Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai
Chương 6
Lạc Sanh Sanh
06/06/2024
Trì Vũ nhìn mấy con quỷ còn lại, ngẫm ngợi một lúc rồi đứng dậy, bước về phía ban công, nhìn khoảng sân trong biệt thự: “Mấy đứa bị chôn ở đâu?”
“Ở đó ạ!”
Tro cốt của đám quỷ bị chôn rải rác trong vườn, Trì Vũ quét mắt nhìn một lượt, lông mày dần nhíu chặt, cuối cùng chỉ tay vào một chỗ: “Nơi đó là vị trí chôn quỷ treo cổ đúng không?”
“Đúng vậy đó bề trên.”
“Bề trên lợi hại ghê.”
Trì Vũ không thèm để tâm tới mấy lời nịnh nọt của đám quỷ nhỏ, cô nhìn chằm chằm những nơi chôn hũ tro, mặt mày trở nên nghiêm túc.
Có người bày trận Thất Sát với nhà họ Trì.
Trận Thất Sát là trận pháp mượn vật dụng của bảy người đã khuất, chôn ở bảy phía, không nguy hại tới tính mạng, nhưng sẽ mài mòn số mệnh của tất cả mọi người ở trong trận pháp.
Nhà họ Trì là nhà giàu số một, thế nên thứ tiêu tan đầu tiên chính là tài vận!
Trì Vũ: Vấn đề có hơi lớn!
Cô còn đang mong chờ nhà họ Trì sẽ nuôi dưỡng mình khi về nhà cơ mà, không thể để chuyện này xảy ra được.
Nghĩ tới đây, Trì Vũ chống tay lên lan can ngoài ban công, nhẹ nhàng bật người, nhảy thẳng từ tầng ba xuống.
Ngay lúc cô định đi giải quyết đống tro cốt kia, cách đó không xa chợt vang lên tiếng hét đầy kinh ngạc.
“Trì Vũ!?”
Cả người Trì Vũ cứng đờ, máy móc xoay người, trố mắt nhìn Trì Nhạc đứng cách đó không xa, lòng thầm than tiêu rồi!
Trì Nhạc ngẩng đầu ngắm ban công tầng ba, lại liếc mắt nhìn Trì Vũ, còn chớp mắt một cái, lúc này mới xác định bản thân không nhìn lầm.
“Em…” Trì Nhạc nhìn Trì Vũ vẫn khỏe như vâm, không bị thương gì, lòng hoang mang tột độ, trong đầu hiện lên lời dặn dò của bố hồi chiều.
Cơ thể yếu ớt, hay ốm vặt? Mảnh mai không tự chăm lo được cho bản thân?
“Em…” Trong đầu Trì Vũ chợt lóe lên tia sáng: “Em đang rèn luyện thân thể, tăng cường sức khỏe.”
Trì Nhạc: ??
Rèn luyện cái gì? Rèn luyện nhảy lầu hả?
Dứt lời, Trì Vũ cũng tự cảm thấy đáp án mình đưa ra thật quá hoang đường, nhưng sau một hồi suy nghĩ, cô vẫn không biết phải giải thích thế nào chuyện cơ thể yếu đuối của mình vẫn bình an vô sự dù nhảy thẳng từ tầng ba xuống.
Trong lúc cô đang bó tay không biết phải làm sao thì chợt phát hiện Trì Nhạc cứ nhìn chằm chằm sau lưng mình, trên mặt toát lên vẻ sợ hãi.
“Quỷ! Có quỷ!”
Trong mắt Trì Nhạc, phía sau Trì Vũ thình lình xuất hiện vài con quỷ nhỏ đang từ từ bay lên giữa không trung, trên mặt lộ rõ biểu cảm đáng sợ lại quái dị.
Trì Nhạc cảm giác được nhịp tim tăng lên chóng mặt, cảnh vật trước mắt tối sầm, lập tức hôn mê bất tỉnh.
Trì Vũ vội vàng tiến lên trước, luống cuống đỡ lấy anh trai, rồi ngoái đầu liếc nhìn đám quỷ đằng sau, nghiêm mặt không nói câu nào.
Đám quỷ lơ lửng giữa không trung vừa thấy Trì Vũ quay sang nhìn mình thì lập tức biến sắc, dạ dạ vâng vâng đáp: “Con thấy người có vẻ không muốn nói nhiều với Trì Nhạc, đúng lúc cậu ta lại rất sợ quỷ, chỉ cần hù cậu ta ngất xỉu là sẽ không lải nhải nữa.”
“...”
Thôi được, xem như giải quyết xong vấn đề rồi đi.
Cô chỉ đại hai tên quỷ, sau đó vẽ bùa lên người chúng, nói: “Hai đứa đưa anh ấy về phòng giùm tôi nhé.”
Vừa lúc cửa sổ sát sàn của phòng Trì Nhạc đang mở, thế là hai con quỷ ngoan ngoãn ôm cậu ta bay lên.
Trì Vũ: …
Cũng may đang là nửa đêm, bằng không có mười cái miệng cũng chẳng giải thích nổi!
Giải quyết xong Trì Nhạc, Trì Vũ đi về phía sân vườn, tốn kha khá công sức mới đào hết được bảy hũ tro cốt ra.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
“Ở đó ạ!”
Tro cốt của đám quỷ bị chôn rải rác trong vườn, Trì Vũ quét mắt nhìn một lượt, lông mày dần nhíu chặt, cuối cùng chỉ tay vào một chỗ: “Nơi đó là vị trí chôn quỷ treo cổ đúng không?”
“Đúng vậy đó bề trên.”
“Bề trên lợi hại ghê.”
Trì Vũ không thèm để tâm tới mấy lời nịnh nọt của đám quỷ nhỏ, cô nhìn chằm chằm những nơi chôn hũ tro, mặt mày trở nên nghiêm túc.
Có người bày trận Thất Sát với nhà họ Trì.
Trận Thất Sát là trận pháp mượn vật dụng của bảy người đã khuất, chôn ở bảy phía, không nguy hại tới tính mạng, nhưng sẽ mài mòn số mệnh của tất cả mọi người ở trong trận pháp.
Nhà họ Trì là nhà giàu số một, thế nên thứ tiêu tan đầu tiên chính là tài vận!
Trì Vũ: Vấn đề có hơi lớn!
Cô còn đang mong chờ nhà họ Trì sẽ nuôi dưỡng mình khi về nhà cơ mà, không thể để chuyện này xảy ra được.
Nghĩ tới đây, Trì Vũ chống tay lên lan can ngoài ban công, nhẹ nhàng bật người, nhảy thẳng từ tầng ba xuống.
Ngay lúc cô định đi giải quyết đống tro cốt kia, cách đó không xa chợt vang lên tiếng hét đầy kinh ngạc.
“Trì Vũ!?”
Cả người Trì Vũ cứng đờ, máy móc xoay người, trố mắt nhìn Trì Nhạc đứng cách đó không xa, lòng thầm than tiêu rồi!
Trì Nhạc ngẩng đầu ngắm ban công tầng ba, lại liếc mắt nhìn Trì Vũ, còn chớp mắt một cái, lúc này mới xác định bản thân không nhìn lầm.
“Em…” Trì Nhạc nhìn Trì Vũ vẫn khỏe như vâm, không bị thương gì, lòng hoang mang tột độ, trong đầu hiện lên lời dặn dò của bố hồi chiều.
Cơ thể yếu ớt, hay ốm vặt? Mảnh mai không tự chăm lo được cho bản thân?
“Em…” Trong đầu Trì Vũ chợt lóe lên tia sáng: “Em đang rèn luyện thân thể, tăng cường sức khỏe.”
Trì Nhạc: ??
Rèn luyện cái gì? Rèn luyện nhảy lầu hả?
Dứt lời, Trì Vũ cũng tự cảm thấy đáp án mình đưa ra thật quá hoang đường, nhưng sau một hồi suy nghĩ, cô vẫn không biết phải giải thích thế nào chuyện cơ thể yếu đuối của mình vẫn bình an vô sự dù nhảy thẳng từ tầng ba xuống.
Trong lúc cô đang bó tay không biết phải làm sao thì chợt phát hiện Trì Nhạc cứ nhìn chằm chằm sau lưng mình, trên mặt toát lên vẻ sợ hãi.
“Quỷ! Có quỷ!”
Trong mắt Trì Nhạc, phía sau Trì Vũ thình lình xuất hiện vài con quỷ nhỏ đang từ từ bay lên giữa không trung, trên mặt lộ rõ biểu cảm đáng sợ lại quái dị.
Trì Nhạc cảm giác được nhịp tim tăng lên chóng mặt, cảnh vật trước mắt tối sầm, lập tức hôn mê bất tỉnh.
Trì Vũ vội vàng tiến lên trước, luống cuống đỡ lấy anh trai, rồi ngoái đầu liếc nhìn đám quỷ đằng sau, nghiêm mặt không nói câu nào.
Đám quỷ lơ lửng giữa không trung vừa thấy Trì Vũ quay sang nhìn mình thì lập tức biến sắc, dạ dạ vâng vâng đáp: “Con thấy người có vẻ không muốn nói nhiều với Trì Nhạc, đúng lúc cậu ta lại rất sợ quỷ, chỉ cần hù cậu ta ngất xỉu là sẽ không lải nhải nữa.”
“...”
Thôi được, xem như giải quyết xong vấn đề rồi đi.
Cô chỉ đại hai tên quỷ, sau đó vẽ bùa lên người chúng, nói: “Hai đứa đưa anh ấy về phòng giùm tôi nhé.”
Vừa lúc cửa sổ sát sàn của phòng Trì Nhạc đang mở, thế là hai con quỷ ngoan ngoãn ôm cậu ta bay lên.
Trì Vũ: …
Cũng may đang là nửa đêm, bằng không có mười cái miệng cũng chẳng giải thích nổi!
Giải quyết xong Trì Nhạc, Trì Vũ đi về phía sân vườn, tốn kha khá công sức mới đào hết được bảy hũ tro cốt ra.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.