Quyển 2 - Chương 28: Mỹ nữ cộng tác
Tâm Mộng Vô Ngân
02/04/2013
Sử Thiên Thu nói: "Ta cho ngươi biết việc này chỉ là muốn nhắc nhở ngươi cẩn thận một chút. Mặt khác, trong các đệ tử Ngoại môn này có không ít đệ tử Tiêu gia, bất kỳ thời khắc nào ngươi cũng phải đề cao cảnh giác."
Thiên Vũ cảm kích nói: "Cám ơn ngươi đã nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận lưu ý. Bây giờ ta phải tới quảng trường, tổ 64 đêm nào cũng phải luyện tập một canh giờ mới được phép tự do hoạt động."
Sử Thiên Thu buông tay Thiên Vũ ra, thấp giọng nói: "Không nên dễ dàng trêu chọc những đệ tử ở khu chữ Thiên, tình cảnh hiện tại của ngươi đã rất bất ổn rồi."
Thiên Vũ khẽ nhíu chân mày, hừ giọng một cái rồi nói: "Sớm muộn gì sẽ có một ngày, ta sẽ khiến cho người khác không thể trêu vào ta!"
Cất bước rời đi, bóng lưng cô đơn của Thiên Vũ toát ra một nét kiên cường và kiên nghị.
Thiên Vũ đi tới quảng trường, Ngô Thiên Hạo đã sớm chờ ở nơi đó, phất tay gọi Thiên Vũ tới bên cạnh, nói với tất cả đệ tử tổ 64: "Đây là đệ tử hôm nay mới gia nhập, tên là Thiên Vũ, mọi người sau này có thể luận bàn lẫn nhau, nhưng không thể tự tiện dùng binh khí đánh nhau, nếu không ta chắc chắn nghiêm trị."
Thiên Vũ nhìn đệ tử tổ 64, ước chừng có bảy tám chục người, trong đó lại có vài nữ đệ tử, nhưng vì đang là ban đêm nên nhìn không rõ lắm.
Ngô Thiên Hạo giới thiệu xong thân phận Thiên Vũ, phân phó chúng đệ tử bắt đầu luyện tập, cũng tìm một đối thủ riêng cho Thiên Vũ, vô tình lại là một vị nữ đệ tử.
Thiên Vũ hơi hơi xấu hổ, chần chờ nói: "Ngô sư phụ, ta thân là nam nhân lại đối luyện với nàng hình như không tốt lắm?"
Ngô Thiên Hạo nghiêm mặt, dõng dạc nói: "Nàng gọi là Hoa Thanh, năm nay mười tám tuổi, tới đây đã một năm rồi, từ ban đầu ở trong tổ 82 một đường cố gắng tới nay được vào tổ 64, ngươi không nên xem thường nàng." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ thấy Ngô Thiên Hạo không hề có ý tứ thay đổi người cũng không nói gì thêm, bắt đầu cẩn thận đánh giá Hoa Thanh, lát sau liền phát hiện nữ đệ tử này dĩ nhiên hết sức thanh tú, coi như là một mỹ nữ hiếm thấy.
Thế gian nữ tử vô số, dung mạo có xấu có đẹp, đẹp thì cũng có phân cao thấp.
Nếu lấy con số một trăm để đánh giá thì dưới 50 là không đẹp rồi.
Năm mươi đến sáu mươi xem như tư sắc bình thường, sáu mươi đến bảy mươi lăm xem như trung bình, bảy mươi lăm đến tám mươi xem như hơi có nhan sắc, tám mươi đến tám mươi lăm xem như mỹ nữ nhất lưu, tám mươi lăm đến chín mươi xem như mỹ nữ tuyệt phẩm, chín mươi đến chín mươi lăm xem như cực phẩm…
Còn lại những người ở trên chín mươi lăm, đến mức độ như thế thì ngay cả trí giả cũng không thể đánh giá, con người bất đồng thì tiêu chuẩn đánh giá không giống nhau.
Giờ phút này, Hoa Thanh làm cho Thiên Vũ có cảm giác nàng thuộc về mỹ nữ nhất lưu, dáng người thon thả tinh tế, hai mắt hàm chứa ánh sáng kiên nghị, có một loại tinh thần bất khuất vô cùng.
Trên mặt Hoa Thanh bình tĩnh như mặt nước hồ thu, nhìn qua thì không hề lạnh lùng lại không tính là nhiệt tình, khuôn mặt trái xoan tương xứng với hai hàng chân mày lá liễu, một mái tóc dài xõa xuống có vẻ phiêu dật mê người.
Gật đầu cười ngu, Thiên Vũ chủ động lên tiếng: "Ngươi khỏe, sau này xin hãy chiếu cố hơn!"
Hoa Thanh nhìn thẳng vào mắt Thiên Vũ, nhẹ giọng nói: "Lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau cả thôi."
Ngô Thiên Hạo nhìn hai người, đạm mạc nói: "Bắt đầu đi, trước luyện chiêu thức, lấy quyền chưởng thân pháp làm chính, tận sức ra chiêu, đánh ba trận thắng hai."
Hoa Thanh nhìn thẳng Thiên Vũ, dời bước ra ngoài vài thước, lớn tiếng hô: "Xem quyền~!"
Cánh tay phải vung lên một đường đánh tới, nắm tay nhắm vào khuôn mặt Thiên Vũ, ra tay hết sức mau lẹ.
Thiên Vũ nhận ra đây chỉ là Khai Sơn Quyền đơn giản nhất, liền thi triển thân pháp lách qua bên trái né tránh một quyền của Hoa Thanh, rồi cũng dùng Khai Sơn Quyền triển khai phản kích.
Ngô Thiên Hạo đứng ở một bên nhìn hai người đối chiến, trên mặt có vẻ kinh ngạc.
Giữa sân, Hoa Thanh ra tay nhanh chóng chiếm cứ vị trí chủ đạo, biến hóa chiêu thức tự nhiên lưu loát, cho thấy nàng rất có kinh nghiệm đối chiến.
Thiên Vũ lần đầu tiên cùng người giao phong, mặc dù chiêu thức hết sức quen thuộc, không phải Khai Sơn Quyền thì là Cự Linh Chưởng Pháp, thế nhưng khi chính diện gặp phải mới phát hiện Hoa Thanh tạo cho hắn áp lực rất lớn, hắn không dám phân tâm chút nào.
Hai đầu quyền tung hoành ngang dọc, Thiên Vũ lần lượt vận dụng thân pháp tránh né thế công của Hoa Thanh, hoàn toàn lâm vào tình cảnh bị động.
Hoa Thanh cực kỳ quen thuộc thân pháp mà Thiên Vũ sử dụng, âm thầm vận sức vào đầu quyền chờ đến khi Thiên Vũ tiến vào địa phương dự đoán thì phát động quyền phong như sao sa bão táp, gót chân Thiên Vũ mới vừa bước tới thì trong nháy mắt một chưởng đã đánh trúng vai trái hắn, làm cho hắn bổ nhào xuống đất.
Ngô Thiên Hạo xem đến lúc này, lạnh nhạt nói: "Trận đầu tiên Hoa Thanh thắng."
Thiên Vũ bật người đứng lên, thân thể không có chút đáng ngại, chỉ là bị một nữ tử đánh té xuống đất, trong lòng lại có chút cảm giác xấu hổ.
Hoa Thanh thần sắc bình tĩnh, không hề có vẻ ra vui sướng gì, ánh mắt vẫn tập trung vào Thiên Vũ, lẳng lặng chờ đợi trận thứ hai bắt đầu.
Điều chỉnh lại tâm tình, Thiên Vũ trầm giọng nói: "Cẩn thận, ta ra chiêu đây!"
Cất bước tiến lên, tay phải bổ nghiêng ra, Thiên Vũ vừa lên liền thi triển ra Cự Linh Chưởng Pháp, hiển nhiên là muốn đánh một ván cầu hòa.
Hai mắt Hoa Thanh khẽ chuyển, nghiêng người né tránh Thiên Vũ công kích, đồng thời tay trái từ dưới đánh lên, thi triển ra chiêu thức Thiên Lang Trảm, chém vào vai trái của Thiên Vũ.
Thiên Vũ thấy thế cả kinh, vội vàng né tránh, trong miệng quát khẽ: "Tới tốt, dĩ nhiên lấy tay thay đao thi triển Thiên Lang Trảm Pháp, quả nhiên tâm tư linh hoạt."
Hoa Thanh vừa công kích, vừa đáp: "Đây là kinh nghiệm, quen tay dễ đánh mà thôi!"
Ánh mắt Thiên Vũ chuyển động theo quyền đầu, trong lòng hiện lên ba chữ Linh Xà Quyền, nhưng chưa vội vọng động, mà hắn tiếp tục dùng Cự Linh Chưởng Pháp phản kích, từ từ học tập kinh nghiệm trong trận đấu. Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "
Lúc này, thời gian Thiên Vũ chống đỡ đã gia tăng gấp đôi so với lần trước, mặc dù cuối cùng vẫn thua trong tay Hoa Thanh, nhưng Thiên Vũ lại rút ra được không ít kinh nghiệm, đối với biến hóa và vận dụng chiêu thức càng thêm hiểu rõ.
Ngô Thiên Hạo không nói gì thêm, hắn chỉ yên lặng đứng nhìn, đợi cho Hoa Thanh và Thiên Vũ giao phong lần thứ ba, trên phương diện biến hóa chiêu thức của hai người, chênh lệch rõ ràng đang giảm dần.
Một chiêu công ra, Hoa Thanh dùng tay như đao, tiến công chính diện.
Thiên Vũ ánh mắt khẽ chuyển, tay phải biến thành chưởng phản kích, đón đỡ một kích kia của Hoa Thanh.
Đến lúc đó thân thể, Thiên Vũ khẽ lắc lư giống như say rượu, lui về phía sau năm bước.
Thân thể Hoa Thanh lại bất động, vững chãi như núi, điều này làm cho Thiên Vũ cảm thấy kinh ngạc, nghĩ không ra Hoa Thanh thon thả mảnh khảnh như thế, lại có lực lượng mạnh mẽ đến như vậy.
Thiên Vũ không phục, trụ vững thân thể xong liền vọt lên, tập trung lực lượng toàn thân vào cánh tay phải, đánh ra một quyền mạnh nhất của hắn.
Hoa Thanh nhìn kỹ nắm tay Thiên Vũ, chân mày khẽ cau, lập tức ra quyền đón đỡ, hai nắm tay va chạm giữa không trung.
Một khắc kia, thân thể Hoa Thanh chỉ hơi rung lên, thế nhưng lập tức ổn định lại.
Thiên Vũ lại bị chấn động toàn thân, một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự từ trên nắm tay truyền đến, đánh bay Thiên Vũ ra mấy trượng tại đương trường, lại thua một trận nữa rồi.
Ngô Thiên Hạo chứng kiến cảnh này, lạnh nhạt nói: "Đêm nay luyện tập dừng tại đây, thời gian còn lại các ngươi không ngại thì trao đổi một chút kinh nghiệm khi giao chiến."
Thiên Vũ có chút ngượng ngùng, Hoa Thanh im lặng không nói, lẳng lặng đứng tại chỗ.
Chỉ chốc lát sau, Ngô Thiên Hạo rời đi, Thiên Vũ đi tới bên cạnh Hoa Thanh, chắp tay cười khan nói: "Nàng thật lợi hại!"
Hoa Thanh nhìn qua Thiên Vũ, ánh mắt có chút kỳ quái, lạnh nhạt nói: "Ngươi chỉ vừa mới đến, còn chưa biết được cái gì là lợi hại đâu!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.