Chương 25:
Đôi Ngọc Ngọc
21/11/2024
Phong Nghiên Thần cúi đầu, cảm thấy có chút chột dạ, mang ga giường bẩn đi giặt.
Vì sao lại chột dạ, điều này cũng dễ hiểu. Anh đã nhìn thấy cơ thể của Cố Phán, cảm thấy bản thân mình thật bỉ ổi.
Còn Cố Phán?
Thật ra chỉ vì gió thổi làm cay mắt, cộng thêm khói thuốc xung quanh khiến cô khó chịu, trong lòng có chút bực mình.
Cô nhìn vào trong phòng, chỉ đơn giản là vì đứng lâu quá nên đổi tư thế mà thôi.
Cô có hút thuốc, nhưng không nghiện hút thuốc.
Kể từ khi chán ăn, cô phát hiện nicotin là thứ rất tốt.
Có thể khiến tinh thần tỉnh táo, những lúc không ăn được, cô dùng nó để duy trì.
Vừa rồi chỉ là cảm thấy ngứa miệng, cô quen tay châm một điếu thuốc.
Hút thuốc có thể giải quyết vấn đề, vậy thì không cần ăn cơm nữa.
Khi cô chuẩn bị châm điếu thứ hai, Phong Nghiên Thần gõ gõ vào cửa sổ bên cạnh.
“Bữa sáng sắp nguội rồi, cô không ăn sao?”
“Ừ, ăn chứ, chỉ là ra ngoài hong khô tóc thôi.” Cô đáp, nhét điếu thuốc vừa rút ra trở lại.
Điếu thuốc và bật lửa bị bỏ lại trên bàn, tóc cô đã khô gần hết nhưng vẫn còn hơi ẩm.
Khi bước qua người Phong Nghiên Thần, trên người cô phảng phất một mùi hương dễ chịu.
“Cô không thích sấy tóc à?”
“Ừ, thấy mệt.”
“Hay để tôi giúp cô sấy tóc nhé?”
Cố Phán không trả lời, chỉ quay lại nhíu mày nhìn anh, ánh mắt mang theo chút dò xét.
“50 tệ một lần, được không? Dù sao tôi cũng rảnh.”
Anh giơ một tay lên, ánh mắt chân thành.
“50 tệ?”
“Đúng vậy, chỉ 50 tệ. Nhân dân tệ. Sau này mỗi ngày tôi đều sấy tóc cho cô.”
Cố Phán nhìn bộ dáng của anh, đột nhiên nhớ lại cảnh hôm qua khi sờ ngực anh, cổ họng cô khẽ siết lại, “Cũng không đắt nhỉ.”
“Ừ, kinh doanh nhỏ mà.”
“Được, tôi sẽ bao luôn một tháng.”
Cố Phán đi đến bàn trà, lấy điện thoại, chuyển thẳng cho Phong Nghiên Thần 20.000 tệ.
“Còn chuyện lái xe thì sao? Bao nhiêu tiền một lần? Hôm nay nói hết đi, tôi trả tiền luôn.”
Cô giơ điện thoại lên, giọng điệu bình thản.
Trước đây cô chưa từng hiểu cảm giác của những nữ đại gia bao nuôi trai đẹp là thế nào, hôm nay cuối cùng cũng được trải nghiệm một phen.
Cảm giác... cũng không tệ lắm.
Vì sao lại chột dạ, điều này cũng dễ hiểu. Anh đã nhìn thấy cơ thể của Cố Phán, cảm thấy bản thân mình thật bỉ ổi.
Còn Cố Phán?
Thật ra chỉ vì gió thổi làm cay mắt, cộng thêm khói thuốc xung quanh khiến cô khó chịu, trong lòng có chút bực mình.
Cô nhìn vào trong phòng, chỉ đơn giản là vì đứng lâu quá nên đổi tư thế mà thôi.
Cô có hút thuốc, nhưng không nghiện hút thuốc.
Kể từ khi chán ăn, cô phát hiện nicotin là thứ rất tốt.
Có thể khiến tinh thần tỉnh táo, những lúc không ăn được, cô dùng nó để duy trì.
Vừa rồi chỉ là cảm thấy ngứa miệng, cô quen tay châm một điếu thuốc.
Hút thuốc có thể giải quyết vấn đề, vậy thì không cần ăn cơm nữa.
Khi cô chuẩn bị châm điếu thứ hai, Phong Nghiên Thần gõ gõ vào cửa sổ bên cạnh.
“Bữa sáng sắp nguội rồi, cô không ăn sao?”
“Ừ, ăn chứ, chỉ là ra ngoài hong khô tóc thôi.” Cô đáp, nhét điếu thuốc vừa rút ra trở lại.
Điếu thuốc và bật lửa bị bỏ lại trên bàn, tóc cô đã khô gần hết nhưng vẫn còn hơi ẩm.
Khi bước qua người Phong Nghiên Thần, trên người cô phảng phất một mùi hương dễ chịu.
“Cô không thích sấy tóc à?”
“Ừ, thấy mệt.”
“Hay để tôi giúp cô sấy tóc nhé?”
Cố Phán không trả lời, chỉ quay lại nhíu mày nhìn anh, ánh mắt mang theo chút dò xét.
“50 tệ một lần, được không? Dù sao tôi cũng rảnh.”
Anh giơ một tay lên, ánh mắt chân thành.
“50 tệ?”
“Đúng vậy, chỉ 50 tệ. Nhân dân tệ. Sau này mỗi ngày tôi đều sấy tóc cho cô.”
Cố Phán nhìn bộ dáng của anh, đột nhiên nhớ lại cảnh hôm qua khi sờ ngực anh, cổ họng cô khẽ siết lại, “Cũng không đắt nhỉ.”
“Ừ, kinh doanh nhỏ mà.”
“Được, tôi sẽ bao luôn một tháng.”
Cố Phán đi đến bàn trà, lấy điện thoại, chuyển thẳng cho Phong Nghiên Thần 20.000 tệ.
“Còn chuyện lái xe thì sao? Bao nhiêu tiền một lần? Hôm nay nói hết đi, tôi trả tiền luôn.”
Cô giơ điện thoại lên, giọng điệu bình thản.
Trước đây cô chưa từng hiểu cảm giác của những nữ đại gia bao nuôi trai đẹp là thế nào, hôm nay cuối cùng cũng được trải nghiệm một phen.
Cảm giác... cũng không tệ lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.