Chương 105: Cuộc Chiến Của Những Thú Vương (1)
Vô Hận Bất Hối
19/03/2013
Ngưu Vương rống lên một tiếng xông vào tấn công gã thanh niên có đôi tay to lớn với bộ móng sắc nhọn. Hắn ta cười nhếch môi rồi nói lớn : “ lão xà, lão gấu 2 người các ngươi không được xen vào trận này đâu đấy.”- Vừa nói hắn ta cười ha hả giống như gặp thứ gì đó rất vui vẻ.
Ngưu Vương đáp: “ Nhãi nhép, ngươi vốn dĩ chỉ là một con sói bình thường tu luyện thành người, làm sao có thể so sánh với những Ma Thú bậc cao như bọn ta được chứ.”
“ phải phải, mặc dù ta chỉ là một con soi bình thường do tu luyện mà thành nhưng không vì thế ta lại thua kém các ngươi, nhờ có sự chiếu cố của các vị đại nhân bên trên ta đây đã mạnh hơn rất nhiều, hạng trâu đen như ngươi không phải đối thủ của ta.”- Gã thanh niên kia cười ha hả, chọc tức ngưu vương.
Có vẻ như Ngưu Vương rất ghét ai nói 2 chữ “ Trâu đen”, người tỏ ra hết sức phẫn nộ, đôi mắt bỗng hóa thành huyết hồng. Cả người trở nên đỏ rực. Ngưu Vương nói: “ đồ sói hoang như ngươi không có tư cách nói chuyện với ta, tiếp chiêu.”
Ngưu Vương nhảy lên cao sau đó dùng vận lực lao xuống đấm mạnh vào trong đất: “ Đại Động Thiên Địa”- Một cơn chấn động kinh khủng xuất hiện, một luồng kình lực cực mạnh làm hất tung cả một mảnh đất lớn, lao như tên bắn về phía gã thanh niên kia, tốc độ quá nhanh, uy lực quá mạnh, hắn ta bị hất tung lên không, chưa hết, Ngưu Vương Nhảy lên cao đến bên cạnh gã hô lớn: “ Đại Lực ngàn cân”.
Đôi tay to lớn kia gồng lên mạnh mẽ có thể dễ dàng nhìn thấy được các đường gân, cơ bắp cuồn cuộn.
Bum một tiếng, gã thanh niên kia bị nện thẳng xuống mặt đất như một cục thịt.
“ ngươi chỉ có thế thôi sao?”- từ trong đám khói bụi kia, giọng tên thanh niên truyền ra, sau đó hắn lao nhanh ra khỏi đám khói bụi xông thẳng đến Ngưu Vương, miệng nói: “ chừng đó với ta chỉ là gãi ngứa mà thôi, hãy xem Mã Cập ta khi đầu quân cho Ma Giới được lợi gì nhé.”
Tên thanh niên có bổn thể là sói kia thì ra tên Mã Cập, hắn gồng sức vào đôi tay to lớn đầy móng vuốt sắc nhọn của mình. Những chiếc mòng dần một dài ra, sắc đen vô cùng, cảm giác như cắt đá như cắt rau vậy.
Xoạt một tiếng, năm chiếc móng vuốt kia cắt qua ngực Ngưu Vương.
“koong”- Âm thanh kim loại thanh thúy vang lên Ngưu Vương lùi lại Hai bước, trước ngực chỉ có vết đỏ cảu năm ngón tay chứ không hề có chút thương tích. Bổn thể của Ngưu Vương chính là Trâu được sinh ra từ trong nham thạch, trong một lần may mắn ăn được một cọng cỏ thần nên được bộ da cứng hơn cả sắt thép.
Mã Cập liếm liếm lên các móng tay của mình cười nói: “ sao thấy sức mạnh của ta rồi chứ, à, nói cho ngươi biết đấy là ta mới chỉ dùng có 3 phần sức lực mà thôi.”
“ Cuồng Đồ”- Ngưu Vương tức giận rống lên.
“ Nham đệ, cẩn thận tên đó không còn như xưa đâu!”- Hầu Vương lo lắng liền căn dặn.
Ngưu Vương tên thật là Nham Ngộ, cái tên này cũng chính do Yêu Đế đời trước đặt ra sau khi phát hiện hắn may mắn ăn được cỏ thần. Ngưu Vương gầm lên mạnh mẽ tiếp tục lao vào đấu với Mã Cập. Những đòn thế mạnh mẽ như bài sơn đào hải liên tục được hai bên tung ra, nhưng vãn chưa phân được thắng bại.
Kĩ năng thiên bẩm : “ Bạo phát dung nham”
Cuối cùng kĩ năng đặt biệt chỉ có ở Ma thú biến dị- Ngưu Vương được tung ra, mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Ầm.
Ầm.
Liên tục hàng chục vụ nổ xuất hiện xung quanh tên Mã Cập, các đợt dung nham nóng bỏng không biết từ đâu bắt lên liên tục.
“Vẫn chưa hết đâu”- Ngưu Vương nói lớn. Tiếp theo cả thân thể Ngưu Vương hóa thành khổng lồ, toàn thân được bao bọc bởi một tần dung nham cực nóng. Ngưu Vương điều khiển những dòng dung nham kia vô cùng thuần thục. Từng đợt từng đọt bắn thẳng về phía Mã Cập khiến hán như một con thú đang bị nướng lên vậy.
Á.
Một đoàn nham thạch bắn trúng thẳng vào người Mã Cập khiến hắn toàn thân như muốn chảy ra, đôi mắt như lửa đốt thù hận nhìn Ngưu Vương, hắn rống lên nói: “ đừng nghĩ chỉ có Ma thú biến dị như ngươi mới có kĩ năng thiên phú nhé, từ sau khi gia nhập ma giới ta cũng được được cái vị đại nhân giúp đỡ và luyện cho một mình thiên phú đặc biệt, xem đây.”
Nghe đến điều này cả bốn thú vương đều ngơ ngác, họ không nghĩ ra làm cách nào một ma thú bình thường lại có kĩ năng đặc biệt của một ma thú biến dị.
Hú.
Tiếng soi tru cất lên, cả người Mã Cập nhanh chóng biến thành một con sói đen to lớn,bộ răng sắc nhọn trông cực kì đáng sợ, hình thể của nó có thể so sánh ngang ngửa với Ngưu vương hiện tại. “ Đại Lang Phi phong”
Con sói do Mã Cấp biến thành bắt đầu biến hóa, một thành hai, hai thành bốn cứ như vậy đủ mười con. Cả mười con soi hú lên một tiếng dài sau đó như một ngọn gió bắt đầu tấn công Ngưu Vương.
Xoạt xoạt...
Liên tiếp các âm thanh va chạm vang lên.
“ Cầu Sấm”- sau khi Mã Cập tấn công với tốc độ kinh hoàng, khiến Ngưu Vương không thể nào cản được hắn liền nhảy ra sau, mười con sói nhập thành một, miệng nó há lớn một quả cầu năng lượng dần được hình thành, quả cầu năng lượng với những tia sấm sét lúc ẩn lúc hiện có thể nghe được các tiếng xì xèo của điện, uy lực của quả cầu sấm này là không hề nhỏ.
Ngưu Vương gầm lên: “ Hoàng Kim giáp”, “Dung Nham hủy diệt”.
Ngưu Vương một lần thi triển hai kĩ năng đặc biệt, tạo bên ngoài cơ thể một tầng hoàng kim giáp sau đó trước cơ thể một quả cầu từ dung nham bắt dầu được hình thành. Có thể nghe thấy tiếng "tí tót" của dung nham đang nóng chảy.
A.
A.
Cả hai cùng hét lên rồi tung chiêu, một luồng dung nham cực mạnh bắn ra từ quả cầu dung nham, một quả cầu sấm uy lực cực đại cùng lao vào nhau.
Ầm.
“Cẩn thận”- Dịch Thiên mặt dù đứng cách đó khá xa tại vị trí khá an toàn, nhưng linh cảm tu luyện lâu năm cho hắn biết uy lực của vụ va chạm kia sẽ ảnh hưởng đến tận đây. Hắn lấy tay che trước mặt Y Tiên tránh sự chấn động trong không khí ảnh hưởng đến nàng.
Một vụ nổ phải nói là kinh thiên động địa, cả một khu rừng rộng lớn bị chấn động mạnh, cây cối đổ sụp, muôn thú sợ hãi.
Lão sói? Hắn ta đâu?
ở bên dưới, tên thanh niên có khuôn mặt lạnh lùng thâm hiểm cùng lão già chống gậy sau vụ nổ bắt đầu ngõ trước sau tìm kiếm ngượi huynh đệ của mình.
“Ta, ta hoàn toàn không ngửi thấy sự sống của hắn ta!”- Tên thanh niên có khuôn mặt lạnh lùng lên tiếng.
Vù
Từ trong đám khói bụi sau vụ nổ một bóng người rơi xuống, Hầu Vương liếc qua liền nhận ra đó là Ngưu Vương người huynh đệ của mình, ngài ngay tức khắc lao lên đỡ lấy thân thể Ngưu Vương.
“Nham đệ sao rồi?”- hầu Vương quan tâm hỏi.
Cả người Ngưu Vương mình đầy thương tích, mặc dù có bộ da cứng hơn cả sắt thép thế nhưng sau cuộc chiến vừa rồi, trên thân thể ngài không ít các vết thương đang chảy máu. Ngưu Vương không nói gì, bắt đầu vận khí điều trị thương thế, hầu Vương cùng Sư Vương cũng giúp một tay.
Đám người lão già chống gậy thấy Ngưu Vương còn sống trong khi người huynh đệ của họ lại chết, bọn chúng tỏ ra vô cùng tức giận, tên thanh niên có khuôn mặt lạnh nhạt hét lên định xông vào thị bị lão già chống gậy kia cản lại, lão vẫn rất bình tĩnh nói: “ đừng quên nhiệm vụ của chúng ta đến đây, mối thù của lão sói chúng ta sẽ báo sau.”
Tên thanh niên kia cắn chặt răng, gật đầu, hắn âm thầm niệm gì đó trong miệng : “ Dị năng đặc biệt, hóa ảnh phân thân”
Ngay tại chỗ Dịch Thiên đang đứng, hắn cứ nghĩ nơi này vô cùng an toàn thế nhưng một sự việc bất ngờ đã xảy ra. Ngay khi mức độ cảnh giác của hắn đang ở mức thấp nhất thì đột nhiên một bóng ảnh vô thanh vô tức xuất hiện ra sau lưng, một đòn dã có thể tách hắn và y Tiên ra xa nhau. Cai bóng ảnh kia không ai khác chính là tên thanh niên có khuôn mặt lạnh lùng.
Dịch Thiên bị tấn công bất ngờ không kịp phản ứng, bị người khác bắt mất Y Tiên hắn làm sao ăn nói với các vị thú vương. Ngay tức khắc hắn liền đuổi theo.
Ba vị Thú Vương đang thủ thế chuẩn bị ra tay với hai tên phản bội còn lại. Ngay lúc này phân thân kia của tên thanh niên bay đến, trên tay hắn đang ôm Y Tiên đã bị đánh ngất. Lão già cầm gậy cười ha hả nói: “ tôt lắm, như vậy nhiệm vụ cũng hoàn thành, mối thù của lão sói hôm sau sẽ trả, đi thôi.”
Tình huống diễn ra quá bất ngờ, khiến các vị thú vương hoàn toàn không kịp trở tay. Dịch Thiên lao đến hét lớn: “ trả Y Tiên lại đây, nếu không đừng trách ta vô tình.”
“ ha ha, nhãi con nhân loại từ khi nào dám lớn giọng trước chúng ta ia chứ”- tên thanh niên lạnh lừng cười to trêu tức.
Dịch Thiên hai tay thu lại, hắn vô cừng tức giận. Điểu Vương lên tiếng: “ đừng trách bản thân, kĩ năng biến dị của gã kia có thể phân thân từ bản thể và phát hiện ra mục tiêu cần tìm rất nhanh, dù ngươi trốn xa đến đâu cũng không thoát được đâu.”
“ đi thôi!”- Lão già chống gậy hét lớn.
“ đâu có dễ như vậy!” Điểu Vương, hô lớn sau đó nói to: “ biến dị kĩ năng, Thế Thân Chi Thuật”
Thân thể Y Tiên đang nằm trong tay tên thanh niên kia đột nhiên biến thành một khúc cây, còn thân thể thực Y Tiên thì lại nằm trong vòng tay của Điểu Vương.
Bị một đòn làm sửng sờ, cả hai tên kia hoàn toàn ngơ ngác sau đó như hiểu ra gì liền vô cùng tức giận, lão già chống gậy kia nói: “ xem ra không dùng vũ lực khó mà lấy được Yếu Đế.
Điểu Vương đưa Y Tiên cho Dịch Thiên bảo vệ, bản thân người bước đến một bước chắc chắn chuẩn bị một trận đại chiến.
Nhìn khuôn mặt xinh xắn của Y Tiên đang ngủ Dịch Thiên thật sự không biết mình nên làm gì đây, đối thủ trước mặt thực lực quá mạnh.
Lão già chống gậy rút từ trong túi áo ra một quả cầu bằng sắt vô cùng lạ, lão cười thâm hiểm sau đó ném nó về phía ba vị Thú Vương, Hầu Vương, Ngưu Vương và Sư Vương. Quả cầu lao đến đột nhiên hóa thành một chiếc lồng kì dị, được bao quanh bởi một tầng năng lượng kết giới vô cùng chắc chắn.
Hầu Vương phát hiện ra thì đã muộn, người lao đến tung quyền cực mạnh lên lồng sắt nhưng không hề hư tổn chút nào.
Điểu Vương kinh hoảng nói: “ đấy là cái gì? Các ngươi đã làm cái gì với các huynh đấy.”
Lão già chống gậy nói: “ Điểu muội đừng lo, cái đấy là một loại pháp bảo đặc biệt dùng để giam cầm những loại Ma Thú có thực Lực cao, tuyệt đối không làm hại gì đâu. Bây giờ chỉ còn mình muội mà thôi, nào ngoan ngoãn giao nộp Yêu Đế bằng không đừng trách chúng ta không nghĩ tình cảm xưa kia.”
“ Câm mồm! Ai huynh muội với các ngươi”- Khuôn mặt xinh đẹp của Điểu Vương được thay hoàn toàn bằng sự tức giận.
“ Rựợu mời không muốn, lại muốn uống rựợu phạt, vậy đừng trách chúng ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.