Chương 38: Thần Hồn
Vô Hận Bất Hối
19/03/2013
Trong đại sảnh đường của Công Tôn gia tộc,tại đây Công Tôn Long,Công Tôn Như Ý cùng những vị trưởng lão cấp cao trong gia tộc đã đợi sẵn.Không khí trong căn phòng được bao trùm bởi sự uy nghiêm cùng chứt lo lắng.Sắc mặt ai nấy đều có chút khó coi,ánh mắt liên tục đảo ra phía cửa căn phòng.
Bịch…..Bịch……
Tiếng bước chân dần vang lên,Dịch Thiên xoay người từ ngoải đi vào,hắn nở nụ cười có chút xấu hổ nói:
- Xin lỗi đã để mọi người đợi lâu,tại thức ăn cảu gia tộc các vị ngon quá nên ta……Thật là ngại quá……
Dịch Thiên xấu hổ vừa nói vừa vút mũi.Công Tôn Long cùng những người khác thở dài 1 hơi sau đó ông đứng dậy đi đến bên cạnh Dịch Thiên nói:
- Dịch huynh đệ ta nghe Như Ý nói ngươi biết cách sữa chữa lại chậu bảy sắc điều này có đúng không?
Không trả lời Dịch Thiên chỉ gật đầu.
Công tôn Long cũng gật đầu theo sau đó ông nói tiếp:
- Chắc Dịch huynh đệ cũng biết món đồ vật đó có liên quan rất lớn đến tương lai sau này cảu gia tộc ta.Ta hi vọng người không nói dối chúng ta.Được rồi cũng đã mất quá nhiều thời gian chúng ta hãy đến nơi đặt chậu bảy sắc đi…….
Nói xong Công Tôn Long xoay người bước đi trước dẫn đường,Dịch Thiên cùng những người khác cũng theo đó mà đi theo.
Vượt qua các dãy hành lan Công Tôn Long dẫn mọi người đến một tòa nhà khá cổ kính được xây dựng rất đẹp cùng trang nghiêm.
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng đi vào trước mặt Dịch Thiên không có gì gọi là quý giá chỉ có bộ bàn ghế cùng vài chậu cây cảnh,lấy làm lạ Dịch Thiên định xoay người hỏi rõ Công Tôn Long nhưng ông đã phất tay ngăn cản.Công Tôn Long đi đến 1 bên góc tường nơi đó có một giá sách,ông đưa tay xoay chiếc nghiên mực trên chiếc giá sách đó nhất thời bờ tường trước mặt mọi người bắt đầu xoay vòng 180 độ để lộ 1 mật thất ngay phía sau.
Mắt trợn to nhìn cảnh này,rõ ràng những cảnh như thế này hắn chỉ được xem qua phim ảnh chứ chưa bao giờ thấy tận mắt,bây giờ được thấy hắn làm sao không kinh ngạc cho được.
Thế nhưng người tu luyện khác với người bình thường,Dịch Thiên nhanh chóng ổn định lại tâm lý.Hắn và mọi người cùng Công Tôn Long bước vào bên trong mật thất.
Bên trong mật thất không hề ẩm ướt nó rất khô ráo,ở trong đó có sẵn lương thực,và 1 số vật dụng cần thiết.Phía trung tâm căn phòng một chậu sứ phát ra ánh sáng bảy sắc,chiếu rọi cả căn phòng được đặt trên chiếc giá chạm ngọc khá tinh sảo.
Dịch Thiên lại gần chiếc chậu sứ bảy sắc kia hắn kinh ngạc vì vẻ đẹp cảu nó mà hơn thế nữa hắn có cảm giác khi đứng gần chiếc chậu sứ này tạo cho hắn 1 cảm giác ầm áp,yên bình giống như tình mẫu tử vậy.
Công Tôn long cắt đứt mạch suy nghĩ cảu Dịch Thiên,ông ta hỏi:
- Dịch huynh đệ không biết ngươi nghĩ sao có thể sửa được mảnh vở trên chậu sứ này không.?
Dịch Thiên trầm ngâm sau đó đáp:
- Tạm thời ngài cùng mọi người cứ ra ngoài trước,ta muốn kiểm tra thật kĩ lưỡng.
Ánh mắt Công tôn Long xoay chuyển vẻ nghĩ ngợi sau đó ông cũng gật đầu cùng mọi người bước ra khỏi căn phòng.Ra bên ngoài mật thất Công Tôn Long xoay người sang nhìn Như Ý nói:
- Như Ý ta hy vọng tên Dịch Thiên mà con giới thiệu không làm gì tổn hại đến gia tộc ta bằng không dù hắn có chạy lên trời ta cũng không tha đâu.
Sắc mặt Như Ý có chút khó coi nàng đáp với vẻ mặt kiên quyết:
- Người yên tâm con rất tin tưởng huynh ấy.
Công Tôn long không đáp ông nhìn sang các vị trưởng lão gật đầu sau đó ngồi trên chiếc ghế gần đó mà chờ đợi.
Bên trong căn mật thất.
Dịch Thiên lúc này đứng nhìn chiếc chậu sứ 7 sắc kia,bên cạnh hắn lúc này chính là Long Vũ,tại nơi này không có ánh mặt trời chiếu vào kết hợp trong người nàng có Lưu ly tâm hộ thể cho nên vẫn có thể miễn cưỡng hiện hình được.
Dịch Thiên ánh mắt dán chặt vào chiếc chậu sứ nói:
- Cô Cô người nói là đúng như suy nghĩ của người là sao?
Long Vũ cũng giống Dịch Thiên nàng ta nhìn chằm chằm vào chậu sự bảy sắc kia đáp:
- Chắc ngươi cũng nghe đến truyền thuyết về chuyện Âu Cơ tiên tử sinh ra 100 quả trứng chứ.?
Dịch Thiên gật đầu đáp: Như thế thì có liên quan gì?
Long Vũ giải thích:
- Theo ta được biết những cái trứng này sau khi được Âu Cơ tiên tử sinh ra đều phát ra quang mang thất sắc,trên vỏ trứng cũng có bảy màu……
“a……” Dịch Thiên nhường như đã nghĩ ra gì đó liền kinh ngạc la lên nói:
- Cô cô ý người chiếc chậu sư trước mặt mình chính là được tạo ra từ vỏ trứng sau khi nở ra của Âu Cơ tiên tử lúc đó sao?
Long Vũ lại gần vút ve chiếc chậu ánh mắt mông lung như nhớ về một kí ức nào đó.
Dịch Thiên hỏi:
- Cô Cô vậy làm cách nào dể sửa chữa chiếc chậu sứ này đây?
Long Vũ cười đáp: Ngươi không muốn nghe công dụng của nó trước sao?
“ Công dụng?” Dịch Thiên hơi kinh ngạc nói:
- không phải lúc ở Tâm Ý lâu Như Ý đã nói tác dụng cảu nó ra rồi sao?
Ha….ha….Long vũ cười khẽ nói:
- Những gì ngươi nghe vị cô nương Như Ý kia nói chỉ là một số tác dụng nhỏ của thứ này mà thôi!
Dịch Thiên mù tịt hắn giục Long vũ:
- Cô cô vậy người mau nói xem thứ này rốt cuộc có công dụng lớn gì?
Long Vũ nói:
- Công dụng lớn nhất của nó chính là việc sinh sản. Ở đây sinh sản có nghĩa là sau khi người đã từng hấp thụ tác dụng của vỏ trứng này thì đứa con cảu người đó sau khi sinh ra sẽ sở hữu một tư chất vô cùng mẫn tuệ,có thể so sánh ngang với thiên tài,và đặc biệt hơn nếu may mắn đứa con khi sinh ra có thể có khả năng được truyền thừa thần hồn.
“ Thần Hồn” Dịch Thiên trợn to mắt hỏi lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.