Chương 59: Huỳnh Viên
Vô Hận Bất Hối
19/03/2013
Lão già mặc áo bào xanh nói:
- Bẩm hoàng thượng chúng thần phát hiện một tên thanh niên vào hoàng cung trông bộ dáng hắn ta vô cùng khả nghi.
Vương Dũng vẫn rát bình thản ánh mắt có liếc về phía người thanh niên một nửa phần áo trên đã bị đốt cháy hỏi :
- Vị huynh đệ kia ngươi từ đâu tới ?
Dịch Thiên bình tĩnh đáp:
- Ta cũng vì lần đàu tiên vào cung nên đi lạc vậy nên đến nơi này có chút trễ,thế nhưng bị bốn lão già này chặn đường gây khó.
Ngữ khí Dịch Thiên có chút bực tức vừa nói hắn chỉ tay về bốn lão pháp sư.
Vương Dũng nhìn 4 vị pháp sư hỏi:- Có Phải vậy?
- Vâng! Chúng thần chỉ vì muốn bảo vệ buổi tiệc,chúng thần nghi ngờ rằng tên này có thể là gián điệp của một nước nào đó phái vào nhằm phá hoại buổi tiệc.
Bốn vị pháp sư cúi người cung kính chắp tay đồng thanh đáp.Vương Dũng gật đầu sau đó lại nhìn sang Dịch Thiên hỏi:
- Ngươi là người của gia tộc nào?
Dịch Thiên chưa kịp trả lời thì Như Ý đã đi ra nàng nói:
- Bẩm hoàng thượng huynh ấy là người của Công Tôn gia tộc.
“To gan! Hoàng Thượng có hỏi ngươi không hả ?”- Một vị thái giám đang đứng gần đó thấy Như Ý đột nhiên đi ra trả lời tức giận mắng,hắn ta vung tay lên định tát Như Ý nhưng ngay tức khắc cổ tay hắn đã bị Dịch Thiên vô thanh vô tức không biết từ khi nào đã chụp láy,tên thái giám đó nhìn vào ánh mắt cảu Dịch Thiên bỗng cơ thể như muốn nhão ra vô lực.
Trông thấy tốc độ kinh người của Dịch Thiên,Vương Dũng,Như Nguyệt và toàn bộ bá quan văn võ cũng như những người gia tộc khác cũng trờ nên ngốc trệ.
Kẻ nào dám đụng vào Như Ý đừng trách ta không khách khí.
Vương Dũng không vì chuyện này mà trờ nên quá thất thố,hắn ta nhanh chóng lấy lại tinh thần đúng khí thế của bậc vương giả,Vương Dũng phất tay ý bảo vị thái giám kia lui ra sau đó hắn hỏi :
- Nếu như hắn là người của gia tộc các ngươi tại sao không biết quản thúc cho tốt mà lại đi lung tung như thế?
Như Ý cảm thấy khó trả lời nàng nói:
- Là do đây là lần đầu tiên huynh ấy vào cung nên không khỏi có chút tò mò...
Nói đến đây Dịch Thiên đã cướp lời : - tất cả là do ta quá tò mò nên đi lung tung thôi,không liên quan gì đến Công Tôn gia tộc.
Tên pháp sư áo bào đỏ quát:
- Vô lý! Quá mức vô lý!
Lão xoay sang Vương Dũng rồi cúi người nói:
- Hoàng thượng tên này rất khả nghi thần nghĩ nên bắt hắn ta lại tra khảo tất sẽ tìm ra được manh mối.
“Lão già bệnh hoạn nhà ngươi! Ăn nói xàm ngôn gì ở đây!”- Mạc Vĩnh nãy giờ đứng một bên khi nghe thấy bọn gia hỏa này cứ cố gắng bức Dịch Thiên vào tử lộ liền tức giận đến bên cạnh Vương Dũng cúi người nói:
- Bẩm hoàng thượng những gì vị huynh đệ này nói chính là sự thật thần có thể làm chứng.
Vương Dũng suy nghĩ một lúc sau đó xoay sang Như Nguyệt hỏi:
- Nguyệt nhi con nghĩ sao?
Như nguyệt mỉm cười bước đến bên cạnh Vương Dũng nói:
- Theo nguyệt nhi thấy hôm này dù sao cũng là ngày vui của nữ nhi chúng ta không nên gây ra nhiều chuyện to lớn quá.Thế nhưng việc này cũng không nên bỏ qua dễ dàng được....Nguyệt Nhi nghĩ thế này bốn vị pháp sư chọn một lên so tài cùng vị tiên sinh của Công tôn gia tộc này, nếu như vị tiên sinh này thắng chúng ta cứ coi như chưa có chuyện gì và tiếp tục buổi tiệc,còn nếu thua thì tất nhiên hắn ta và Công tôn gia tộc sẽ do triều đình ta quyết định sử phạt.
“Ha....Ha....” Vương Dũng cười to nói :
- Hay lắm....ý kiến của Nguyệt nhi rất hay,các ngươi cứ làm như vậy đi,thay đổi chút không khí đi a.
“được,chúng thần tuân chỉ! ”- Bốn vị pháp sư đông thanh trả lời.Sau đó quay sang Dịch Thiên hỏi :
- Ngươi muốn ai trong chúng ta ra tay ?
Dịch Thiên vứt bỏ một mảnh vải còn dính trên vai liếc nhìn bốn tên pháp sư kia,trận đánh này hắn không thể không đánh rồi.
“ Trong bốn láo các ngươi,lão nào ta đây cũng thấy ngứa mắt vô cùng nhưng vì lệnh của vua là chọn một người để đánh nên cũng đành bất đắc dĩ chọn một người vậy!”- Dịch Thiên vừa nói vừa tỏ thái dộ uer oải,tạo dáng như rất xem thường bốn gã.
Thực chất là Dịch đang muốn chọc tức bốn gã này,hắn lợi dụng thánh chỉ mà muốn xả bớt con giận chát chứa nãy giờ.Bên ngoài đám người NHư Ý cùng Như nguyệt sau khi nghe Dịch Thiên nói xong cũng không thể không cười các nàng không ngờ Dịch Thiên lại giảo hoạt đến như vậy.
Bốn lão pháp sư sắc mặt trắng xanh liên tục,bốn lão đã tức đến muốn trào máu rồi a,trước đến giờ chưa có kẻ nào dám xem thường bốn người bọn họ đến vậy.
“ Cuồng Vọng”
Bốn lão pháp sư xông đến bao vây dịch thiên.Dịch Thiên lấy từ trong giới chỉ ra đôi bao tay màu bạc đeo vào sau đó nói: - “ Hoàng hượng chỉ cho ta chọn một người trong bốn lão già các ngươi thôi đó nhé đừng có ở đó mà xông bừa,bây giờ ta chọn đây......Lão áo đỏ”
Dịch Thiên vừa nói trên môi không giấu được nét tiếu ý nhàn nhạt,hắn chỉn ngón trỏ người này qua người khác cuối cùng là lão pháp sư áo bào đỏ.Trong bốn lão thì lão pháp sư này là kẻ ép bức Dịch Thiên nhất cho nen kẻ hắn muốn giao chiến nhất tất nhiên là gã này rồi!
Thấy Dịch Thiên chỉ tay về phía mình Lão pháp sư áo đỏ cười khinh thường nói:
- Ngươi chọn ta chính là một sai làm lớn nhất trong đời đấy,lấy thực lực chỉ đạt cỡ tam giai trung kỳ mà đòi thắng lão phu sao....Vọng tưởng.
Đôi mắt Dịch Thiên nheo lại,hắn không nghĩ lão già trước mặt này lại lợi hại đến vậy có thể nhìn thấu thực lực của mình,trong khi mình cũng chỉ đại khái đoán lão già này tầm tứ giai tiền kỳ hoặc trung kỳ mà thôi.
Ngay tức khắc ba vị pháp sư kia bay ra bên ngoài đến bên cạnh Vương Dũng để quan chiến.
Lão pháo sư áo bào đỏ phiêu phù thuật lăng không mà đứng,lão ta nói:
- Lão ta Huỳnh Viên,mau báo danh!
Nói xong lão pháp sư áo bào đỏ tên Huỳnh Viên nhanh chóng niệm chú một loạt các cầu lửa xuất hiện xung quanh mình,hỏa diễm cháy phừng phực rực sáng cả bầu trời.
Đi...! Theo tiếng hét của lão,các quả cầu lửa lao như tên bắn về hướng Dịch Thiên.
“ Dịch Thiên! “ Dịch Thiên hắn không hề tỏ ra hoảng sợ,nắm tay khép chặt.Hét lên một tiếng vang vọng cả hoàng cung sau đó chân dẫm mạnh trên mặt đất mà lao tới các quả cầu lửa kia.
Mọi người xung quanh đang quang chiến cũng cảm thấy Dịch Thiên lần này quá mức luf mình những quả cầu lửa kia không phài là thứ tầm thường,nó đều ẩn chứa hỏa kình rất lớn đó!
Thế nhưng với một kẻ tu luyện võ giả như Dịch Thiên nếu những hỏa kình này mà không vượt qua thì sao dám tu luyện tiếp sau này nữa chứ.
Ầm....Ầm....Ầm....
Dịch Thiên cứ như một vị hung thần hắn mạnh mẽ đám vỡ từng võ cầu lửa lão đến.
1 quả,2 quả,rồi 10 quả cứ như vậy Dịch Thiên dễ dàng phá vỡ đợt hỏa cầu này cảu Huỳnh Viên.
Trên không Huỳnh viên sắc mặt ngưng trọng hắn bây giờ mới thực sự được đối kháng cùng Dịch Thiên nhưng có một điều hắn không nghĩ được nếu một kẻ mới tu luyện ở đẳng cấp khoảng tam giai trung lỳ thì làm sao có thể chống nổi những kích của một tứ giai như hắn kia chứ.
Thực ra mọi chuyện này đều là do công pháp Dịch Thiên tu luyện quá mức bá đạo- Thiên Ma Thần Công.Thiên Ma Thần Công này một khi luyện có thể làm cho cơ thể con người trở nên cững rắn đến mức kinh khủng,sức tấn công tăng lên không tưởng đấy là chưa nói Thiên Ma thần công mà Dịch Thiên đang luyện lại là một bản chưa hoàn chỉnh,nó sẽ thực sự hoàn chỉnh khi nào Dịch Thiên tìm được Lưu ly Tâm thế nhưng điều này có vẻ rất khó khăn.
Huỳnh Viên tức giận lão quơ trượng qua lại theo đó hỏa thuộc tính trong không khí nhanh chóng tập hợp lại theo những chú ngữ hỏa thuộc tính dần tập trung trên đầu lão ta.
Trên đầu quyền trượng bỗng xuất hiện một đoàn hỏa diễm lao ra nhắm vào các hỏa thuộc tính đang tập trung.Quá trình kể thì chậm nhưng thực ra lại diễn ra rất nhanh.
Theo đó một con hỏa lang dần dần được hình thành trên đầu của Dịch Thiên.
Rống!.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.