Chương 16: Muội ghét hắn, rất ghét hắn
Huyenmai
01/12/2024
Ninh Bảo Chiêu chạy về phòng mình thở hổn hển. Nghĩ đi nghĩ lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao nam chính lại xuất hiện ở Giang Nam, mạch truyện hình như bị thay đổi rồi. Nàng ngẫm nghĩ lại, trong truyện nguyên chủ là người có tính cách xấu xa, thích ăn mặn diêm dúa, lộng lẫy cầu kì, danh tiếng cũng rất xấu. Có phải do nàng xuyên vào đây, thay đổi hình tượng nhân vật cho nên cốt truyện cũng bị biến đổi, hơn nữa, bởi trong nguyên tác nữ phụ Ninh Bảo Chiêu không được sắc phong làm quận chúa, là do chuyện này của nàng đã khiến cho cốt truyện thay đổi chứ. Hay là nàng đã tránh xa nam chính khiến nam nữ chính không có chất xúc tác nên không thể đến với nhau được. Nàng cũng chỉ muốn cứu lấy số phận của bản thân thôi mà, đâu có làm gì sai
Cốt truyện thay đổi số phận của các nhân vật có khi phải thay đổi. Liệu nam nữ chính có bị thay đổi không ? Ninh Bảo Chiêu rối trí không ngừng suy đoán lung tung
Cùng lúc đó Hà Lương ung dung bước vào, nhàn nhã cười với Nam Cung Vân Duật.
- Sao bây giờ ngươi mới tới ?
Hà Lương cười tủm tỉm nói
- Để cho các ngươi có thời gian tâm sự
Nam Cung Vân Duật liếc hắn, sau đó lại nghiêm túc hỏi
- Thế nào rồi ?
Bọn họ vốn dĩ ở Tô Châu điều tra, không ngờ tên tả tướng gian xảo mai phục ám vệ, trong mật đạo chi chít bẫy độc, lối đi ngoằn ngoèo. May mà Vinh quốc công cho người theo sát tả tướng ngày đêm mới biết được mà phòng tránh. Tuy nhiên bọn họ cũng không thể một địch mười, hai bên đánh nhau rượt đuổi đến tận Giang Nam
Hà Lương cũng thu lại dáng vẻ hớn hở, nghiêm mặt nói chính sự
- Ám vệ tả tướng đã chết không còn một ai. Lò luyện kim cùng hàng tấn quặng sắt đã bị chúng ta khống chế được
Nam Cung Vân Duật hài lòng gật đầu, không uổng công hắn đích thân lặn lội đến Tô Châu. Hiện giờ lò luyện kim đã bị lộ, che dấu thánh thượng chuyện này chỉ có quy vào tội mưu phản, đại sát cả gia tộc. Tả tướng lần này e không thể trở mình
- Tốt lắm. Viết mật thư báo về phía Vinh quốc công để ông ấy ở kinh thành lo liệu
Hà Lương nghe vậy mới ngạc nhiên
- Ngươi không về kinh thành?
- Ta ở đây dưỡng thương một thời gian
Bung cái quạt ra phe phẩy, Hà Lương cười gian trá
- Thật không đó, hay ngươi có ý đồ ? Ta nhớ lần trước ngươi còn bị nặng hơn bây giờ nhưng mà vẫn cố chấp lên triều nghị sự đó thôi
Nam Cung Vân Duật không thèm nhìn hắn, nhắm mắt dưỡng thần. Lúc sau có người gõ cửa bưng cháo vào, hắn nhìn thấy không phải là nàng, khuôn mặt có chút thất vọng. Hà Lương cầm tô cháo, dùng muỗng khuấy nguội
- Nào nào, để bổn thế tử đút cho ngươi ăn
Nam Cung Vân Duật chán ghét tránh né hắn, tự cầm tô cháo húp hết sạch
Bạch Khả Hân thấy Ninh Bảo Chiêu khuôn mặt ủ rũ không vui, vội tiến lại gần hỏi xem xảy ra chuyện gì. Nàng uể oải nói cho Bạch Khả Hân biết tin
- Biểu tỷ, người chúng ta cứu là Nam Cung Vân Duật
- Tỷ biết, Hà thế tử đã nói cho tỷ
- Muội không hiểu tại sao hắn lại xuất hiện giờ Giang Nam
- Chắc là hai người họ có công cán ở đây
Ninh Bảo Chiêu lại trầm mặc không nói chuyện, lâu sau mới ngước mắt lên nhìn nàng ta
- Bạch biểu tỷ à, chúng ta... đổi trọ đi
Bạch Khả Hân kinh ngạc, sao tự nhiên biểu muội của nàng lại...
- Tại sao chúng ta phải đổi trọ ?
- Biểu tỷ, muội...không thích Nam Cung Vân Duật
- Tại sao vậy ?
Ninh Bảo Chiêu không kiêng dè nói toạc ra
- Muội ghét hắn, rất ghét hắn
Bạch Khả Hân chiều theo ý nàng, sai nha hoàn thu dọn đồ đạc, tìm một quán trọ mới ngay trong ngày.
Nam Cung Vân Duật nhận được tin khuôn mặt đen sì, Hà Lương ở bên cạnh cười đắc ý. Nàng nhất định phải tránh xa hắn như vậy sao. Cơ mà, hắn lại không muốn nàng được như ý nguyện, vung tay bao trọn quán trọ, sai thị vệ chặn trước cửa không cho các nàng đi ra. Ninh Bảo Chiêu tức tối dậm chân đi tìm hắn nói lí lẽ.Tại sao con người này lại ngang ngược như vậy. Nam Cung Vân Duật hỏi ngược lại nàng :
- Tại sao lại dọn đi, ở đây không tốt sao ?
Ninh Bảo Chiêu gật đầu
- Phải, là ta muốn dọn đi chỗ khác, điện hạ làm như vậy khác nào bắt giữ con nhà lành
Nam Cung Vân Duật không biết sai, còn nói với nàng
Nàng cùng với ta đều ở Giang Nam, nếu nàng xảy ra chuyện gì ta làm sao giải thích với quốc công gia. Hai ta vẫn nên ở cùng với nhau sẽ tốt hơn
Ninh Bảo Chiêu tức tối, muốn bổ nhào lên đánh hắn một trận nhưng nghĩ lại thân phận hoàng thất của hắn, nàng không động vào được, đành lấy bồ hòn làm ngọt đi ra ngoài
Cốt truyện thay đổi số phận của các nhân vật có khi phải thay đổi. Liệu nam nữ chính có bị thay đổi không ? Ninh Bảo Chiêu rối trí không ngừng suy đoán lung tung
Cùng lúc đó Hà Lương ung dung bước vào, nhàn nhã cười với Nam Cung Vân Duật.
- Sao bây giờ ngươi mới tới ?
Hà Lương cười tủm tỉm nói
- Để cho các ngươi có thời gian tâm sự
Nam Cung Vân Duật liếc hắn, sau đó lại nghiêm túc hỏi
- Thế nào rồi ?
Bọn họ vốn dĩ ở Tô Châu điều tra, không ngờ tên tả tướng gian xảo mai phục ám vệ, trong mật đạo chi chít bẫy độc, lối đi ngoằn ngoèo. May mà Vinh quốc công cho người theo sát tả tướng ngày đêm mới biết được mà phòng tránh. Tuy nhiên bọn họ cũng không thể một địch mười, hai bên đánh nhau rượt đuổi đến tận Giang Nam
Hà Lương cũng thu lại dáng vẻ hớn hở, nghiêm mặt nói chính sự
- Ám vệ tả tướng đã chết không còn một ai. Lò luyện kim cùng hàng tấn quặng sắt đã bị chúng ta khống chế được
Nam Cung Vân Duật hài lòng gật đầu, không uổng công hắn đích thân lặn lội đến Tô Châu. Hiện giờ lò luyện kim đã bị lộ, che dấu thánh thượng chuyện này chỉ có quy vào tội mưu phản, đại sát cả gia tộc. Tả tướng lần này e không thể trở mình
- Tốt lắm. Viết mật thư báo về phía Vinh quốc công để ông ấy ở kinh thành lo liệu
Hà Lương nghe vậy mới ngạc nhiên
- Ngươi không về kinh thành?
- Ta ở đây dưỡng thương một thời gian
Bung cái quạt ra phe phẩy, Hà Lương cười gian trá
- Thật không đó, hay ngươi có ý đồ ? Ta nhớ lần trước ngươi còn bị nặng hơn bây giờ nhưng mà vẫn cố chấp lên triều nghị sự đó thôi
Nam Cung Vân Duật không thèm nhìn hắn, nhắm mắt dưỡng thần. Lúc sau có người gõ cửa bưng cháo vào, hắn nhìn thấy không phải là nàng, khuôn mặt có chút thất vọng. Hà Lương cầm tô cháo, dùng muỗng khuấy nguội
- Nào nào, để bổn thế tử đút cho ngươi ăn
Nam Cung Vân Duật chán ghét tránh né hắn, tự cầm tô cháo húp hết sạch
Bạch Khả Hân thấy Ninh Bảo Chiêu khuôn mặt ủ rũ không vui, vội tiến lại gần hỏi xem xảy ra chuyện gì. Nàng uể oải nói cho Bạch Khả Hân biết tin
- Biểu tỷ, người chúng ta cứu là Nam Cung Vân Duật
- Tỷ biết, Hà thế tử đã nói cho tỷ
- Muội không hiểu tại sao hắn lại xuất hiện giờ Giang Nam
- Chắc là hai người họ có công cán ở đây
Ninh Bảo Chiêu lại trầm mặc không nói chuyện, lâu sau mới ngước mắt lên nhìn nàng ta
- Bạch biểu tỷ à, chúng ta... đổi trọ đi
Bạch Khả Hân kinh ngạc, sao tự nhiên biểu muội của nàng lại...
- Tại sao chúng ta phải đổi trọ ?
- Biểu tỷ, muội...không thích Nam Cung Vân Duật
- Tại sao vậy ?
Ninh Bảo Chiêu không kiêng dè nói toạc ra
- Muội ghét hắn, rất ghét hắn
Bạch Khả Hân chiều theo ý nàng, sai nha hoàn thu dọn đồ đạc, tìm một quán trọ mới ngay trong ngày.
Nam Cung Vân Duật nhận được tin khuôn mặt đen sì, Hà Lương ở bên cạnh cười đắc ý. Nàng nhất định phải tránh xa hắn như vậy sao. Cơ mà, hắn lại không muốn nàng được như ý nguyện, vung tay bao trọn quán trọ, sai thị vệ chặn trước cửa không cho các nàng đi ra. Ninh Bảo Chiêu tức tối dậm chân đi tìm hắn nói lí lẽ.Tại sao con người này lại ngang ngược như vậy. Nam Cung Vân Duật hỏi ngược lại nàng :
- Tại sao lại dọn đi, ở đây không tốt sao ?
Ninh Bảo Chiêu gật đầu
- Phải, là ta muốn dọn đi chỗ khác, điện hạ làm như vậy khác nào bắt giữ con nhà lành
Nam Cung Vân Duật không biết sai, còn nói với nàng
Nàng cùng với ta đều ở Giang Nam, nếu nàng xảy ra chuyện gì ta làm sao giải thích với quốc công gia. Hai ta vẫn nên ở cùng với nhau sẽ tốt hơn
Ninh Bảo Chiêu tức tối, muốn bổ nhào lên đánh hắn một trận nhưng nghĩ lại thân phận hoàng thất của hắn, nàng không động vào được, đành lấy bồ hòn làm ngọt đi ra ngoài
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.