Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai
Chương 42
Lạc Sanh Sanh
14/06/2024
“Không cần.”
Do đã mất cả buổi chiều, Trì Nhạc chưa kịp học thuộc bài, bây giờ chỉ muốn về nhà học học thuộc, không còn thời gian để ăn cơm nữa.
“Tôi phải về đọc thuộc sách, mọi người cứ đi đi.”
Nghe lời nói này, Lương Kỳ lộ ra vẻ mặt sợ hãi: “Đại ca, anh nói cái gì? Anh phải học thuộc sách sao?”
Trì Nhạc không muốn giải thích, kéo Trì Vũ lên xe, hấp ta hấp tấp, để lại ba người còn lại ngơ ngác.
“Cậu ta uống lộn thuốc sao?” Tô Tiêu Tiêu hỏi.
Lương Kỳ cũng không biết, nhưng Trì Nhạc đã đi rồi, cậu ta cũng không thân với nhóm Nguyên Giaa nên cũng rời đi. Chỉ còn lại Tô Tiêu Tiêu và Nguyên Gia.
Nguyên Gia nhìn về phía Tô Tiêu Tiêu: “Vậy chúng ta đi ăn nhé?”
Tô Tiêu Tiêu gật đầu: “Được đó được đó, chúng ta đi ăn ở đâu đây?”
Nguyên Gia cười, cậu ấy cho tài xế đi về trước, còn mình đưa Tô Tiêu Tiêu đi ra ngoài ăn.
Nhà họ Trì.
Trì Nhạc đi theo sau Trì Vũ, vừa đi vừa than thở: “Cuốn sách đó khó nhớ quá, bắt buộc phải thuộc sao?”
“Đây là điều cơ bản, nếu không thuộc thì đừng học nữa.” Trì Vũ nói.
Tất nhiên Trì Nhạc sẽ không bỏ cuộc: “Ít nhất phải một tháng anh mới có thể thuộc hết cuốn sách đó! Lúc đó em thuộc trong bao lâu?”
Trì Vũ dừng bước: “Em không học thuộc.”
Cô có thể nói mình cô hễ thấy là không quên được, nhìn một lần đã nhớ sao?
“Cái gì?” Trì Nhạc không biết chuyện này, chỉ nghe nói cô không phải học thuộc: “Em không học thuộc, mà em bắt anh học thuộc? Đừng nói là em hù dọa anh nhé?”
Trì Vũ nghĩ một lát, bỗng dưng ôm ngực tằng hắng, vẻ mặt hơi bi thương: “Vì trước đây sức khỏe của em không tốt, nên sư phụ chỉ dạy em một số kỹ năng tăng cường sức khỏe, chứ không dạy em cái này.”
Trì Nhạc chớp chớp mắt: “Là... Là vậy sao?”
Hóa ra những gì cô nói trước đây đều là thật sao? Cô thật sự chỉ biết một số kỹ năng tăng cường sức khỏe thôi ư!
Tính ra, nhảy xuống từ lầu ba có tính là kỹ năng tăng cường sức khỏe không?
Trì Vũ cắt ngang suy nghĩ của Trì Nhạc, trông như sắp rơi lệ: “Sư phụ nói sức khỏe của em yếu, không chịu nổi những sức mạnh này, nên không cho em học.”
Trì Nhạc thấy em gái như vậy, hơi áy náy: “Ờ, em đừng khóc, em yên tâm đi, anh sẽ học thật tốt, học được rồi anh sẽ bảo vệ em! Sau này những yêu ma quỷ quái gì đó cứ giao cho anh lo!”
Trì Vũ nhìn cậu ta với vẻ mặt đầy cảm động: “Anh năm, anh thật tốt!”
Trì Nhạc hơi ngượng ngùng: “Đó là điều nên làm mà."
Cứ như vậy, hai anh em tình thương mến thương trở về nhà.
Vừa bước vào trong nhà, đã thấy ở phòng khách có một người, người này nhuộm tóc đỏ rực, ăn mặc lòe loẹt, như một con công phô trương.
“Anh hai? Sao anh về rồi?”
Trì Yến nhìn hai người vừa đi vào, trên mặt họ còn đang hiện hữu nụ cười, có vẻ quan hệ rất tốt.
Ánh mắt của anh ấy rơi xuống người Trì Vũ, trước đây khi biết chuyện thiên kim thật giả, anh ấy cũng rất sốc. Lúc đó anh ấy đang quay phim, nên không thể về kịp.
Bây giờ xem ra, em gái ruột và em năm của anh ấy có quan hệ khá tốt.
Nhưng...
“Em bị suy dinh dưỡng à? Xấu quá đi!”
Trì Vũ hơi khựng lại.
Nói thật, trước đây thân thể của nguyên thân thật sự yếu ớt, cho dù sau đó Trì Vũ đã dùng linh khí để điều dưỡng nhưng vẫn còn hơi gầy, nhưng cũng không thể nói là quá xấu được?
“Vẫn ổn vẫn ổn, dù sao vẫn ổn hơn chim công.” Trì Vũ lập tức móc mỉa lại.
Nhìn người anh hai chưa từng gặp mặt này, ấn tượng đầu tiên của Trì Vũ về anh ấy là...
Vô cùng cay mắt!
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Do đã mất cả buổi chiều, Trì Nhạc chưa kịp học thuộc bài, bây giờ chỉ muốn về nhà học học thuộc, không còn thời gian để ăn cơm nữa.
“Tôi phải về đọc thuộc sách, mọi người cứ đi đi.”
Nghe lời nói này, Lương Kỳ lộ ra vẻ mặt sợ hãi: “Đại ca, anh nói cái gì? Anh phải học thuộc sách sao?”
Trì Nhạc không muốn giải thích, kéo Trì Vũ lên xe, hấp ta hấp tấp, để lại ba người còn lại ngơ ngác.
“Cậu ta uống lộn thuốc sao?” Tô Tiêu Tiêu hỏi.
Lương Kỳ cũng không biết, nhưng Trì Nhạc đã đi rồi, cậu ta cũng không thân với nhóm Nguyên Giaa nên cũng rời đi. Chỉ còn lại Tô Tiêu Tiêu và Nguyên Gia.
Nguyên Gia nhìn về phía Tô Tiêu Tiêu: “Vậy chúng ta đi ăn nhé?”
Tô Tiêu Tiêu gật đầu: “Được đó được đó, chúng ta đi ăn ở đâu đây?”
Nguyên Gia cười, cậu ấy cho tài xế đi về trước, còn mình đưa Tô Tiêu Tiêu đi ra ngoài ăn.
Nhà họ Trì.
Trì Nhạc đi theo sau Trì Vũ, vừa đi vừa than thở: “Cuốn sách đó khó nhớ quá, bắt buộc phải thuộc sao?”
“Đây là điều cơ bản, nếu không thuộc thì đừng học nữa.” Trì Vũ nói.
Tất nhiên Trì Nhạc sẽ không bỏ cuộc: “Ít nhất phải một tháng anh mới có thể thuộc hết cuốn sách đó! Lúc đó em thuộc trong bao lâu?”
Trì Vũ dừng bước: “Em không học thuộc.”
Cô có thể nói mình cô hễ thấy là không quên được, nhìn một lần đã nhớ sao?
“Cái gì?” Trì Nhạc không biết chuyện này, chỉ nghe nói cô không phải học thuộc: “Em không học thuộc, mà em bắt anh học thuộc? Đừng nói là em hù dọa anh nhé?”
Trì Vũ nghĩ một lát, bỗng dưng ôm ngực tằng hắng, vẻ mặt hơi bi thương: “Vì trước đây sức khỏe của em không tốt, nên sư phụ chỉ dạy em một số kỹ năng tăng cường sức khỏe, chứ không dạy em cái này.”
Trì Nhạc chớp chớp mắt: “Là... Là vậy sao?”
Hóa ra những gì cô nói trước đây đều là thật sao? Cô thật sự chỉ biết một số kỹ năng tăng cường sức khỏe thôi ư!
Tính ra, nhảy xuống từ lầu ba có tính là kỹ năng tăng cường sức khỏe không?
Trì Vũ cắt ngang suy nghĩ của Trì Nhạc, trông như sắp rơi lệ: “Sư phụ nói sức khỏe của em yếu, không chịu nổi những sức mạnh này, nên không cho em học.”
Trì Nhạc thấy em gái như vậy, hơi áy náy: “Ờ, em đừng khóc, em yên tâm đi, anh sẽ học thật tốt, học được rồi anh sẽ bảo vệ em! Sau này những yêu ma quỷ quái gì đó cứ giao cho anh lo!”
Trì Vũ nhìn cậu ta với vẻ mặt đầy cảm động: “Anh năm, anh thật tốt!”
Trì Nhạc hơi ngượng ngùng: “Đó là điều nên làm mà."
Cứ như vậy, hai anh em tình thương mến thương trở về nhà.
Vừa bước vào trong nhà, đã thấy ở phòng khách có một người, người này nhuộm tóc đỏ rực, ăn mặc lòe loẹt, như một con công phô trương.
“Anh hai? Sao anh về rồi?”
Trì Yến nhìn hai người vừa đi vào, trên mặt họ còn đang hiện hữu nụ cười, có vẻ quan hệ rất tốt.
Ánh mắt của anh ấy rơi xuống người Trì Vũ, trước đây khi biết chuyện thiên kim thật giả, anh ấy cũng rất sốc. Lúc đó anh ấy đang quay phim, nên không thể về kịp.
Bây giờ xem ra, em gái ruột và em năm của anh ấy có quan hệ khá tốt.
Nhưng...
“Em bị suy dinh dưỡng à? Xấu quá đi!”
Trì Vũ hơi khựng lại.
Nói thật, trước đây thân thể của nguyên thân thật sự yếu ớt, cho dù sau đó Trì Vũ đã dùng linh khí để điều dưỡng nhưng vẫn còn hơi gầy, nhưng cũng không thể nói là quá xấu được?
“Vẫn ổn vẫn ổn, dù sao vẫn ổn hơn chim công.” Trì Vũ lập tức móc mỉa lại.
Nhìn người anh hai chưa từng gặp mặt này, ấn tượng đầu tiên của Trì Vũ về anh ấy là...
Vô cùng cay mắt!
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.