Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế
Chương 37:
Nam Phong Bắc Ký
03/05/2024
Những sinh viên cướp được một phòng mô phỏng tác chiến tự động mở cửa gắn thẻ liên kết, thậm chí còn giúp những bạn học không quen biết tiến vào, năm người, bảy người, thậm chí mười người chen trong một phòng tác chiến.
Không đủ không gian nên trong lúc hoạt động khó tránh khỏi việc va vào các bạn học, động tác bị cản trở nhưng không sao, không có ai phàn nàn cả.
Khi tất cả mọi người đều có cùng một mục tiêu, thì trái tim của họ sẽ được gắn thành một khối, dù điều kiện có gian nan bao nhiêu, hoàn cảnh có ác liệt thế nào cũng không quan trọng, bọn họ sẽ tự giúp mình và hỗ trợ lẫn nhau.
Ai giỏi võ thì gánh giỏi văn, ai điểm cao thì kéo điểm thấp, nếu gặp nút thắt thì chỉ cần kéo đại một người là họ sẽ sẵn sàng giúp đỡ.
Trong ngày này, bọn họ không làm gì cả, chỉ ở trong phòng mô phỏng tác chiến cày điểm.
Đây không còn đơn giản vì điểm số thành tích giữa kỳ nữa, mà quan trọng hơn là bọn họ muốn xem mình có làm nên lịch sử hay không, để bảng xếp hạng mô phỏng tác chiến tràn ngập những cái tên của B612, để ba trường quân sự lớn khác đều chỉ có thể ảm đạm ngưỡng mộ nhìn lên.
Lúc này, lãnh đạo của B612 cũng tập trung tại một phòng hội nghị, trung tâm phòng hội nghị là màn hình ba chiều, trên màn hình là bảng xếp hạng không ngừng biến động.
Phó hiệu trưởng Lý than nhẹ một tiếng, trong mắt tràn đầy vui mừng và xúc động: “Đã bao nhiêu năm nay tôi chưa bao giờ thấy một nhóm sinh viên đoàn kết như vậy. “
Phó hiệu trưởng Sử ở bên cạnh cũng kiêu ngạo: “Đây là cơ hội của bọn họ và nó sẽ là một trong những bài học quý giá nhất trong cuộc đời họ. Tôi tin rằng thông qua sự kiện lần này, bọn họ có thể cảm nhận tôi tin rằng thông qua sự đoàn kết, và thực sự hiểu tầm quan trọng của vinh dự đoàn thể và tín nhiệm đoàn thể đối với quân nhân.”
“Chỉ cần bọn họ có thể cảm nhận được điều này, tôi dám khẳng định rằng mặc dù năm nay chúng ta không có sinh viên cấp S, nhưng không gì có thể ngăn cản B612 của chúng ta tỏa sáng!”
Phó hiệu trưởng Lý cười ha ha nói: “Chúng ta đã xuất sắc hơn ba trường quân sự lớn kia rồi phải không?”
Phó hiệu trưởng Sử dừng lại, đột nhiên cũng bật cười theo: “Đúng vậy ha ha ha.”
...
Các con số trên bảng xếp hạng mô phỏng tác chiến liên tục thay đổi.
Tài khoản đến từ B612 tăng lên trên phạm vi lớn, trong khi những cái tên của ba trường quân sự lớn khác thì cứ thành từng tốp mà tụt hạng.
Ngay từ đầu sinh viên B612 chỉ chiếm một phần tư trong top 5000, đến một nửa và bây giờ đã lên tới chín phần mười. Nhìn sơ qua, bảng xếp hạng đều là người của B612.
Mặc dù đã đoán trước được, nhưng khi thực sự nhìn thấy bảng xếp hạng, trong lòng những người của ba trường quân sự lớn vẫn vô cùng khó chịu.
Tại sao lại không phải mình?
Tại sao không phải trường quân sự của chúng ta tạo ra lịch sử như vậy? Rõ ràng trường quân sự của bọn họ có thiên tài cấp S, mà trường quân sự B612 lại không hề có gì cả?
Thiên tài cấp S, đúng vậy, trường quân sự của bọn họ vẫn có thể duy trì trong vị trí top ba mà.
Thế nhưng vào lúc này, bọn họ lại tuyệt vọng phát hiện thứ tự của B612 đang tập thể tăng vọt, có một người còn đang tăng lên với tốc độ kinh người.
Nếu như nói, tốc độ mà các sinh viên trường quân sự bình thường leo bảng là nửa giờ mấy cấp, thì cái tên này cứ mấy phút lại bò lên trên một khoảng lớn, giống như một con thỏ trong đám rùa đen vậy, những người khác đang tập thể dục với tốc độ không đổi còn người này thì đang chạy nước rút với tốc độ cao.
A, chính là cái người bốn ngày cày 10000 điểm kia đúng không, đối phương muốn làm gì?
Chẳng lẽ ngay cả vị trí thứ nhất cũng không muốn cho bọn họ ư?
Thế nhưng khoảng cách đến hạng nhất còn kém... Con mẹ nó? Đối phương đã cày được 15000 điểm tích lũy từ lúc nào thế?
Không đủ không gian nên trong lúc hoạt động khó tránh khỏi việc va vào các bạn học, động tác bị cản trở nhưng không sao, không có ai phàn nàn cả.
Khi tất cả mọi người đều có cùng một mục tiêu, thì trái tim của họ sẽ được gắn thành một khối, dù điều kiện có gian nan bao nhiêu, hoàn cảnh có ác liệt thế nào cũng không quan trọng, bọn họ sẽ tự giúp mình và hỗ trợ lẫn nhau.
Ai giỏi võ thì gánh giỏi văn, ai điểm cao thì kéo điểm thấp, nếu gặp nút thắt thì chỉ cần kéo đại một người là họ sẽ sẵn sàng giúp đỡ.
Trong ngày này, bọn họ không làm gì cả, chỉ ở trong phòng mô phỏng tác chiến cày điểm.
Đây không còn đơn giản vì điểm số thành tích giữa kỳ nữa, mà quan trọng hơn là bọn họ muốn xem mình có làm nên lịch sử hay không, để bảng xếp hạng mô phỏng tác chiến tràn ngập những cái tên của B612, để ba trường quân sự lớn khác đều chỉ có thể ảm đạm ngưỡng mộ nhìn lên.
Lúc này, lãnh đạo của B612 cũng tập trung tại một phòng hội nghị, trung tâm phòng hội nghị là màn hình ba chiều, trên màn hình là bảng xếp hạng không ngừng biến động.
Phó hiệu trưởng Lý than nhẹ một tiếng, trong mắt tràn đầy vui mừng và xúc động: “Đã bao nhiêu năm nay tôi chưa bao giờ thấy một nhóm sinh viên đoàn kết như vậy. “
Phó hiệu trưởng Sử ở bên cạnh cũng kiêu ngạo: “Đây là cơ hội của bọn họ và nó sẽ là một trong những bài học quý giá nhất trong cuộc đời họ. Tôi tin rằng thông qua sự kiện lần này, bọn họ có thể cảm nhận tôi tin rằng thông qua sự đoàn kết, và thực sự hiểu tầm quan trọng của vinh dự đoàn thể và tín nhiệm đoàn thể đối với quân nhân.”
“Chỉ cần bọn họ có thể cảm nhận được điều này, tôi dám khẳng định rằng mặc dù năm nay chúng ta không có sinh viên cấp S, nhưng không gì có thể ngăn cản B612 của chúng ta tỏa sáng!”
Phó hiệu trưởng Lý cười ha ha nói: “Chúng ta đã xuất sắc hơn ba trường quân sự lớn kia rồi phải không?”
Phó hiệu trưởng Sử dừng lại, đột nhiên cũng bật cười theo: “Đúng vậy ha ha ha.”
...
Các con số trên bảng xếp hạng mô phỏng tác chiến liên tục thay đổi.
Tài khoản đến từ B612 tăng lên trên phạm vi lớn, trong khi những cái tên của ba trường quân sự lớn khác thì cứ thành từng tốp mà tụt hạng.
Ngay từ đầu sinh viên B612 chỉ chiếm một phần tư trong top 5000, đến một nửa và bây giờ đã lên tới chín phần mười. Nhìn sơ qua, bảng xếp hạng đều là người của B612.
Mặc dù đã đoán trước được, nhưng khi thực sự nhìn thấy bảng xếp hạng, trong lòng những người của ba trường quân sự lớn vẫn vô cùng khó chịu.
Tại sao lại không phải mình?
Tại sao không phải trường quân sự của chúng ta tạo ra lịch sử như vậy? Rõ ràng trường quân sự của bọn họ có thiên tài cấp S, mà trường quân sự B612 lại không hề có gì cả?
Thiên tài cấp S, đúng vậy, trường quân sự của bọn họ vẫn có thể duy trì trong vị trí top ba mà.
Thế nhưng vào lúc này, bọn họ lại tuyệt vọng phát hiện thứ tự của B612 đang tập thể tăng vọt, có một người còn đang tăng lên với tốc độ kinh người.
Nếu như nói, tốc độ mà các sinh viên trường quân sự bình thường leo bảng là nửa giờ mấy cấp, thì cái tên này cứ mấy phút lại bò lên trên một khoảng lớn, giống như một con thỏ trong đám rùa đen vậy, những người khác đang tập thể dục với tốc độ không đổi còn người này thì đang chạy nước rút với tốc độ cao.
A, chính là cái người bốn ngày cày 10000 điểm kia đúng không, đối phương muốn làm gì?
Chẳng lẽ ngay cả vị trí thứ nhất cũng không muốn cho bọn họ ư?
Thế nhưng khoảng cách đến hạng nhất còn kém... Con mẹ nó? Đối phương đã cày được 15000 điểm tích lũy từ lúc nào thế?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.