Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Chương 44

Lạc Sanh Sanh

14/06/2024

Anh ấy mà thua kém một đứa nít ranh sao? Tuyệt đối không thể!

Chẳng phải chỉ là một trăm triệu thôi sao! Anh ấy cũng có!

Anh ấy đẩy cái hộp trang sức Trì Vũ đưa ra về phía cô, nghiến răng cười nói: “Em gái, đừng khách sáo, đây chỉ là một trong số những phần quà thôi.”

Trì Vũ vẫn không tin: “Anh hai, thầy cô đã dạy chúng em, làm việc không nên cậy mạnh, nếu có khó khăn thì nói, gia đình sẽ giúp anh.”

“Anh kiếm tiền không dễ dàng, cầm lại món quà này đi. Em nhận tấm lòng của anh là được rồi.”

“Em thấy thương anh trai lắm!”

Trì Vũ chớp chớp mắt, ra vẻ ngoan ngoãn nghe lời, thương yêu anh trai.

Trì Nhạc cũng ở bên cạnh nói: “Anh hai, em không ngờ anh ở bên ngoài lại thảm thương đến vậy, tháng sau em sẽ cho anh ít tiền tiêu vặt.”

Trì Yến: ...

Anh ấy có thể nhận tiền tiêu vặt của tên nít ranh này sao? Về sau anh ấy sẽ bị anh cả cười nhạo đến chết mất!

Anh ấy vẫn giữ nụ cười trên mặt: “Anh hai thật sự không khó khăn.”

Dường như để chứng minh, anh ấy đứng dậy lên lầu, không lâu sau đã mang xuống một tấm chi phiếu đưa cho Trì Vũ.

“Cho em!”



Trì Vũ nhìn những chín số 0 trên đó, vô cùng hài lòng!

Một trăm triệu, tao nhớ mày muốn chết!

“Anh hai giàu quá!” Trì Vũ nói với vẻ thật lòng.

Trì Yến khẽ hừ, còn phải nói!

Trì Vũ nhìn anh ấy, hai mắt long lanh, cơ hội để bị chê là xấu rồi lại được một trăm triệu, liệu còn xuất hiện nữa không?

Cô làm một trăm triệu lần nữa cũng được!

Trì Nhạc lại gần, nhìn rõ số tiền trên tấm chi phiếu, ngỡ ngàng, lập tức quay sang Trì Yến: “Anh hai, em có được không?”

Trì Yến khẽ cười với cậu ta: “Có con khỉ mốc ấy! Gần đây em có bị thầy cô phạt không? Học hành thế nào? Điểm số bao nhiêu?”

Nếu không phải tại thằng nít ranh này, anh ấy có thể cho một trăm triệu sao!

Trì Nhạc: ...

Trì Nhạc trừng mắt nhìn Trì Yến, kéo tay Trì Vũ lên lầu: “Mau đi thôi, anh hai phiền phức quá.”

Trì Yến: ???

Ai phiền phức? Ai phiền phức? Em nói rõ xem?

Trì Nhạc kéo Trì Vũ lên lầu trước khi Trì Yến nổi giận, để lại Trì Yến bất lực phẫn nộ.



Cậu ta không về phòng mình, mà kéo Trì Vũ vào phòng cô, vẫn còn lẩm bẩm: “Sao anh hai lại về vào lúc này chứ?”

“Anh rất sợ anh hai à?” Trì Vũ hơi tò mò, cô còn tưởng Trì Nhạc sợ Trì Hân nhất chứ.

Trì Nhạc để cặp sách xuống: “Những người anh khác chúng ta đều là thiên tài, nhưng chỉ cần anh không gây rắc rối, các anh sẽ không quản chuyện học hành của anh. Chỉ có anh hai, mỗi lần về đều hỏi anh về chuyện học tập.”

Trì Vũ lập tức hiểu ra: “Quá đáng sợ!”

“Em nói có đúng không?”

Trì Nhạc nhìn cô, bỗng nhiên vui vẻ: “Hehe, Trước đây chỉ có mình anh bị anh hai bắt nạt, bây giờ lại có cả em, đột nhiên anh cũng không thấy khó chịu nữa.”

Trì Vũ: ...

Đúng vậy, cả nhà đều là những học sinh giỏi, ngay cả Trì Hân cũng là học sinh giỏi, chỉ có cô và Trì Nhạc là học sinh kém.

Trì Nhạc đưa tay lên cằm: “Em nói xem, rốt cuộc là sao? Tại sao các anh thông minh là thế, mà hai chúng ta lại là học sinh kém? Hai chúng ta bị đột biến gen à?”

Trì Vũ chưa từng thấy ai nói về bản thân như vậy, không muốn trả lời cậu ta, mà hỏi: “Khi nào anh hai rời đi?”

“Không biết.” Trì Nhạc lắc đầu: “Anh ấy là ngôi sao, thời gian không cố định.”

Trì Vũ gật đầu: “Vậy em cầu mong hai ngày nữa anh ấy sẽ đi, chúng ta sắp tới kỳ thi tháng rồi, anh còn nhớ chứ?”

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook