinh chỉ mới mười sáu tuổi, còn chưa kịp làm lễ cặp quan.
Nhưng nàng từng nghe ông ngoại nói, lúc nàng còn rất nhỏ, nàng lấy hai chữ "Tinh Hà", ý chỉ tháng năm vui vẻ, vô lo vô nghĩ, Thành Trác thì lấy hai chữ "Ôn Trạch", ý chỉ quân tử như ngọc, ôn nhuận như ngọc, lại sợ ngọc quá "dễ vỡ", nên tên gọi ở nhà là "Nhận ca".
Nhóm dịch: 1 0 2
Nhưng giữa hai hàng lông mày của nàng luôn chất chứa nỗi buồn phiền không tan: "A Nhận, ta tỉnh lại đã được mấy tháng rồi, đệ còn chưa định nói cho ta biết sự thật sao?"
Sáu năm trước, rốt cuộc quân Thành gia đã trải qua chuyện gì ở Ly Hà, bảy vạn đại quân toàn quân bị diệt, mười tám vị tướng quân dưới trướng y, không một ai còn sống, bọn họ đều là người cùng Ôn Trạch lớn lên, tình như huynh đệ, thiếu niên tướng quân, mỗi người đều dũng mãnh thiện chiến, khí phách hiên ngang...
Rốt cuộc y đã trải qua những gì, mà dung mạo lại thay đổi lớn như vậy, hoàn toàn khác biệt, nghĩ đến đây, nàng chỉ thấy đau lòng.
Lúc nàng mở mắt ra đã ở núi Ngọc Khê cách kinh thành ngàn dặm, ban đầu y thậm chí còn không muốn nhận nàng, chỉ bảo nàng gọi y là "Đạo trưởng".
Một lần tình cờ, vào buổi sáng sớm, nàng nghe thấy Bì Trần đạo trưởng vân du tứ hải trở về, trêu chọc gọi y là "Ôn Trạch", nàng lập tức biết y là ai.
Nữ nhân mười lăm tuổi, tên tự của nàng đã được ông ngoại đặt từ sớm, nhưng nam nhân hai mươi tuổi mới được làm lễ cặp quan, người ngoài chỉ biết tiểu thế tử của phủ Thành Vương tên là "Thành Trác", lại không biết tên tự của y...
Đó là bởi vì vị Vân Hồi tướng quân tài năng hơn người, anh dũng phi phàm của phủ Thành Vương đã sớm chết trên chiến trường, lúc hy sinh chỉ mới mười sáu tuổi, còn chưa kịp làm lễ cặp quan.
Nhưng nàng từng nghe ông ngoại nói, lúc nàng còn rất nhỏ, nàng lấy hai chữ "Tinh Hà", ý chỉ tháng năm vui vẻ, vô lo vô nghĩ, Thành Trác thì lấy hai chữ "Ôn Trạch", ý chỉ quân tử như ngọc, ôn nhuận như ngọc, lại sợ ngọc quá "dễ vỡ", nên tên gọi ở nhà là "Nhận ca".
Nhóm dịch: 1 0 2
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.