Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế
Chương 38:
Nam Phong Bắc Ký
03/05/2024
Còn thiếu 15000 điểm tích lũy nữa thôi, có thể cày nổi trong vòng một ngày không nhỉ?
Bọn họ không tin.
Đánh chết cũng không tin.
...
“Cô Tuyết…” Quý Nhạc nhìn nick name [Tinh Tinh chăn trâu] đang nhảy lên điên cuồng trên màn hình chiếu ba chiều rồi hỏi Bạch Cô Tuyết: “Cậu nói xem hắn có thể cày được 15000 điểm nữa trước 0 giờ không?”
Bây giờ là 2 giờ chiều, còn mười tiếng nữa, 15000 điểm.
Bạch Cô Tuyết không nói chuyện, con ngươi màu vàng nặng nề nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng trên màn hình ba chiều.
Quý Nhạc nói: “Nếu là cậu, trong tình huống toàn lực sử dụng dị năng, cậu có thể cày được 15000 điểm trong vòng một ngày không?”
Quý Nhạc đợi mãi vẫn không chờ được câu trả lời của Bạch Cô Tuyết, ngay khi cậu ta nghĩ là Bạch Cô Tuyết sẽ không trả lời thì Bạch Cô Tuyết lại phun ra hai chữ: “Không thể.”
Quý Nhạc cũng cảm thấy không có khả năng, trong trường hợp giết một con chỉ đạt 10 điểm, muốn cày 15000 điểm thì phải giết một con dị thú cấp A, thậm chí dị thú cấp A+ trong vòng hai mươi tư giây. Mà cho dù lần một, lần hai có thể giết một con trong hai mươi tư giây thì cũng không có khả năng tiếp tục duy trì trạng thái này trong thời gian dài, chưa kể việc kết toán điểm tích lũy để đến cửa ải tiếp theo cũng phải lãng phí thời gian, cho nên 15000 điểm trong mười tiếng là chuyện không thể.
Mục Tinh Thần không biết sinh viên và giáo viên của ba trường quân sự lớn, thậm chí thầy và trò trong trường quân sự của mình chú ý tới số liệu của cô, tất cả họ đều muốn xem rốt cuộc Mục Tinh Thần có thể cày được 15000 điểm trong một ngày hay không.
Thật ra tất cả mọi người đều cảm thấy Mục Tinh Thần không thể nào làm được.
Người khác không tin không sao, Mục Tinh Thần tin tưởng bản thân mình là được rồi.
Mục Tinh Thần là một người có dục vọng thắng bại mãnh liệt, chấp niệm giành được hạng nhất của cô vượt xa người bình thường.
Mục Tinh Thần muốn thắng, cô muốn giành vị trí thứ nhất, nhưng một mình cô mà muốn cày được 15000 điểm trong khoảng thời gian ngắn thì không hề dễ dàng chút nào.
Mục Tinh Thần tính toán tới sư huynh nhà mình.
Hai cái người lười không muốn cố gắng này, người khác đều đang cày điểm, hai người bọn họ thì đang ngồi trên ghế sofa trong tầng một ký túc xá chơi game gặm dưa hấu.
Mục Tinh Thần nói ra mong muốn của mình.
Ngự Kỳ Kỳ và Ứng Tây nhìn nhau một cái, im lặng một lát rồi đột nhiên cười ha hả: “Em ấy muốn cày 15000 điểm trong một ngày ha ha ha ha.”
Mục Tinh Thần ngồi bệt xuống đất rồi lăn lộn chơi xấu như trẻ con: “Em muốn giành vị trí thứ nhất, em muốn giành vị trí thứ nhất, muốn giành vị trí thứ nhất!”
Ứng Tây và Ngự Kỳ Kỳ giơ tay đầu hàng: “Được được được, em thắng.”
Mục Tinh Thần nhanh nhẹ nhảy phắt lên từ dưới đất như cá chép vượt vũ môn, phủi bụi trên người: “Anh nói sớm có phải hơn không, chúng ta đi thôi!”
Ngự Kỳ Kỳ và Ứng Tây thở dài, không còn cách nào khác, ai bảo bọn họ có một cô em gái họ như vậy chứ.
Ba người xuất hiện trong tòa nhà mô phỏng tác chiến, các bạn học rất ăn ý chừa lại cho cô một phòng huấn luyện đơn.
Ba người dán thiết bị kết nối lên người, Mục Tinh Thần hỏi: “Hai người đã cày được bao nhiêu điểm rồi?”
Ngự Kỳ Kỳ: “2001 điểm.”
Ứng Tây: “Hình như là 2000,5 điểm.”
Mục Tinh Thần: “?”
Hợp lại thì hai người này đang ở mức điểm chuẩn, giết nhiều hơn một con cũng không chịu sao?
Ba người vào hệ thống mô phỏng tác chiến, Ứng Tây hỏi: “Em muốn vượt qua thế nào?”
Mục Tinh Thần: “Mở một phó bản hai mươi người trước.”
Ngự Kỳ Kỳ: “Phó bản hai mươi người? Không phải ba chúng ta nên mở phó bản năm người à?”
Mục Tinh Thần: “Phó bản hai mươi người có độ khó gấp mười lần, số lượng dị thú tương đối nhiều hơn, sẽ tiết kiệm thời gian hơn.”
Ứng Tây: “...”
Ngự Kỳ Kỳ: “...”
Ba người đi giết phó bản của hai mươi người, cô sư muội này hơi điên rồi.
Bọn họ không tin.
Đánh chết cũng không tin.
...
“Cô Tuyết…” Quý Nhạc nhìn nick name [Tinh Tinh chăn trâu] đang nhảy lên điên cuồng trên màn hình chiếu ba chiều rồi hỏi Bạch Cô Tuyết: “Cậu nói xem hắn có thể cày được 15000 điểm nữa trước 0 giờ không?”
Bây giờ là 2 giờ chiều, còn mười tiếng nữa, 15000 điểm.
Bạch Cô Tuyết không nói chuyện, con ngươi màu vàng nặng nề nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng trên màn hình ba chiều.
Quý Nhạc nói: “Nếu là cậu, trong tình huống toàn lực sử dụng dị năng, cậu có thể cày được 15000 điểm trong vòng một ngày không?”
Quý Nhạc đợi mãi vẫn không chờ được câu trả lời của Bạch Cô Tuyết, ngay khi cậu ta nghĩ là Bạch Cô Tuyết sẽ không trả lời thì Bạch Cô Tuyết lại phun ra hai chữ: “Không thể.”
Quý Nhạc cũng cảm thấy không có khả năng, trong trường hợp giết một con chỉ đạt 10 điểm, muốn cày 15000 điểm thì phải giết một con dị thú cấp A, thậm chí dị thú cấp A+ trong vòng hai mươi tư giây. Mà cho dù lần một, lần hai có thể giết một con trong hai mươi tư giây thì cũng không có khả năng tiếp tục duy trì trạng thái này trong thời gian dài, chưa kể việc kết toán điểm tích lũy để đến cửa ải tiếp theo cũng phải lãng phí thời gian, cho nên 15000 điểm trong mười tiếng là chuyện không thể.
Mục Tinh Thần không biết sinh viên và giáo viên của ba trường quân sự lớn, thậm chí thầy và trò trong trường quân sự của mình chú ý tới số liệu của cô, tất cả họ đều muốn xem rốt cuộc Mục Tinh Thần có thể cày được 15000 điểm trong một ngày hay không.
Thật ra tất cả mọi người đều cảm thấy Mục Tinh Thần không thể nào làm được.
Người khác không tin không sao, Mục Tinh Thần tin tưởng bản thân mình là được rồi.
Mục Tinh Thần là một người có dục vọng thắng bại mãnh liệt, chấp niệm giành được hạng nhất của cô vượt xa người bình thường.
Mục Tinh Thần muốn thắng, cô muốn giành vị trí thứ nhất, nhưng một mình cô mà muốn cày được 15000 điểm trong khoảng thời gian ngắn thì không hề dễ dàng chút nào.
Mục Tinh Thần tính toán tới sư huynh nhà mình.
Hai cái người lười không muốn cố gắng này, người khác đều đang cày điểm, hai người bọn họ thì đang ngồi trên ghế sofa trong tầng một ký túc xá chơi game gặm dưa hấu.
Mục Tinh Thần nói ra mong muốn của mình.
Ngự Kỳ Kỳ và Ứng Tây nhìn nhau một cái, im lặng một lát rồi đột nhiên cười ha hả: “Em ấy muốn cày 15000 điểm trong một ngày ha ha ha ha.”
Mục Tinh Thần ngồi bệt xuống đất rồi lăn lộn chơi xấu như trẻ con: “Em muốn giành vị trí thứ nhất, em muốn giành vị trí thứ nhất, muốn giành vị trí thứ nhất!”
Ứng Tây và Ngự Kỳ Kỳ giơ tay đầu hàng: “Được được được, em thắng.”
Mục Tinh Thần nhanh nhẹ nhảy phắt lên từ dưới đất như cá chép vượt vũ môn, phủi bụi trên người: “Anh nói sớm có phải hơn không, chúng ta đi thôi!”
Ngự Kỳ Kỳ và Ứng Tây thở dài, không còn cách nào khác, ai bảo bọn họ có một cô em gái họ như vậy chứ.
Ba người xuất hiện trong tòa nhà mô phỏng tác chiến, các bạn học rất ăn ý chừa lại cho cô một phòng huấn luyện đơn.
Ba người dán thiết bị kết nối lên người, Mục Tinh Thần hỏi: “Hai người đã cày được bao nhiêu điểm rồi?”
Ngự Kỳ Kỳ: “2001 điểm.”
Ứng Tây: “Hình như là 2000,5 điểm.”
Mục Tinh Thần: “?”
Hợp lại thì hai người này đang ở mức điểm chuẩn, giết nhiều hơn một con cũng không chịu sao?
Ba người vào hệ thống mô phỏng tác chiến, Ứng Tây hỏi: “Em muốn vượt qua thế nào?”
Mục Tinh Thần: “Mở một phó bản hai mươi người trước.”
Ngự Kỳ Kỳ: “Phó bản hai mươi người? Không phải ba chúng ta nên mở phó bản năm người à?”
Mục Tinh Thần: “Phó bản hai mươi người có độ khó gấp mười lần, số lượng dị thú tương đối nhiều hơn, sẽ tiết kiệm thời gian hơn.”
Ứng Tây: “...”
Ngự Kỳ Kỳ: “...”
Ba người đi giết phó bản của hai mươi người, cô sư muội này hơi điên rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.