Chương 65: thích
Cát Hề
30/11/2016
“Thích.” Tô Giản không chút do dự, trả lời, “Cho nên chúng tôi hiện giờ là bạn tốt.”
Tô Giản cũng là người rất biết cách nói chuyện, một chữ trước đó làm tất cả các fan ở đó đều phấn khích, nhưng cố tình lại chêm một câu như vậy phía sau, làm cho chữ “thích” trước đó hoàn toàn bình thường, mất đi tính gợi tò mò. Thích, người ta thừa nhận, nhưng mà hình như cũng không có gì để ship.
“Còn A Noãn?” Phòng Tiểu Huân quay sang tấn công Diệp Noãn, “Cô giúp A Noãn nhiều như vậy, là bởi vì cô thích anh ta sao?”
Diệp Noãn lắc đầu: “Lúc giúp đỡ không có nghĩ gì nhiều hết. A Noãn nói cần giúp đỡ, vậy tôi giúp được gì thì giúp thôi. Mọi người cùng nhau cố gắng mới có thể làm cho bộ phim càng thành công.”
Đến lúc này, Phòng Tiểu Huân đột nhiên đưa ra một câu hỏi bất ngờ: “A Noãn kỳ thật không có học chuyên ngành biểu diễn, nhưng vào nghề đến nay, thể hiện của cô trong tất cả các vai diễn đều được mọi người khen ngợi, tất cả đều là do có thiên phú sao?”
“Đương nhiên không phải,” Diệp Noãn cười nói, “Trên thế giới này đại khái là không có chuyện gì chỉ trông mong vào thiên phú là có thể làm được. Lúc ta vào nghề, công ty có sắp xếp thầy cô đến phụ đạo, sau đó lúc bình thường không có công tác, đều ở nhà xem truyền hình, xem điệ ảnh, xem những diễn viên phái thực lực xử lý nhân vật như thế nào, lại giống như Tô Giản vậy, tìm hiểu từng nhân vật, để đi sâu hiểu rõ. Cuối cùng, qua sự dạy bảo rèn luyện của đạo diễn, trau chuốt của trang phục, hóa trang, quay đi quay lại nhiều lần, lúc ra thành phim mọi người ít nhất sẽ cảm thấy không đến nỗi tệ.”
Cô thật là khiêm tốn, mọi người ở đây đều nghĩ như vậy. Mỗi năm không biết xuất hiện bao nhiêu diễn viên mới, trong đó có không ít người là từ đại học chuyện ngành mà ra. Cô cũng như họ, đã trải qua tất cả, cô có ưu thế gì họ đều có, nhưng có thể được như cô, vào nghề chỉ không đến 2 năm, các nhân vật khác biệt đều có thể biểu hiện đặc biệt hơn người thì chưa từng có.
Tô Giản cũng là người rất biết cách nói chuyện, một chữ trước đó làm tất cả các fan ở đó đều phấn khích, nhưng cố tình lại chêm một câu như vậy phía sau, làm cho chữ “thích” trước đó hoàn toàn bình thường, mất đi tính gợi tò mò. Thích, người ta thừa nhận, nhưng mà hình như cũng không có gì để ship.
“Còn A Noãn?” Phòng Tiểu Huân quay sang tấn công Diệp Noãn, “Cô giúp A Noãn nhiều như vậy, là bởi vì cô thích anh ta sao?”
Diệp Noãn lắc đầu: “Lúc giúp đỡ không có nghĩ gì nhiều hết. A Noãn nói cần giúp đỡ, vậy tôi giúp được gì thì giúp thôi. Mọi người cùng nhau cố gắng mới có thể làm cho bộ phim càng thành công.”
Đến lúc này, Phòng Tiểu Huân đột nhiên đưa ra một câu hỏi bất ngờ: “A Noãn kỳ thật không có học chuyên ngành biểu diễn, nhưng vào nghề đến nay, thể hiện của cô trong tất cả các vai diễn đều được mọi người khen ngợi, tất cả đều là do có thiên phú sao?”
“Đương nhiên không phải,” Diệp Noãn cười nói, “Trên thế giới này đại khái là không có chuyện gì chỉ trông mong vào thiên phú là có thể làm được. Lúc ta vào nghề, công ty có sắp xếp thầy cô đến phụ đạo, sau đó lúc bình thường không có công tác, đều ở nhà xem truyền hình, xem điệ ảnh, xem những diễn viên phái thực lực xử lý nhân vật như thế nào, lại giống như Tô Giản vậy, tìm hiểu từng nhân vật, để đi sâu hiểu rõ. Cuối cùng, qua sự dạy bảo rèn luyện của đạo diễn, trau chuốt của trang phục, hóa trang, quay đi quay lại nhiều lần, lúc ra thành phim mọi người ít nhất sẽ cảm thấy không đến nỗi tệ.”
Cô thật là khiêm tốn, mọi người ở đây đều nghĩ như vậy. Mỗi năm không biết xuất hiện bao nhiêu diễn viên mới, trong đó có không ít người là từ đại học chuyện ngành mà ra. Cô cũng như họ, đã trải qua tất cả, cô có ưu thế gì họ đều có, nhưng có thể được như cô, vào nghề chỉ không đến 2 năm, các nhân vật khác biệt đều có thể biểu hiện đặc biệt hơn người thì chưa từng có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.