Chương 1115: Điểm mấu chốt của chiến tranh (2)
Nhâm Oán
15/12/2014
- Hiện tại, bọn họ cũng có một ngàn vạn. Mọi người vẫn ở tình trạng thế lực ngang nhau.
Fanny lắc đầu:
- Có lẽ chúng ta cần tích lũy một ít lực lượng.
Mạnh Hàn không tỏ rõ ý kiến, lại quay sang phía Angelina hỏi:
- Đế quốc Hắc Ám có tính toán gì không?
- Cũng như thế. Tích lũy lực lượng. Có thể chúng ta sẽ rất nhanh lại phát động một trận thánh chiến.
Angelina nhìn chằm chằm vào Fanny đối diện, giương cung bạt kiếm nói:
- Ma thần Hắc Ám vĩ đại sẽ rất nhanh nhìn thấy những điều Quang Minh che giấu Hắc Ám.
- Hai phần tử hiếu chiến!
Mạnh Hàn chỉ có thể lắc đầu, cúi đầu ăn tiếp vài miếng, sau đó lại ngẩng đầu lên hỏi:
- Nếu như, ta nói là nếu như. Nếu như hai đại đế quốc đồng thời phát động chiến tranh về phía Hoàng Kim Thành, các ngươi cảm thấy bên nào sẽ thắng?
- Nếu là như thế?
Fanny biết đây là giả thiết, lại bắt đầu cân nhắc theo hướng suy nghĩ của Mạnh Hàn. Cuối cùng dường như nàng có chút tiếc nuối lắc đầu:
- Có thể ngươi sẽ thắng, có lẽ sẽ đánh ngang nhau.
Angelina ở bên cạnh, tuy rằng không nói gì, nhưng nàng cũng gật đầu, giống như rất đồng ý với cách nói của Fanny.
- Tại sao?
Mạnh Hàn cũng không ngẩng đầu lên hỏi.
- Bởi vì ngươi có quá nhiều kim tệ. Hơn nữa quan hệ của ngươi cũng rất phức tạp. Bằng hữu cao thủ rất nhiều.
Lần này người trả lời chính là Angelina:
- Sau khi đánh tới, có lẽ chúng ta cũng không có vật liệu chiến tranh, nhưng ngươi còn có đầy đủ quân bị. Chúng ta không có cơ hội giành chiến thắng.
- Rất tốt!
Mạnh Hàn hết sức hài lòng trước câu trả lời của Angelina:
- Xem ra các nàng đã ý thức được, chiến tranh cũng không chỉ là có người có quân đội có giáo lí thần thánh có nhiệt huyết là được. Còn cần tổng hợp thực lực mọi mặt. Về điểm này, ta rất vui mừng. Chiến tranh, đánh chính là tổng hợp quốc lực. Nói rõ một chút, đánh chính là thực lực kinh tế, đánh chính là hậu cần. Như vậy, ta nghĩ các nàng hẳn phải biết, tiếp theo phát triển kinh tế cải thiện dân sinh quan trọng hơn so với phát động thánh chiến.
Thấy hai nàng đều dừng lại nhìn mình, Mạnh Hàn mỉm cười:
- Các nàng đều là nữ nhân của ta. Tuy rằng ta không can thiệp vào thái độ của các nàng, nhưng xuất phát từ góc độ cá nhân, ta vẫn hi vọng các nàng có thể chung sống hòa bình. Tuy nhiên ta cũng biết, đây chẳng qua là hy vọng xa vời. Cho nên, có thể tận lực khiến các nàng phát động chiến tranh chậm một chút cũng tốt. Nhưng có một điều các ngươi nhất định phải nhớ kỹ.
- Cái gì?
Fanny và Angelina đồng thời hỏi.
- Mặc kệ ai thắng ai thua, bên thắng không thể giết người thua. Người thua có thể tới bên cạnh của ta, từ đó về sau không làm kẻ địch của người thắng nữa. Nhưng các nàng không thể giết chết đối phương. Đó là điểm mấu chốt của ta.
Mạnh Hàn rất trịnh trọng nói ra những lời này. Hai người đềulà nữ nhân của hắn. Hắn cũng không dễ dàng thiên vị người nào:
- Ta sẽ không can thiệp, cũng sẽ không bất công. Nhưng các nàng phải nhớ kỹ điểm này.
Hai nàng trầm ngâm một hồi, đồng loạt gật đầu. Nhưng Fanny lại thêm một câu:
- Tony, ngươi bất công!
- Bất công?
Mạnh Hàn trợn tròn hai mắt, hắn tự hỏi trên phương diện sự vụ của hai đại đế quốc, hắn tận lực xử lý sự việc công bằng, làm sao có thể xuất hiện vấn đề bất công? Huống hồ, hắn vừa mới giao cho hai đại đế quốc một khoản một ngàn vạn kim tệ. Vào lúc này nói hắn bất công, có phải có chút quấy nhiễu hay không?
- Bất công chỗ nào? Hắn chiếu cố ngươi hơn còn nói được!
Mạnh Hàn vẫn chưa trả lời, Angelina đã nhảy ra tỏ rõ sự bất bình:
- Ngày hôm qua hắn còn muốn ngươi nhiều hơn một lần đấy!
Người không nhìn được Fanny chắc chắn là Angelina. Về điểm này đã không cần phải nghi ngờ.
Đương nhiên trong lòng Mạnh Hàn nắm chắc, muốn làm được công bằng tuyệt đối, đó là chuyện không có khả năng. Luôn có một bên chiếu cố không tới. Bên này nhiều một chút, bên kia ít một chút. Nhưng rất hiển nhiên Fanny lại có dáng vẻ hết sức không hài lòng. Điều này khiến Mạnh Hàn không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Mình không phải làm gì đó quá đáng, khiến Fanny cảm thấy không công bằng chứ?
- Ngươi cho bọn họ phương pháp chế tạo đồ sứ, lại cho chúng ta phương pháp chế tạo lá trà!
Fanny cong môi, có chút làm nũng nói. Chắc hẳn cả đời này nàng cũng chỉ có khả năng thể hiện thái độ như vậy ở trước mặt Mạnh Hàn:
- Lá trà một năm chỉ có thể thu hoạch một lần. Nhưng đồ sứ lại có thể nung, chế tạo bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu. Bọn họ sẽ kiếm được càng nhiều hơn so với chúng ta. Ngươi bất công!
Mạnh Hàn sửng sốt. Ngay lập tức hắn bắt đầu nở nụ cười khổ.
Hắn vốn chỉ nghĩ hai bên đều có một chút lợi ích. Ma pháp của đế quốc Quang Minh thích hợp để nuôi trồng, cho nên mới cho bọn họ lá trà.
Nhưng tai hại này cũng là tồn tại thực sự. Hằng năm lá trà chỉ có thể hái ở thời điểm đầu xuân. Những thời gian khác, chỉ có thể nhìn đế quốc Hắc Ám nung, chế tạo ra rất nhiều đồ sứ kiếm tiền.
Angelina vốn còn muốn nói điều gì, đột nhiên nghe thấy Fanny oán giận như vậy, nàng lập tức ngậm miệng lại. Fanny nói chính là sự thực. Nàng không muốn bởi vì mình mở miệng, khiến Mạnh Hàn cảm thấy thật sự có chút không công bằng, khiến Mạnh Hàn có những tâm tư khác.
Nghe Fanny trịnh trọng nói ra vấn đề như vậy, Mạnh Hàn lại không thể không nghiêm túc cân nhắc.
Trong sự bố trí của hắn, hai đại đế quốc hẳn có thể ngăn cản được lẫn nhau. Mặc kệ phía nào lớn mạnh, đều không phải là điều Mạnh Hàn dễ dàng nhìn thấy. Cho dù lấy thực lực của Mạnh Hàn bây giờ, tạm thời đã không cần kiêng kỵ bất luận đế quốc nào. Nhưng vấn đề là, Mạnh Hàn cũng không muốn mình lại vọt tới trước tiền tuyến giết tới giết lui. Huống hồ, nữ nhân của mình không ít, lo lắng cũng nhiều. Có thể tự nhiên ngăn được, tội gì mình phải đối mặt?
- Catherine có quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám. Chúng ta đều không có!
Thấy Mạnh Hàn bắt đầu cân nhắc chuyện này, Angelina cũng bất chấp những chuyện khác, nói ra ý nghĩ của mình. Dù sao đi nữa Mạnh Hàn đã sớm nói, chỉ cần các nàng thành nữ nhân của mình, nếu muốn Mạnh Hàn có thể cho.
Mạnh Hàn không khỏi cảm thấy đau đầu. Nhiều nữ nhân như vậy, thật sự muốn hoàn toàn công bằng cũng không dễ dàng. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể đáp ứng trước cho các nàng về chuyện quyển sách mặt phẳng chiếu. Sau đó tiễn hai nàng đi trước, bản thân hắn ở lại phủ thành chủ bắt đầu đau đầu.
Hai vị Thánh nữ điện hạ đi ra vào sáng sớm ngày hôm trước, mãi cho đến giữa trưa ngày hôm sau mới có thể trở về Thần Miếu của mình. Hai người đi tới chỗ nào, cũng không có người nào biết. Tuy nhiên, trong lòng mấy người phụ trách đều hiểu rõ, chỉ có điều cũng không ai dám nhiều lời, cung kính chờ Thánh nữ điện hạ phân phó.
Sau khi tiễn hai nàng rời đi, Mạnh Hàn lại gọi Amanda, Grace và Elyse tập trung cả lại, bắt đầu thảo luận với ba nàng về vấn đề mà Fanny đã đưa ra.
Ba nàng nhìn thấy Mạnh Hàn, đều ăn ý nở nụ cười. Sau đó cả ba nàng đồng thời chúc mừng nam nhân của mình, cuối cùng đã nhận được hai nữ nhân có thân phận tôn quý nhất trên thế giới này tới dưới trướng của mình.
Fanny lắc đầu:
- Có lẽ chúng ta cần tích lũy một ít lực lượng.
Mạnh Hàn không tỏ rõ ý kiến, lại quay sang phía Angelina hỏi:
- Đế quốc Hắc Ám có tính toán gì không?
- Cũng như thế. Tích lũy lực lượng. Có thể chúng ta sẽ rất nhanh lại phát động một trận thánh chiến.
Angelina nhìn chằm chằm vào Fanny đối diện, giương cung bạt kiếm nói:
- Ma thần Hắc Ám vĩ đại sẽ rất nhanh nhìn thấy những điều Quang Minh che giấu Hắc Ám.
- Hai phần tử hiếu chiến!
Mạnh Hàn chỉ có thể lắc đầu, cúi đầu ăn tiếp vài miếng, sau đó lại ngẩng đầu lên hỏi:
- Nếu như, ta nói là nếu như. Nếu như hai đại đế quốc đồng thời phát động chiến tranh về phía Hoàng Kim Thành, các ngươi cảm thấy bên nào sẽ thắng?
- Nếu là như thế?
Fanny biết đây là giả thiết, lại bắt đầu cân nhắc theo hướng suy nghĩ của Mạnh Hàn. Cuối cùng dường như nàng có chút tiếc nuối lắc đầu:
- Có thể ngươi sẽ thắng, có lẽ sẽ đánh ngang nhau.
Angelina ở bên cạnh, tuy rằng không nói gì, nhưng nàng cũng gật đầu, giống như rất đồng ý với cách nói của Fanny.
- Tại sao?
Mạnh Hàn cũng không ngẩng đầu lên hỏi.
- Bởi vì ngươi có quá nhiều kim tệ. Hơn nữa quan hệ của ngươi cũng rất phức tạp. Bằng hữu cao thủ rất nhiều.
Lần này người trả lời chính là Angelina:
- Sau khi đánh tới, có lẽ chúng ta cũng không có vật liệu chiến tranh, nhưng ngươi còn có đầy đủ quân bị. Chúng ta không có cơ hội giành chiến thắng.
- Rất tốt!
Mạnh Hàn hết sức hài lòng trước câu trả lời của Angelina:
- Xem ra các nàng đã ý thức được, chiến tranh cũng không chỉ là có người có quân đội có giáo lí thần thánh có nhiệt huyết là được. Còn cần tổng hợp thực lực mọi mặt. Về điểm này, ta rất vui mừng. Chiến tranh, đánh chính là tổng hợp quốc lực. Nói rõ một chút, đánh chính là thực lực kinh tế, đánh chính là hậu cần. Như vậy, ta nghĩ các nàng hẳn phải biết, tiếp theo phát triển kinh tế cải thiện dân sinh quan trọng hơn so với phát động thánh chiến.
Thấy hai nàng đều dừng lại nhìn mình, Mạnh Hàn mỉm cười:
- Các nàng đều là nữ nhân của ta. Tuy rằng ta không can thiệp vào thái độ của các nàng, nhưng xuất phát từ góc độ cá nhân, ta vẫn hi vọng các nàng có thể chung sống hòa bình. Tuy nhiên ta cũng biết, đây chẳng qua là hy vọng xa vời. Cho nên, có thể tận lực khiến các nàng phát động chiến tranh chậm một chút cũng tốt. Nhưng có một điều các ngươi nhất định phải nhớ kỹ.
- Cái gì?
Fanny và Angelina đồng thời hỏi.
- Mặc kệ ai thắng ai thua, bên thắng không thể giết người thua. Người thua có thể tới bên cạnh của ta, từ đó về sau không làm kẻ địch của người thắng nữa. Nhưng các nàng không thể giết chết đối phương. Đó là điểm mấu chốt của ta.
Mạnh Hàn rất trịnh trọng nói ra những lời này. Hai người đềulà nữ nhân của hắn. Hắn cũng không dễ dàng thiên vị người nào:
- Ta sẽ không can thiệp, cũng sẽ không bất công. Nhưng các nàng phải nhớ kỹ điểm này.
Hai nàng trầm ngâm một hồi, đồng loạt gật đầu. Nhưng Fanny lại thêm một câu:
- Tony, ngươi bất công!
- Bất công?
Mạnh Hàn trợn tròn hai mắt, hắn tự hỏi trên phương diện sự vụ của hai đại đế quốc, hắn tận lực xử lý sự việc công bằng, làm sao có thể xuất hiện vấn đề bất công? Huống hồ, hắn vừa mới giao cho hai đại đế quốc một khoản một ngàn vạn kim tệ. Vào lúc này nói hắn bất công, có phải có chút quấy nhiễu hay không?
- Bất công chỗ nào? Hắn chiếu cố ngươi hơn còn nói được!
Mạnh Hàn vẫn chưa trả lời, Angelina đã nhảy ra tỏ rõ sự bất bình:
- Ngày hôm qua hắn còn muốn ngươi nhiều hơn một lần đấy!
Người không nhìn được Fanny chắc chắn là Angelina. Về điểm này đã không cần phải nghi ngờ.
Đương nhiên trong lòng Mạnh Hàn nắm chắc, muốn làm được công bằng tuyệt đối, đó là chuyện không có khả năng. Luôn có một bên chiếu cố không tới. Bên này nhiều một chút, bên kia ít một chút. Nhưng rất hiển nhiên Fanny lại có dáng vẻ hết sức không hài lòng. Điều này khiến Mạnh Hàn không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Mình không phải làm gì đó quá đáng, khiến Fanny cảm thấy không công bằng chứ?
- Ngươi cho bọn họ phương pháp chế tạo đồ sứ, lại cho chúng ta phương pháp chế tạo lá trà!
Fanny cong môi, có chút làm nũng nói. Chắc hẳn cả đời này nàng cũng chỉ có khả năng thể hiện thái độ như vậy ở trước mặt Mạnh Hàn:
- Lá trà một năm chỉ có thể thu hoạch một lần. Nhưng đồ sứ lại có thể nung, chế tạo bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu. Bọn họ sẽ kiếm được càng nhiều hơn so với chúng ta. Ngươi bất công!
Mạnh Hàn sửng sốt. Ngay lập tức hắn bắt đầu nở nụ cười khổ.
Hắn vốn chỉ nghĩ hai bên đều có một chút lợi ích. Ma pháp của đế quốc Quang Minh thích hợp để nuôi trồng, cho nên mới cho bọn họ lá trà.
Nhưng tai hại này cũng là tồn tại thực sự. Hằng năm lá trà chỉ có thể hái ở thời điểm đầu xuân. Những thời gian khác, chỉ có thể nhìn đế quốc Hắc Ám nung, chế tạo ra rất nhiều đồ sứ kiếm tiền.
Angelina vốn còn muốn nói điều gì, đột nhiên nghe thấy Fanny oán giận như vậy, nàng lập tức ngậm miệng lại. Fanny nói chính là sự thực. Nàng không muốn bởi vì mình mở miệng, khiến Mạnh Hàn cảm thấy thật sự có chút không công bằng, khiến Mạnh Hàn có những tâm tư khác.
Nghe Fanny trịnh trọng nói ra vấn đề như vậy, Mạnh Hàn lại không thể không nghiêm túc cân nhắc.
Trong sự bố trí của hắn, hai đại đế quốc hẳn có thể ngăn cản được lẫn nhau. Mặc kệ phía nào lớn mạnh, đều không phải là điều Mạnh Hàn dễ dàng nhìn thấy. Cho dù lấy thực lực của Mạnh Hàn bây giờ, tạm thời đã không cần kiêng kỵ bất luận đế quốc nào. Nhưng vấn đề là, Mạnh Hàn cũng không muốn mình lại vọt tới trước tiền tuyến giết tới giết lui. Huống hồ, nữ nhân của mình không ít, lo lắng cũng nhiều. Có thể tự nhiên ngăn được, tội gì mình phải đối mặt?
- Catherine có quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám. Chúng ta đều không có!
Thấy Mạnh Hàn bắt đầu cân nhắc chuyện này, Angelina cũng bất chấp những chuyện khác, nói ra ý nghĩ của mình. Dù sao đi nữa Mạnh Hàn đã sớm nói, chỉ cần các nàng thành nữ nhân của mình, nếu muốn Mạnh Hàn có thể cho.
Mạnh Hàn không khỏi cảm thấy đau đầu. Nhiều nữ nhân như vậy, thật sự muốn hoàn toàn công bằng cũng không dễ dàng. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể đáp ứng trước cho các nàng về chuyện quyển sách mặt phẳng chiếu. Sau đó tiễn hai nàng đi trước, bản thân hắn ở lại phủ thành chủ bắt đầu đau đầu.
Hai vị Thánh nữ điện hạ đi ra vào sáng sớm ngày hôm trước, mãi cho đến giữa trưa ngày hôm sau mới có thể trở về Thần Miếu của mình. Hai người đi tới chỗ nào, cũng không có người nào biết. Tuy nhiên, trong lòng mấy người phụ trách đều hiểu rõ, chỉ có điều cũng không ai dám nhiều lời, cung kính chờ Thánh nữ điện hạ phân phó.
Sau khi tiễn hai nàng rời đi, Mạnh Hàn lại gọi Amanda, Grace và Elyse tập trung cả lại, bắt đầu thảo luận với ba nàng về vấn đề mà Fanny đã đưa ra.
Ba nàng nhìn thấy Mạnh Hàn, đều ăn ý nở nụ cười. Sau đó cả ba nàng đồng thời chúc mừng nam nhân của mình, cuối cùng đã nhận được hai nữ nhân có thân phận tôn quý nhất trên thế giới này tới dưới trướng của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.