Quyển 2 - Chương 51: Ấn Ký Kì Lạ.
Tâm Mộng Vô Ngân
02/04/2013
Lúc này, đoạn kiếm thôi không thôn phệ chân nguyên của Thiên Vũ nữa mà lại bộc phát lực lượng rất kỳ dị, dũng mãnh tiến vào cơ thể rồi bắt đầu dung hợp với Tâm Hỏa của gã. Một sự biến hóa vi diệu đột ngột sinh ra, dường như giữa chúng đã thiết lập nên mối quan hệ nào đó hết sức đặc thù.
Trong sát na, ý thức Thiên Vũ chìm vào trong mờ mịt hỗn độn, gã mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, nhưng tình huống cụ thể thế nào thì gã không làm sao nắm bắt được.
Thoáng chốc, lực lượng vi diệu của đoạn kiếm từ trong cơ thể ào ạt xâm nhập vào đại não của gã rồi biến hóa thành một cỗ tinh thần dị lực, nửa giống như một đám mây nhỏ bé vần vũ bên trong đầu Thiên Vũ, nửa giống như một cái lạc ấn.
Khi cổ tinh thần dị lực này xuất hiện, ngay lập tức Thiên Vũ choàng tỉnh, nhãn thần tràn ngập quái dị nhìn chằm chằm đoạn kiếm. Gã chợt có cái cảm giác, nó cũng như là cánh tay của mình vậy, không hề xa lạ cũng không hề có chút bài xích nào.
Loại cảm giác này rất quỉ dị, Thiên Vũ không sao diễn tả được sự huyền bí bên trong, nửa như cảm thụ được, nửa lại không hiểu ra làm sao.
Vung vẫy cánh tay một lúc, liền thấy đoạn kiếm lộ ra vẻ phiêu dật khinh nhu, đồng thời, một luồng kiếm mang mờ nhạt từ trên thân kiếm bắn ra, làm cho gã giật mình kinh ngạc.
Lúc này, thân thể Thiên Vũ vô cùng hư nhược, vẫn có thể khiến cho kiếm khí xuất hiện, vậy nếu gã hồi phục hoàn toàn thì cái gì sẽ xảy ra nhỉ?
Nghĩ vậy, trên mặt gã liền toát ra sự hưng phấn tột độ, bật người dậy, lấy thanh Tà Nguyệt Loan đao từ trong Huyễn Linh giới ra, cẩn thận nhớ lại những phản ứng của nó khi gã sử dụng trước đây.
Trưa hôm nọ, Thiên Vũ cùng với Lý Vân của Tổ Sáu Ba đánh một trận, từng bị ép xuất ra Loan đao Tà Nguyệt. Lúc đó, thanh đao này đã bộc phát ra uy lực cực mạnh, đồng thời cũng thôn phệ toàn bộ khí lực của Thiên Vũ, làm cho gã suy yếu rã rời.
Còn bây giờ, khi gã một lần nữa nắm lấy chuôi đao, liền xuất hiện một cảm giác huyết nhục tương liên, phảng phất như Loan đao này là một phần cơ thể của mình, cực kỳ quái dị.
Nhìn qua đoạn kiếm một lần nữa, Thiên Vũ mỉm cười, tay trái cầm Tà Nguyệt Loan Đao, tay phải cầm đoạn kiếm, ngay tức khắc trong cơ thể gã nảy sinh ra một loại phản ứng hết sức kỳ diệu.
Khi đao và kiếm này cùng lúc nắm lấy, trên tay gã liền truyền đến hai khí tức bất đồng, giống như long tranh hổ đấu, ở trong cơ thể gã ùn ùn xung đột, quấn chặt vào nhau, cực kỳ khó chịu.
Biến hóa đó tuy không làm gã kinh hãi, nhưng gã cũng không cách nào làm cho nó dừng lại, trên khuôn mặt xương gầy đã xuất hiện nét đau đớn.
Dường như cảm nhận được tình huống kia, Tâm Hỏa của Thiên Vũ liền bùng lên một quầng lửa, phun ra một cỗ khí tức kỳ lạ, sát nhập vào trường tranh đấu quyết liệt giữa đao và kiếm. Ngay lập tức nó đã ngăn chặn được mâu thuẫn giữa hai bên, làm cho bọn chúng đình chỉ tranh đấu, rồi từng cỗ khí tức một tách ra, tiến vào đại não của Thiên Vũ, tạo nên hai ấn ký hoàn toàn khác nhau.
Điều này làm cho Thiên Vũ hơi hơi cảm giác được cái gì đó, tuy không hiểu vì sao, nhưng gã mơ hồ nhận thấy, đoạn kiếm và Loan đao đã không còn bài xích với nhau nữa, mà giống như đạt thành một hiệp nghị đình chiến lạ kỳ.
Quái dị nhìn một đao một kiếm, Thiên Vũ thầm nghĩ: "Đao và kiếm này chắc chắn không phải phàm vật rồi, tiếc là ta không biết được đẳng cấp của chúng nó a!"
Thực lực của Thiên Vũ bây giờ chỉ là hạng bình bình, nên dù gã biết đao và kiếm kia không tầm thường, nhưng đối với lai lịch của chúng lại không nắm được chút gì.
Quan sát đánh giá một lúc, gã mới đem chúng bỏ vào Huyễn Linh giới, rồi bắt đầu tu luyện nội công.
Ngay mai chính là ngày gã rời khỏi Phân đường Thiết Thạch, nên đêm nay đối với Thiên Vũ mà nói, có một ý nghĩa rất trọng yếu, gã cần phải tận sức đề thăng thực lực của mình, để nhanh chóng có khả năng và lực lượng bảo vệ bản thân.
Lấy Tụ Khí Đan ra, Thiên Vũ dùng liền hai viên, xếp bằng ngồi trên giường, bắt đầu tu luyện Tam Dương Quyết.
Bởi vì chân khí trong cơ thể đã bị đoạn kiếm một hơi nuốt sạch, nên lúc này Thiên Vũ suy yếu vô cùng. Tuy một lúc dùng hai viên Tụ Khí đan, nhưng mất không ít thời gian vẫn chưa tiến nhập được vào trạng thái tu luyện.
May mà đối với Tam Dương Quyết gã đã vô cùng thuần thục, dưới ý chí và định lực kiên trì, gã đã bắt đầu có thể vận công trở lại, chân khí theo đó cũng dần dần tích lũy.
Một canh giờ trôi qua, Thiên Vũ mở mắt, cảm thấy chân khí không những đã khôi phục hoàn toàn mà còn có dấu hiệu đề thăng. Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ cười cười rồi dẫn động tâm niệm, đoạn kiếm liền xuất hiện trên tay, gã vung lên, một luồng kiếm mang mờ nhạt phá không bắn ra, dài đến sáu xích.
Thiên Vũ vô cùng mừng rỡ, tuy rằng một lần vung nhẹ đoản kiếm cũng nháy mắt hút sạch chân khí trong cơ thể, nhưng lực lượng mà nó sinh ra cũng quá lớn, đủ sức bổ nát một khối đá cứng rắn.
Sau khi nhận biết được uy lực của đoản kiếm, Thiên Vũ bèn cất nó đi, tiếp tục dùng thêm hai viên Tụ Khí Đan nhắm mắt luyện công. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Nhoáng cái, lại một canh giờ nữa trôi qua.
Sau khi gã tỉnh lại, biết là thực lực đã tăng thêm, nhưng đến cảnh giới gì thì gã chưa biết tạm thời cũng không quan tâm, mà lấy Loan đao ra, đem chân khí toàn thân rót vào, vung tay chém mạnh xuống.
Ngay tức khắc, một luồng đao mang đỏ nhạt cuồn cuộn lao ra, dài đến tám xích, để lại trên nền đất một vết chém thật sâu.
Cẩn thận so sánh, Thiên Vũ quái dị thì thầm:
- Kỳ lạ, sao lại khác với đoản kiếm thế nhỉ, hay là do bản chất chúng khác nhau!?
Hiện tại thì gã không cách nào giải thích được, tại vì sao đao và kiếm đều có thể phát ra khí mang thế nhưng lực lượng lại bất đồng như vậy. Tình huống cụ thể thế nào, gã vẫn không hiểu cho lắm.
Suy nghĩ mãi vẫn không ra, nên gã chẳng thèm nghĩ ngợi nữa, cất Loan đao đi, rồi chìm vào tu luyện.
Bởi chân khí một lần nữa tiêu hao sạch sẽ, Thiên Vũ lại lấy ra hai viên Tụ Khí Đan, nuốt một hơi rồi tiếp tục luyện Tam Dương Quyết.
Đầu tiên gã dùng Cửu Chuyển Vô Cực, đem Tam Dương Quyết chuyển hóa thành Hàn Băng Chân Khí, cảm giác còn thâm hậu hơn tối hôm qua. Trong cơ thể gã, Hàn Băng Chân Khí rõ ràng đã tăng trưởng không ít, tốc độ vận hành cũng nhanh hơn rất nhiều.
Sau đó, khi dược lực của Hàn Khí Đan bắt đầu phát huy, một luồng hàn khí không kém gì chân khí hàn băng trong cơ thể gã ào ào khuếch tán, rồi nhập vào kinh mạch bên toàn thân.
Lần đầu tiên dùng Hàn Khí Đan, Thiên Vũ có cảm giác như đan dược này sản sinh hàn khí không kém, chí ít đối với gã bây giờ mà nói, cỗ hàn khí này có sự trợ giúp rất lớn, thúc đẩy tốc độ tu luyện của gã lên nhanh hơn. Lúc này đã là nửa đêm về sáng, cách bình minh không tới hai canh giờ.
Thiên Vũ hết sức chăm chú, thôi động Hàn Băng Chân Khí trong cơ thể cực nhanh, mỗi một chu thiên, chân khí hàn băng lại tăng thêm một ít, thực lực cứ thế dần đề thăng.
Trước kia Thiên Vũ luyện Hàn Băng Quyết, chủ yếu là đem Tam Dương Chân Khí chuyển hóa thành Hàn Băng Chân Khí, giúp gã tu luyện.
Giờ có Hàn Khí Đan rồi, Thiên Vũ đã có cơ sở để tu luyện Hàn Băng Quyết. Tốc độ lại có phần đề cao.
Sáng hôm ấy, Thiên Vũ từ trong nhập định tỉnh lại, ánh mắt lóe lên một tia sắc bén. Toàn thân có một sự biến đổi kỳ lạ mà trước kia chưa từng xảy ra. Cảm giác như khí chất đã hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn khác biệt với ngày xưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.