Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Chương 36

Lạc Sanh Sanh

13/06/2024

Khi cô vừa ngồi xuống, nhờ chiếc áo khoác rộng lớn của Cố Thần che chở, cô đã vận khí để sấy khô quần áo. Bây giờ chỉ có mái tóc hơi bù xù, trông có vẻ chật vật thôi.

Chu Mặc mang một cốc nước ấm tới, đặt trước mặt Trì Vũ, rồi nhìn sang Cố Thần: “Con cái nhà họ hàng cậu à? Chắc thất tình phải không?”

Trì Vũ: ? ? ?

Cô nhìn về phía Chu Mặc, người này mặc quần áo ở nhà, vóc dáng cao ráo, khuôn mặt như búp bê, trên gương mặt luôn nở một nụ cười đẹp trai khiến người ta yêu thích.

“Bạn anh à?” Trì Vũ nhìn Cố Thần với ánh mắt đầy tán thưởng, quả nhiên trong truyện Mary Sue, xung quanh những người đẹp trai toàn là trai đẹp.

Cố Thần chú ý đến ánh nhìn của cô, liếc nhìn Chu Mặc, giới thiệu: “Cậu ấy tên là Chu Mặc, là bạn của tôi.”

Trì Vũ gật đầu với Chu Mặc: “Tên rất hay, tôi là Trì Vũ.”

Chu Mặc chú ý thấy Cố Thần chỉ giới thiệu anh ta, không giới thiệu Trì Vũ, mà là Trì Vũ chủ động tự giới thiệu. Điều này cho thấy quyền chủ động ở trong tay cô gái trước mặt, tình hình này là sao đây?

Cố Thần không để ý tới ánh nhìn tò mò của Chu Mặc, ngồi xuống: “Sao giờ lại tới đây?”

Bên ngoài vẫn còn mưa lớn.

Trì Vũ đưa tay ra: “Điện thoại của tôi.”



Cố Thần không biết cô định làm gì, nhưng vẫn nghe lời lấy điện thoại ra đưa cho Trì Vũ.

Trì Vũ cầm điện thoại lên nghịch một hồi, lúc chuyển toàn bộ số dư trong tài khoản của mình sang tài khoản của Cố Thần, cô cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hẳn.

Trở về thời kỳ trước giải phóng! Thật tuyệt!

Cô ném điện thoại về phía Cố Thần, cả người tê liệt ở trên ghế sofa như không còn một chút sức lực.

Cố Thần nhận lại điện thoại, lại một lần nữa nhìn thấy tin nhắn từ ngân hàng, chợt im lặng.

Chu Mặc âm thầm rướn người qua, nhìn vào số dư trong tài khoản của Cố Thần: “Trời ạ!”

Cố Thần đặt điện thoại xuống, Chu Mặc vội vàng ôm lấy cánh tay anh ta: “Anh trai ơi! Em là em trai mất tích của anh từ nhiều năm nay đây!”

Cố Thần: ...

Anh ta đẩy Chu Mặc ra, nhìn Trì Vũ rồi cau mày: “Số tiền này...”

“Yên tâm, tất cả đều sạch sẽ.” Trì Vũ uể oải nói: “Bố mẹ tôi cho tôi, họ rất giàu có.”

Bố mẹ giàu có... Lại mang họ Trì...



Cố Thần đã đại khái đoán ra được lai lịch của Trì Vũ: “Vậy cô lại đến đầu tư cho tôi à?”

“Đúng vậy!” Trì Vũ thở dài: “Vẫn y như lần trước, đúng rồi, chắc trong vài ngày tới sẽ có một người họ Lương nào đó chuyển tiền cho anh, nhưng anh không được động vào số tiền đó, mà phải dùng toàn bộ để làm từ thiện. Với lại, cho dù anh ta có hỏi gì cũng không được nhắc tới tôi.”

Cố Thần gật đầu: “Cho nên, cô chỉ cất công đến đây để đưa tiền cho tôi?”

Trì Vũ thở dài thật sâu, cô cũng không muốn làm thế! Nhưng điện thoại hết pin, cô chẳng còn cách nào khác là phải đến đây! Nếu mang cái vận xui này về nhà họ Trì ở một đêm, e rằng cả nhà sẽ bị sập mất! Đó là nơi cô an dưỡng tuổi già, không thể để nó sập được!

“Đừng hỏi.” Trì Vũ phất phất tay, cảm thấy không còn thiết tha gì nữa.

Cố Thần nhìn cô như vậy, không nhịn được cười, làm Trì Vũ trừng mắt với anh ta.

Việc đã xong, bên ngoài mưa cũng dần nhỏ lại, Trì Vũ cũng không tiện ở lại bên ngoài quá lâu. Thế là cô nhờ Cố Thần gọi xe giúp, định trở về nhà.

“Hay là để tôi đưa cô đi?” Cố Thần nói.

Trì Vũ thì sao cũng được.

Chu Mặc ở bên cạnh vội vã giơ tay: “Tôi cũng đi.”

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook