Chương 34: Tiến Vào Qủy Lâm
Hồng Phong
24/07/2022
Mấy ngày tiếp theo lại có thêm nhiều tu sĩ tìm đến Quỷ Lâm, nhìn qua cũng có vài ngàn người so với lúc săn thanh ngưu còn nhiều hơn.
Hắc vụ bên trong Quỷ Lâm đã bắt đầu mờ dần, đến trưa ngày thứ ba thì đã nhìn thấy con đường tiến vào bên trong, một đoạn đường vô tận rộng chỉ vài trượng, phía trên trãi đầy xương trắng.
Đám thiếu niên bị dọa cho xanh mặt, tu sĩ có kinh nghiệm thì quan sát tứ phía còn Lâm Phong mém chút hưng phấn đến hét lên.
Bạch cốt từ từ đứng lên xếp thành một bức tường chắn ngang lối vào, xung quanh là hắc khí bao trùm tạo thành một cảnh tượng kinh dị giữa bạch nhật.
Lâm Phong quan sát xung quanh, thấy mọi người vẫn đứng yên nên hắn cũng đứng im, đây gọi là địch bất động ta bất động. Đến khi bạch cốt mờ đi một nữa thì có vài tu sĩ bước lên, bọn chúng đi xuyên qua đám bạch cốt tiến thẳng vào bên trong Quỷ Lâm.
Tu sĩ lần lượt tiến vào, dẫn đầu vẫn là Thiết Sơn môn sao đó là Ảnh Nguyệt cùng những tán tu khác. Lâm Phong bước gần đến lối vào thì phát hiện đám bạch cốt kia chỉ là ảo ảnh làm cho bao nhiêu hưng phấn tụt dốc không phanh.
- Cuộc đời thật tàn khốc.
Cả Quỷ Lâm như được một cái đại chung màu đen bao phủ, bên trong thái dương không thể chiếu vào, cảnh vật âm u, đại thụ chết khô, hoang tàn như cõi u minh.
Đi được một lúc toàn bộ tu sĩ bắt đầu chia ra tìm kiếm kỳ ngộ của riêng mình, Quỷ Lâm ngang dọc hơn mấy ngàn dặm, mỗi lần mở ra chỉ được nữa tháng nếu không nhanh chân sẽ chậm mất cơ hội.
Đúng lúc này giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử đừng đi theo mấy tên đó nữa, bên phải thẳng tiến.
- Nơi này tà dị như vậy, ta cảm giác đi chung sẽ an toàn hơn.
- Huyễn trận này không bình thường, có thể dựa vào khí tức của tu sĩ để phát động tấn công, khí tức càng đông thì nguy hiểm đối mặt càng lớn.
Lâm Phong suy nghĩ một lúc thì lắc đầu.
- Vậy ta càng không thể bỏ đi, loại chuyện lợi mình hại người này thì một quân tử như ta sao có thể làm được.
- Ngu ngốc, tiểu tử ngươi đi theo bọn chúng chỉ đâm đầu vào chỗ chết, ngươi phá được trận pháp không chừng sẽ giúp được bọn chúng.
- Cũng có lý.
Lâm Phong nhìn Ảnh Nguyệt đoàn phía trước, nếu hắn nói Quỷ Lâm có một cái địa trận mà bản thân hắn là một linh giả nhị cấp đỉnh phong có thể phá giải, không biết bọn họ có tin không ?
- Tin cái éo gì được, không chừng còn bị Hổ ca tặng cho vài đao vì tội bốc phét.
Địa cấp trận pháp cho dù là ngũ cấp, lục cấp linh giả nhìn thấy cũng quay đầu, một tên nhị cấp như hắn ngay cả vòng nhập môn cũng chưa chắc qua được.
Ảnh Nguyệt đoàn chia thành 5 nhóm bắt đầu tìm kiếm, Lâm Phong tìm một nhóm chui vào đợi đến lúc không ai để ý thì rời đi. Càng tiến vào bên trong càng cảm thấy nơi này tà dị, đôi lúc có vài luồn hắc vụ bay ngang qua sao đó hóa thành hắc cốt, yêu thú từ đâu xuất hiện tấn công tu sĩ, những thứ này đều là công kích của địa trận tạo thành.
Sao khi sử dụng âm dương tán khung cảnh trước mắt càng thêm kinh dị, ngoài hắc vụ còn có âm khí lượn lờ, không biết sử dụng cả âm thi phấn thì sẽ như thế nào.
Lâm Phong tìm một chỗ không người, khoác lên một bộ dạ y sao đó đạp vân tung mị ảnh lướt đi. Vừa đi được một lúc thì thấy một đàn tam vĩ thanh ngu màu đen đang tấn công một đám tu sĩ.
- Phải gọi là tam vĩ hắc ngưu mới đúng.
Hắn lướt tới gần đó nhìn thấy một nơi âm khí nồng đậm, Lâm Phong lấy âm thi phấn rãi lên, một lúc sao thì có vài chục bộ bạch cốt thanh ngưu xuất hiện.
- Đi.
Thực cốt pháp tiễn phá không bay đi, nơi pháp tiễn đi qua bạch cốt hóa thành bụi phấn, thực cốt pháp văn lại mờ đi vài phần.
- Đáng tiếc là không có huyền thú đỉnh phong.
Một cái địa trận có thể dễ dàng diệt sát huyền thú, dù là địa thú cũng có năm phần cơ hội nhưng với điều kiện bọn yêu thú phải tiến vào tâm trận chứ không phải ở nơi này.
Một cái địa trận có tối đa 999 trận nhãn và 1 trận tâm, Lâm Phong đang đứng ở gần một cái trận nhãn, hắc vụ nơi này nồng đậm hơn nơi khác, nguy hiểm cũng nhiều hơn.
- Tiền bối giờ phải làm sao đây ?
- Gấp cái gì, để lão phu nhìn cái đã.
Lão đầu lượn vài vòng rồi quay vào cổ nhẫn.
- Xem ra ở đây không chỉ có một cái địa trận.
- Cái gì ? chẳng lẽ còn có một cái nữa sao ?
Lâm Phong mém chút đã nhảy lên, một cái còn chơi được hai cái thì chơi kiểu gì đây.
- Lão đầu có muốn tới khe nứt không, giờ đi luôn.
- Tiểu tử ngươi yên tâm, địa trận thứ hai không phải loại công kích mà là loại ẩn giấu, không ngờ một nơi nhỏ như thế này lại có người bài được huyễn sát song địa trận, lần này không chừng tiểu tử ngươi gặp hên rồi.
Với thực lực của Lâm Phong thì không cách nào phá được đại trận nhưng có thể thay đổi vài chỗ để thu được lợi ích cho bản thân.
Hắn lấy ra một cái tiểu truyền tống trận đặt gần trận nhãn lợi dụng huyễn trận để che giấu sẽ khó có ai phát hiện, sao khi làm xong liền hướng về một cái trận nhãn khác lướt đi.
Theo lời lão đầu thì khu vực gần trận nhãn có độ nguy hiểm cao hơn đương nhiên sẽ có nhiều cốt thú hơn.
Cách đó không xa một đám hắc y nhân đang tiến vào trung tâm của Quỷ Lâm, trên tay tên dẫn đầu cầm một tấm bản đồ da thú.
- Nhanh lên, nơi này không nên ở lâu.
Ở một nơi khác, bạch y mỹ nữ bỏ lại đám người Ảnh Nguyệt, một mình tiến thẳng vào bên trong, Liễu Huân Vũ nhìn theo bóng lưng của nàng rồi xoay người đi cùng Ảnh Nguyệt.
Cùng lúc đó mấy chục tu sĩ từ khắp nơi tiến thẳng vào trung tâm Quỷ Lâm, trên tay bọn chúng đều có một tấm bản đồ.
Sao khi bình yên tìm được 3 cái trận nhãn, Lâm Phong thu được hơn trăm bộ bạch cốt yêu thú, trong đó có 5 bộ đạt đến huyền cấp đỉnh phong làm cho thực cốt pháp tiễn gần như đột phá lên huyền cấp trung kỳ pháp binh.
- Lên là lên là lên là lên.
Lâm Phong hưng phấn tiến về phía trận nhãn tiếp theo, vừa đi được một lúc thì nghe thấy tiếng hét thảm truyền đến, bây giờ hắn đã không còn xa lạ với loại âm thanh tuyệt vọng này.
Bên trong quỷ lâm gần như không có yêu thú, tu sĩ chỉ đối mặt với hai loại nguy hiểm là trận pháp và tu sĩ. Khi Lâm Phong đến nơi thì nhìn thấy mấy bộ thi thể nằm trên đất, cả người khô lại như cành cây.
- Là thực huyết thú sao ?
- Không phải, là một loại thuật pháp ám hệ tà ác, có thể là một tên ngũ cấp pháp sư ám hệ gây ra.
- Mấy tên quái vật đó chạy đến đây làm gì nhỉ ?
Ngũ cấp pháp sư chính là một thế lực có thể sánh ngang với Thiết Sơn môn, hơn nữa còn là một tên pháp sư sở hữu ám hệ hùng mạnh, một tên như thế có thể diệt một môn phái.
- Đi theo nhìn chẳng phải sẽ biết sao ?
- Hay là thôi đi, nhìn lén người khác không phải là đạo quân tử.
- Lão phu đoán không lầm thì bọn này đến đây có liên quan đến quỷ linh chi, đối với ngũ cấp pháp sư thì linh dược phải từ địa cấp trở lên mới có hiệu quả.
Lâm Phong nhíu mày, địa cấp linh dược là hàng hiếm, giá trị có thể lên đến mấy vạn linh thạch, kiếm được một góc đủ cho hắn ăn mấy năm.
- Ý của lão là nơi này rất có khả năng xuất hiện địa cấp linh dược ?
- Đó là tiểu tử người nói không phải lão phu.
Nghe đến đây, vẻ mặt Lâm Phong tỏa ra hào quang chính khí.
- Mấy tên pháp sư này xem mạng người như cỏ rác, tiêu diệt bọn chúng là quyền và nghĩa vụ của tu sĩ.
- Nhiều lời.
Lâm Phong vận vân tung mị ảnh đuổi theo, ở bên trong trận pháp thần thức của tu sĩ sẽ bị huyễn vụ ảnh hưởng so với bên ngoài thu hẹp đến mấy lần, chỉ cần cách đối phương không quá gần sẽ không bị phát hiện.
Hắc vụ bên trong Quỷ Lâm đã bắt đầu mờ dần, đến trưa ngày thứ ba thì đã nhìn thấy con đường tiến vào bên trong, một đoạn đường vô tận rộng chỉ vài trượng, phía trên trãi đầy xương trắng.
Đám thiếu niên bị dọa cho xanh mặt, tu sĩ có kinh nghiệm thì quan sát tứ phía còn Lâm Phong mém chút hưng phấn đến hét lên.
Bạch cốt từ từ đứng lên xếp thành một bức tường chắn ngang lối vào, xung quanh là hắc khí bao trùm tạo thành một cảnh tượng kinh dị giữa bạch nhật.
Lâm Phong quan sát xung quanh, thấy mọi người vẫn đứng yên nên hắn cũng đứng im, đây gọi là địch bất động ta bất động. Đến khi bạch cốt mờ đi một nữa thì có vài tu sĩ bước lên, bọn chúng đi xuyên qua đám bạch cốt tiến thẳng vào bên trong Quỷ Lâm.
Tu sĩ lần lượt tiến vào, dẫn đầu vẫn là Thiết Sơn môn sao đó là Ảnh Nguyệt cùng những tán tu khác. Lâm Phong bước gần đến lối vào thì phát hiện đám bạch cốt kia chỉ là ảo ảnh làm cho bao nhiêu hưng phấn tụt dốc không phanh.
- Cuộc đời thật tàn khốc.
Cả Quỷ Lâm như được một cái đại chung màu đen bao phủ, bên trong thái dương không thể chiếu vào, cảnh vật âm u, đại thụ chết khô, hoang tàn như cõi u minh.
Đi được một lúc toàn bộ tu sĩ bắt đầu chia ra tìm kiếm kỳ ngộ của riêng mình, Quỷ Lâm ngang dọc hơn mấy ngàn dặm, mỗi lần mở ra chỉ được nữa tháng nếu không nhanh chân sẽ chậm mất cơ hội.
Đúng lúc này giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử đừng đi theo mấy tên đó nữa, bên phải thẳng tiến.
- Nơi này tà dị như vậy, ta cảm giác đi chung sẽ an toàn hơn.
- Huyễn trận này không bình thường, có thể dựa vào khí tức của tu sĩ để phát động tấn công, khí tức càng đông thì nguy hiểm đối mặt càng lớn.
Lâm Phong suy nghĩ một lúc thì lắc đầu.
- Vậy ta càng không thể bỏ đi, loại chuyện lợi mình hại người này thì một quân tử như ta sao có thể làm được.
- Ngu ngốc, tiểu tử ngươi đi theo bọn chúng chỉ đâm đầu vào chỗ chết, ngươi phá được trận pháp không chừng sẽ giúp được bọn chúng.
- Cũng có lý.
Lâm Phong nhìn Ảnh Nguyệt đoàn phía trước, nếu hắn nói Quỷ Lâm có một cái địa trận mà bản thân hắn là một linh giả nhị cấp đỉnh phong có thể phá giải, không biết bọn họ có tin không ?
- Tin cái éo gì được, không chừng còn bị Hổ ca tặng cho vài đao vì tội bốc phét.
Địa cấp trận pháp cho dù là ngũ cấp, lục cấp linh giả nhìn thấy cũng quay đầu, một tên nhị cấp như hắn ngay cả vòng nhập môn cũng chưa chắc qua được.
Ảnh Nguyệt đoàn chia thành 5 nhóm bắt đầu tìm kiếm, Lâm Phong tìm một nhóm chui vào đợi đến lúc không ai để ý thì rời đi. Càng tiến vào bên trong càng cảm thấy nơi này tà dị, đôi lúc có vài luồn hắc vụ bay ngang qua sao đó hóa thành hắc cốt, yêu thú từ đâu xuất hiện tấn công tu sĩ, những thứ này đều là công kích của địa trận tạo thành.
Sao khi sử dụng âm dương tán khung cảnh trước mắt càng thêm kinh dị, ngoài hắc vụ còn có âm khí lượn lờ, không biết sử dụng cả âm thi phấn thì sẽ như thế nào.
Lâm Phong tìm một chỗ không người, khoác lên một bộ dạ y sao đó đạp vân tung mị ảnh lướt đi. Vừa đi được một lúc thì thấy một đàn tam vĩ thanh ngu màu đen đang tấn công một đám tu sĩ.
- Phải gọi là tam vĩ hắc ngưu mới đúng.
Hắn lướt tới gần đó nhìn thấy một nơi âm khí nồng đậm, Lâm Phong lấy âm thi phấn rãi lên, một lúc sao thì có vài chục bộ bạch cốt thanh ngưu xuất hiện.
- Đi.
Thực cốt pháp tiễn phá không bay đi, nơi pháp tiễn đi qua bạch cốt hóa thành bụi phấn, thực cốt pháp văn lại mờ đi vài phần.
- Đáng tiếc là không có huyền thú đỉnh phong.
Một cái địa trận có thể dễ dàng diệt sát huyền thú, dù là địa thú cũng có năm phần cơ hội nhưng với điều kiện bọn yêu thú phải tiến vào tâm trận chứ không phải ở nơi này.
Một cái địa trận có tối đa 999 trận nhãn và 1 trận tâm, Lâm Phong đang đứng ở gần một cái trận nhãn, hắc vụ nơi này nồng đậm hơn nơi khác, nguy hiểm cũng nhiều hơn.
- Tiền bối giờ phải làm sao đây ?
- Gấp cái gì, để lão phu nhìn cái đã.
Lão đầu lượn vài vòng rồi quay vào cổ nhẫn.
- Xem ra ở đây không chỉ có một cái địa trận.
- Cái gì ? chẳng lẽ còn có một cái nữa sao ?
Lâm Phong mém chút đã nhảy lên, một cái còn chơi được hai cái thì chơi kiểu gì đây.
- Lão đầu có muốn tới khe nứt không, giờ đi luôn.
- Tiểu tử ngươi yên tâm, địa trận thứ hai không phải loại công kích mà là loại ẩn giấu, không ngờ một nơi nhỏ như thế này lại có người bài được huyễn sát song địa trận, lần này không chừng tiểu tử ngươi gặp hên rồi.
Với thực lực của Lâm Phong thì không cách nào phá được đại trận nhưng có thể thay đổi vài chỗ để thu được lợi ích cho bản thân.
Hắn lấy ra một cái tiểu truyền tống trận đặt gần trận nhãn lợi dụng huyễn trận để che giấu sẽ khó có ai phát hiện, sao khi làm xong liền hướng về một cái trận nhãn khác lướt đi.
Theo lời lão đầu thì khu vực gần trận nhãn có độ nguy hiểm cao hơn đương nhiên sẽ có nhiều cốt thú hơn.
Cách đó không xa một đám hắc y nhân đang tiến vào trung tâm của Quỷ Lâm, trên tay tên dẫn đầu cầm một tấm bản đồ da thú.
- Nhanh lên, nơi này không nên ở lâu.
Ở một nơi khác, bạch y mỹ nữ bỏ lại đám người Ảnh Nguyệt, một mình tiến thẳng vào bên trong, Liễu Huân Vũ nhìn theo bóng lưng của nàng rồi xoay người đi cùng Ảnh Nguyệt.
Cùng lúc đó mấy chục tu sĩ từ khắp nơi tiến thẳng vào trung tâm Quỷ Lâm, trên tay bọn chúng đều có một tấm bản đồ.
Sao khi bình yên tìm được 3 cái trận nhãn, Lâm Phong thu được hơn trăm bộ bạch cốt yêu thú, trong đó có 5 bộ đạt đến huyền cấp đỉnh phong làm cho thực cốt pháp tiễn gần như đột phá lên huyền cấp trung kỳ pháp binh.
- Lên là lên là lên là lên.
Lâm Phong hưng phấn tiến về phía trận nhãn tiếp theo, vừa đi được một lúc thì nghe thấy tiếng hét thảm truyền đến, bây giờ hắn đã không còn xa lạ với loại âm thanh tuyệt vọng này.
Bên trong quỷ lâm gần như không có yêu thú, tu sĩ chỉ đối mặt với hai loại nguy hiểm là trận pháp và tu sĩ. Khi Lâm Phong đến nơi thì nhìn thấy mấy bộ thi thể nằm trên đất, cả người khô lại như cành cây.
- Là thực huyết thú sao ?
- Không phải, là một loại thuật pháp ám hệ tà ác, có thể là một tên ngũ cấp pháp sư ám hệ gây ra.
- Mấy tên quái vật đó chạy đến đây làm gì nhỉ ?
Ngũ cấp pháp sư chính là một thế lực có thể sánh ngang với Thiết Sơn môn, hơn nữa còn là một tên pháp sư sở hữu ám hệ hùng mạnh, một tên như thế có thể diệt một môn phái.
- Đi theo nhìn chẳng phải sẽ biết sao ?
- Hay là thôi đi, nhìn lén người khác không phải là đạo quân tử.
- Lão phu đoán không lầm thì bọn này đến đây có liên quan đến quỷ linh chi, đối với ngũ cấp pháp sư thì linh dược phải từ địa cấp trở lên mới có hiệu quả.
Lâm Phong nhíu mày, địa cấp linh dược là hàng hiếm, giá trị có thể lên đến mấy vạn linh thạch, kiếm được một góc đủ cho hắn ăn mấy năm.
- Ý của lão là nơi này rất có khả năng xuất hiện địa cấp linh dược ?
- Đó là tiểu tử người nói không phải lão phu.
Nghe đến đây, vẻ mặt Lâm Phong tỏa ra hào quang chính khí.
- Mấy tên pháp sư này xem mạng người như cỏ rác, tiêu diệt bọn chúng là quyền và nghĩa vụ của tu sĩ.
- Nhiều lời.
Lâm Phong vận vân tung mị ảnh đuổi theo, ở bên trong trận pháp thần thức của tu sĩ sẽ bị huyễn vụ ảnh hưởng so với bên ngoài thu hẹp đến mấy lần, chỉ cần cách đối phương không quá gần sẽ không bị phát hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.