Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai
Chương 26
Lạc Sanh Sanh
11/06/2024
Triệu Cẩm cười khổ: “Đợt đó là kỳ nghỉ hè, mọi người đều về nhà hết rồi. Vì để đi làm gia sư nên tôi đã thuê một phòng ở ngoài trường học, lúc đó gia đình tôi đều không có ở đây, đến khi họ phát hiện thì nhà họ Lương đã giải quyết xong mọi chuyện rồi, ai cũng nghĩ là tôi đã mất tích."
Trì Nhạc nhìn Triệu Cẩm: “Tôi muốn..."
"Anh muốn làm gì?" Trì Vũ cắt ngang lời cậu ta, nhìn chằm chằm cậu ta với ánh mắt sắc bén: “Đi đánh nhau với Lương Nhược à? Hay là muốn làm chuyện phạm pháp?"
Nếu anh dám làm bậy, thì em cũng dám ra tay dọn dẹp anh!
Trì Nhạc vô thức rụt cổ lại: “Anh, anh đi báo cảnh sát."
Nói xong lại thấy có gì đó không ổn, rõ ràng cậu ta mới là anh trai mà? Tại sao cậu ta lại sợ em gái mình như vậy chứ?
Trì Vũ lười quan tâm đến đứa trẻ đang nổi loạn này, cô nhìn Triệu Cẩm: “Cô bám theo Lương Nhược là muốn giết cậu ta?"
Triệu Cẩm không hề che giấu vẻ căm hận của mình: “Chẳng lẽ cậu ta không đáng chết sao?"
"Nếu có thể, tôi đã giết chết cậu ta từ lâu rồi, đáng tiếc là bà ngoại cậu ta không biết từ đâu xin được một tấm bùa hộ mệnh, khiến tôi mãi không thể tiếp cận được cậu ta, nếu không thì cậu ta đã chết từ lâu rồi!"
Trì Vũ thở dài: “Người sống phạm tội thì có pháp luật trừng trị, nhưng nếu cô giết cậu ta, cô sẽ triệt để trở thành lệ quỷ, bị đày xuống mười tám tầng địa ngục. Nếu bây giờ cô đến địa phủ, kiếp sau còn có thể đầu thai vào một gia đình tốt."
"Kiếp này cô đã bị cậu ta hủy hoại, chẳng lẽ cô còn muốn đánh đổi cả kiếp sau sao?"
Triệu Cẩm im lặng, cô ta biết Trì Vũ nói đúng, cũng biết cô nói vậy là vì muốn tốt cho mình, nhưng mà...
"Tôi không cam tâm!" Triệu Cẩm nhìn Trì Vũ: “Cô bảo tôi bây giờ đi đầu thai, tôi không cam tâm!"
Trì Vũ thở dài: “Tôi không bảo cô đi đầu thai bây giờ."
Triệu Cẩm ngẩn người.
Trì Vũ mỉm cười với cô ấy: “Làm sai thì phải chịu phạt, không ai có thể thoát được."
"Cô có thể tiếp tục ở bên cạnh Lương Nhược." Trì Vũ nói: “Chỉ cần không lấy mạng cậu ta, muốn làm gì tùy cô, còn những chuyện khác..."
Trì Vũ nhìn Trì Nhạc: “Một ngày là thầy, cả đời là cha, anh trai tôi sẽ giúp cô xử lý."
Triệu Cẩm liếc Trì Nhạc, sau một hồi mới hất hàm khinh thường: "Đừng! Cậu ta ngốc lắm!"
Trì Nhạc: ???
"Em ngốc chỗ nào?" Trì Nhạc ấm ức.
Triệu Cẩm khịt mũi khinh bỉ: “Một bài toán cơ bản mà phải dạy cậu cả một buổi tối, cậu còn không chịu nhận mình ngốc sao?"
Trì Nhạc: ...
Trì Nhạc bực tức lắm rồi.
Trì Vũ không muốn an ủi đứa trẻ con đang tủi thân này, cô nhìn Triệu Cẩm: “Cô muốn tôi giúp cô."
Câu này là khẳng định.
Triệu Cẩm im lặng, mặc dù Trì Vũ vẫn một mực chối mình là Thiên Sư, nhưng trong việc giúp đỡ cô ta, Trì Vũ phù hợp hơn Trì Nhạc.
Mặc dù chỉ mới tiếp xúc được chút ít thời gian, nhưng Triệu Cẩm cũng hiểu được, cô gái trước mặt này là kiểu chẳng thích lo chuyện bao đồng.
Rõ ràng bản lĩnh cao cường thế mà lại bảo mình chẳng qua là một con cá muối.
Hơn nữa, Thiên Sư và bọn ma quỷ như cô ta vốn đối địch nhau, Trì Vũ không bắt cô ta, cô ta đã là biết ơn lắm rồi.
Bây giờ cô ta chẳng có gì trong tay, làm sao dám nhờ một Thiên Sư làm việc cho mình chứ.
Triệu Cẩm càng nghĩ càng thấy không ổn, vội vàng thốt lên: "Xin lỗi..."
Lời còn chưa dứt, Trì Vũ đã đột nhiên tiến lên, niệm một câu chú rồi đánh vào hồn thể của Triệu Cẩm, động tác nhanh như chớp khiến cả người lẫn quỷ đều không kịp phản ứng.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Trì Nhạc nhìn Triệu Cẩm: “Tôi muốn..."
"Anh muốn làm gì?" Trì Vũ cắt ngang lời cậu ta, nhìn chằm chằm cậu ta với ánh mắt sắc bén: “Đi đánh nhau với Lương Nhược à? Hay là muốn làm chuyện phạm pháp?"
Nếu anh dám làm bậy, thì em cũng dám ra tay dọn dẹp anh!
Trì Nhạc vô thức rụt cổ lại: “Anh, anh đi báo cảnh sát."
Nói xong lại thấy có gì đó không ổn, rõ ràng cậu ta mới là anh trai mà? Tại sao cậu ta lại sợ em gái mình như vậy chứ?
Trì Vũ lười quan tâm đến đứa trẻ đang nổi loạn này, cô nhìn Triệu Cẩm: “Cô bám theo Lương Nhược là muốn giết cậu ta?"
Triệu Cẩm không hề che giấu vẻ căm hận của mình: “Chẳng lẽ cậu ta không đáng chết sao?"
"Nếu có thể, tôi đã giết chết cậu ta từ lâu rồi, đáng tiếc là bà ngoại cậu ta không biết từ đâu xin được một tấm bùa hộ mệnh, khiến tôi mãi không thể tiếp cận được cậu ta, nếu không thì cậu ta đã chết từ lâu rồi!"
Trì Vũ thở dài: “Người sống phạm tội thì có pháp luật trừng trị, nhưng nếu cô giết cậu ta, cô sẽ triệt để trở thành lệ quỷ, bị đày xuống mười tám tầng địa ngục. Nếu bây giờ cô đến địa phủ, kiếp sau còn có thể đầu thai vào một gia đình tốt."
"Kiếp này cô đã bị cậu ta hủy hoại, chẳng lẽ cô còn muốn đánh đổi cả kiếp sau sao?"
Triệu Cẩm im lặng, cô ta biết Trì Vũ nói đúng, cũng biết cô nói vậy là vì muốn tốt cho mình, nhưng mà...
"Tôi không cam tâm!" Triệu Cẩm nhìn Trì Vũ: “Cô bảo tôi bây giờ đi đầu thai, tôi không cam tâm!"
Trì Vũ thở dài: “Tôi không bảo cô đi đầu thai bây giờ."
Triệu Cẩm ngẩn người.
Trì Vũ mỉm cười với cô ấy: “Làm sai thì phải chịu phạt, không ai có thể thoát được."
"Cô có thể tiếp tục ở bên cạnh Lương Nhược." Trì Vũ nói: “Chỉ cần không lấy mạng cậu ta, muốn làm gì tùy cô, còn những chuyện khác..."
Trì Vũ nhìn Trì Nhạc: “Một ngày là thầy, cả đời là cha, anh trai tôi sẽ giúp cô xử lý."
Triệu Cẩm liếc Trì Nhạc, sau một hồi mới hất hàm khinh thường: "Đừng! Cậu ta ngốc lắm!"
Trì Nhạc: ???
"Em ngốc chỗ nào?" Trì Nhạc ấm ức.
Triệu Cẩm khịt mũi khinh bỉ: “Một bài toán cơ bản mà phải dạy cậu cả một buổi tối, cậu còn không chịu nhận mình ngốc sao?"
Trì Nhạc: ...
Trì Nhạc bực tức lắm rồi.
Trì Vũ không muốn an ủi đứa trẻ con đang tủi thân này, cô nhìn Triệu Cẩm: “Cô muốn tôi giúp cô."
Câu này là khẳng định.
Triệu Cẩm im lặng, mặc dù Trì Vũ vẫn một mực chối mình là Thiên Sư, nhưng trong việc giúp đỡ cô ta, Trì Vũ phù hợp hơn Trì Nhạc.
Mặc dù chỉ mới tiếp xúc được chút ít thời gian, nhưng Triệu Cẩm cũng hiểu được, cô gái trước mặt này là kiểu chẳng thích lo chuyện bao đồng.
Rõ ràng bản lĩnh cao cường thế mà lại bảo mình chẳng qua là một con cá muối.
Hơn nữa, Thiên Sư và bọn ma quỷ như cô ta vốn đối địch nhau, Trì Vũ không bắt cô ta, cô ta đã là biết ơn lắm rồi.
Bây giờ cô ta chẳng có gì trong tay, làm sao dám nhờ một Thiên Sư làm việc cho mình chứ.
Triệu Cẩm càng nghĩ càng thấy không ổn, vội vàng thốt lên: "Xin lỗi..."
Lời còn chưa dứt, Trì Vũ đã đột nhiên tiến lên, niệm một câu chú rồi đánh vào hồn thể của Triệu Cẩm, động tác nhanh như chớp khiến cả người lẫn quỷ đều không kịp phản ứng.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.