Chương 6:
Thượng Tương Ti Lệnh
29/03/2024
Đã thức tỉnh rồi! Dù không dựa vào tháp Võ hồn mà hắn vẫn có thể thức tỉnh được võ hồn, hơn nữa còn là võ hồn đặc thù.
Thiên Địa Vô Tướng, có thể làm cho hắn nhìn thấy được bất kỳ tàn hồn của tu sĩ nào đã chết gần đây, dung hợp tàn hồn, thu được ký ức không hoàn chỉnh của đối phương, bắt chước võ hồn của đối phương.
Không chỉ có như thế, hắn còn có thể dựa vào Thiên Địa Vô Tướng mà biến bản thân mình giống y hệt đối phương.
Võ hồn ngưng tụ, tu vi của Cổ Trình Thành như nước chảy thành sông, bắt đầu bước vào Trúc Thể sơ kỳ.
“Một cái võ hồn kỳ quái!”
Cổ Trình Thành lẩm bẩm.
Đang lúc cẩn thận suy nghĩ, Cổ Trình Thành đột ngột nhìn đến một bóng dáng đang cách mình không xa.
“Nó xuất hiện từ lúc nào thế?”
Cổ Trình Thành kinh hãi, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã phát hiện ra chỗ không đúng, bóng dáng này không phải là của người sống mà là của một tia tàn hồn.
Bây giờ, Cổ Trình Thành mới có thời gian để đánh giá hoàn cảnh chung quanh, ở bên dưới hắn có một thi thể đàn ông bị đập chết.
Nhìn xem dung mạo của thi thể, đúng thật chính là hồn thể đang đứng cách đó không xa.
“Là bị ta nện trúng mà chết sao?"
Cổ Trình Thành lẩm bà lẩm bẩm, sau đó đứng lên, sau đó chắp tay với tàn hồn: “Đạo hữu, việc này không phải là chuyện ta muốn, nhưng ngươi cũng vì đó mà mất đi mạng mình. Nếu ngươi còn có di nguyện gì chưa hoàn thành thì ta chắc chắn sẽ hỗ trợ!”
Tàn hồn không thèm để ý đến hắn.
“Hay là hồn thể mà Thiên Địa Vô Tướng nhìn thấy là một mảnh tàn hồn vô chủ?"
Cổ Trình Thành thấy thế không khỏi nói thầm trong lòng, hắn đi về phía tàn hồn.
Thiên Địa Vô Tướng xoay chuyển, Cổ Trình Thành bắt đầu dung hợp với tàn hồn.
Nhìn lén ký ức của đối phương, hoàn thành di nguyện đối phương, coi như là có một ít còn hơn là không bồi thường.
Tàn hồn chậm rãi bị sương đen phía sau Cổ Trình Thành hấp thu.
Từng mảnh nhỏ ký ức không ngừng được dung nhập vào cơ thể Cổ Trình Thành.
Sau một lúc, hắn dần dần lấy lại tinh thần.
Tàn hồn tên Sở Vân Mặc, chính là đệ tử nội môn của Đạp Vân, nhất đẳng tông môn ở Đại Tân.
Theo những gì Cổ Trình Thành biết về Đạp Vân tông, đây là một trong ba tông ở phía nam Đại Tần.
Tông môn này trước giờ chưa từng hợp với Vấn Thiên tông, lúc Cổ Trình Thành vì Vấn Thiên tông mà chiến, đã từng đánh bại không ít yêu nghiệt ở Đạp Vân tông.
Điều khiến Cổ Trình Thành ngạc nhiên là trước khi bị hắn đập chết thì Sở Vân Mặc đã tự sát bằng thuốc độc.
Cùng lắm Cổ Trình Thành cũng chỉ bị coi là đập vỡ thi thể người ta.
Nguyên nhân ở trong đó cũng thật khiến cho người ta đau lòng.
Sở Vân Mặc, là đệ nhất mỹ nam của Đạp Vân tông, lại thuộc vào dòng chính của Sở gia, gia tộc cầm quyền nhất ở Đạp Vân tông.
Thế nhưng người này lại là đan dược khó trị thiên ủy.
Một tháng trước, Sở Vân Mặc và đệ nhất mỹ nhân Lạc Linh Hi của Đạp Vân tông đã định hôn ước dưới sự thúc đẩy của Lạc gia và Sở gia.
Hôn lễ sắp đến gần, Sở Vân Mặc tự biết chuyện bản thân bị thiên ủy không thể nào giấu được, trong lòng cảm thấy buồn bực nên uống rượu cùng bạn tốt Thẩm Khách, nói hết áp lực và buồn khổ ở bên trong lòng ra hết.
Không ngờ là, Thẩm Khách lại có rễ tình sâu đậm với Lạc Linh Hi, sau ngày thứ hai đã truyền hết chuyện này ra toàn bộ tông môn, Sở Vân Mặc thành trò cười của Đạp Vân tông.
"Vân Mặc thiếu gia, Vân Mặc thiếu gia..."
Từng tiếng gọi ầm ĩ từ xa bên ngoài rừng cây truyền vào.
Cổ Trình Thành lấy lại tinh thần, nhìn thi thể dưới chân, đột nhiên trong mắt hiện lên suy nghĩ.
Hắn giết Chu Bằng, nếu Chu Thiên Lễ biết hắn không chết, chắc chắn sẽ dùng toàn lực đuổi giết hắn.
Sao không dùng thân phận của Sở Vân Mặc để tiến vào Đạp Vân tông, tài nguyên của Sở gia bù vào tư chất của hắn mà nói, chính là như hổ mọc thêm cánh.
“Đạo hữu, ta sẽ thay ngươi báo thù, vì gia tộc của ngươi mà giành lấy vinh quang, đổi lại lấy tài nguyên của gia tộc ngươi bồi dưỡng cho ta, coi như là công bằng đi ha!"
Nói rồi, Cổ Trình Thành lấy nhẫn trữ vật ra khỏi thi thể, kích hoạt nguyên lực, nguyên lực biến ra một ngọn lửa đốt cháy thi thể Sở Vân Mặc.
Thiên Địa Vô Tướng xoay chuyển, tướng mạo của Cổ Trình Thành bắt đầu thay đổi, sau đó nhanh chóng biến thành y hệt Sở Vân Mặc.
“Không hổ là dòng chính của Sở gia yêu nghiệt, nhẫn trữ vật còn nhiều hơn cả nhẫn trữ vật của ta".
Cổ Trình Thành lẩm bẩm.
Nhẫn trữ vật chính là bảo vật không gian mà tu sĩ dùng để chứa đồ.
Đặt tất cả đồ vật của mình vào bên trong nhẫn của Sở Vân Mặc, sau đó ném chiếc nhẫn của mình vào bên trong thi thể đang đốt cháy.
Lấy quần áo của Sở Vân Mặc mặc vào, rồi treo lệnh bài đệ tử Đạp Vấn tông lên trước.
Thiên Địa Vô Tướng, có thể làm cho hắn nhìn thấy được bất kỳ tàn hồn của tu sĩ nào đã chết gần đây, dung hợp tàn hồn, thu được ký ức không hoàn chỉnh của đối phương, bắt chước võ hồn của đối phương.
Không chỉ có như thế, hắn còn có thể dựa vào Thiên Địa Vô Tướng mà biến bản thân mình giống y hệt đối phương.
Võ hồn ngưng tụ, tu vi của Cổ Trình Thành như nước chảy thành sông, bắt đầu bước vào Trúc Thể sơ kỳ.
“Một cái võ hồn kỳ quái!”
Cổ Trình Thành lẩm bẩm.
Đang lúc cẩn thận suy nghĩ, Cổ Trình Thành đột ngột nhìn đến một bóng dáng đang cách mình không xa.
“Nó xuất hiện từ lúc nào thế?”
Cổ Trình Thành kinh hãi, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã phát hiện ra chỗ không đúng, bóng dáng này không phải là của người sống mà là của một tia tàn hồn.
Bây giờ, Cổ Trình Thành mới có thời gian để đánh giá hoàn cảnh chung quanh, ở bên dưới hắn có một thi thể đàn ông bị đập chết.
Nhìn xem dung mạo của thi thể, đúng thật chính là hồn thể đang đứng cách đó không xa.
“Là bị ta nện trúng mà chết sao?"
Cổ Trình Thành lẩm bà lẩm bẩm, sau đó đứng lên, sau đó chắp tay với tàn hồn: “Đạo hữu, việc này không phải là chuyện ta muốn, nhưng ngươi cũng vì đó mà mất đi mạng mình. Nếu ngươi còn có di nguyện gì chưa hoàn thành thì ta chắc chắn sẽ hỗ trợ!”
Tàn hồn không thèm để ý đến hắn.
“Hay là hồn thể mà Thiên Địa Vô Tướng nhìn thấy là một mảnh tàn hồn vô chủ?"
Cổ Trình Thành thấy thế không khỏi nói thầm trong lòng, hắn đi về phía tàn hồn.
Thiên Địa Vô Tướng xoay chuyển, Cổ Trình Thành bắt đầu dung hợp với tàn hồn.
Nhìn lén ký ức của đối phương, hoàn thành di nguyện đối phương, coi như là có một ít còn hơn là không bồi thường.
Tàn hồn chậm rãi bị sương đen phía sau Cổ Trình Thành hấp thu.
Từng mảnh nhỏ ký ức không ngừng được dung nhập vào cơ thể Cổ Trình Thành.
Sau một lúc, hắn dần dần lấy lại tinh thần.
Tàn hồn tên Sở Vân Mặc, chính là đệ tử nội môn của Đạp Vân, nhất đẳng tông môn ở Đại Tân.
Theo những gì Cổ Trình Thành biết về Đạp Vân tông, đây là một trong ba tông ở phía nam Đại Tần.
Tông môn này trước giờ chưa từng hợp với Vấn Thiên tông, lúc Cổ Trình Thành vì Vấn Thiên tông mà chiến, đã từng đánh bại không ít yêu nghiệt ở Đạp Vân tông.
Điều khiến Cổ Trình Thành ngạc nhiên là trước khi bị hắn đập chết thì Sở Vân Mặc đã tự sát bằng thuốc độc.
Cùng lắm Cổ Trình Thành cũng chỉ bị coi là đập vỡ thi thể người ta.
Nguyên nhân ở trong đó cũng thật khiến cho người ta đau lòng.
Sở Vân Mặc, là đệ nhất mỹ nam của Đạp Vân tông, lại thuộc vào dòng chính của Sở gia, gia tộc cầm quyền nhất ở Đạp Vân tông.
Thế nhưng người này lại là đan dược khó trị thiên ủy.
Một tháng trước, Sở Vân Mặc và đệ nhất mỹ nhân Lạc Linh Hi của Đạp Vân tông đã định hôn ước dưới sự thúc đẩy của Lạc gia và Sở gia.
Hôn lễ sắp đến gần, Sở Vân Mặc tự biết chuyện bản thân bị thiên ủy không thể nào giấu được, trong lòng cảm thấy buồn bực nên uống rượu cùng bạn tốt Thẩm Khách, nói hết áp lực và buồn khổ ở bên trong lòng ra hết.
Không ngờ là, Thẩm Khách lại có rễ tình sâu đậm với Lạc Linh Hi, sau ngày thứ hai đã truyền hết chuyện này ra toàn bộ tông môn, Sở Vân Mặc thành trò cười của Đạp Vân tông.
"Vân Mặc thiếu gia, Vân Mặc thiếu gia..."
Từng tiếng gọi ầm ĩ từ xa bên ngoài rừng cây truyền vào.
Cổ Trình Thành lấy lại tinh thần, nhìn thi thể dưới chân, đột nhiên trong mắt hiện lên suy nghĩ.
Hắn giết Chu Bằng, nếu Chu Thiên Lễ biết hắn không chết, chắc chắn sẽ dùng toàn lực đuổi giết hắn.
Sao không dùng thân phận của Sở Vân Mặc để tiến vào Đạp Vân tông, tài nguyên của Sở gia bù vào tư chất của hắn mà nói, chính là như hổ mọc thêm cánh.
“Đạo hữu, ta sẽ thay ngươi báo thù, vì gia tộc của ngươi mà giành lấy vinh quang, đổi lại lấy tài nguyên của gia tộc ngươi bồi dưỡng cho ta, coi như là công bằng đi ha!"
Nói rồi, Cổ Trình Thành lấy nhẫn trữ vật ra khỏi thi thể, kích hoạt nguyên lực, nguyên lực biến ra một ngọn lửa đốt cháy thi thể Sở Vân Mặc.
Thiên Địa Vô Tướng xoay chuyển, tướng mạo của Cổ Trình Thành bắt đầu thay đổi, sau đó nhanh chóng biến thành y hệt Sở Vân Mặc.
“Không hổ là dòng chính của Sở gia yêu nghiệt, nhẫn trữ vật còn nhiều hơn cả nhẫn trữ vật của ta".
Cổ Trình Thành lẩm bẩm.
Nhẫn trữ vật chính là bảo vật không gian mà tu sĩ dùng để chứa đồ.
Đặt tất cả đồ vật của mình vào bên trong nhẫn của Sở Vân Mặc, sau đó ném chiếc nhẫn của mình vào bên trong thi thể đang đốt cháy.
Lấy quần áo của Sở Vân Mặc mặc vào, rồi treo lệnh bài đệ tử Đạp Vấn tông lên trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.