Chương 58: Chuyện Bé Xé Ra To
Vô Hận Bất Hối
19/03/2013
Bốn phương Dịch Thiên đã bị bao vây bởi các vị pháp sư của triều đình.Tình cảnh Dịch Thiên lúc này vô cùng rắc rối,nếu hắn đánh trả tất nhiên sẽ gây ra nhiều tiếng động lớn,sẽ dẫn thêm nhiều cao thủ trong cung,đó là chưa nói đến chuyện sẽ gây nhiều rắc rối cho Công Tôn gia tộc.
Bốn vị pháp sư lâm râm đọc chú ngữ,một vị trong đó lên tiếng hỏi:
- Tên kia, ngươi mau thú nhận sự thật đi! Ngươi từ đâu đến? Bọn lão già chúng ta không muốn gây kinh động trong ngày vui cảu Đại Công Chúa đâu!
Dịch Thiên hắn cũng cực kì não lòng thực sự thì hắn có phải gián điệp hay sát thủ gì đâu chứ! Hắn đáp:
- Ta nói rồi thực sự là ta chỉ đi lạc đường bay giờ mới đến nơi này thôi!
Lão già mặc áo bào đỏ tức giận quát to:
- Vậy thì đừng trách chúng ta tàn nhẫn!
Nói xong lão ta cùng bốn lão già kia cùng nhau phóng ra pháp thuật: Cầu Lửa,Phong đao,Địa Thạch,Lôi Quang.Tất cả đều nhắm hướng Dịch Thiên mà lao đến.
Thở dài một hơi hắn thực sự đã hết cách,nhẹ nhàng lách người trái phải tránh các đòn thế của 4 vị lão già.Tốc độ cũng như phong thái như quỷ động của Dịch Thiên làm bốn lão già phút chốc ngạc nhiên sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần nhanh chóng xuất các chiêu thức khác.
Lão già mặc đồ pháp sư màu vàng nhạt rút từ trong giới chỉ ra một cây quyền trượng tỏa ra kim quang lấp lánh lão niệm chú rất nhanh ngay tức thì từng đợt lôi điện từ đầu gậy như mưa rôi bắn thằng vào Dịch Thiên.
Xèo xèo......
Những tia điện bắn với tốc độ nhanh chóng mặt cứ nhắm Dịch Thiên bắn không ngừng.Thiên xoay người di chuyển về nhiều hướng nhằm kiếm đường thoát khỏi đợt mưa lôi điện này thế nhưng bốn phía đều bị các lão gia hỏa này cản trờ hắn không tài nào thoát được.
“a....” Lão già mặc áo bào màu xám niệm chú nhanh chóng ngay sau đó tại vị trí đất xung quanh chân bắt đầu nứt ra và sau đó từng mảnh đất bay lên hợp thành một bàn tay đất cứng rắn lao mạnh về Dịch Thiên.
Nhảy ra sau một bước chân trụ thế cho vững,quyền đầu thu lại bốn lão già này đã kích phát chiến ý của một võ giả,ánh mặt Dịch Thiên trở nên sắc bén vô cùng.Trên các đầu ngón tay của Dịch Thiên dần dần xuất hiện những đợt dao động năng lượng.
“A...” Dịch thiên mạnh mẽ đẫm thẳng vào bàn tay đất đó,dễ dàng phá giải một chiêu này thế nhưng ngay sau đó một cầu lửa to gấp đôi cơ thể Dịch Thiên bắn thẳng về hướng hắn.Vừa phá được một chiêu thì chiêu khác đã lao đến Dịch Thiên không kịp trờ tay chỉ có thể thu hai tay chắn trước ngực.
Ầm.....
Dịch Thiên bị kình lực chấn bay mười bước nửa phần trên áo đã bị cháy hết lộ bộ ngực trần đầy cơ bắp.
“Có chuyện gì vây?”- Một vị chiến sĩ lưng đeo thiết kiếm lao đến hỏi.
Lão già mặc áo bào đỏ nói:
- Phát hiện một tên khả nghi vào hoàng cung,hỏi thế nào hắn cũng không chịu nói thật vậy nên mới phải dùng biện pháp mạnh.
Vị chiến sĩ kia gật đầu xong nói:
- giải quyết hắn nhanh đi,các ngươi đã gây kinh động cho hoàng thượng và công chúa rồi đó biết chưa.
Bốn lão phát sư kinh hoàng liền gật đàu sau đó quay về hướng Dịch Thiên định ra tay tiếp thế nhưng lúc này từ phía xa truyền lại hai chữ :” Ngừng lại”
Từ hướng Kì sĩ phủ Mạc Vĩnh lao như tên bắn về hướng của Dịch Thiên.Dịch Thiên khi trông thấy Mạc Vĩnh thì hắn rất vui ít ra hắn đã có người làm chứng cho mình. Mạc Vĩnh đến bên cạnh Dịch Thiên nói to:
- Vị huynh đệ này là bằng hữu của ta,những gì hắn nói là sự thật.
Nói xong Mạc Vĩnh xoay người nói nhỏ với Dịch Thiên:” Ta biết thể nào khi ngươi quay lại cũng sẽ gặp rắc rối nên đã nhanh chóng đến đây ngay”
Dịch Thiên cũng đáp nhỏ hai từ: “ Cảm tạ.”
Vị lão pháp sư mặc áo bào màu xanh lá nói:
- Mạc Vĩnh những gì ngươi nói có đúng là sự thật,ngươi nên nhớ chuyện này không phải chuyện đùa.
Mạc vĩnh nghiêm nghị đáp:
- Ta không có nói dối,quả thực vị huynh đệ này đã đi lạc vào kì sĩ phủ,ta đã giữ cậu ta lại nên bây giờ mới đến đây.
Bốn vị lão giả nhìn nhau sau đó vị lão già mặc áo bào đỏ nói:
- Dù gì đi nữa cũng phải bắt hắn ta lại hỏi cho rõ,hom nay là ngày quan trọng cảu triều đình cũng như của Công chúa không thẻ để chuyện như thế này xảy ra được.
“Các Ngươi! Đừng có chuyện bé xé ra to được không?"
Bốn vị pháp sư ngay lúc chuẩn bị xông đến thì từ phía tổ chức đại tiệc một đám người lũ lượt kéo đến.
“ Hoàng thượng và Đại Công Chúa đến”
Bốn vị pháp sư,Mạc Vĩnh,tên chiến sĩ cùng hoản hồn việc này thực sự đã kinh động đến hoàng thượng và Đại Công Chúa rồi.
“ Chúng thần tham kiến Hoàn thượng và Đại Công Chúa”
Hoàng đế Vương Dũng cùng đại công chúa đi đầu phía sau là những người của các đại gia tộc trong đó có cả bọn người của Công Tôn gia tộc.
Đám người Mạc Vĩnh xung quanh ai nấy đều quỳ xuống bái kiến thế nhưng riêng Dịch Thiên thì không,đơn giản vì hắn không thích,lòng tự tôn của một võ giả không có phép hắn làm như vậy.
Đôi mắt Dịch Thiên nhìn thẳng vào Vương Dũng như muốn nhận xét đánh giá vị vua của một đại quốc là như thế nào thế nhưng ngay khi liếc qua Đại Công Chúa Như Nguyệt hắn thực sự choáng váng.Hắn choáng vì vẻ đẹp của nàng,đôi mắt đôi môi,tất cả là tuyệt phẩm của tuyệt phẩm,nàng xinh đẹp tựa tiên nữ thậm chí còn hơn.
Dịch thiên đã gặp qua ba người phụ nữ mà hắn cho là đẹp nhất chính là Long Vũ Như ý và Mộc Uyển mỗi có thể nói có những vẻ đẹp riêng thế nhưng nhan sắc của Như nguyệt có thể sánh ngang với cô cô của mình.Trái tim bỗng chốc đập mạnh,bên trong con ngươi đen láy dần xuất hiện một chám huyết hồng khó nhận ra.
Như nguyệt cũng đang nhìn Dịch Thiên đôi mắt trong veo như nước hồ thu nhìn chằm chằm hắn không rời!
Một vị thái giám đứng gần đó thấy Dịch Thiên to gan không quỳ xuống liền giận dữ hét:” To gan.còn không mau quỳ xuống?”
Dịch Thiên vẫn cứ đứng yên bất động nhìn Như Nguyệt!
Đến khi Vương Dũng nói thì Dịch Thiên mới lấy lại hồn phách:
- Có chuyện gì xảy ra ở đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.