Chương 60: Ai biến thái hơn?
Đường Gia Tam Thiểu
03/09/2013
Dưới tác dụng của Xúc Tu Hắc Ám, cảm giác bản thân của Chu Duy Thanh đã tăng lên tới cực hạn. Thật ra thì khoảng cách quá gần đối với cung tiễn thủ mà nói, chưa chắc là chuyện tốt. Chu Duy Thanh có nhiều kĩ năng bắn cung hơn nữa, cũng phải cần khoảng cách, không đủ khoảng cách thì biến hóa của tiễn pháp cũng không thể phô diễn trọn vẹn. Tuy nhiên, khoảng cách gần cũng đã làm cho lực bắn của mũi tên được phát huy một cách hoàn mỹ hơn.
Ninh Huyền Pháp của Phách Vương Cung vừa sử dụng, một tiếng nổ thật lớn chợt vang lên trên tấm thuẫn năm tầng tổ hợp của Lâm Thiên Ngao. Tấm chắn mạnh mẽ là vậy mà cũng không khỏi run lên một cái, quầng sáng màu vàng bao bọc bên ngoài lại càng trở nên đậm sắc hơn.
- Hảo tiễn!
Thốt lên hai chữ này không chỉ là Lâm Thiên Ngao, mà cả người áo đỏ nãy giờ vẫn thờ ơ kia.
Chỉ có người thật tinh tường mới có thể nhìn ra được điểm mạnh của Ninh Huyền Pháp. Lấy lực công kích của Chu Duy Thanh thêm vào Ninh Huyền Pháp của Phách Vương Cung, đã tạo nên lực công kích mạnh gần bằng một đòn toàn lực của Vân Ly lúc trước. Đây chính là chỗ cường đại của cung tên!
Ở phía sau Lâm Thiên Ngao, Vân Ly đã lặng lẽ động thân, y giống như một con Linh miêu, cổ tay vừa nhoáng lên đã thấy thanh vũ khí Ngưng Hình sắc nhọn kia xuất hiện. Thanh binh khí vừa run lên, một cái Song Trọng Không Gian Áp Xúc Pháo đã bắn thẳng tới sau lưng Lâm Thiên Ngao.
Tên của Chu Duy Thanh bắn ra không phải một mũi rồi dừng. Ngay sau mũi tên thứ nhất, một mũi tên thứ hai cực nhanh phóng ra, với khoảng cách ngắn ngủn mười mấy mét, cơ hồ đã tạo nên một đường liền lạc đâm thẳng vào Lâm Thiên Ngao.
Dưới tình huống hai mặt giáp kích này, Lâm Thiên Ngao không cách nào dịch chuyển tấm chắn đi mà lo lắng cho đằng sau. Bởi gã bây giờ đang lâm vào tình cảnh rất xấu, vừa không thể di chuyển, vừa chỉ được sử dụng một tay, khiến cho rất nhiều năng lực không làm sao phát huy. Không nghi ngờ gì nữa, trong mắt gã, uy hiếp từ phía Chu Duy Thanh đã vượt xa Vân Ly. Vì vậy, tấm thuẫn năm tầng tổ hợp Ngưng Hình tự nhiên là dùng để ngăn cản sự tiến công của Chu Duy Thanh.
Ngay sát na Vân Ly sắp công kích vào thân thể Lâm Thiên Ngao, một quầng sáng vàng đậm đột nhiên bùng lên từ trên người gã. Thân thể Lâm Thiên Ngao dưới sự bao bọc của quầng sáng này lại phát sinh biến hóa.
Một bộ giáp màu vàng đất trong khoảnh khắc đã trùm khắp toàn thân Lâm Thiên Ngao, thậm chí ngay cả tổ hợp trọng thuẫn trong tay gã cũng nhô ra một tầng nham thạch dầy cộm, một hơi thở nặng nề áp bách lan tràn khắp nơi.
Oanh một tiếng, Không Gian Áp Súc Pháo hung hăng đập vào khôi giáp màu vàng đất kia làm nham thạch văng tung tóe, bốc lên một đám bụi mù mịt. Thế nhưng cũng chỉ chấn vỡ một phần giáp mà thôi, Lâm Thiên Ngao vẫn không hề nhúc nhích chút nào.
- Nham Thạch Hóa Khải..!
Vân Ly thấp giọng kinh hô.
Nham Thạch Hóa Khải này cũng không phải là loại kỹ năng hóa đá da thịt lúc trước Mã Quần thi triển có thể so sánh. Hóa đá da thịt cùng lắm chỉ là Tứ Tinh, tu vi Tam châu trở lên là có thể dùng. Mà Nham Thạch Hóa Khải lại là cấp Cửu Tinh, là kĩ năng phòng ngự cường lực của Thổ hệ. Hơn nữa phải đạt tới tu vi Ngũ châu như Lâm Thiên Ngao mới đem toàn bộ kỹ năng tăng lên tới cấp năm, cùng với thân thể mạnh mẽ của hắn tạo nên lực phòng ngự siêu cường, quả thực từ chân đến đầu gã giống hệt như một tòa pháo đài.
Làm Vân Ly nhụt chí nhất chính là, y đã thấy được, bản thân Nham Thạch Hóa Khải uy lực cũng không mạnh như vậy, bởi y đã dùng tới hai kỹ năng dung hợp, cộng với vũ khí Ngưng Hình tiến hành công kích rồi. Nhưng mà Nham Thạch Hóa Khải này thông qua năm khỏa Ý châu từ tấm thuẫn tổ hợp Ngưng Hình kia mà thành. Cụ thể năm khỏa Ý châu trên tấm thuẫn tăng phúc bao nhiêu lần thì không biết, nhưng không nghi ngờ chút nào, so với lực lượng mà Vân Ly vừa áp súc, thật sự chênh lệch không chỉ gấp đôi.
Nói cách khác, cho dù lúc này Lâm Thiên Ngao mặc kệ phía sau lưng cho Vân Ly tùy tiện công kích, y cũng không thể nào đả thương được người ta.
Con mẹ nó! Người này thật sự là Thiên Châu Sư có tu vi Ngũ châu sao? Coi như cường giả cấp Thiên Tông cũng không khó ứng phó bằng gã a!
Vân Ly đình chỉ công kích, ánh mắt sắc bén chăm chú nhìn Lâm Thiên Ngao, đồng thời ngưng tụ lực lượng, đợi Chu Duy Thanh phát ra tín hiệu. Có y ở phía sau, ít nhất cũng làm cho Lâm Thiên Ngao thêm phần cố kỵ. Càng duy trì kỹ năng Nham Thạch Hóa Khải từ Ngũ châu trên tấm thuẫn tổ hợp Ngưng Hình lâu hơn, hẳn Thiên lực càng tiêu hao không nhỏ.
Tốc độ bắn của Phách Vương Cung trong tay Chu Duy Thanh mặc sức thể hiện! Căn bản không thấy hắn giương cung bắn tên ra làm sao, chỉ có thể nhìn tấm thuẫn trên tay Lâm Thiên Ngao liên tục lóe lên từng đạo ánh sáng chói mắt. Hơn nữa, loại công kích không gián đoạn này đối với Thiên lực của Chu Duy Thanh thật ra tiêu hao không lớn. Hắn chỉ cần duy trì Phách Vương Cung Ngưng Hình trong tay, còn lại kéo cung bắn tên toàn bộ đều dựa vào lực lượng. Đây cũng là ưu thế lớn nhất của Ninh Huyền Pháp. Lúc này, bởi vì không ngừng tiến hành vặn xoắn dây cung, khiến cho Phách Vương Cung liên tục xoay tròn, trông cũng giống như một tấm thuẫn vậy.
Lâm Thiên Ngao vừa ngăn cản Chu Duy Thanh công kích, vừa âm thầm than thở! Gã hiện tại càng lúc càng hi vọng mình thắng trận đánh cuộc này. Vốn mục tiêu của gã chỉ là Vân Ly, nhưng bây giờ lại phát hiện, tên thanh niên có tu vi Tam châu trước mắt này còn hấp dẫn hơn nhiều. Ở phương diện chế luyện quyển trục Ngưng Hình thì ngang tay với Vân Ly, mà lực chiến đấu không ngờ cũng mạnh đến thế. Gã mặc dù không thể hoàn toàn nhìn ra ảo diệu của Ninh Huyền Pháp, nhưng có thể cảm nhận đầy đủ sự đáng sợ từ lực công kích kia. Hơn nữa, tốc độ bắn của Chu Duy Thanh lại nhanh như vậy, nếu tiểu tử này có thể trở thành Truy Tùy Giả của mình, vậy một khi lên chiến trường, liền coi như gã đã sở hữu một vũ khí sát thương đại quy mô. Lực phòng ngự của gã tuy mạnh, nhưng lực công kích, nhất là công kích từ xa thật sư thiếu sót. Mà Chu Duy Thanh với tài bắn cung này, nói hắn lấy một địch trăm tuyệt không khoa trương. Đã thế, gã còn có thể thay hắn tiến hành phòng ngự, nhất định sẽ đem công kích của hắn phát huy toàn diện.
Ở trong đầu Lâm Thiên Ngao, lúc này thậm chí đã xuất hiện cảnh gã và Chu Duy Thanh cùng nhau ở trên chiến trường tác chiến. Bởi Ninh Huyền Pháp của Chu Duy Thanh mặc dù mạnh mẽ, nhưng lực công kích so với cái đùi phải kia còn chênh lệch khá lớn, muốn phá vỡ tấm chắn của gã là hoàn toàn không thể.
Ngàn vạn lần đừng tưởng Thiên lực của Lâm Thiên Ngao đang tiêu hao cực lớn, chỉ có Lâm Thiên Ngao mới biết, tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình của gã có ưu thế lớn nhất chính là, mỗi một tổ hợp sẽ mang lại một đặc tính riêng biệt. Một trong số đó, chính là tiết kiệm Thiên lực, đem lực công kích của đối phương đến trọng thuẫn tiến hành chuyển hóa thành lực lượng của mình. Vì vậy, đừng nói là thời gian một nén nhang, cho dù là một canh giờ, gã vẫn có thể vững vàng cầm trong tay cự thuẫn tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình tiếp tục phòng ngự.
Về phần Vân Ly, trừ phi y toàn lực thi triển công kích, nếu không, Nham Thạch Hóa Khải cũng đủ để ngăn trở y rồi. Có điều, Thiên lực hiện tại của Vân Ly nhiều nhất chỉ có thể tạo ra một lần công kích duy nhất mà thôi. Lâm Thiên Ngao đã tính kỹ, một khi Vân Ly thi triển công kích như vậy, thì dù mình liều mạng bị thương, cũng nhất định không có nửa phần di động. Huống chi, kỹ năng bao bọc trên tấm thuẫn không phải toàn bộ giống nhau, có hai kỹ năng trong số đó là phụ trợ, chỉ có ba cái mới là phòng ngự thuần túy.
Cây hương trong tay người áo đỏ đã cháy hết một phần ba, gần tới một nửa rồi, mà Chu Duy Thanh vẫn như cũ không ngừng bắn tên! Bởi Phách Vương Cung lúc này đang xoay tít, khiến cho Lâm Thiên Ngao không cách nào thấy thần sắc Chu Duy Thanh lúc này có thay đổi gì hay không.
Thật ra cũng không ai biết, trong quá trình Chu Duy Thanh bắn tên liên hồi đó, hắn vẫn đang suy nghĩ! Có Biến Thạch Miêu Nhãn, kỹ năng hắn có được so với người bình thường nhiều hơn nhiều. Huống chi hắn còn có hai chỗ khảm Châu trên Phách Vương cung tiến hành phụ trợ. Vì vậy, khi hắn đối mặt địch nhân, chiến thuật rất hay thay đổi thất thường.
Bất chợt trong lúc đó, ánh mắt Chu Duy Thanh sáng bừng lên, hắn đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, phát bắn tiếp theo của hắn nhất thời phát sinh biến hóa
Mũi tên bắn ra, trên không trung mang vạch nên một đường thẳng màu bạc diễm lệ. Người áo đỏ đang xem cuộc chiến ánh mắt cũng chợt sáng ngời, hàn quang trong đáy mắt lóe lên rồi biến mất.
Lâm Thiên Ngao vẫn như cũ dùng tấm thuẫn để ngăn chặn, bởi vì tấm thuẫn vô cùng khổng lồ đã hạn chế tầm mắt của gã, hơn nữa tốc độ bắn của Chu Duy Thanh quá sức kinh người, gã căn bản không có thời gian rỗi để chú ý phương hướng của Chu Duy Thanh.
Ầm một tiếng, mũi tên lại oanh kích lên tấm chắn.
Lực công kích của nó so với mũi tên trước không khác nhau mấy, xuất hiện biến hóa, chính là ánh sáng bạc trên mũi tên.
Quầng sáng bạc dày đặc trong nháy mắt bộc phát, Lâm Thiên Ngao chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, thì quanh người gã đã bao bọc thêm một tầng hào quang bàng bạc. Quầng sáng bạc này cũng bao bọc cả tấm thuẫn, thế nhưng không thật sự mạnh mẽ. Chỉ thấy Lâm Thiên Ngao hai vai run lên, trọng thuẫn trong tay hướng về phía trước lắc nhẹ, đã đem màn hào quang bạc này chấn vỡ, hóa thành những điểm sáng li ti tiêu tán trong không khí.
- Là giảm bớt năm mươi phần trăm hiệu quả!?
Chu Duy Thanh trong mắt tinh mang chợt lóe, đã đưa ra một phán đoán chuẩn xác.
Mới vừa rồi bắn một mũi tên này, hắn đã thêm vào kỹ năng Không Gian Lao Lung! Điều mà hắn mới vừa rồi mới nghĩ đến, chính là thử dùng kỹ năng phụ trợ tấn công Lâm Thiên Ngao xem, biết đâu sẽ có tác dụng.
Không nghi ngờ gì nữa, công kích chính diện, Chu Duy Thanh không có bất kỳ một kỹ năng toàn lực hoặc là kỹ năng gia điệp tăng phúc tổ hợp nào, có thể công phá phòng ngự Lâm Thiên Ngao. Nhưng lực phòng ngự trên tấm thuẫn của Lâm Thiên Ngao dù có mạnh hơn nữa, cũng không thể triệt tiêu tất cả hiệu quả phụ trợ. Cứ như vậy hắn bèn thử một lần, nhất thời thử ra, tấm thuẫn tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình của Lâm Thiên có thể chịu đựng năm mươi phần trăm hiệu quả của kỹ năng phụ trợ. Đây thật sự đã là tác dụng tăng phúc cực kỳ kinh. Hơn nữa, với cấp bậc Thiên lực còn chiếm ưu thế, đã hạn chế phần lớn kỹ năng của Chu Duy Thanh đối với gã, cho nên cũng không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng dù là như vậy, Chu Duy Thanh trên mặt cũng toát ra một nét cười thỏa mãn.
Trên thế giới này, không có cái gì gọi là tuyệt đối. Dù năng lực phòng ngự Lâm Thiên Ngao cường đại là vậy, cuối cùng vẫn có sơ hở...
- Vân Ly, động thủ!
Chu Duy Thanh hét lớn một tiếng, nếu đã có phương pháp khắc địch, hắn sẽ không có nửa phần do dự.
Lúc trước Vân Ly thấy ngân quang xuất hiện trên người Lâm Thiên Ngao, trong mắt đã sáng rực. Thân là Ngưng Hình Sư y quá hiểu ý nghĩa của lỗ khảm nạm trên Ngưng Hình Cung của Chu Duy Thanh. Có điều, khiến y thất vọng lại là, mũi tên của Chu Duy Thanh bắn ra, lại không gia trì thêm bất kỳ tác dụng nào của kỹ năng Không Gian Lao Lung.
Không Gian Lao Lung mặc dù là một một kỹ năng vô cùng tốt, nhưng vẫn phải nhìn xem nó được sử dụng trong tình huống nào!? Dù là một kỹ năng mạnh hơn nữa, nếu không ứng dụng được, thì cũng chẳng có tác dụng gì. Ví như toàn bộ Không Gian Lao Lung bây giờ, tuy đã bao trùm toàn bộ cơ thể của Lâm Thiên Ngao, nhưng thực ra lại khiến cho gã vô tình được tặng thêm một tầng phòng ngự.
Nghe tiếng Chu Duy Thanh hét động thủ, Vân Ly biết hắn có lẽ đã tìm ra cơ hội. Bởi cái gọi là tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không bao giờ còn nữa, chỉ cần do dự nửa phần thì cả đời sẽ hối hận không kịp, cho nên ngay lập tức, Vân Ly liền quyết định liều cái mạng già của y.
Y phóng vọt lên cao, miệng thét to, quang mang màu bạc hùng hậu một lần nữa bao phủ quanh thân, toàn bộ bốn khỏa Kim Lục Miêu Nhãn trên tay trái đồng thời lóe sáng, bốn đại kỹ năng trong tay y dưới tác dụng Ngưng Hình hóa thành một mũi nhọn sắc bén, đâm thẳng vào chân trái của Lâm Thiên Ngao, ý đồ được ăn cả, ngã về không!
Chu Duy Thanh cũng đồng thời hét lên một tiếng, bắn tên liên tục không hề ngừng nghỉ, Thiên lực trong nháy mắt bàng bạc tuôn trào, hai khỏa Ý châu Biến Thạch Miêu Nhãn lập tức được khảm nạm, nhưng do tay trái của hắn che khuất nên bên ngoài nhìn vào sẽ không thấy được.
Tiếng quát của Chu Duy Thanh tuy ra hiệu cho Vân Ly nhưng cũng đồng thời đã nhắc nhở Lâm Thiên Ngao. Gã liền híp mắt lại, tất cả các kỹ năng phụ trợ trên tấm thuẫn cơ hồ đồng loạt phóng ra, dưới lực lượng của bản thân cộng với tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn tạo thành tầng tầng lớp lớp phòng ngự. Không cần dùng mắt nhìn, gã cũng có thể cảm thụ được, khi Vân Ly phóng người lên lần này đã dùng toàn bộ sức lực mà tấn công. Đồng thời gã cũng rất rõ ràng, sau một kích này, phía Vân Ly sẽ không còn tạo ra được bất cứ uy hiếp gì nữa. Dưới tình huống như vậy, dù có hao phí nhiều Thiên lực hơn nữa, cũng tuyệt đối rất đáng giá…
Phách Vương Cung một lần nữa lại phóng tên. Trong nháy mắt khi Chu Duy Thanh buông dây cung, người áo đỏ ở bên cạnh quan sát cuộc chiến lỗ tai đột nhiên như bị ù đi, ngay sau đó đại não chợt nhói buốt, cảnh vật trước mắt lập tức trở nên mơ hồ.
Chu Duy Thanh tuyệt đối không ngờ đến, Thiên Nhi nói ra tay, không phải là giúp hắn đối phó với Lâm Thiên Ngao, mà là giúp hắn mê hoặc người áo đỏ, kẻ chịu trách nhiệm trọng tài đang quan sát cuộc đấu, để không tiết lộ những kỹ năng tầng tầng lớp lớp của Biến Thạch Miêu Nhãn ra ngoài.
Lần này, tên từ Phách Vương Cung bắn ra rào rào, tạo thành một mảng đen kịt dày đặc. Càng quỷ dị hơn, trên mũi tên lại mang theo những ánh sáng màu lam lập lòe chớp tắt.
Muốn né tránh lúc này là tuyệt đối không thể nữa rồi, vì khoảng cách giữa song phương đã quá gần. Đừng nói là chạy trốn, dù muốn nhìn cho rõ thì Lâm Thiên Ngao cũng không sao nhìn được.
Ầmmm…!
Một tiếng nổ như sét đánh vang lên. Một lần nữa trọng thuẫn của Lâm Thiên Ngao bị một lực công phá kinh khủng nện lên. Nhưng thủy chung chẳng có gì thay đổi, lực công kích mạnh mẽ kia vẫn bị tấm thuẫn ngăn hoàn toàn cản lại. Có điều, trong nháy mắt, sắc mặt đang gồng lên chịu đựng của Lâm Thiên Ngao lập tức đại biến.
Cùng lúc bắn ra mũi tên cuối cùng, Chu Duy Thanh bỗng dậm mạnh chân phải xuống đất, thân thể bắn lên không trung, Bạo Phong Đột Tập bất ngờ phát ra cộng thêm xung lực từ đùi phải đã khiến hắn trong náy mắt vọt thẳng lên trên đầu Lâm Thiên Ngao.
Vân Ly đang ở sau lưng Lâm Thiên Ngao cũng thất kinh! Bởi vì y đột nhiên thấy trọng khải hộ giáp trên người của Lâm Thiên Ngao vốn đang có màu vàng đất, cứng như nham thạch bỗng biến thành một luồng sáng màu lam, kèm theo tiếng nổ đùng đùng vang dội, rồi hoàn toàn biến mất. Cùng lúc, hai kỹ năng phòng ngự nhất thời triệt tiêu.
Chuyện này cũng chưa tính là gì, bởi ngoài ra, trên người của Lâm Thiên Ngao còn có thêm rất nhiều vệt hoa văn màu đen vằn vện, lan nhanh đến đỉnh đầu của gã, phóng thích ra những ký hiệu đen tối mang theo hơi thở vô cùng lạnh lẽo.
Trớ chú (nguyền rủa)!? Đây chính là hiệu quả trớ chú! Vân Ly trong chớp mắt liền đoán được nguồn gốc của những ký hiệu màu đen trên đầu Lâm Thiên Ngao.
Chu Duy Thanh có thuộc tính Hắc ám, chuyện này Vân Ly đã biết khi ở cửa hàng số “Bảy mươi bảy”, khi hắn thực hiện huyết khế Dấu Ấn Hắc Ám để trói buộc y. Nhưng, y làm sao cũng khi nghĩ ra Chu Duy Thanh lại có loại kỹ năng Hắc ám cực kỳ hiếm lạ như loại Trớ chú này.
Kỳ thật kỹ năng Trớ chú rất đơn giản, nó chính là một loại kỹ năng phụ trợ ngược. Kỹ năng phụ trợ vốn dùng để tăng phúc, mà kỹ năng Trớ chú lại làm đối thủ suy yếu đi. Thời gian càng lâu, thì mức độ suy yếu của đối thủ càng lớn! Có thể làm đối thủ suy yếu càng nhiều thì kỹ năng Trớ Chú đó lại càng mạnh mẽ. Tại trung tâm của những ký hiệu trên đỉnh đầu Lâm Thiên Ngao lúc này, có ba vệt đỏ sắc lẻm rõ mồn một, chứng tỏ kỹ năng Trớ chú kia đã mang theo ba loại thuộc tính suy yếu, tối thiểu cũng là kỹ năng cấp bậc cường giả Cửu tinh chuyên về Hắc Ám.
Về phần vì sao các kỹ năng phòng ngự trên người của Lâm Thiên Ngao bị đánh cho tan tác, thì Vân Ly cũng chẳng thể nào biết được nguyên nhân. Nhưng bất luận ra sao, thì điều đó đã làm cho đòn tấn công của y hưởng được lợi ích cực tốt, bởi cho dù thân thể Lâm Thiên Ngao có lực phòng ngự cường hãn đến mức nào, cũng không thể lấy huyết nhục mà ngăn cản một chiêu toàn lực của Vân Ly như vậy. Nếu bị đánh trúng, thì dù có phạm vào chỗ yếu hại hay không, cũng đều là một kích trí mạng!
Một tên Chu Duy Thanh đã bắn vừa rồi, là một mũi tên ẩn chứa hai kỹ năng. Hai khỏa Ý châu Biến Thạch Miêu Nhãn khảm vào thân cung chính là những kỹ năng mới khi hắn đến thành Phỉ Lệ mới Thác Ấn. Hai kỹ năng hoàn hảo này cũng thuộc về loại phụ trợ cho hạn chế, suy giảm.
Mà bản thân kỹ năng Trớ chú cũng thuộc về loại kỹ năng phụ trợ!
Vân Ly đã phán đoán vô cùng chính xác! Toàn bộ kỹ năng Hắc Ám kia chính là một loại trớ chú có tên là “Ám Diệt Chú”. Tác dụng cực kỳ mạnh mẽ, hiệu quả chính là làm suy yếu phòng ngự lẫn tấn công của đối phương, đồng thời tăng cường cảm giác đau đớn thống khổ. Kỹ năng này thật sự là một kỹ năng tuyệt thế, cấp bậc càng cao thì thời gian tác dụng càng ngắn, nhưng hiệu quả lại càng kinh khủng. Ở cấp bậc Nhất châu, thời gian tác dụng kéo dài được mười hai giây, đồng thời ba loại thuộc tính này làm suy yếu mười phần trăm lực lượng của địch nhân, có điều ngoài thời gian ra thì nó chưa có thêm chỗ nào tốt nữa. Khi tu vi tăng lên thêm một châu, thì hiệu quả trớ chú sẽ lại tiếp tục tăng thêm mười phần trăm, nhưng thời gian tác dụng lại giảm xuống một giây.
Nói cách khác, với tu vi Tam châu của Chu Duy Thanh hiện tại, khi thi triển kỹ năng Ám Diệt Chú, thì có thể làm Lâm Thiên Ngao phải chịu đựng mười giây trớ chú, đồng thời bị suy yếu đến ba mươi phần trăm. Lúc này đây nó chỉ là một kỹ năng tương đối cường hãn, nhưng nếu trong tương lai Chu Duy Thanh có thể trở thành một Thập nhị châu Thiên Châu Sư, cũng chính là một Thiên Châu Sư chí cao, thì hoàn toàn có thể biến khả năng phòng ngự của đối phương giảm xuống một hệ số âm. Mặc dù thời gian mà kỹ năng này tác động chỉ còn duy nhất một giây, nhưng thế đã quá đủ khiến cho bất kỳ đối thủ nào khi hứng chịu công kích cũng sẽ phải trọng thương.
Ám Diệt Chú còn hiếm thấy hơn cả kỹ năng Vương cấp mà Chu Duy Thanh đã Thác Ấn từ Ngân Hoàng Thiên Nghĩ. Mà ngay cả khi bản thân hắn Thác Ấn kỹ năng của con Thiên thú kia, cũng phải ở trong tình huống cực kỳ hà khắc mới có thể thành công. Cho nên, dưới tình huống bình thường, tỉ lệ Thác Ấn thành công loại kỹ năng Trớ chú này một phần vạn cũng không có, nhưng không ngờ cuối cùng vẫn bị Chu Duy Thanh giống như rút kén lấy tơ mà Thác Ấn một cách mỹ mãn.
Về phần đánh cho tan tác kỹ năng phòng ngự Khải Giáp Nham Thạch trên người Lâm Thiên Ngao, lại là một năng lực phụ trợ cường đại khác, một loại năng lực có thuộc tính Lôi, gọi là Thiên Lôi Chấn.
Dưới mắt rất nhiều người, Thiên Lôi Chấn bất quá chỉ là một kỹ năng yếu nhược, không có bất kỳ tính công kích nào. Tác dụng duy nhất của nó chính là chấn vỡ mà thôi. Hơn nữa, so với những kỹ năng Thác Ấn hữu hiệu khác, Thiên Lôi Chấn này có một hạn chế tương đối lớn, chính là không thể thăng cấp và hiệu quả chỉ duy trì trong ba giây, nhưng bù lại tác dụng của nó là tuyệt đối, chấn vỡ tuyệt đối.
Bất kỳ Ngự Châu Sư nào bị trúng Thiên Lôi Chấn, thì các kỹ năng phụ trợ được Thác Ấn đã và đang sử dụng trên người sẽ lập tức bị đánh tan. Đây mới là hiệu quả thần kỳ của kỹ năng này!
Sở dĩ nói nó yếu nhược, là vì hai nguyên nhân chính. Thứ nhất, nó chỉ có tác dụng khi tiếp xúc trực tiếp lên thân thể của đối thủ. Thứ hai, dù kỹ năng này có thể đánh tan toàn bộ những kỹ năng được Thác Ấn khác, tạo tác dụng cắt đứt lập tức kỹ năng của đối phương, nhưng đối với những công kích đã rời khỏi thân thể thì vẫn không có hiệu quả. Ví như đối phương đã phát ra một hỏa cầu lên không, rồi bị trúng Thiên Lôi Chấn, thì hỏa cầu đó vẫn tồn tại mà không mất đi, hơn nữa, toàn bộ kỹ năng này lại không mang tính trói buộc!
Ngự Châu Sư có thuộc tính Lôi vốn đã hiếm thấy, mà người chọn kỹ năng yếu nhược chỉ được đánh giá cấp bốn sao Thiên Lôi Chấn này lại càng ít ỏi. Dù sao đi nữa, một người khi Thác Ấn, ai chẳng muốn chọn cho mình một kỹ năng thực dụng hơn? Chỉ loại quái thai như Chu Duy Thanh, có khả năng Thác Ấn gấp bốn lần người bình thường, mới chịu sử dụng loại kỹ năng như thế.
Sự thật đã chứng minh, tác dụng của Thiên Lôi Chấn mặc dù yếu, nhưng nếu biết cách vận dụng thích đáng, sẽ tạo ra hiệu quả vô cùng thần diệu. Như hiện giờ, Thiên Lôi Chấn đã mạnh mẽ đánh tan kỹ năng Thác Ấn Nham Thạch Hóa Khải của Lâm Thiên Ngao. Tuy Tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn của gã cũng đã làm suy yếu một nửa hiệu quả của Ám Diệt Chú, nhưng tuyệt đối không làm tác dụng của Thiên Lôi Chấn suy yếu nửa phần. Chỉ cần dựa vào Bá Vương Cung và phối hợp với di chuyển tốc độ cao xung quanh, Chu Duy Thanh không cần phải áp sát mới có thể thi triển ra bộ kỹ năng này.
Hai kỹ năng cùng đánh lên người Lâm Thiên Ngao, dù không tạo ra hiệu quả gì đối với tấm cự thuẫn, nhưng lại làm giảm đi lực phòng ngự trên thân thể gã xuống rất nhiều.
Thân hình Chu Duy Thanh vẫn bay giữa không trung, lại bắn ra một mũi tên nữa. Lần này, trên mũi tên chỉ gia trì độc nhất một kỹ năng mà thôi, chính là kỹ năng Trì Hoãn Tuyệt Đối.
Khi Lâm Thiên Ngao phát hiện ra có điều không ổn, sát na gã chuẩn bị xoay tấm thuẫn ra sau lưng che chắn thì mũi tên mang theo Trì Hoãn Tuyệt Đối đã đến. Gã chỉ thấy toàn thân chợt như nặng thêm mấy chục lần, tốc độ di động tấm thuẫn trong nháy mắt đã giảm đi rất nhiều.
Lúc này, Vân Ly đã đến sau lưng Lâm Thiên Ngao. Mũi nhọn sắc bén màu bạc chói lọi trong tay y lập tức phát động Thứ Nguyên Trảm đâm thẳng vào chân Lâm Thiên Ngao.
Thời khắc mấu chốt cuối cùng đã đến! Nếu dưới tình huống không có phòng ngự gì mà bị trúng một kích này của Vân Ly, thì không cần phải nói, Lâm Thiên Ngao tất bại trong lần đánh cuộc này, chấp nhận thua trận và mất đi tự do cả đời. Dưới tình cảnh như vậy, gã nào dám giữ lại chút vốn liếng nào. Chỉ thấy tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn kia bỗng nhiên rực sáng chói lòa, rồi một quầng sáng đủ màu sắc đã hiện ra sau lưng của Lâm Thiên Ngao.
Trong tiếng nổ vang ầm ầm, thân hình của Vân Ly liền bắn ngược lại như đạn pháo, đồng thời, một âm thanh vỡ nát cũng chợt vang lên. Bởi vì ngăn cản công kích của Vân Ly, quầng sáng chói lọi kia của Lâm Thiên Ngao đã vỡ tan tành, thậm chí còn để lại trên bắp chân hắn một rãnh máu thật sâu. Nhưng vô luận thế nào, Lâm Thiên Ngao vẫn không di động nửa bước.
Gã rốt cuộc cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Quầng sáng kia chính là lá bài tẩy cuối cùng, cũng là một tuyệt chiêu phụ trợ mạnh mẽ nhất của tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn, tên là Huyễn Thuẫn, có thể tùy tâm sở dục xuất ra tại bất kỳ một bộ vị nào mà gã muốn. Nhưng khi đã sử ra tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn, thì chỉ có thể dùng Huyễn Thuẫn được một lần mà thôi, hơn nữa khi sử dụng thì nhất định phải hao tốn lượng Thiên lực hết sức khổng lồ. Đây chính là kỹ năng bảo mệnh, sử dụng trong những thời điểm mấu chốt, sẽ lập tức phát huy ra công dụng thần kỳ...
Chu Duy Thanh ở trên cao nhìn xuống phía dưới rồi mỉm cười, quả nhiên hắn đã nắm bắt thời cơ rất chuẩn xác. Mới vừa rồi trên không trung bắn ra Phách Vương Trì Hoãn Tiễn chính là dùng chân trái đạp thân cung, tay trái kéo dây bắn ra, đúng vào thời điểm Lâm Thiên Ngao đang đón đỡ công kích của Vân Ly. Còn lúc này, Ngưng Hình Hộ thể Thần quang màu ám kim đã hiện ra, Song Tử Đại Lực Thần Chùy cũng đồng thời xuất hiện trên tay phải hắn.
Nhìn ánh mắt tê dại của Lâm Thiên Ngao, không nghi ngờ gì nữa, lần này Chu Duy Thanh và Vân Ly phối hợp tung sát chiêu cực kỳ ăn ý. Bằng vào hai kỹ năng Trói buộc và Suy yếu hết sức cường đại, Chu Duy Thanh đã đem khả năng phòng ngự toàn diện của gã giảm xuống mức thấp nhất, đồng thời đã tạo ra cơ hội cực tốt cho Vân Ly thi triển một kích toàn lực, ép buộc gã phải rời khỏi vị trí đang đứng.
Trúng một kích của Vân Ly, Lâm Thiên Ngao mặc dù bị thương, nhưng gã vẫn cho rằng trận đánh cuộc này gã mới là người chiến thắng. Bởi Chu Duy Thanh dùng hàng loạt kỹ năng liên hoàn, xem ra đã không còn bao nhiêu sức lực… Nhưng gã nào hay biết, Song Tử Đại Lực Thần Chuy đã xuất hiện, cũng bởi tấm thuẫn chắn trước người đã che mất tầm nhìn, lại thêm sự chú ý cũng đều tập trung trên người Vân Ly..!
Đợi đến lúc Lâm Thiên Ngao phát hiện có gì đó không ổn thì đã muộn, hơn nữa, dù cho gã có biết sớm hơn cũng chẳng thể làm gì. Khi hiệu quả của Thiên Lôi Chấn còn chưa kết thúc, gã đương nhiên không cách nào sử dụng được kỹ năng Thác Ấn, chỉ có thể âm thầm chửi rủa cái kỹ năng khốn kiếp đó! Huyễn Thuẫn cũng dùng rồi mà Tuyệt đối Trì hoãn vẫn còn đang ở giây thứ hai. Không nghi ngờ chút nào, giờ này khắc này lực phòng ngự của Lâm Thiên Ngao đang cực kì suy yếu. Đây cũng là hiệu quả của những kĩ năng liên hoàn mà Duy Thanh mới vừa rồi sử dụng.
Không sai, trận này Vân Ly là chủ công, nhưng Chu Duy Thanh sớm đã đoán rằng, Lâm Thiên Ngao chắc chắn sẽ có lá bài tẩy. Vì vậy, tác dụng chủ yếu của Vân Ly là thu hút sự chú ý của Lâm Thiên Ngao, để hắn có cơ hội lật con bài tẩy đó lên, và rồi, kẻ đóng vai sát thủ chân chính còn ai ngoài Chu Béo của chúng ta nữa!? Một kích sắp giáng xuống này của hắn, ngay cả tu vi Cửu châu thượng vị Thiên Tông nếu dính cũng phải bị thương nặng.
Bạo Phong làm lực lượng Chu Duy Thanh trong nháy mắt tăng vọt, Song Tử Đại Lực Thần Chuy đã ngạo nghễ hiện ra! Ngân Hoàng Dực Trảm cùng với Không Gian Cát Liệt tạo thành Ngân Hoàng Cát Liệt Trảm từ trên Song Tử Đại Lực Thần Chuy nhất tề phóng ra. Cùng là tăng phúc, nhưng so với “thiên tài” như Vân Ly thì y có cỡi ngựa chạy theo cũng không kịp.
Oanh! Oanh! Oanh!
Toàn bộ Địa hạ Lôi đài, thậm chí cả mặt đất, cũng theo cặp chùy kia đánh xuống mà run rẩy.
Đòn công kích của Chu Duy Thanh, cũng không phải nhằm vào Lâm Thiên Ngao! Bởi dù cho đã tăng phúc cường lực, hắn cũng không nắm chắc mình có thể công phá tấm Cự thuẫn của Lâm Thiên Ngao một cách tuyệt đối. Lực phòng ngự của tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn thật sự biến thái! Nhưng mà mặt đất có thể biến thái như cái thuẫn kia sao? Cho dù là loại hợp kim cứng rắn nhất cũng chẳng thể so bì được! Cho nên, Ngân Hoàng Cát Liệt Trảm từ Song Tử Đại Lực Thần Chuy nhờ vào Bạo Phong tăng lực đã hung hăng đập mạnh vào mặt đất…
Lần này kẻ lăn lộn không phải là Chu Duy Thanh, mà chính là Lâm Thiên Ngao! Một thân bản lĩnh đầy mình, thế mà dưới tầng tầng lớp lớp kỹ năng trói buộc đã không thể nào phát huy được nữa nữa. Trong tiếng nổ vang trời, đất bằng như dậy sóng, kịch liệt rung lên khiến gã không cách nào đứng vững, cả thân hình lập tức bị khí lãng cuốn lên, cùng với tấm cự thuẫn văng tuốt ra xa! Không chỉ riêng gã, mà Vân Ly cùng với người áo đỏ đang choáng váng thẫn thờ cách đó không xa, cũng bị hất mạnh vào tận vách của Lôi đài mới dừng lại được… Tiếng nổ vang dội làm cho ai nấy tưởng chừng như trong tai mình đang có hơn ngàn con ong mật vỗ cánh đồng loạt! Mặt nền Lôi đài số bảy bây giờ đã là một đống hỗn loạn.
Nền của lôi đài này tự nhiên không thể nào toàn bộ đều là hợp kim, Chu Duy Thanh dùng một búa thô bạo nện xuống, đã xuyên thấu qua lớp hợp kim dày hơn một thước, chấn động đến cả nền đá hoa cương bên dưới khiến nó vỡ nát rồi sụt xuống. Cả mặt nền Lôi đài bằng hợp kim và đất đá trong bán kính mười lăm mét dưới lực phá hoại kinh khủng của Ngân Hoàng Cát Liệt Trảm đều bị chấn thành bột phấn. Ở chính giữa Lôi đài số bảy, mặt nền lún xuống, tạo thành một cái hố khổng lồ sâu ba thước, mà như vậy là đã nhờ hợp kim hóa giải đi phần lớn công kích đó rồi.
Chu Duy Thanh cũng bị lực phản chấn mà đau muốn thất điên bát đảo, nhưng may mà hắn là chủ nhân Song Tử Đại Lực Thần Chuy, cho nên Ngưng Hình Sáo Trang cấp Truyền Kỳ này đã triệt tiêu phần lớn phản lực! Mặc dù là thế, thời điểm tiếng nổ vang dội khắp nơi, Chu Duy Thanh cũng ăn không ít đau khổ, bây giờ mắt mũi hắn vẫn còn đầy tro bụi, bộ dạng vô cùng tả tơi chật vật.
Lâm Thiên Ngao lúc đang từ từ trôi trên vách tường xuống đất, đờ dại ra. Trong đầu gã bây giờ chỉ có một ý nghĩ, loại công kích trình độ này, cho dù mình có ở trạng thái đỉnh phong đi nữa, có thể giữ vững một bước không lùi được sao?
Vân Ly khóe miệng co quắp, đầu ong ong rền rĩ khiến y chỉ có cảm giác muốn chết đi cho sảng khoái mà thôi! Y giờ này chỉ muốn hỏi Chu Duy Thanh một câu, ngươi có còn là người hay sao? Đây là công kích mà Thiên Châu Sư cấp Tam châu có thể phát ra sao? Nhưng ngoại trừ kinh hãi, y lại càng mừng rỡ như điên, bởi vì Vân Ly đã nhận ra đôi trọng chùy trong tay Chu Duy Thanh, nó hoàn toàn trùng khớp với bản thiết kế Ngưng Hình Sáo Trang cấp Truyền Kỳ mà hắn đã cho mình xem lúc trước? Hắn làm sao mà đã có được một phần của nó rồi chứ, thật không thể tin được...
Qua một hồi khiếp sợ, bất luận là Vân Ly hay Lâm Thiên Ngao, trong đầu đều chung một ý niệm, mình thua không oan. Bọn họ thật sự đã quá xem thường Chu Duy Thanh rồi!Quái vật loại này có thể lấy tu vi Tam châu thông thường mà so sánh được sao?
Người áo đỏ lúc này cũng đã tỉnh táo lại, khi vừa thấy cái hố toang hoác trên nền Lôi đài, sắc mặt cũng lập tức thay đổi! Cũng chẳng biết nén nhang trong tay hắn đã bay đến xó xỉnh nào rồi. Bởi vì cái cảm giác mê muội đột nhiên xuất hiện kia đã khiến hắn căn bản không biết chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn có thể thấy được kết quả. Không nghi ngờ gì nữa, Chu Duy Thanh và Vân Ly đã thắng trận cược này.
Chu Duy Thanh ngồi phệt xuống dưới đất, hồng hộc thở. Bất luận là Song Tử Đại Lực Thần Chuy là Phách Vương Cung, đã sớm biến mất tăm mất tích.
Mặc dù thắng, nhưng một kích cuối cùng cũng đã làm hắn cạn tinh kiệt lực, dốc tận khả năng. Chu Duy Thanh hoàn toàn khẳng định, nếu như Lâm Thiên Ngao được sử dụng hai tay, hơn nữa trong tình huống có thể di động, thì hắn và Vân Ly coi như xui xẻo rồi. Tam châu Ngưng Hình Sư đúng là không nói lên được năng lực của Chu Béo, nhưng Lâm Thiên Ngao cũng như vậy, khả năng phòng ngự của gã trâu tria đến thế, Ngũ châu Thiên Châu Sư thông thường có thể so sánh được sao?
Hôm nay biến thái không ngờ lại gặp biến thái! Cuối cùng lại thành so đấu xem xem tên nào biến thái hơn thôi. Và không nghi ngờ gì nữa, có Biến Thạch Miêu Nhãn trong tay, bạn học Chu Béo của chúng ta mới là kẻ biến thái nhất. Và bất luận gian nan thế nào, hôm nay Chu Duy Thanh vẫn là kẻ chiến thắng sau cùng!
Đúng lúc này, phía ngoài đã truyền đến vô số tiếng bước chân gấp gáp! Phanh một tiếng, cửa lớn của Lôi đài số bảy đột ngột bị đạp tung ra. Có khoảng bảy hoặc tám người mặc áo đỏ từ bên ngoài lẹ làng phóng vào. Khi bọn người này tiến đến, lông mày ba người Chu Duy Thanh, Lâm Thiên Ngao, Vân Ly đồng thời giật giật. Bởi vì từ trên người bọn họ, tản mát ra khí tức cường đại không hề kém cạnh Lâm Thiên Ngao.
Nói cách khác, bọn họ đều có tu vi Ngũ châu Thiên Châu Sư trở lên…
Phải biết rằng, đế quốc Phỉ Lệ to lớn là vậy, mà tính toàn bộ Thiên Châu Sư cũng không tới năm trăm người! Tu vi từ Ngũ châu trở lên, chưa chắc đã vượt quá một trăm. Vậy mà nơi này mới có biến cố một chút, liền xuất hiện một loạt bảy, tám cường giả như vậy, hơn nữa dường như có kẻ tu vi không chỉ là Ngũ châu, thì có thể thấy được, thế lực sau lưng Địa hạ Lôi đài cường đại cỡ nào.
Một người áo đỏ bước ra, có lẽ là cầm đầu, vì ở ống tay áo có ba đạo kim tuyến, biểu hiện thực lực của hắn hơn xa những người còn lại. Vừa vào thì hắn đã thấy được cái hố to trên mặt đất, sắc mặt hơi đổi, trầm giọng hỏi:
- Chuyện gì vừa xảy ra?
Tất cả những người áo đỏ này đều bịt mặt nhằm che dấu thân phận của họ.
- Thưa Đài chủ! Là do bọn họ chiến đấu mà tạo thành!
Hồng Y Nhân của Lôi đài số bảy bước lên phía trước, cung kính nói.
Trên ống tay áo của hắn có thêu một sợi kim tuyến, đưa mắt lướt nhìn ba người bọn họ, khi đến chỗ Chu Duy Thanh thì khẽ dừng lại, xuất hiện chút biến hóa. Có điều Chu Duy Thanh lúc này mới vừa đứng lên, nên không hề chú ý tới.
Đài chủ trầm giọng:
- Đánh cuộc đã kết thúc chưa?
- Thưa, đã kết thúc...
Đài chủ lạnh lùng:
- Vậy hãy bảo bọn họ bồi thường mười vạn kim tệ, nếu không, một người cũng không cho ra ngoài!
- Dạ!
Sau khi Đài chủ bỏ lại một câu nói liền xoay người dẫn đám áo đỏ rời đi. Mà ba người Chu Duy Thanh lúc này cũng khôi phục một chút, đi tới gần cửa.
Người áo đỏ lúc này sắc mặt hết sức khó coi, nơi này là chỗ của hắn, bị phá hư nghiêm trọng như thế, chữa trị cũng tốn rất nhiều thời gian. Huống chi lúc nãy còn gặp phải cảm giác mê muội làm hắn hết sức khó chịu. Hắn mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng hiển nhiên có liên quan tới ba tên tiểu tử này. Đã khiến hắn mất ba giây không quan sát được màn đặc sắc nhất của cuộc chiến.
- Ta đền, ta đền mà..!
Chu Duy Thanh cười hắc hắc, vội vàng lấy tạp phiến của mình ra. Thân thể hắn lúc này mới hơi thả lỏng một chút, tâm tình vô cùng sảng khoái. Thu phục Vân Ly thôi còn chưa hết ngất ngây, ai hay bây giờ lại được thêm gã Lâm Thiên Ngao so ra còn biến thái hơn. Lực phòng ngự cỡ này nếu làm cận vệ của hắn, cho dù gặp lại Minh Vũ cũng có thể đánh một trận thống khoái. Nghĩ đến đây, Chu Duy Thanh tâm chí bừng bừng vui sướng, hí hửng như nở hoa trong bụng, mắt liếc về hướng Lâm Thiên Ngao đầy bỉ ổi, khiến cho tên này phải rùng mình sởn gai ốc, chợt có cảm giác như mình vừa sa thân vào miệng cọp.
Bồi thường mười vạn kim tệ xong rồi, Chu Duy Thanh mới xoay người, đứng một chỗ mà ngắm nghía từ đầu đến chân Lâm Thiên Ngao thật lâu, rồi ngoác miệng cười, một nụ cười thật sự đê tiện.
Lâm Thiên Ngao như thế nào không rõ ý tứ của hắn, tên ôn vật nầy sợ mình vừa ra khỏi Địa hạ Lôi Đài sẽ chuồn mất, cho nên muốn ngay tại đây thiết lập khế ước, bắt mình đi vào khuôn khổ đây mà.
- Ta thua, đánh cuộc thua đương nhiên phải chấp nhận, đến đây đi!
Lâm Thiên Ngao thở dài một tiếng, gã không như tên “mít ướt” Vân Ly kêu cha gọi mẹ mất cả ngày! Cho dù trong lòng không muốn cỡ nào, thì thua vẫn là thua. Ai bảo mình đang yên đang ổn lại nảy lòng tham làm gì? Gã đã biết Chu Duy Thanh có thuộc tính Hắc Ám, sợ rằng trên người hắn cũng sẽ có năng lực phong ấn Hắc Ám chứ chẳng nghi.
Ninh Huyền Pháp của Phách Vương Cung vừa sử dụng, một tiếng nổ thật lớn chợt vang lên trên tấm thuẫn năm tầng tổ hợp của Lâm Thiên Ngao. Tấm chắn mạnh mẽ là vậy mà cũng không khỏi run lên một cái, quầng sáng màu vàng bao bọc bên ngoài lại càng trở nên đậm sắc hơn.
- Hảo tiễn!
Thốt lên hai chữ này không chỉ là Lâm Thiên Ngao, mà cả người áo đỏ nãy giờ vẫn thờ ơ kia.
Chỉ có người thật tinh tường mới có thể nhìn ra được điểm mạnh của Ninh Huyền Pháp. Lấy lực công kích của Chu Duy Thanh thêm vào Ninh Huyền Pháp của Phách Vương Cung, đã tạo nên lực công kích mạnh gần bằng một đòn toàn lực của Vân Ly lúc trước. Đây chính là chỗ cường đại của cung tên!
Ở phía sau Lâm Thiên Ngao, Vân Ly đã lặng lẽ động thân, y giống như một con Linh miêu, cổ tay vừa nhoáng lên đã thấy thanh vũ khí Ngưng Hình sắc nhọn kia xuất hiện. Thanh binh khí vừa run lên, một cái Song Trọng Không Gian Áp Xúc Pháo đã bắn thẳng tới sau lưng Lâm Thiên Ngao.
Tên của Chu Duy Thanh bắn ra không phải một mũi rồi dừng. Ngay sau mũi tên thứ nhất, một mũi tên thứ hai cực nhanh phóng ra, với khoảng cách ngắn ngủn mười mấy mét, cơ hồ đã tạo nên một đường liền lạc đâm thẳng vào Lâm Thiên Ngao.
Dưới tình huống hai mặt giáp kích này, Lâm Thiên Ngao không cách nào dịch chuyển tấm chắn đi mà lo lắng cho đằng sau. Bởi gã bây giờ đang lâm vào tình cảnh rất xấu, vừa không thể di chuyển, vừa chỉ được sử dụng một tay, khiến cho rất nhiều năng lực không làm sao phát huy. Không nghi ngờ gì nữa, trong mắt gã, uy hiếp từ phía Chu Duy Thanh đã vượt xa Vân Ly. Vì vậy, tấm thuẫn năm tầng tổ hợp Ngưng Hình tự nhiên là dùng để ngăn cản sự tiến công của Chu Duy Thanh.
Ngay sát na Vân Ly sắp công kích vào thân thể Lâm Thiên Ngao, một quầng sáng vàng đậm đột nhiên bùng lên từ trên người gã. Thân thể Lâm Thiên Ngao dưới sự bao bọc của quầng sáng này lại phát sinh biến hóa.
Một bộ giáp màu vàng đất trong khoảnh khắc đã trùm khắp toàn thân Lâm Thiên Ngao, thậm chí ngay cả tổ hợp trọng thuẫn trong tay gã cũng nhô ra một tầng nham thạch dầy cộm, một hơi thở nặng nề áp bách lan tràn khắp nơi.
Oanh một tiếng, Không Gian Áp Súc Pháo hung hăng đập vào khôi giáp màu vàng đất kia làm nham thạch văng tung tóe, bốc lên một đám bụi mù mịt. Thế nhưng cũng chỉ chấn vỡ một phần giáp mà thôi, Lâm Thiên Ngao vẫn không hề nhúc nhích chút nào.
- Nham Thạch Hóa Khải..!
Vân Ly thấp giọng kinh hô.
Nham Thạch Hóa Khải này cũng không phải là loại kỹ năng hóa đá da thịt lúc trước Mã Quần thi triển có thể so sánh. Hóa đá da thịt cùng lắm chỉ là Tứ Tinh, tu vi Tam châu trở lên là có thể dùng. Mà Nham Thạch Hóa Khải lại là cấp Cửu Tinh, là kĩ năng phòng ngự cường lực của Thổ hệ. Hơn nữa phải đạt tới tu vi Ngũ châu như Lâm Thiên Ngao mới đem toàn bộ kỹ năng tăng lên tới cấp năm, cùng với thân thể mạnh mẽ của hắn tạo nên lực phòng ngự siêu cường, quả thực từ chân đến đầu gã giống hệt như một tòa pháo đài.
Làm Vân Ly nhụt chí nhất chính là, y đã thấy được, bản thân Nham Thạch Hóa Khải uy lực cũng không mạnh như vậy, bởi y đã dùng tới hai kỹ năng dung hợp, cộng với vũ khí Ngưng Hình tiến hành công kích rồi. Nhưng mà Nham Thạch Hóa Khải này thông qua năm khỏa Ý châu từ tấm thuẫn tổ hợp Ngưng Hình kia mà thành. Cụ thể năm khỏa Ý châu trên tấm thuẫn tăng phúc bao nhiêu lần thì không biết, nhưng không nghi ngờ chút nào, so với lực lượng mà Vân Ly vừa áp súc, thật sự chênh lệch không chỉ gấp đôi.
Nói cách khác, cho dù lúc này Lâm Thiên Ngao mặc kệ phía sau lưng cho Vân Ly tùy tiện công kích, y cũng không thể nào đả thương được người ta.
Con mẹ nó! Người này thật sự là Thiên Châu Sư có tu vi Ngũ châu sao? Coi như cường giả cấp Thiên Tông cũng không khó ứng phó bằng gã a!
Vân Ly đình chỉ công kích, ánh mắt sắc bén chăm chú nhìn Lâm Thiên Ngao, đồng thời ngưng tụ lực lượng, đợi Chu Duy Thanh phát ra tín hiệu. Có y ở phía sau, ít nhất cũng làm cho Lâm Thiên Ngao thêm phần cố kỵ. Càng duy trì kỹ năng Nham Thạch Hóa Khải từ Ngũ châu trên tấm thuẫn tổ hợp Ngưng Hình lâu hơn, hẳn Thiên lực càng tiêu hao không nhỏ.
Tốc độ bắn của Phách Vương Cung trong tay Chu Duy Thanh mặc sức thể hiện! Căn bản không thấy hắn giương cung bắn tên ra làm sao, chỉ có thể nhìn tấm thuẫn trên tay Lâm Thiên Ngao liên tục lóe lên từng đạo ánh sáng chói mắt. Hơn nữa, loại công kích không gián đoạn này đối với Thiên lực của Chu Duy Thanh thật ra tiêu hao không lớn. Hắn chỉ cần duy trì Phách Vương Cung Ngưng Hình trong tay, còn lại kéo cung bắn tên toàn bộ đều dựa vào lực lượng. Đây cũng là ưu thế lớn nhất của Ninh Huyền Pháp. Lúc này, bởi vì không ngừng tiến hành vặn xoắn dây cung, khiến cho Phách Vương Cung liên tục xoay tròn, trông cũng giống như một tấm thuẫn vậy.
Lâm Thiên Ngao vừa ngăn cản Chu Duy Thanh công kích, vừa âm thầm than thở! Gã hiện tại càng lúc càng hi vọng mình thắng trận đánh cuộc này. Vốn mục tiêu của gã chỉ là Vân Ly, nhưng bây giờ lại phát hiện, tên thanh niên có tu vi Tam châu trước mắt này còn hấp dẫn hơn nhiều. Ở phương diện chế luyện quyển trục Ngưng Hình thì ngang tay với Vân Ly, mà lực chiến đấu không ngờ cũng mạnh đến thế. Gã mặc dù không thể hoàn toàn nhìn ra ảo diệu của Ninh Huyền Pháp, nhưng có thể cảm nhận đầy đủ sự đáng sợ từ lực công kích kia. Hơn nữa, tốc độ bắn của Chu Duy Thanh lại nhanh như vậy, nếu tiểu tử này có thể trở thành Truy Tùy Giả của mình, vậy một khi lên chiến trường, liền coi như gã đã sở hữu một vũ khí sát thương đại quy mô. Lực phòng ngự của gã tuy mạnh, nhưng lực công kích, nhất là công kích từ xa thật sư thiếu sót. Mà Chu Duy Thanh với tài bắn cung này, nói hắn lấy một địch trăm tuyệt không khoa trương. Đã thế, gã còn có thể thay hắn tiến hành phòng ngự, nhất định sẽ đem công kích của hắn phát huy toàn diện.
Ở trong đầu Lâm Thiên Ngao, lúc này thậm chí đã xuất hiện cảnh gã và Chu Duy Thanh cùng nhau ở trên chiến trường tác chiến. Bởi Ninh Huyền Pháp của Chu Duy Thanh mặc dù mạnh mẽ, nhưng lực công kích so với cái đùi phải kia còn chênh lệch khá lớn, muốn phá vỡ tấm chắn của gã là hoàn toàn không thể.
Ngàn vạn lần đừng tưởng Thiên lực của Lâm Thiên Ngao đang tiêu hao cực lớn, chỉ có Lâm Thiên Ngao mới biết, tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình của gã có ưu thế lớn nhất chính là, mỗi một tổ hợp sẽ mang lại một đặc tính riêng biệt. Một trong số đó, chính là tiết kiệm Thiên lực, đem lực công kích của đối phương đến trọng thuẫn tiến hành chuyển hóa thành lực lượng của mình. Vì vậy, đừng nói là thời gian một nén nhang, cho dù là một canh giờ, gã vẫn có thể vững vàng cầm trong tay cự thuẫn tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình tiếp tục phòng ngự.
Về phần Vân Ly, trừ phi y toàn lực thi triển công kích, nếu không, Nham Thạch Hóa Khải cũng đủ để ngăn trở y rồi. Có điều, Thiên lực hiện tại của Vân Ly nhiều nhất chỉ có thể tạo ra một lần công kích duy nhất mà thôi. Lâm Thiên Ngao đã tính kỹ, một khi Vân Ly thi triển công kích như vậy, thì dù mình liều mạng bị thương, cũng nhất định không có nửa phần di động. Huống chi, kỹ năng bao bọc trên tấm thuẫn không phải toàn bộ giống nhau, có hai kỹ năng trong số đó là phụ trợ, chỉ có ba cái mới là phòng ngự thuần túy.
Cây hương trong tay người áo đỏ đã cháy hết một phần ba, gần tới một nửa rồi, mà Chu Duy Thanh vẫn như cũ không ngừng bắn tên! Bởi Phách Vương Cung lúc này đang xoay tít, khiến cho Lâm Thiên Ngao không cách nào thấy thần sắc Chu Duy Thanh lúc này có thay đổi gì hay không.
Thật ra cũng không ai biết, trong quá trình Chu Duy Thanh bắn tên liên hồi đó, hắn vẫn đang suy nghĩ! Có Biến Thạch Miêu Nhãn, kỹ năng hắn có được so với người bình thường nhiều hơn nhiều. Huống chi hắn còn có hai chỗ khảm Châu trên Phách Vương cung tiến hành phụ trợ. Vì vậy, khi hắn đối mặt địch nhân, chiến thuật rất hay thay đổi thất thường.
Bất chợt trong lúc đó, ánh mắt Chu Duy Thanh sáng bừng lên, hắn đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, phát bắn tiếp theo của hắn nhất thời phát sinh biến hóa
Mũi tên bắn ra, trên không trung mang vạch nên một đường thẳng màu bạc diễm lệ. Người áo đỏ đang xem cuộc chiến ánh mắt cũng chợt sáng ngời, hàn quang trong đáy mắt lóe lên rồi biến mất.
Lâm Thiên Ngao vẫn như cũ dùng tấm thuẫn để ngăn chặn, bởi vì tấm thuẫn vô cùng khổng lồ đã hạn chế tầm mắt của gã, hơn nữa tốc độ bắn của Chu Duy Thanh quá sức kinh người, gã căn bản không có thời gian rỗi để chú ý phương hướng của Chu Duy Thanh.
Ầm một tiếng, mũi tên lại oanh kích lên tấm chắn.
Lực công kích của nó so với mũi tên trước không khác nhau mấy, xuất hiện biến hóa, chính là ánh sáng bạc trên mũi tên.
Quầng sáng bạc dày đặc trong nháy mắt bộc phát, Lâm Thiên Ngao chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, thì quanh người gã đã bao bọc thêm một tầng hào quang bàng bạc. Quầng sáng bạc này cũng bao bọc cả tấm thuẫn, thế nhưng không thật sự mạnh mẽ. Chỉ thấy Lâm Thiên Ngao hai vai run lên, trọng thuẫn trong tay hướng về phía trước lắc nhẹ, đã đem màn hào quang bạc này chấn vỡ, hóa thành những điểm sáng li ti tiêu tán trong không khí.
- Là giảm bớt năm mươi phần trăm hiệu quả!?
Chu Duy Thanh trong mắt tinh mang chợt lóe, đã đưa ra một phán đoán chuẩn xác.
Mới vừa rồi bắn một mũi tên này, hắn đã thêm vào kỹ năng Không Gian Lao Lung! Điều mà hắn mới vừa rồi mới nghĩ đến, chính là thử dùng kỹ năng phụ trợ tấn công Lâm Thiên Ngao xem, biết đâu sẽ có tác dụng.
Không nghi ngờ gì nữa, công kích chính diện, Chu Duy Thanh không có bất kỳ một kỹ năng toàn lực hoặc là kỹ năng gia điệp tăng phúc tổ hợp nào, có thể công phá phòng ngự Lâm Thiên Ngao. Nhưng lực phòng ngự trên tấm thuẫn của Lâm Thiên Ngao dù có mạnh hơn nữa, cũng không thể triệt tiêu tất cả hiệu quả phụ trợ. Cứ như vậy hắn bèn thử một lần, nhất thời thử ra, tấm thuẫn tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình của Lâm Thiên có thể chịu đựng năm mươi phần trăm hiệu quả của kỹ năng phụ trợ. Đây thật sự đã là tác dụng tăng phúc cực kỳ kinh. Hơn nữa, với cấp bậc Thiên lực còn chiếm ưu thế, đã hạn chế phần lớn kỹ năng của Chu Duy Thanh đối với gã, cho nên cũng không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng dù là như vậy, Chu Duy Thanh trên mặt cũng toát ra một nét cười thỏa mãn.
Trên thế giới này, không có cái gì gọi là tuyệt đối. Dù năng lực phòng ngự Lâm Thiên Ngao cường đại là vậy, cuối cùng vẫn có sơ hở...
- Vân Ly, động thủ!
Chu Duy Thanh hét lớn một tiếng, nếu đã có phương pháp khắc địch, hắn sẽ không có nửa phần do dự.
Lúc trước Vân Ly thấy ngân quang xuất hiện trên người Lâm Thiên Ngao, trong mắt đã sáng rực. Thân là Ngưng Hình Sư y quá hiểu ý nghĩa của lỗ khảm nạm trên Ngưng Hình Cung của Chu Duy Thanh. Có điều, khiến y thất vọng lại là, mũi tên của Chu Duy Thanh bắn ra, lại không gia trì thêm bất kỳ tác dụng nào của kỹ năng Không Gian Lao Lung.
Không Gian Lao Lung mặc dù là một một kỹ năng vô cùng tốt, nhưng vẫn phải nhìn xem nó được sử dụng trong tình huống nào!? Dù là một kỹ năng mạnh hơn nữa, nếu không ứng dụng được, thì cũng chẳng có tác dụng gì. Ví như toàn bộ Không Gian Lao Lung bây giờ, tuy đã bao trùm toàn bộ cơ thể của Lâm Thiên Ngao, nhưng thực ra lại khiến cho gã vô tình được tặng thêm một tầng phòng ngự.
Nghe tiếng Chu Duy Thanh hét động thủ, Vân Ly biết hắn có lẽ đã tìm ra cơ hội. Bởi cái gọi là tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không bao giờ còn nữa, chỉ cần do dự nửa phần thì cả đời sẽ hối hận không kịp, cho nên ngay lập tức, Vân Ly liền quyết định liều cái mạng già của y.
Y phóng vọt lên cao, miệng thét to, quang mang màu bạc hùng hậu một lần nữa bao phủ quanh thân, toàn bộ bốn khỏa Kim Lục Miêu Nhãn trên tay trái đồng thời lóe sáng, bốn đại kỹ năng trong tay y dưới tác dụng Ngưng Hình hóa thành một mũi nhọn sắc bén, đâm thẳng vào chân trái của Lâm Thiên Ngao, ý đồ được ăn cả, ngã về không!
Chu Duy Thanh cũng đồng thời hét lên một tiếng, bắn tên liên tục không hề ngừng nghỉ, Thiên lực trong nháy mắt bàng bạc tuôn trào, hai khỏa Ý châu Biến Thạch Miêu Nhãn lập tức được khảm nạm, nhưng do tay trái của hắn che khuất nên bên ngoài nhìn vào sẽ không thấy được.
Tiếng quát của Chu Duy Thanh tuy ra hiệu cho Vân Ly nhưng cũng đồng thời đã nhắc nhở Lâm Thiên Ngao. Gã liền híp mắt lại, tất cả các kỹ năng phụ trợ trên tấm thuẫn cơ hồ đồng loạt phóng ra, dưới lực lượng của bản thân cộng với tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn tạo thành tầng tầng lớp lớp phòng ngự. Không cần dùng mắt nhìn, gã cũng có thể cảm thụ được, khi Vân Ly phóng người lên lần này đã dùng toàn bộ sức lực mà tấn công. Đồng thời gã cũng rất rõ ràng, sau một kích này, phía Vân Ly sẽ không còn tạo ra được bất cứ uy hiếp gì nữa. Dưới tình huống như vậy, dù có hao phí nhiều Thiên lực hơn nữa, cũng tuyệt đối rất đáng giá…
Phách Vương Cung một lần nữa lại phóng tên. Trong nháy mắt khi Chu Duy Thanh buông dây cung, người áo đỏ ở bên cạnh quan sát cuộc chiến lỗ tai đột nhiên như bị ù đi, ngay sau đó đại não chợt nhói buốt, cảnh vật trước mắt lập tức trở nên mơ hồ.
Chu Duy Thanh tuyệt đối không ngờ đến, Thiên Nhi nói ra tay, không phải là giúp hắn đối phó với Lâm Thiên Ngao, mà là giúp hắn mê hoặc người áo đỏ, kẻ chịu trách nhiệm trọng tài đang quan sát cuộc đấu, để không tiết lộ những kỹ năng tầng tầng lớp lớp của Biến Thạch Miêu Nhãn ra ngoài.
Lần này, tên từ Phách Vương Cung bắn ra rào rào, tạo thành một mảng đen kịt dày đặc. Càng quỷ dị hơn, trên mũi tên lại mang theo những ánh sáng màu lam lập lòe chớp tắt.
Muốn né tránh lúc này là tuyệt đối không thể nữa rồi, vì khoảng cách giữa song phương đã quá gần. Đừng nói là chạy trốn, dù muốn nhìn cho rõ thì Lâm Thiên Ngao cũng không sao nhìn được.
Ầmmm…!
Một tiếng nổ như sét đánh vang lên. Một lần nữa trọng thuẫn của Lâm Thiên Ngao bị một lực công phá kinh khủng nện lên. Nhưng thủy chung chẳng có gì thay đổi, lực công kích mạnh mẽ kia vẫn bị tấm thuẫn ngăn hoàn toàn cản lại. Có điều, trong nháy mắt, sắc mặt đang gồng lên chịu đựng của Lâm Thiên Ngao lập tức đại biến.
Cùng lúc bắn ra mũi tên cuối cùng, Chu Duy Thanh bỗng dậm mạnh chân phải xuống đất, thân thể bắn lên không trung, Bạo Phong Đột Tập bất ngờ phát ra cộng thêm xung lực từ đùi phải đã khiến hắn trong náy mắt vọt thẳng lên trên đầu Lâm Thiên Ngao.
Vân Ly đang ở sau lưng Lâm Thiên Ngao cũng thất kinh! Bởi vì y đột nhiên thấy trọng khải hộ giáp trên người của Lâm Thiên Ngao vốn đang có màu vàng đất, cứng như nham thạch bỗng biến thành một luồng sáng màu lam, kèm theo tiếng nổ đùng đùng vang dội, rồi hoàn toàn biến mất. Cùng lúc, hai kỹ năng phòng ngự nhất thời triệt tiêu.
Chuyện này cũng chưa tính là gì, bởi ngoài ra, trên người của Lâm Thiên Ngao còn có thêm rất nhiều vệt hoa văn màu đen vằn vện, lan nhanh đến đỉnh đầu của gã, phóng thích ra những ký hiệu đen tối mang theo hơi thở vô cùng lạnh lẽo.
Trớ chú (nguyền rủa)!? Đây chính là hiệu quả trớ chú! Vân Ly trong chớp mắt liền đoán được nguồn gốc của những ký hiệu màu đen trên đầu Lâm Thiên Ngao.
Chu Duy Thanh có thuộc tính Hắc ám, chuyện này Vân Ly đã biết khi ở cửa hàng số “Bảy mươi bảy”, khi hắn thực hiện huyết khế Dấu Ấn Hắc Ám để trói buộc y. Nhưng, y làm sao cũng khi nghĩ ra Chu Duy Thanh lại có loại kỹ năng Hắc ám cực kỳ hiếm lạ như loại Trớ chú này.
Kỳ thật kỹ năng Trớ chú rất đơn giản, nó chính là một loại kỹ năng phụ trợ ngược. Kỹ năng phụ trợ vốn dùng để tăng phúc, mà kỹ năng Trớ chú lại làm đối thủ suy yếu đi. Thời gian càng lâu, thì mức độ suy yếu của đối thủ càng lớn! Có thể làm đối thủ suy yếu càng nhiều thì kỹ năng Trớ Chú đó lại càng mạnh mẽ. Tại trung tâm của những ký hiệu trên đỉnh đầu Lâm Thiên Ngao lúc này, có ba vệt đỏ sắc lẻm rõ mồn một, chứng tỏ kỹ năng Trớ chú kia đã mang theo ba loại thuộc tính suy yếu, tối thiểu cũng là kỹ năng cấp bậc cường giả Cửu tinh chuyên về Hắc Ám.
Về phần vì sao các kỹ năng phòng ngự trên người của Lâm Thiên Ngao bị đánh cho tan tác, thì Vân Ly cũng chẳng thể nào biết được nguyên nhân. Nhưng bất luận ra sao, thì điều đó đã làm cho đòn tấn công của y hưởng được lợi ích cực tốt, bởi cho dù thân thể Lâm Thiên Ngao có lực phòng ngự cường hãn đến mức nào, cũng không thể lấy huyết nhục mà ngăn cản một chiêu toàn lực của Vân Ly như vậy. Nếu bị đánh trúng, thì dù có phạm vào chỗ yếu hại hay không, cũng đều là một kích trí mạng!
Một tên Chu Duy Thanh đã bắn vừa rồi, là một mũi tên ẩn chứa hai kỹ năng. Hai khỏa Ý châu Biến Thạch Miêu Nhãn khảm vào thân cung chính là những kỹ năng mới khi hắn đến thành Phỉ Lệ mới Thác Ấn. Hai kỹ năng hoàn hảo này cũng thuộc về loại phụ trợ cho hạn chế, suy giảm.
Mà bản thân kỹ năng Trớ chú cũng thuộc về loại kỹ năng phụ trợ!
Vân Ly đã phán đoán vô cùng chính xác! Toàn bộ kỹ năng Hắc Ám kia chính là một loại trớ chú có tên là “Ám Diệt Chú”. Tác dụng cực kỳ mạnh mẽ, hiệu quả chính là làm suy yếu phòng ngự lẫn tấn công của đối phương, đồng thời tăng cường cảm giác đau đớn thống khổ. Kỹ năng này thật sự là một kỹ năng tuyệt thế, cấp bậc càng cao thì thời gian tác dụng càng ngắn, nhưng hiệu quả lại càng kinh khủng. Ở cấp bậc Nhất châu, thời gian tác dụng kéo dài được mười hai giây, đồng thời ba loại thuộc tính này làm suy yếu mười phần trăm lực lượng của địch nhân, có điều ngoài thời gian ra thì nó chưa có thêm chỗ nào tốt nữa. Khi tu vi tăng lên thêm một châu, thì hiệu quả trớ chú sẽ lại tiếp tục tăng thêm mười phần trăm, nhưng thời gian tác dụng lại giảm xuống một giây.
Nói cách khác, với tu vi Tam châu của Chu Duy Thanh hiện tại, khi thi triển kỹ năng Ám Diệt Chú, thì có thể làm Lâm Thiên Ngao phải chịu đựng mười giây trớ chú, đồng thời bị suy yếu đến ba mươi phần trăm. Lúc này đây nó chỉ là một kỹ năng tương đối cường hãn, nhưng nếu trong tương lai Chu Duy Thanh có thể trở thành một Thập nhị châu Thiên Châu Sư, cũng chính là một Thiên Châu Sư chí cao, thì hoàn toàn có thể biến khả năng phòng ngự của đối phương giảm xuống một hệ số âm. Mặc dù thời gian mà kỹ năng này tác động chỉ còn duy nhất một giây, nhưng thế đã quá đủ khiến cho bất kỳ đối thủ nào khi hứng chịu công kích cũng sẽ phải trọng thương.
Ám Diệt Chú còn hiếm thấy hơn cả kỹ năng Vương cấp mà Chu Duy Thanh đã Thác Ấn từ Ngân Hoàng Thiên Nghĩ. Mà ngay cả khi bản thân hắn Thác Ấn kỹ năng của con Thiên thú kia, cũng phải ở trong tình huống cực kỳ hà khắc mới có thể thành công. Cho nên, dưới tình huống bình thường, tỉ lệ Thác Ấn thành công loại kỹ năng Trớ chú này một phần vạn cũng không có, nhưng không ngờ cuối cùng vẫn bị Chu Duy Thanh giống như rút kén lấy tơ mà Thác Ấn một cách mỹ mãn.
Về phần đánh cho tan tác kỹ năng phòng ngự Khải Giáp Nham Thạch trên người Lâm Thiên Ngao, lại là một năng lực phụ trợ cường đại khác, một loại năng lực có thuộc tính Lôi, gọi là Thiên Lôi Chấn.
Dưới mắt rất nhiều người, Thiên Lôi Chấn bất quá chỉ là một kỹ năng yếu nhược, không có bất kỳ tính công kích nào. Tác dụng duy nhất của nó chính là chấn vỡ mà thôi. Hơn nữa, so với những kỹ năng Thác Ấn hữu hiệu khác, Thiên Lôi Chấn này có một hạn chế tương đối lớn, chính là không thể thăng cấp và hiệu quả chỉ duy trì trong ba giây, nhưng bù lại tác dụng của nó là tuyệt đối, chấn vỡ tuyệt đối.
Bất kỳ Ngự Châu Sư nào bị trúng Thiên Lôi Chấn, thì các kỹ năng phụ trợ được Thác Ấn đã và đang sử dụng trên người sẽ lập tức bị đánh tan. Đây mới là hiệu quả thần kỳ của kỹ năng này!
Sở dĩ nói nó yếu nhược, là vì hai nguyên nhân chính. Thứ nhất, nó chỉ có tác dụng khi tiếp xúc trực tiếp lên thân thể của đối thủ. Thứ hai, dù kỹ năng này có thể đánh tan toàn bộ những kỹ năng được Thác Ấn khác, tạo tác dụng cắt đứt lập tức kỹ năng của đối phương, nhưng đối với những công kích đã rời khỏi thân thể thì vẫn không có hiệu quả. Ví như đối phương đã phát ra một hỏa cầu lên không, rồi bị trúng Thiên Lôi Chấn, thì hỏa cầu đó vẫn tồn tại mà không mất đi, hơn nữa, toàn bộ kỹ năng này lại không mang tính trói buộc!
Ngự Châu Sư có thuộc tính Lôi vốn đã hiếm thấy, mà người chọn kỹ năng yếu nhược chỉ được đánh giá cấp bốn sao Thiên Lôi Chấn này lại càng ít ỏi. Dù sao đi nữa, một người khi Thác Ấn, ai chẳng muốn chọn cho mình một kỹ năng thực dụng hơn? Chỉ loại quái thai như Chu Duy Thanh, có khả năng Thác Ấn gấp bốn lần người bình thường, mới chịu sử dụng loại kỹ năng như thế.
Sự thật đã chứng minh, tác dụng của Thiên Lôi Chấn mặc dù yếu, nhưng nếu biết cách vận dụng thích đáng, sẽ tạo ra hiệu quả vô cùng thần diệu. Như hiện giờ, Thiên Lôi Chấn đã mạnh mẽ đánh tan kỹ năng Thác Ấn Nham Thạch Hóa Khải của Lâm Thiên Ngao. Tuy Tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn của gã cũng đã làm suy yếu một nửa hiệu quả của Ám Diệt Chú, nhưng tuyệt đối không làm tác dụng của Thiên Lôi Chấn suy yếu nửa phần. Chỉ cần dựa vào Bá Vương Cung và phối hợp với di chuyển tốc độ cao xung quanh, Chu Duy Thanh không cần phải áp sát mới có thể thi triển ra bộ kỹ năng này.
Hai kỹ năng cùng đánh lên người Lâm Thiên Ngao, dù không tạo ra hiệu quả gì đối với tấm cự thuẫn, nhưng lại làm giảm đi lực phòng ngự trên thân thể gã xuống rất nhiều.
Thân hình Chu Duy Thanh vẫn bay giữa không trung, lại bắn ra một mũi tên nữa. Lần này, trên mũi tên chỉ gia trì độc nhất một kỹ năng mà thôi, chính là kỹ năng Trì Hoãn Tuyệt Đối.
Khi Lâm Thiên Ngao phát hiện ra có điều không ổn, sát na gã chuẩn bị xoay tấm thuẫn ra sau lưng che chắn thì mũi tên mang theo Trì Hoãn Tuyệt Đối đã đến. Gã chỉ thấy toàn thân chợt như nặng thêm mấy chục lần, tốc độ di động tấm thuẫn trong nháy mắt đã giảm đi rất nhiều.
Lúc này, Vân Ly đã đến sau lưng Lâm Thiên Ngao. Mũi nhọn sắc bén màu bạc chói lọi trong tay y lập tức phát động Thứ Nguyên Trảm đâm thẳng vào chân Lâm Thiên Ngao.
Thời khắc mấu chốt cuối cùng đã đến! Nếu dưới tình huống không có phòng ngự gì mà bị trúng một kích này của Vân Ly, thì không cần phải nói, Lâm Thiên Ngao tất bại trong lần đánh cuộc này, chấp nhận thua trận và mất đi tự do cả đời. Dưới tình cảnh như vậy, gã nào dám giữ lại chút vốn liếng nào. Chỉ thấy tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn kia bỗng nhiên rực sáng chói lòa, rồi một quầng sáng đủ màu sắc đã hiện ra sau lưng của Lâm Thiên Ngao.
Trong tiếng nổ vang ầm ầm, thân hình của Vân Ly liền bắn ngược lại như đạn pháo, đồng thời, một âm thanh vỡ nát cũng chợt vang lên. Bởi vì ngăn cản công kích của Vân Ly, quầng sáng chói lọi kia của Lâm Thiên Ngao đã vỡ tan tành, thậm chí còn để lại trên bắp chân hắn một rãnh máu thật sâu. Nhưng vô luận thế nào, Lâm Thiên Ngao vẫn không di động nửa bước.
Gã rốt cuộc cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Quầng sáng kia chính là lá bài tẩy cuối cùng, cũng là một tuyệt chiêu phụ trợ mạnh mẽ nhất của tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn, tên là Huyễn Thuẫn, có thể tùy tâm sở dục xuất ra tại bất kỳ một bộ vị nào mà gã muốn. Nhưng khi đã sử ra tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn, thì chỉ có thể dùng Huyễn Thuẫn được một lần mà thôi, hơn nữa khi sử dụng thì nhất định phải hao tốn lượng Thiên lực hết sức khổng lồ. Đây chính là kỹ năng bảo mệnh, sử dụng trong những thời điểm mấu chốt, sẽ lập tức phát huy ra công dụng thần kỳ...
Chu Duy Thanh ở trên cao nhìn xuống phía dưới rồi mỉm cười, quả nhiên hắn đã nắm bắt thời cơ rất chuẩn xác. Mới vừa rồi trên không trung bắn ra Phách Vương Trì Hoãn Tiễn chính là dùng chân trái đạp thân cung, tay trái kéo dây bắn ra, đúng vào thời điểm Lâm Thiên Ngao đang đón đỡ công kích của Vân Ly. Còn lúc này, Ngưng Hình Hộ thể Thần quang màu ám kim đã hiện ra, Song Tử Đại Lực Thần Chùy cũng đồng thời xuất hiện trên tay phải hắn.
Nhìn ánh mắt tê dại của Lâm Thiên Ngao, không nghi ngờ gì nữa, lần này Chu Duy Thanh và Vân Ly phối hợp tung sát chiêu cực kỳ ăn ý. Bằng vào hai kỹ năng Trói buộc và Suy yếu hết sức cường đại, Chu Duy Thanh đã đem khả năng phòng ngự toàn diện của gã giảm xuống mức thấp nhất, đồng thời đã tạo ra cơ hội cực tốt cho Vân Ly thi triển một kích toàn lực, ép buộc gã phải rời khỏi vị trí đang đứng.
Trúng một kích của Vân Ly, Lâm Thiên Ngao mặc dù bị thương, nhưng gã vẫn cho rằng trận đánh cuộc này gã mới là người chiến thắng. Bởi Chu Duy Thanh dùng hàng loạt kỹ năng liên hoàn, xem ra đã không còn bao nhiêu sức lực… Nhưng gã nào hay biết, Song Tử Đại Lực Thần Chuy đã xuất hiện, cũng bởi tấm thuẫn chắn trước người đã che mất tầm nhìn, lại thêm sự chú ý cũng đều tập trung trên người Vân Ly..!
Đợi đến lúc Lâm Thiên Ngao phát hiện có gì đó không ổn thì đã muộn, hơn nữa, dù cho gã có biết sớm hơn cũng chẳng thể làm gì. Khi hiệu quả của Thiên Lôi Chấn còn chưa kết thúc, gã đương nhiên không cách nào sử dụng được kỹ năng Thác Ấn, chỉ có thể âm thầm chửi rủa cái kỹ năng khốn kiếp đó! Huyễn Thuẫn cũng dùng rồi mà Tuyệt đối Trì hoãn vẫn còn đang ở giây thứ hai. Không nghi ngờ chút nào, giờ này khắc này lực phòng ngự của Lâm Thiên Ngao đang cực kì suy yếu. Đây cũng là hiệu quả của những kĩ năng liên hoàn mà Duy Thanh mới vừa rồi sử dụng.
Không sai, trận này Vân Ly là chủ công, nhưng Chu Duy Thanh sớm đã đoán rằng, Lâm Thiên Ngao chắc chắn sẽ có lá bài tẩy. Vì vậy, tác dụng chủ yếu của Vân Ly là thu hút sự chú ý của Lâm Thiên Ngao, để hắn có cơ hội lật con bài tẩy đó lên, và rồi, kẻ đóng vai sát thủ chân chính còn ai ngoài Chu Béo của chúng ta nữa!? Một kích sắp giáng xuống này của hắn, ngay cả tu vi Cửu châu thượng vị Thiên Tông nếu dính cũng phải bị thương nặng.
Bạo Phong làm lực lượng Chu Duy Thanh trong nháy mắt tăng vọt, Song Tử Đại Lực Thần Chuy đã ngạo nghễ hiện ra! Ngân Hoàng Dực Trảm cùng với Không Gian Cát Liệt tạo thành Ngân Hoàng Cát Liệt Trảm từ trên Song Tử Đại Lực Thần Chuy nhất tề phóng ra. Cùng là tăng phúc, nhưng so với “thiên tài” như Vân Ly thì y có cỡi ngựa chạy theo cũng không kịp.
Oanh! Oanh! Oanh!
Toàn bộ Địa hạ Lôi đài, thậm chí cả mặt đất, cũng theo cặp chùy kia đánh xuống mà run rẩy.
Đòn công kích của Chu Duy Thanh, cũng không phải nhằm vào Lâm Thiên Ngao! Bởi dù cho đã tăng phúc cường lực, hắn cũng không nắm chắc mình có thể công phá tấm Cự thuẫn của Lâm Thiên Ngao một cách tuyệt đối. Lực phòng ngự của tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn thật sự biến thái! Nhưng mà mặt đất có thể biến thái như cái thuẫn kia sao? Cho dù là loại hợp kim cứng rắn nhất cũng chẳng thể so bì được! Cho nên, Ngân Hoàng Cát Liệt Trảm từ Song Tử Đại Lực Thần Chuy nhờ vào Bạo Phong tăng lực đã hung hăng đập mạnh vào mặt đất…
Lần này kẻ lăn lộn không phải là Chu Duy Thanh, mà chính là Lâm Thiên Ngao! Một thân bản lĩnh đầy mình, thế mà dưới tầng tầng lớp lớp kỹ năng trói buộc đã không thể nào phát huy được nữa nữa. Trong tiếng nổ vang trời, đất bằng như dậy sóng, kịch liệt rung lên khiến gã không cách nào đứng vững, cả thân hình lập tức bị khí lãng cuốn lên, cùng với tấm cự thuẫn văng tuốt ra xa! Không chỉ riêng gã, mà Vân Ly cùng với người áo đỏ đang choáng váng thẫn thờ cách đó không xa, cũng bị hất mạnh vào tận vách của Lôi đài mới dừng lại được… Tiếng nổ vang dội làm cho ai nấy tưởng chừng như trong tai mình đang có hơn ngàn con ong mật vỗ cánh đồng loạt! Mặt nền Lôi đài số bảy bây giờ đã là một đống hỗn loạn.
Nền của lôi đài này tự nhiên không thể nào toàn bộ đều là hợp kim, Chu Duy Thanh dùng một búa thô bạo nện xuống, đã xuyên thấu qua lớp hợp kim dày hơn một thước, chấn động đến cả nền đá hoa cương bên dưới khiến nó vỡ nát rồi sụt xuống. Cả mặt nền Lôi đài bằng hợp kim và đất đá trong bán kính mười lăm mét dưới lực phá hoại kinh khủng của Ngân Hoàng Cát Liệt Trảm đều bị chấn thành bột phấn. Ở chính giữa Lôi đài số bảy, mặt nền lún xuống, tạo thành một cái hố khổng lồ sâu ba thước, mà như vậy là đã nhờ hợp kim hóa giải đi phần lớn công kích đó rồi.
Chu Duy Thanh cũng bị lực phản chấn mà đau muốn thất điên bát đảo, nhưng may mà hắn là chủ nhân Song Tử Đại Lực Thần Chuy, cho nên Ngưng Hình Sáo Trang cấp Truyền Kỳ này đã triệt tiêu phần lớn phản lực! Mặc dù là thế, thời điểm tiếng nổ vang dội khắp nơi, Chu Duy Thanh cũng ăn không ít đau khổ, bây giờ mắt mũi hắn vẫn còn đầy tro bụi, bộ dạng vô cùng tả tơi chật vật.
Lâm Thiên Ngao lúc đang từ từ trôi trên vách tường xuống đất, đờ dại ra. Trong đầu gã bây giờ chỉ có một ý nghĩ, loại công kích trình độ này, cho dù mình có ở trạng thái đỉnh phong đi nữa, có thể giữ vững một bước không lùi được sao?
Vân Ly khóe miệng co quắp, đầu ong ong rền rĩ khiến y chỉ có cảm giác muốn chết đi cho sảng khoái mà thôi! Y giờ này chỉ muốn hỏi Chu Duy Thanh một câu, ngươi có còn là người hay sao? Đây là công kích mà Thiên Châu Sư cấp Tam châu có thể phát ra sao? Nhưng ngoại trừ kinh hãi, y lại càng mừng rỡ như điên, bởi vì Vân Ly đã nhận ra đôi trọng chùy trong tay Chu Duy Thanh, nó hoàn toàn trùng khớp với bản thiết kế Ngưng Hình Sáo Trang cấp Truyền Kỳ mà hắn đã cho mình xem lúc trước? Hắn làm sao mà đã có được một phần của nó rồi chứ, thật không thể tin được...
Qua một hồi khiếp sợ, bất luận là Vân Ly hay Lâm Thiên Ngao, trong đầu đều chung một ý niệm, mình thua không oan. Bọn họ thật sự đã quá xem thường Chu Duy Thanh rồi!Quái vật loại này có thể lấy tu vi Tam châu thông thường mà so sánh được sao?
Người áo đỏ lúc này cũng đã tỉnh táo lại, khi vừa thấy cái hố toang hoác trên nền Lôi đài, sắc mặt cũng lập tức thay đổi! Cũng chẳng biết nén nhang trong tay hắn đã bay đến xó xỉnh nào rồi. Bởi vì cái cảm giác mê muội đột nhiên xuất hiện kia đã khiến hắn căn bản không biết chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn có thể thấy được kết quả. Không nghi ngờ gì nữa, Chu Duy Thanh và Vân Ly đã thắng trận cược này.
Chu Duy Thanh ngồi phệt xuống dưới đất, hồng hộc thở. Bất luận là Song Tử Đại Lực Thần Chuy là Phách Vương Cung, đã sớm biến mất tăm mất tích.
Mặc dù thắng, nhưng một kích cuối cùng cũng đã làm hắn cạn tinh kiệt lực, dốc tận khả năng. Chu Duy Thanh hoàn toàn khẳng định, nếu như Lâm Thiên Ngao được sử dụng hai tay, hơn nữa trong tình huống có thể di động, thì hắn và Vân Ly coi như xui xẻo rồi. Tam châu Ngưng Hình Sư đúng là không nói lên được năng lực của Chu Béo, nhưng Lâm Thiên Ngao cũng như vậy, khả năng phòng ngự của gã trâu tria đến thế, Ngũ châu Thiên Châu Sư thông thường có thể so sánh được sao?
Hôm nay biến thái không ngờ lại gặp biến thái! Cuối cùng lại thành so đấu xem xem tên nào biến thái hơn thôi. Và không nghi ngờ gì nữa, có Biến Thạch Miêu Nhãn trong tay, bạn học Chu Béo của chúng ta mới là kẻ biến thái nhất. Và bất luận gian nan thế nào, hôm nay Chu Duy Thanh vẫn là kẻ chiến thắng sau cùng!
Đúng lúc này, phía ngoài đã truyền đến vô số tiếng bước chân gấp gáp! Phanh một tiếng, cửa lớn của Lôi đài số bảy đột ngột bị đạp tung ra. Có khoảng bảy hoặc tám người mặc áo đỏ từ bên ngoài lẹ làng phóng vào. Khi bọn người này tiến đến, lông mày ba người Chu Duy Thanh, Lâm Thiên Ngao, Vân Ly đồng thời giật giật. Bởi vì từ trên người bọn họ, tản mát ra khí tức cường đại không hề kém cạnh Lâm Thiên Ngao.
Nói cách khác, bọn họ đều có tu vi Ngũ châu Thiên Châu Sư trở lên…
Phải biết rằng, đế quốc Phỉ Lệ to lớn là vậy, mà tính toàn bộ Thiên Châu Sư cũng không tới năm trăm người! Tu vi từ Ngũ châu trở lên, chưa chắc đã vượt quá một trăm. Vậy mà nơi này mới có biến cố một chút, liền xuất hiện một loạt bảy, tám cường giả như vậy, hơn nữa dường như có kẻ tu vi không chỉ là Ngũ châu, thì có thể thấy được, thế lực sau lưng Địa hạ Lôi đài cường đại cỡ nào.
Một người áo đỏ bước ra, có lẽ là cầm đầu, vì ở ống tay áo có ba đạo kim tuyến, biểu hiện thực lực của hắn hơn xa những người còn lại. Vừa vào thì hắn đã thấy được cái hố to trên mặt đất, sắc mặt hơi đổi, trầm giọng hỏi:
- Chuyện gì vừa xảy ra?
Tất cả những người áo đỏ này đều bịt mặt nhằm che dấu thân phận của họ.
- Thưa Đài chủ! Là do bọn họ chiến đấu mà tạo thành!
Hồng Y Nhân của Lôi đài số bảy bước lên phía trước, cung kính nói.
Trên ống tay áo của hắn có thêu một sợi kim tuyến, đưa mắt lướt nhìn ba người bọn họ, khi đến chỗ Chu Duy Thanh thì khẽ dừng lại, xuất hiện chút biến hóa. Có điều Chu Duy Thanh lúc này mới vừa đứng lên, nên không hề chú ý tới.
Đài chủ trầm giọng:
- Đánh cuộc đã kết thúc chưa?
- Thưa, đã kết thúc...
Đài chủ lạnh lùng:
- Vậy hãy bảo bọn họ bồi thường mười vạn kim tệ, nếu không, một người cũng không cho ra ngoài!
- Dạ!
Sau khi Đài chủ bỏ lại một câu nói liền xoay người dẫn đám áo đỏ rời đi. Mà ba người Chu Duy Thanh lúc này cũng khôi phục một chút, đi tới gần cửa.
Người áo đỏ lúc này sắc mặt hết sức khó coi, nơi này là chỗ của hắn, bị phá hư nghiêm trọng như thế, chữa trị cũng tốn rất nhiều thời gian. Huống chi lúc nãy còn gặp phải cảm giác mê muội làm hắn hết sức khó chịu. Hắn mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng hiển nhiên có liên quan tới ba tên tiểu tử này. Đã khiến hắn mất ba giây không quan sát được màn đặc sắc nhất của cuộc chiến.
- Ta đền, ta đền mà..!
Chu Duy Thanh cười hắc hắc, vội vàng lấy tạp phiến của mình ra. Thân thể hắn lúc này mới hơi thả lỏng một chút, tâm tình vô cùng sảng khoái. Thu phục Vân Ly thôi còn chưa hết ngất ngây, ai hay bây giờ lại được thêm gã Lâm Thiên Ngao so ra còn biến thái hơn. Lực phòng ngự cỡ này nếu làm cận vệ của hắn, cho dù gặp lại Minh Vũ cũng có thể đánh một trận thống khoái. Nghĩ đến đây, Chu Duy Thanh tâm chí bừng bừng vui sướng, hí hửng như nở hoa trong bụng, mắt liếc về hướng Lâm Thiên Ngao đầy bỉ ổi, khiến cho tên này phải rùng mình sởn gai ốc, chợt có cảm giác như mình vừa sa thân vào miệng cọp.
Bồi thường mười vạn kim tệ xong rồi, Chu Duy Thanh mới xoay người, đứng một chỗ mà ngắm nghía từ đầu đến chân Lâm Thiên Ngao thật lâu, rồi ngoác miệng cười, một nụ cười thật sự đê tiện.
Lâm Thiên Ngao như thế nào không rõ ý tứ của hắn, tên ôn vật nầy sợ mình vừa ra khỏi Địa hạ Lôi Đài sẽ chuồn mất, cho nên muốn ngay tại đây thiết lập khế ước, bắt mình đi vào khuôn khổ đây mà.
- Ta thua, đánh cuộc thua đương nhiên phải chấp nhận, đến đây đi!
Lâm Thiên Ngao thở dài một tiếng, gã không như tên “mít ướt” Vân Ly kêu cha gọi mẹ mất cả ngày! Cho dù trong lòng không muốn cỡ nào, thì thua vẫn là thua. Ai bảo mình đang yên đang ổn lại nảy lòng tham làm gì? Gã đã biết Chu Duy Thanh có thuộc tính Hắc Ám, sợ rằng trên người hắn cũng sẽ có năng lực phong ấn Hắc Ám chứ chẳng nghi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.