Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 18: Đệ nhất đao

Ta Là Lão Ngũ

01/06/2018

Một người đàn ông mặc đồ màu xám với khuôn mặt xanh xao từ ngoài của bước vào. Từ lúc hắn ta bước vào phònggiải phẩu, thì Địch Cửu đã cảm nhận được sự tàn nhẫn toát ra từ trên người hắn ta.

- Ta không quen biết ngươi.

Địch Cửu bình tĩnh lại, hắn có thể cảm nhận được, người đàn ông này thực sự muốn giết hắn ta.

Lúc trước khi chưa tới Địa Cầu, hắn không thể tu luyện, nhưng không phải là chưa từng thấy qua sự đời. Cộng thêm hiện tại hắn đã luyện thành Đệ Nhất Đao trong Địch gia Thất Đao, bước vào hàng ngũ võ giả, huyết khí dâng trào, hắn đã có đủ tự tin. Cho dù đối phương muốn giết hắn, Địch Cửu chỉ cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không sợ hãi.

Hắn nghĩ tới người phụ nữ tìm hắn lúc trước, có thể tên này là do Địch Tử Hằng phái tới thanh trừ hắn phòng ngừa hậu hoạn?

- Để cho ngươi làm quỷ cũng minh bạch, hãy nhớ kẻ giết ngươi là Thời Hà Sơn, ngươi bị giết là do xen vào việc của người khác, cứu người không nên cứu. Sau khi đầu thai không nên xen vào việc của người khác nữa, người ngươi cứu lát nữa ta sẽ giết, nhưng trước hết thỉ ngươi đi chết trước đã..

Người đàn ông mặc đồ xám vừa nói xong đã lao về phía trước, giơ tay lên đánh một quyền về phía Địch Cửu.

Rõ ràng một quyền kia còn cách xa Địch Cửu, nhưng hắn có thể cảm nhận được một loại sát khí đánh về phía đầu mình.

Một quyền đó từ xa đánh tới, Địch Cửu đã thấy rõ ràng quỹ tích của nó, thậm chí có thể cảm nhận được biến hóa của sát khí.

Đây là một sát thủ, còn từng giết không chỉ một người. Địch Cửu làm theo bản năng tự nhiên bước tới trước một bước nghiêng người né, dao giải phẩu trong tay chém xuống, ra tay là chiêu Địch gia Đệ Nhất Đao.

Dao giải phẩu cũng chỉ dài vài tấc mà thôi, nhưng Địch Cửu lại có cảm giác như cầm một thanh đao dài một thước bổ xuống, đao khí của hắn rõ ràng có thể nắm bắt được.

Đao khí của một dao này giống như là hữu hình có thể chạm vào được, nhưng Địch Cửu biết rõ loại cảm giác này là giả, bởi vì hắn cầm dao giải phẩu chỉ dài mấy tấc mà thôi. Quái dị chính là sau khi hua ra một dao kia lại có cảm giác chân thật như vậy. Lúc hắn tu luyện Địch gia Đệ Nhất Đao cũng chưa bao giờ xuất hiện loại tình huống này.

- Làm sao có thể?

Nắm đấm của ngưởi đàn ông mặc đồ xám nhất thời chậm lại, trong mắt của hắn tràn ngập hoảng sợ, giống như có một thanh đao màu trắng đánh xuống mi tâm của hắn, hắn rất muốn tránh né, nhưng hết lần này đến lần khác đạo đao khí này cứ nhằm vào hắn.

Theo suy nghĩ của hắn nếu tiếp tục đánh ra quyền này. Căn cứ vòa kinh nghiệm nhiều nam là sát thủ của hắn, đối với tay mơ như Địch cửu thì nếu tiếp tục đánh quyền này, Địch Cửu tuyệt đối sẽ bị sát khí của hắn làm cho sợ hải, thậm chí muốn kêu cứu cũng không được, sẽ bị hắn giết một cách dễ dàng.

Trên thực tế sau khi hắn đánh ra quyền này, không những Địch Cửu nhẹ nhàng tránh né mà còn chém ra một đao. Không đúng, rõ ràng trong tay hắn chỉ là con dao giải phẩu dài mấy tấc thôi.

Phụt!



Âm thanh rất nhỏ mang theo huyết quang chậm rãi rơi xuống, trên mi tâm của gã đàn ông áo xám xuất hiện một tia máu, ngay sao đó hắn ngã nhào xuống đất.

Lúc này Địch Cửu hai mắt nhắm lại, dao trong tay vẫn giơ về phía trước.

Giờ khắc này có một gì đó xuấ hiện trong tiềm thức của hắn, dường như bị hắn bắt lấy.

Cũng không biết qua bao lâu, Địch Cửu đột nhiên mở mắt, sau đó hắn nhìn gã đàn ông áo xám nằm dưới đất khiếp sợ không thôi.

Dao giải phẩu còn trong tay hắn, mà chỗ gã đó nằm có máu chảy ra. Rất rõ ràng, vừa rồi không phải con dao ngắn ngủn chém trúng mà là hắn chém ra đao khí giết đối phương.

Lúc chém ra một đao đó thì hán đã hiểu ra. Chờ sqau khi hắn học được đao thứ tư thì hắn nhất định phải đi Tiên Nữ tinh, thứ hắn cần là thực chiến.

Cúi đầu nhìn dao giải phẩu trong tay mình, Địch Cửu khẳng định Đệ Nhất Đao trong Địch Gia Thất Đao không hề lợi hại như vậy. Trước kia không thể tu luyện nhưng không phải là chưa từng nhìn thấy. Hắn gặp quá nhiều Địch gia đệ tử chém ra Đệ Nhất Đao, không có bất kỳ một đao có thể so sánh với đao hắn vừa chém ra. Đây là hắn dùng dao giải phẩu, nếu như hắn dùng trường đao chân chính thì không biết sẽ thế nào?

Rõ ràng là hắn tu luyện dựa theo Địch Gia Thất Đao, cũng luyện Đệ Nhất Đao, nhưng hắn một đao này chém sau khi ra ngoài, nhưng lại vượt qua cả Đệ Nhất Đao của Địch gia.

Ngay sau đó hắn liền nghĩ đến nguy hiểm vừa qua, vừa rồi hắn chém ra một đao sau đó lâm vào đốn ngộ. Loại này đốn ngộ Địch Cửu cũng biết, hắn đã sớm nghe nói qua, người tu võ có thể lâm vào đốn ngộ Võ Giả toàn là những người có đỉnh cấp tư chất, toàn bộ Tể Quốc cũng chỉ có xuất hiện vài người.

Lần đầu tiên hắn đánh nhau thì đã lâm vào đốn ngộ, nếu hắn đốn ngộ lúc người áo xám ấy chưa chết thì khong biết kết quả sẽ là như thế nào?

Địch Cửu lật thi thể người áo xám lại, quả nhiên mi tâm hắn có một vết máu, máu tươi còn đang không ngừng chảy ra.

Địch Cửu biết rõ đây là do đao khí của hắn tạo thành, chỉ có một đường rạch còn không đến mức làm đối phương bỏ mạng. Lúc trước Địch Cửu không thể tu luyện nhưng cũng tìm hiểu mạch lạc vẫn là rất rõ ràng, cộng thêm hắn chính là một y đạo tông sư, hắn khẳng định người áo xám này sở dĩ toi mạng, chắc là rất nhiều mạch lạc bị đao khí của hắn xoắn nát.

Địch Cữu không khỏi thở dài đứng lên, hắn biết rõ mình đã chọc phải phiền toái. Người vừa tới không phải là do em trai hắn phái tới, hắn chỉ là một người chạy vặt, chẳng biết tại sao cứu một người, thậm chí ngay cả một phân tiền xem bệnh cũng không có, vậy mà còn gặp chuyện xui xẻo như vậy.

Hắn rất thích Đàm Hạnh Đường này, thật vất vả tìm được chỗ yên tĩnh như thế. Hắn còn chuẩn bị ở chỗ này đem Địch Thị Thất Đao luyện cho thành thạo, chờ sau khi hắn sửa xong phi hành khí, sau đó đi Tiên Nữ tinh nhìn thử một chút.

Bất luận như thế nào, chuyện cũng đã sảy ra rồi, hắn cũng chỉ có thể đối mặt.Lấy bao bọc thi thể người đàn ông áo xám lại, nhanh chóng mang đi khỏi Đàm Hạnh Đường.

Hơn nửa giờ sau, Địch Cửu đem thi thể người áo xám này chôn trong một đóng rác hoang vắng.

Chờ Địch Cửu lại lần nữa trở lại đàm Hạnh Đường, đem tất cả vết tích toàn bộ thanh trừ hết thì đã chín giờ. Lúc này, lại có người đến gõ cửa.

Địch Cửu mở cửa, trông thấy chính là Du Hồ Ly đã đi Lạc Đại báo danh.



- Hồ ly, ngươi tại sao lại tới chỗ của ta?

Địch Cửu không khỏi nghi ngờ hỏi một câu, ngay sau đó hắn đã nhận ra sự thay đổi của Du Hồ Ly.

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi không gặp mà cả người Du Hồ Ly đều có thay đổi. Địch Cửu chính là từ Á Luân đại lục nơi võ thuật thịnh hành tới, sao có thể không biết Du Hồ Ly đã bắt đầu học võ.

- A Cửu, cám ơn ngươi, ta đã vào viện Võ Thuật Lạc Đại và bắt đầu học võ. Lần này ta cố ý qua thăm ngươi một chút, sau này về lại Lạc Đại rồi thì rất lâu mới ra ngoài nữa.

Giọng điệu Du Hồ Ly mang theo xúc động, trong mắt của hắn cũng có chút áy náy.

Hắn tiến vào viện Võ Thuật Lạc Đại bằng danh ngạch của Địch Cửu, hiện tại hắn chiếm dụng danh ngạch này, thì Địch Cửu sẽ không có cơ hội tiến vào viện Võ Thuật Lạc Đại nữa. Cho dù Địch Cửu tự mình nói không thích vào viện Võ Thuật Lạc Đại, hắn cũng cảm thấy có lỗi Địch Cửu.

Địch Cửu đã nhìn ra tâm tư Du Hồ Ly, hắn vỗ vai Du Hồ Ly.

- Hồ ly, chờ sau khi ngươi tại Tiên Nữ tinh có chút thành tựu, thì mang ta đi Tiên Nữ tinh xem một chút. Bây giờ ngươi hãy về thăm bạn gái ngươi một chút đi, ta ở đây rất tốt, không có vấn để gì.

- Ta biết, nhưng trước hết ta nên nói cho ngươi một tin tức cơ mật. Đại học Lạc Bắc sở dĩ có thể được liên minh phê chuẩn mở viện Võ Thuật, là bởi vì đại học Lạc Bắc có một lão sư tên là Chiêm Triết Trần ở Tiên Nữ tinh lấy được một quyển công pháp tu võ. Có tin đồn là đại học Yến Kinh có một tên học sinh tu vi bây giờ đã là địa cấp đỉnh phong, thậm chí có cơ hội bước vào tiên thiên...

- chờ một chút...

Địch Cửu cắt đứt Du Hồ Ly mà nói, không hiểu hỏi,

- Địa cấp đỉnh phong là tu vi gì? Tiên thiên lại là ý gì?

Tại Á Luân đại lục, Võ Giả chính là Võ Tu nhập môn, giống như hắn bây giờ. Sau Võ Giả mới đến Võ Sĩ, sau đó đến Võ Sư, Đại Võ Sư...

Võ Vương là tục tiêu mà tất cả Võ Giả Tể Quốc theo đuổi, thế mà có thể đạt tới thì chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Du Hồ Ly hạ thấp giọng nói:

- Đây là lý do mà lần này ta về để nói với ngươi, Chiêm Triết Trần lão sư phát hiện ra quyển võ đạo công pháp, chia làm hoàng - huyền - địa - thiên mấy cái cấp bậc, nghe nói vượt qua thiên cấp, còn có cơ hội vấn đỉnh tiên thiên. Chúng ta muốn đi Tiên Nữ tinh, thì nhất định phải tu luyện tới hoàng cấp mới được.

Địch Cửu khẽ cau mày, làm sao không giống với đẳng cấptu luyện ở Á Luân đại lục? Hắn cũng không có hỏi thăm Du Hồ Ly, cho dù có hỏi thì Du Hồ Ly cũng sẽ không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Đệ Cửu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook