Chương 1114: Điểm mấu chốt của chiến tranh
Nhâm Oán
15/12/2014
Mắt hắn nhìn lên trần nhà, chậm rãi nói:
- Các nàng biết, ta có mấy người bằng hữu thật sự có chút thần thông quảng đại!
Dù sao đi nữa cứ đẩy tất cả lên trên người cao thủ Long tộc, Kiến thức của bọn họ rộng rãi chính là yểm hộ rất tốt. Fanny và Angelina cũng không hoài nghi, đồng thời mong đợi hỏi:
- Vậy bọn họ có nói, trong tay của bọn họ có Quang Minh chi thư (Hắc Ám Chi Thư ) hay không?
- Hai cuốn sách này rất quan trọng sao?
Mạnh Hàn làm bộ rất tò mò hỏi.
- Vô cùng quan trọng!
Hai nàng lại là trăm miệng một lời trả lời.
- Quan trọng tới mức nào?
Mạnh Hàn hỏi xong, trước tiên quay đầu về phía bên Angelina, bảo nàng trước tiên không cần nói chuyện, sau đó mới quay đầu đến phía Fanny nói:
- Quang Minh chi thư quan trọng tới mức nào?
Động tác này khiến Angelina tức giận đến mức ở một phía khác mạnh mẽ nện cho Mạnh Hàn một quyền, nhưng lại không thể làm gì. Ở sát bên cạnh Mạnh Hàn, hai người các nàng cho dù cường thế hơn nữa, cũng không thể nào cường thế đối với Mạnh Hàn. Huống hồ, Mạnh Hàn rất có khả năng biết tung tích về Quang Minh chi thư và Hắc Ám Chi Thư . Hai nàng các nàng càng không dám lỗ mãng.
- Quang Minh chi thư là do thần Quang Minh vĩ đại tự mình sáng tác một quyển sách ghi chép tất cả ma pháp Quang Minh thần thánh.
Fanny nhanh chóng trả lời:
- Đó là thánh vật đối với thần giáo Quang Minh chúng ta. Nếu như có Quang Minh chi thư trong tay, đế quốc Hắc Ám tuyệt đối không phải là đối thủ của chúng ta!
- Ý của ta là nó quan trọng tới mức nào?
Mạnh Hàn bĩu môi. Hắn không phải muốn biết Quang Minh chi thư lợi hại tới mức nào, mà muốn biết nó quan trọng tới mức nào:
- Có thể đổi lấy một Thánh nữ điện hạ thần giáo Quang Minh hay không?
- Nếu như ngươi có Quang Minh chi thư, ngay cả bảo giáo hoàng bệ hạ thoái vị cho ngươi, người cũng cam tâm tình nguyện!
Fanny nhìn Mạnh Hàn giống như đang nhìn một kẻ ngu si. Dù thế nào nàng cũng nghĩ không thông. Vật quan trọng như vậy, tại sao lại nghĩ đến chuyện dùng để trao đổi lấy mình? Tuy nhiên nàng lại lập tức phát hiện ra trong lời nói của Mạnh Hàn có sự quan tâm đối với mình. Trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy ấm áp, cũng nói không được nữa.
- Angelina, vậy bên nàng cũng thế phải không?
Mạnh Hàn quay sang phía Angelina, nhẹ giọng hỏi. Dù sao đi nữa nằm cùng ở trên giường, cũng không cần lớn tiếng nói chuyện. Hơn nữa Mạnh Hàn vẫn cho là, người hiểu rõ nhất đế quốc Quang Minh, nhất định phải là người của đế quốc Hắc Ám, mà không phải là bản thân người của đế quốc Quang Minh.
- Nếu như ngươi có Hắc Ám Chi Thư , nghị trưởng các hạ đổi cho ngươi làm cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Angelina không có trực tiếp trả lời vấn đề của Mạnh Hàn, mà đưa ra đáp án này.
Sau khi hai nàng cho ra đáp án, đều nhìn Mạnh Hàn đặc biệt chờ mong, hy vọng có thể nghe từ trong miệng hắn một câu hắn biết tung tích về Quang Minh chi thư hoặc là Hắc Ám Chi Thư .
Nhưng rất đáng tiếc, Mạnh Hàn cũng không nói gì, chỉ hỏi mấy câu, sau đó cũng không tiếp tục nói về đề tài liên quan với hai cuốn sách này nữa. Điều này bảo hai nàng làm sao chịu nổi. Angelina thậm chí muốn bóp cổ Mạnh Hàn ép hắn nói ra. Nhưng trong lòng nàng thoáng động, đột nhiên thay đổi một phương thức khác.
- Tony! Thân ái, người ta muốn biết tung tích của Hắc Ám Chi Thư . Ngươi biết có phải hay không, Tony?
Trong giây lát, âm thanh của Angelina trở nên cực kỳ mê hoặc. Nàng bắt đầu làm nũng với Mạnh Hàn. Cánh tay nhỏ cũng bắt đầu chậm rãi vẽ thành từng vòng tròn trên eo, trên ngực của Mạnh Hàn. Đầu lưỡi nhỏ nhắn từ trong miệng khẽ liếm đôi môi đỏ mọng của mình, lại dùng âm điệu lười biếng người chết nói:
- Nói cho người ta biết có được hay không, Tony!
Một phía khác, Fanny học nhanh chóng, gần như bên phía Angelina vừa nói xong, Fanny liền dùng một giọng điệu làm nũng tương tự nói:
- Ta cũng muốn. Ta muốn biết tung tích về Quang Minh chi thư. Tony, nói cho người ta biết có được hay không?
Tuy rằng không có trực tiếp khiêu khích như Angelina, nhưng thân thể mềm mại hừng hực lại càng dán chặt lại gần, càng trực tiếp hơn so với Angelina.
Mạnh Hàn làm sao còn có thể kinh ngạc trước khiêu khích như vậy. Mạnh Hàn quát to một tiếng, sau đó trực tiếp xoay người áp đảo hai nàng. Đợi được tới thời điểm hai nàng tỉnh lại lần nữa, đã là ngày hôm sau.
- Được rồi, ta sẽ giúp các nàng hỏi thăm một chút, về tung tích của hai cuốn sách này.
Mạnh Hàn không trực tiếp nói cho hai nàng biết hai cuốn sách đang ở trong phòng của hắn, chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ vào cặp mông mẩy của hai nàng, cười nói:
Nên rời giường!
Gần như một ngày hôm qua, các nàng cũng chưa ăn gì, đều ở trên giường thưởng thức một chút thức ăn do Demi và Diana đưa tới. Cũng không thể cả ngày đều ở trên giường. Hai nàng đều cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Tuy nhiên, hiện tại hai vị thánh nữ điện hạ đế quốc Quang Minh và của đế quốc Hắc Ám lại nhu thuận ngay cả y phục của mình cũng không mặc, học dáng vẻ của người hầu gái, chuẩn bị y phục cho Mạnh Hàn mặc vào. Động tác của hai nàng nhu thuận, giống như thê tử ôn nhu đang mặc cho trượng phu của mình vậy, hoàn toàn không nhìn ra hai nàng là thánh nữa điện hạ danh chấn thiên hạ của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám.
Chờ sau khi thu xếp cho Mạnh Hàn xong, lúc này hai nàng mới liếc mắt nhìn nhau, muốn mặc y phục của mình vào, lại phát hiện y phục của mình đã sớm bị Demi và Diana lấy mất từ lúc nào. Thay vào đó lại là hai bộ trang phục mới tinh vừa nhìn đã biết chính là do Mạnh Hàn. Sau khi mặc vào, hai nàng càng hiện hiện ra sự mỹ lệ, đồng thời còn phù hợp với thân phận của các nàng.
Bữa sáng rất phong phú. Phong phú đến mức khiến Fanny và Angelina đều cảm thấy xa xỉ, cảm thấy có chút tội lỗi.
Mạnh Hàn yên tâm thoải mái hưởng thụ bữa sáng ngon miệng của mình, vừa xem như nói ra suy nghĩ xem như giải thích cho hai nàng hiểu:
-Có thể các ngươi sẽ cảm thấy ta quá mức sa hoa. Nhưng các nàng lại không hề phát hiện, một món ăn này của ta lại cung cấp cơ hội cho không biết bao nhiêu người. Cung cấp cơ hội nuôi sống gia đình sống. Bởi vì ta ăn bất luận là một thứ gì, đều chiếu theo giá thị trường để mua, cũng không nợ thuế, cũng không bóc lột, càng không có cưỡng đoạt. Như vậy, ta có thể ăn yên tâm thoải mái mà không cần hổ thẹn gì.
Hai nàng giống như còn đang suy nghĩ về chuyện Quang Minh chi thư và Hắc Ám Chi Thư . Nghe xong cũng chỉ gật đầu một cái, không nói quá nhiều.
Mạnh Hàn ăn một hồi, đột nhiên hỏi:
- Hai đại đế quốc của hai nàng chí ít đều đã có một ngàn vạn kim tệ. Hai bên định dùng để làm gì?
- Nếu như trước đây, nhất định sẽ mua các loại nguyên liệu ma pháp, mua vũ khí, mua vật tư quân nhu. Sau đó phát động thánh chiến!
Người mở miệng trước chính là Fanny. Lúc nói chuyện, giọng điệu của nàng đặc biệt quả quyết, giống như đã thấy được tình cảnh sau khi phát động thánh chiến vậy.
- Như vậy hiện tại thì sao?
Mạnh Hàn hiếu kỳ hỏi một câu.
- Các nàng biết, ta có mấy người bằng hữu thật sự có chút thần thông quảng đại!
Dù sao đi nữa cứ đẩy tất cả lên trên người cao thủ Long tộc, Kiến thức của bọn họ rộng rãi chính là yểm hộ rất tốt. Fanny và Angelina cũng không hoài nghi, đồng thời mong đợi hỏi:
- Vậy bọn họ có nói, trong tay của bọn họ có Quang Minh chi thư (Hắc Ám Chi Thư ) hay không?
- Hai cuốn sách này rất quan trọng sao?
Mạnh Hàn làm bộ rất tò mò hỏi.
- Vô cùng quan trọng!
Hai nàng lại là trăm miệng một lời trả lời.
- Quan trọng tới mức nào?
Mạnh Hàn hỏi xong, trước tiên quay đầu về phía bên Angelina, bảo nàng trước tiên không cần nói chuyện, sau đó mới quay đầu đến phía Fanny nói:
- Quang Minh chi thư quan trọng tới mức nào?
Động tác này khiến Angelina tức giận đến mức ở một phía khác mạnh mẽ nện cho Mạnh Hàn một quyền, nhưng lại không thể làm gì. Ở sát bên cạnh Mạnh Hàn, hai người các nàng cho dù cường thế hơn nữa, cũng không thể nào cường thế đối với Mạnh Hàn. Huống hồ, Mạnh Hàn rất có khả năng biết tung tích về Quang Minh chi thư và Hắc Ám Chi Thư . Hai nàng các nàng càng không dám lỗ mãng.
- Quang Minh chi thư là do thần Quang Minh vĩ đại tự mình sáng tác một quyển sách ghi chép tất cả ma pháp Quang Minh thần thánh.
Fanny nhanh chóng trả lời:
- Đó là thánh vật đối với thần giáo Quang Minh chúng ta. Nếu như có Quang Minh chi thư trong tay, đế quốc Hắc Ám tuyệt đối không phải là đối thủ của chúng ta!
- Ý của ta là nó quan trọng tới mức nào?
Mạnh Hàn bĩu môi. Hắn không phải muốn biết Quang Minh chi thư lợi hại tới mức nào, mà muốn biết nó quan trọng tới mức nào:
- Có thể đổi lấy một Thánh nữ điện hạ thần giáo Quang Minh hay không?
- Nếu như ngươi có Quang Minh chi thư, ngay cả bảo giáo hoàng bệ hạ thoái vị cho ngươi, người cũng cam tâm tình nguyện!
Fanny nhìn Mạnh Hàn giống như đang nhìn một kẻ ngu si. Dù thế nào nàng cũng nghĩ không thông. Vật quan trọng như vậy, tại sao lại nghĩ đến chuyện dùng để trao đổi lấy mình? Tuy nhiên nàng lại lập tức phát hiện ra trong lời nói của Mạnh Hàn có sự quan tâm đối với mình. Trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy ấm áp, cũng nói không được nữa.
- Angelina, vậy bên nàng cũng thế phải không?
Mạnh Hàn quay sang phía Angelina, nhẹ giọng hỏi. Dù sao đi nữa nằm cùng ở trên giường, cũng không cần lớn tiếng nói chuyện. Hơn nữa Mạnh Hàn vẫn cho là, người hiểu rõ nhất đế quốc Quang Minh, nhất định phải là người của đế quốc Hắc Ám, mà không phải là bản thân người của đế quốc Quang Minh.
- Nếu như ngươi có Hắc Ám Chi Thư , nghị trưởng các hạ đổi cho ngươi làm cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Angelina không có trực tiếp trả lời vấn đề của Mạnh Hàn, mà đưa ra đáp án này.
Sau khi hai nàng cho ra đáp án, đều nhìn Mạnh Hàn đặc biệt chờ mong, hy vọng có thể nghe từ trong miệng hắn một câu hắn biết tung tích về Quang Minh chi thư hoặc là Hắc Ám Chi Thư .
Nhưng rất đáng tiếc, Mạnh Hàn cũng không nói gì, chỉ hỏi mấy câu, sau đó cũng không tiếp tục nói về đề tài liên quan với hai cuốn sách này nữa. Điều này bảo hai nàng làm sao chịu nổi. Angelina thậm chí muốn bóp cổ Mạnh Hàn ép hắn nói ra. Nhưng trong lòng nàng thoáng động, đột nhiên thay đổi một phương thức khác.
- Tony! Thân ái, người ta muốn biết tung tích của Hắc Ám Chi Thư . Ngươi biết có phải hay không, Tony?
Trong giây lát, âm thanh của Angelina trở nên cực kỳ mê hoặc. Nàng bắt đầu làm nũng với Mạnh Hàn. Cánh tay nhỏ cũng bắt đầu chậm rãi vẽ thành từng vòng tròn trên eo, trên ngực của Mạnh Hàn. Đầu lưỡi nhỏ nhắn từ trong miệng khẽ liếm đôi môi đỏ mọng của mình, lại dùng âm điệu lười biếng người chết nói:
- Nói cho người ta biết có được hay không, Tony!
Một phía khác, Fanny học nhanh chóng, gần như bên phía Angelina vừa nói xong, Fanny liền dùng một giọng điệu làm nũng tương tự nói:
- Ta cũng muốn. Ta muốn biết tung tích về Quang Minh chi thư. Tony, nói cho người ta biết có được hay không?
Tuy rằng không có trực tiếp khiêu khích như Angelina, nhưng thân thể mềm mại hừng hực lại càng dán chặt lại gần, càng trực tiếp hơn so với Angelina.
Mạnh Hàn làm sao còn có thể kinh ngạc trước khiêu khích như vậy. Mạnh Hàn quát to một tiếng, sau đó trực tiếp xoay người áp đảo hai nàng. Đợi được tới thời điểm hai nàng tỉnh lại lần nữa, đã là ngày hôm sau.
- Được rồi, ta sẽ giúp các nàng hỏi thăm một chút, về tung tích của hai cuốn sách này.
Mạnh Hàn không trực tiếp nói cho hai nàng biết hai cuốn sách đang ở trong phòng của hắn, chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ vào cặp mông mẩy của hai nàng, cười nói:
Nên rời giường!
Gần như một ngày hôm qua, các nàng cũng chưa ăn gì, đều ở trên giường thưởng thức một chút thức ăn do Demi và Diana đưa tới. Cũng không thể cả ngày đều ở trên giường. Hai nàng đều cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Tuy nhiên, hiện tại hai vị thánh nữ điện hạ đế quốc Quang Minh và của đế quốc Hắc Ám lại nhu thuận ngay cả y phục của mình cũng không mặc, học dáng vẻ của người hầu gái, chuẩn bị y phục cho Mạnh Hàn mặc vào. Động tác của hai nàng nhu thuận, giống như thê tử ôn nhu đang mặc cho trượng phu của mình vậy, hoàn toàn không nhìn ra hai nàng là thánh nữa điện hạ danh chấn thiên hạ của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám.
Chờ sau khi thu xếp cho Mạnh Hàn xong, lúc này hai nàng mới liếc mắt nhìn nhau, muốn mặc y phục của mình vào, lại phát hiện y phục của mình đã sớm bị Demi và Diana lấy mất từ lúc nào. Thay vào đó lại là hai bộ trang phục mới tinh vừa nhìn đã biết chính là do Mạnh Hàn. Sau khi mặc vào, hai nàng càng hiện hiện ra sự mỹ lệ, đồng thời còn phù hợp với thân phận của các nàng.
Bữa sáng rất phong phú. Phong phú đến mức khiến Fanny và Angelina đều cảm thấy xa xỉ, cảm thấy có chút tội lỗi.
Mạnh Hàn yên tâm thoải mái hưởng thụ bữa sáng ngon miệng của mình, vừa xem như nói ra suy nghĩ xem như giải thích cho hai nàng hiểu:
-Có thể các ngươi sẽ cảm thấy ta quá mức sa hoa. Nhưng các nàng lại không hề phát hiện, một món ăn này của ta lại cung cấp cơ hội cho không biết bao nhiêu người. Cung cấp cơ hội nuôi sống gia đình sống. Bởi vì ta ăn bất luận là một thứ gì, đều chiếu theo giá thị trường để mua, cũng không nợ thuế, cũng không bóc lột, càng không có cưỡng đoạt. Như vậy, ta có thể ăn yên tâm thoải mái mà không cần hổ thẹn gì.
Hai nàng giống như còn đang suy nghĩ về chuyện Quang Minh chi thư và Hắc Ám Chi Thư . Nghe xong cũng chỉ gật đầu một cái, không nói quá nhiều.
Mạnh Hàn ăn một hồi, đột nhiên hỏi:
- Hai đại đế quốc của hai nàng chí ít đều đã có một ngàn vạn kim tệ. Hai bên định dùng để làm gì?
- Nếu như trước đây, nhất định sẽ mua các loại nguyên liệu ma pháp, mua vũ khí, mua vật tư quân nhu. Sau đó phát động thánh chiến!
Người mở miệng trước chính là Fanny. Lúc nói chuyện, giọng điệu của nàng đặc biệt quả quyết, giống như đã thấy được tình cảnh sau khi phát động thánh chiến vậy.
- Như vậy hiện tại thì sao?
Mạnh Hàn hiếu kỳ hỏi một câu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.