Thiên Ma Kiếm

Chương 37: Nụ Hôn

Vô Hận Bất Hối

19/03/2013



Trên con đường lớn của Đà thành,khắp nơi đều vang lên tiếng cười vui vẻ của một nam một nữ.

Như Ý cười đua hết chạy từ cửa tiệm này đến của tiệm khác,thế nhưng nàng lại không mua bất cứ thứ gì chỉ coi chút rồi lại sang bên tiệm khác.Phía sau Dịch Thiên cứ đi theo sau trông vô cùng cực khổ.Hai người cứ chạy qua chạy lại tiếng nói cười làm rất nhiều người chú ý.

Trời đã khuya những vì sao lấp láy trong màn đêm huyền bí.

Như Ý cùng Dịch Thiên sau cuộc chơi cuối cùng cũng về đến Công Tôn gia tộc.Đến trước của vào biệt viện nơi Dịch Thiên.Dịch Thiên cười xoay đầu nói:

- Muội về ngủ đi.

Như Ý gật đầu sau đó nói:

- Dịch đại ca không biết khi nào huynh định giúp muội chuyện chiếc chậu sứ bảy màu ấy?

Dịch Thiên ra vẻ nghĩ ngợi chút sau đó trả lời:

- Sáng mai, ta sẽ đến xem thử.

Gật đầu Như ý nở nụ cười nói :

- Được, vậy muội sẽ nói với phụ thân để người bớt lo lắng.

Nói rồi nàng xoay người lại nhưng vẫn chưa rời bước.Bàn tay nắm chặt,môi cắn chặt,2 má nàng không hiểu sao bỗng đỏ hồng lên vô cùng xinh đẹp.

Dịch Thiên thấy Như Ý vẫn chưa rời đi,hắn lấy làm lạ bước vài bước đến cạnh nàng đang lúc muốn mở miệng nói bỗng dưng Như Ý xoay người đôi môi nàng áp thẳng vào môi Dịch Thiên.

Không gian lắng động.

Thời gian ngừng trôi.



Ngay lúc này đây có lẽ sấm có nổ ngay bên tai Dịch Thiên hay Như ý cũng không nghe thấy.Bốn mắt cứ như vậy mở to mà nhìn nhau.

Không hề cử động.

Giống hai pho tượng.

Gần 5 phút sau.

Á…….Như Ý bỗng nhiên choàng tĩnh nàng la lên sau đó đẩy mạnh Dịch Thiên ra.Những ngón tay mảnh khảnh run rẩy sờ vào đôi môi.Con mắt xuất hiện 1 màng sương.Khuôn mặt đỏ phừng như lửa đốt.Xoay người lập tức bỏ chạy về phía phòng mình bỏ dịch Thiên đang đứng ngơ ngác nhìn.

Đây cũng là chuyện xảy ra vô cùng bất ngờ với Dịch Thiên,đây chính là nụ hôn đầu tiên của hắn thế mà hắn lại không hề chuẩn bị gì.Mọi chuyện xảy đến quá nhanh,dù Dịch Thiên có tu luyện tạo cho bản than 1 sự bình tĩnh nhất định thì trong tình cảnh này hắn cũng………bất lực.

Đưa tay sờ sờ trên mội,nơi đó còn đọng lại chút vị ngọt,cùng chút mềm mại của đôi môi Như Ý.Đôi mắt Dịch Thiên bất ngờ từ trong 2 con ngươi đen láy 2 luồng sang đỏ phát ra.Dịch Thiên có thể cảm nhận được rằng khi Dịch Thiên hôn Như ý cũng là lúc nặng lượng Cữu Vĩ Hồ vốn được trung hòa trong máu cảu hắn bắt đầu sôi sục nó kích thích dục tính của bản thân.

Cũng may định lực của Dịch Thiên không tệ nên vẫn có thể khống chế được.Bước từng bước nặng nề về phòng,đầu óc hắn lúc này chỉ toàn là hình ảnh của Như Ý.Từ trước ngực 1 luồng sáng ngũ sắc chiếu thẳng ra,một thân ảnh yểu điệu mặc chiếc áo dài xanh lá bó sát xuất hiện trước mặt Dịch Thiên.Nàng cười nói:

- Tiểu tử ngươi lợi hại thật đó nha! Mới đó đã chiếm được phương tâm của tiểu thư nhà người ta rồi,hì hì…

Một lần nữa sắc mặt Dịch Thiên đỏ bừng hắn ấp úng nói:

- Cô…Cô Cô người nói cái…cái gì vậy? Đệ tử làm gì có…..!

Ha…..Ha……Long Vũ bỗng nhiên cười lớn nàng chỉ tay vào trán Dịch Thiên nói:

- Tiểu tử, ta là sư tôn ngươi không lẽ ta lại không hiểu rõ đệ tử của mình sao? Ngươi đừng có dấu không qua được mắt ta đâu ha…..ha….

Dịch Thiên đỏ mặt hắn không biết phản bác thế nào cho được.Nếu nói là không thích Như Ý như thế là dối lòng hắn không thể làm như vậy.

Long Vũ đổi chủ đề nói:

- Sau khi giúp Công Tôn gia tộc ta nghĩ chúng ta cũng nên rời khỏi đây ta đã chuẩn bị rất nhiều thứ cho ngươi tu luyện,như vậy thực lực ngươi mới tăng cao được…..



Dịch Thiên gật đầu đáp:

- Được! Cô cô vậy sau khi ta giải quyết xong mọi chuyện sẽ cùng cô cô đi tu luyện…..Cô cô người cho ta đi đến kinh thành 1 chuyến nhé ta muốn được xem cái nơi gọi là kinh thành kia như thế nào ?

Long Vũ chọc vào 1 câu : chứ không phải vì ngươi muốn được ngắm nhan sắc của vị công chúa kia sao?

Dịch Thiên cười cười vút mũi hắn bị cô cô nói trúng tim đen đâu còn gì phản bác.Hắn nói tiếp :

- Cô cô người có chắc chắn là sẽ chữa được chiếc bình ngọc bảy sắc kia không ?

Long Vũ nghĩ ngợi nói :

- Mọi chuyện đểu chưa dám chắc phải để ta nhìn tận mắt như vậy mới chứng thực được những gì mình nghĩ là đúng.

Dịch Thiên gật đầu đáp:

- Được vậy mọi chuyện đều nhờ cô cô vậy! Người còn chuyện gì giao phó không đệ tử sẽ cố sức làm.?

Long Vũ gật đầu sau đó nói:

- Ta muốn ngươi trong những lúc ở các thành thị lớn như thế này cố gắng tìm hiểu thông tin về Lưu Ly tâm.

“Lưu Ly Tâm” Dịch Thiên nhẩm nhẩm lại những lời nói này……….

o0o

“Hà….” Nhẹ nhàng thở ra toàn bộ trọc khí trong cơ thể.Cầm lấy chiếc khăn gần đó lau toàn bộ mồ hôi trên người,thân thể săn chắc,cơ bắp cuồn cuộn.Dịch Thiên sáng nào cũng vậy dù có chuyện gì hắn cũng không dám bỏ lỡ những buổi tập sáng sớm vì lúc đó là lúc dương khí thịnh nhất rất tôt cho việc cơ thể hắn hấp thụ cũng như rèn luyện.

Ánh mắt nhìn về phía các toàn nhà cao cao đằng kia Dịch Thiên lầm nhẩm:

- Cũng đã đến giờ giúp Như Ý sửa chữa bình ngọc bảy sắc kia rồi…….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Ma Kiếm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook