Quyển 6 - Chương 105: Chất thuốc oanh động 2
Nhược Tuyết Tam Thiên
09/12/2021
Edit: Mavis Clay
“Lam Y sao chàng lại ở đây? Chẳng lẽ mấy ngày nay…” Vân Phong cực kỳ ngạc nhiên, Khúc Lam Y bất lực lắc đầu, “Không có, mặc dù có tới mấy lần, nhưng không phải lúc nào cũng ở đây.”
Vân Phong thở ra một hơi, nhìn vẻ mặt ngao ngán của Khúc Lam Y thì có chút khó hiểu, “Lam Y, trông chàng như gặp chuyện gì đó? Sao vậy? Khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Chẳng lẽ phía Huyết Hồn có động tĩnh gì?”
Khúc Lam Y lắc đầu, “Không phải, trong khoảnh thời gian này mọi thứ đều bình thường, mặc dù Huyết Hồn có giao thủ vài lần với Liên Minh Đông Tây, những chỉ một chốc đã thu tay lại, y như đó giờ.”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Khúc Lam Y nhăn nhó, thì là do bị nhị cữu tử làm phiền chứ sao? Đang suy nghĩ xem phải nói như thế nào thì tiếng Vân Khải đã vang lên, “Sao ngươi lại chạy tới đây rồi thế?” Huyệt thái dương của Khúc Lam Y lập tức giật lên mấy phát, xoay người, “Nhị cữu tử, huynh tìm tới ta đúng lúc lắm.”
Vân Khải bước tới, “Cái tên này, ta… Phong nhi!”
Vân Phong cười khúc khích, “Nhị ca và Khúc Lam Y có vẻ tốt quá nhỉ.”
Vân Khải chợt thấy xấu hổ, Khúc Lam Y cười khan, “Thế à?”
“Không hề.” Vân Khải nói, “Phong lão tiền bối cho muội ra ngoài hồi nào thế?”
“Mới đây thôi, muội vừa ra ngoài thì gặp được Lam Y.” Vân Phong nói, Vân Khải gật đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn Khúc Lam Y, tiểu tử này tránh hắn để tới đây, chẳng lẽ hắn đáng ghét như thế?
“Phong lão tiền bối ổn chứ?” Vân Khải nhìn vào bên trong, Vân Phong mỉm cười, “Sư tôn không sao, nhị ca yên tâm, chỉ là mấy ngày này khó tránh mệt nhọc, cần nghỉ ngơi.”
Vân Khải gật đầu. “Tiếp theo là bắt đầu tìm cội nguồn lôi hệ sao? Chúng ta đi đâu?”
Vân Phong lắc đầu, “Địa hình mà bản đồ miêu tả khác ngày nay rất lớn, dù là sư tôn cũng không biết đó là nơi nào.”
“Phong lão tiền bối cũng không biết? Chẳng lẽ manh mối này đứt đoạn ở đây sao?”
Khúc Lam Y nhếch môi, nhị cữu tử suy nghĩ thật đơn giản, “Phong lão tiền bối không biết thì có người khác biết.”
Để dụ được những lão già kia ra ngoài, hiển nhiên phải đặt chất thuốc ở Đấu Giá Hành, sau đó tung tin ra ngoài, hiện nay Đấu Giá Hành trên đại lục đều nằm trong lòng bàn tay Liên Minh Đông Tây, chỉ cần yêu cầu là tin tức sẽ nhanh chóng khuếch tán, với Liên Minh Đông Tây mà nói là cực kỳ đơn giản.
Vân Phong và Khúc Lam Y cùng đi, Vân Khải cũng muốn đi theo nhưng lại không yên lòng vì Cung Thiên Tình nên không theo đợt này. Vân Phong cũng muốn thế, Vân Khải nên ở lại thì hơn. Vân Phong tới thẳng tổng bộ Liên Minh Đông Tây, nàng không tính đặt phần chất thuốc này ở Đấu Giá Hành, thực sự thì dịch dung cũng được, nhưng sau này sẽ mang lại phiền phức, nếu Diêm Minh giúp một tay thì dễ làm hơn nhiều.
Thân là quản lý Liên Minh Đông Tây, Diêm Minh chính là nhân vật toàn năng nhất trong mắt người đời, cho dù hắn lấy đồ ra cũng sẽ không bị nhận lấy quá nhiều điều dư luận. Vân Phong không mong lắm mình sẽ gặp được Diêm Minh ngay, dù sao việc quản lý Liên Minh cũng trăm công nhiều việc, không thường ở đây. Chuyện khéo ở ngay chỗ này, lúc nàng chưa tới Diêm Minh còn sắp đi làm việc, Vân Phong vừa tới thì hủy hết toàn bộ công việc trên đầu.
Vân Phong mang chuyện chất thuốc nói sơ lược qua một lần, mặc dù ý định đơn giản nhưng lại khiến Diêm Minh phải thản thốt, chất thuốc cấp bậc Thiền Sư, hắn không thể lý giải được đây là cấp bậc nào, đây chắc là cấp đầu tiên khi vượt qua cấp bậc Tông Sư.
“Ngươi thật sự tin tưởng ta tới như thế? Giao món đồ quý trọng như thế cho ta?” Diêm Minh nhíu mày, Vân Phong mỉm cười, “Cả cái Liên Minh Đông Tây đã giao cho ngươi rồi, huống hồ là chai chất thuốc, ta tin tưởng ngươi.’
Diêm Minh ngạc nhiên, sau đó cười khẽ cất chất thuốc vào, “Chuyện này ta chắc chắn sẽ giúp ngươi làm ổn thỏa, chỉ là chất thuốc cấp bậc Thiền Sư mà xuất hiện thì mang tới dư luận không nhỏ đâu, phía Huyết Hồn chắc chắn cũng sẽ biết, tới lúc đó bọn chúng sẽ ra tay cướp đoạt.”
“Những thứ này ta đều đã cân nhắc rồi, không vào hang cọp sao bắt được cọp con?
Diêm Minh gật đầu, “Hiểu rồi, tới lúc đó sẽ bày phòng ngự dày đặc, theo lời ngươi thì không chỉ có mỗi Huyết Hồn bị thu hút, nếu thật sự có cướp đoạt thì Huyết Hồn cũng chưa chắc là người thắng.”
Ánh mắt Vân Phong sầm xuống, chất thuốc cấp bậc Thiền Sư sẽ mang lại dư luận là điều nàng có thể lường ra được, e rằng ai trên đại lục này nghe thấy cũng sẽ chấn động, sinh ra khát vọng to lớn với chai thuốc này. Tới lúc đó, để tranh đoạt chất thuốc chắc chắn sẽ liều mạng vung tay, nàng cơ bản không quan tâm ai sẽ là người đạt được chai chất thuốc này, chỉ cần không phải Huyết Hồn là được. Mục đích của nàng là dụ được những người thuộc hàng lão làng ra ngoài.
“Bán đấu giá ở địa điểm nào thì ổn?” Diêm Minh hỏi, “Lựa chọn địa điểm tốt thì cũng sẽ dễ dàng phòng bố hơn chút.”
Vân Phong và Khúc Lam Y đưa mắt nhìn nhau, Vân Phong thấp giọng đáp, “Chi bằng… ở Xuân Phong Trấn đi.”
Diêm Minh ngạc nhiên, Vân Phong nói, “Ta cực kỳ quen thuộc với địa thế quanh Xuân Phong Trấn, ngày đấu giá ta cũng sẽ tới hiện trường đấu giá, Xuân Phong Trấn lại sát Mê Vụ Sâm Lâm, nếu cần thiết, ta có thể nhờ ma thú giúp một tay.”
Vân Phong hiện nay không khó để nhờ những kẻ trong Mê Vụ Sâm Lâm giúp đỡ.
Diêm Minh cười, “Được, ngươi muốn ở Xuân Phong Trấn thì Xuân Phong Trấn.”
Xuân Phong Trấn từ sau khi Vân gia rời đi trở này một nơi vô cùng kỳ lạ ở Đông Đại Lục, Vân gia phất lên như gió kéo theo cả Xuân Phong Trấn cũng dần trở nên đặc biệt hơn trong mắt người khác, mặc dù Vân gia đã không còn bấm trụ ở đây, nhưng nơi này vẫn đặc biệt như trước, dù sao đây cũng là nơi mà Vân gia đã từng ở trong khoảng thời gian dài, nơi đây có thể coi như là mảnh đất khởi đầu của Vân gia Đông Đại Lục.
Từ sau khi Vân gia rời đi, Phong Vân đế quốc vẫn chấp nhận sự độc lập của Xuân Phong Trấn, mặc dù Vân gia không còn nhưng cả trấn vẫn lấy Vân gia làm đầu, không hề có ngoại lệ, bất luận là người có thân phận gì cũng không dám tùy tiện khiêu khích Xuân Phong Trấn, ngay cả hai nhà Thương Đức cũng không dám tùy tiện ra lệnh với trấn.
Chất thuốc cấp bậc Thiền Sư sắp sửa được bày ở Đấu Giá Hành, mà địa điểm bán đấu giá chính là Xuân Phong Trấn.
Tin tức được tung ra từ Đấu Giá Hành Liên Minh Đông Tây, còn là chất thuốc đích thân quản lý liên minh là Diêm Ming mang tới, thông tin này như một quả mìn nổ oanh trong công chúng, tạo thành một làn sóng. Đại Lục rộng lớn như muốn sôi trào. Rất nhiều người mặc dù không hiểu cấp bậc Thiền Sư là ra sao, nhưng hiểu chai thuốc này là độc nhất vô nhị, chưa bao giờ xuất hiện.
Trong chớp mắt, miệng ai cũng đều là chất thuốc cấp bậc Thiền Sư, ai nấy đều ôm lòng hiếu kỳ mãnh liệt, nhưng càng khiến người ta tò mò hơn đó là Dược Tề Sư đã tạo ra chai thuốc này.
Thông tin càng lan rộng, người Liên Minh Đông Tây cũng dần tiến tới trấn giữ Xuân Phong Trấn, bắt đầu chuẩn bị công tác đấu giá, Xuân Phong Trấn lập tức trở thành Ảnh Ly thành thứ hai. Vô số người cuồng vọng đổ dồn về đây, khao khát được thấy chai chất thuốc này, muốn biết được nó sẽ về tay ai, càng muốn biết vị Dược Tề Sư cấp bậc Thiền Sư này là ai.
“Chuyện còn phức tạp hơn tưởng tượng nữa, ta sắp bị hỏi tới điên rồi.” Diêm Minh não nề ngồi đó nhìn Vân Phong, lúc này hai người đang ở Xuân Phong Trấn, Liên Minh Đông Tây đã bắt đầu như nước sôi lửa bỏng chuẩn bị mọi thứ, ngày nào cũng có lượng lớn người tràn vào Xuân Phong Trấn, trong thời gian ngắn mà cả trấn như quả bóng không giữ nổi khí, chứa đủ thứ người từ bốn phương tám hướng, sự yên bình trước đây đã không còn, trở nên ầm ĩ khắp nơi khắp chốn.
“Sao rồi?” Ngồi trong phòng khách, Vân Phong nhàn nhã hớp một ngụm trà, nơi ở của nàng vẫn giống như trước, nàng cảm thấy như vậy rất tốt, mọi thứ đều như cũ.
“Sao rồi? Ngươi có biết có bao nhiêu người tới hỏi ta vị Dược Tề Sư cấp bậc Thiền Sư này là ai không.” Diêm Minh nhăn mặt, day huyệt thái dương của mình, “Ta thống kê sơ sơ cũng phải không dưới trăm người đấy, ta cũng đã trả lời lặp đi lặp lại không dưới trăm lần, đại tiểu thư của ta ơi, ngươi cảm thấy đầu ta có khi nào sẽ nổ tung không?”
Vân Phong mỉm người, “Ngài vất vả rồi.”
Diêm Minh ngồi xuống, “Ngươi không biết đám trưởng lão công hội Dược Tề như sói đói cỡ nào đâu, nhất định phải biết được, câu trả lời của ta họ không chịu tin, Đan Thanh và Đan Tố còn hỏi ta là có phải ngươi hay không nữa đấy.”
Vân Phong cười nhàn nhạt, Diêm Minh nhìn lại, “Mặc dù ta chưa bao giờ hỏi ngươi, nhưng mà… chai thuốc này thật sự là ngươi làm…?”
“Không phải là của ta.” Vân Phong lắc đầu cắt ngang, “Ta không có khả năng đó, nhiều nhất chỉ tới Tông Sư mà thôi, nếu thật là ta… thì ta đã chẳng chối.”
Diêm Minh gật đầu, “Ngươi nói không phải vậy thì là không phải rồi, sợ là hai vị trưởng lão Đan Thanh và Đan Tố phải thất vọng rồi.”
Vân Phong thở dài, cấp bậc Thiền Sư lận đó… Nếu nàng có thể đạt được tới trình độ Thiền Sư ở thời gian này thì nghịch thiên quá đi mất.
“Mặc kệ là ai, đáp án của ta đều là cao nhân tặng cho, miễn đi những phiền toái không cần thiết.” Diêm Minh nói, “Mấy ngày nay ngươi cũng thấy rồi đấy, người tràn về xuân Phong Trấn nhiều vô số, nơi này rất nhanh sẽ trở thành một nơi tụ tập sóng gió mới, tới lúc đó sẽ đủ loại nhân vật ẩn, một khi bắt đầu đấu giá, từng đợt sóng ngầm cũng sẽ khởi động.”
“Ta hiểu, tới lúc đó phiền ngươi lại phải an bài.”
“Yên tâm, tới lúc đó tất cả người tham gia đấu giá ta sẽ thống kê thành một danh sách kỹ càng, không bỏ sót một ai.” Diêm Minh đứng dậy, “Ta đi bố trí vấn đề chỗ ở, người ra vào đây càng ngày càng nhiều, nếu không giải quyết sớm thì cực kỳ phiền phức.” Diêm Minh xoay người tính đi, Vân Phong đứng dậy, “Có gì cần ta tới giúp không?”
Diêm Minh dừng lại cười lên, “Nếu giúp thì… Khúc Lam Y làm không tồi đấy, còn ngươi thì ra ngoài dạo dạo vài vòng xem những người mộ danh tới đi, ở đâu có mờ ám là coi như giúp được ta rồi.”
Vân Phong bất lực, chuyện này dù nàng đi làm cũng chẳng giúp gì được mấy cho hắn, “Biết rồi.”
Diêm Minh mỉm cười xoay người đi. Vân Phong một mình ngồi ở sảnh trầm tư, Khúc Lam Y đi theo hỗ trợ không ở lại bên người nàng, mấy ngày nay nàng cũng có ngầm quan sát, thực sự là đủ loại người, rất có khả năng người Huyết Hồn trà trộn trong đó.
“Tiểu thư, có muốn ăn cơm không?” Lão quản gia cười tươi đi tới, Vân Phong mỉm cười, “Không cần đâu, ta ra ngoài một chuyến.”
Hiện nay Vân gia chỉ có ba người giúp việc, cực kỳ trung thành với Vân gia, tin Vân gia về nhà đợt này cũng không bị lộ, có thể thấy là chân thành với Vân gia tới mức nào. Lão quản gia cười gật đầu một cái rồi đi, Vân Phong đứng lên lấy mặt nạ Thiên Ảnh ra đeo lên.
Mủi nhẹ đôi chân, bóng người chớp biến khỏi nơi ở của Vân gia đi lên đường phố huyên náo, Vân Phong nhìn những sóng người đang di chuyển trên đường, cái trấn nhỏ bây giờ thực sự đầy ngập người, đường phố đông đúc náo nhiệt, vốn Xuân Phong Trấn chỉ có vài quán trọ quy mô nhỏ nay đã mọc thêm rất nhiều, nhưng vẫn cung không đủ cầu, càng gần buổi đấu giá lại càng có nhiều người tới trấn hơn.
Càng nhiều người vào thì nhiệm vụ hàng đầu là duy trì trật tự, trong đó vẫn có các chiến sĩ của Vân gia quân, họ vẫn có lòng trung thành với Xuân Phong Trấn, cũng vì thế mà tận tâm tận lực hơn.
Vân Phong không thăm dò nữa, thu lại hơi thở của mình, trở thành một người bình thường chìm vào ngã tư đường, chẳng mấy chốc đã có mười mấy hơi thở khác dò xét đánh tới, thực lực đều rất cường hãn, lần này có rất nhiều cao thủ tụ tập ở đây, đều là vì lọ chất thuốc cấp bậc Thiền Sư kia.
“Ngươi nói xem chất thuốc cấp bậc Thiền Sư là sao?” Người xung quanh nhiệt liệt bàn tán.
“Sao mà rõ được, trước đây ta còn chưa từng nghe tới cấp bậc Thiền Sư, tự nhiên lại mọc ra… hẳn là cực kỳ cực kỳ cực kỳ lợi hại lắm đây.”
“Nghe nói đó là chất thuốc cấp bậc cao hơn cấp bậc Tông Sư, mà ta còn chưa thấy được chất thuốc cấp bậc Tông Sư bao giờ.”
“Đúng thế, ta cũng chưa bao giờ được thấy. Nhưng nếu có may mắn được thấy chất thuốc cấp bậc Thiền Sư thì chẳng phải là tốt hơn sao?”
“Ngươi không biết rồi! Đây là thuật che mắt thôi. Bây giờ có không biết bao nhiêu người suy đoán, vị Dược Tề Sư cấp bậc Thiền Sư này chính là Vân Phong đại nhân đấy.”
“Vân Phong đại nhân?”
“Đúng thế, ngươi cũng không nghĩ đi, Vân Phong đại nhân có thiên phú về chất thuốc, các trưởng lão của Công Hội Dược Tề đều khen không dứt miệng. Hơn nữa cao thủ Dược Tề Sư có quan hệ mật thiết với Diêm Đại torogn quản chẳng phải là Vân Phong đại nhân sao?”
“Theo như ngươi nói… nghe cũng có lý. Chỉ có mỗi Vân Phong đại nhân!”
“Đúng thế, nên mới nói Vân Phong đại nhân thực sự đúng là không ai có thể so bằng được. Liên Minh Đông Tây chúng ta có một người như thế này trấn giữ còn có thể thua được sao?”
Nghe họ bàn luận như vậy làm Vân Phong cười khổ, chỉ có thể đi tiếp, đây không phải lần đầu có người nói như thế, mặc dù Vân Phong rất muốn tránh dư luận về bản thân, nhưng xem ra quần chúng bây giờ cố gán cho nàng cái danh hiệu này rồi.
Đi giữa dòng người náo nhiệt, nàng lại trở nên càng bình tĩnh, nghe nhiều lời ngôn luận hồi cũng quen. Vân Phong nhìn mỗi người, nếu là Huyết Hồn trốn ở trong sẽ rất cẩn thận, chưa tới lúc quan trọng sẽ chưa bại lộ được.
Đi dạo xuyên qua đường phố, Vân Phong dần phát hiện ra trong nhân loại có xen lẫn rất nhiều hơi thở của ma thú. Nghĩ lại cũng đúng, tin tức này e là còn oanh động giới ma thú hơn, chắc chắn sẽ trăm phương ngàn kế tới tìm hiểu một phen.
Các tộc ma thú tham gia vào Liên Minh Đông Tây hiển nhiên có quyền được ưu tiên biết tin, không nhất thiết phải dùng phương thức lén lút điều tra kiểu này, ngay cả đại yêu cũng có thể quang minh chính đại cạnh tranh, đây chính là ưu thế khi tham gia Liên Minh Đông Tây.
“Tiểu Hỏa ca ca, sư phụ chắc chắn sẽ tới đây nhỉ?” Một giọng nói lanh lảnh lọt vào tai Vân Phong, giọng nói này… là Thanh Thanh?
“Chủ nhân tới không ta không biết.” Giọng nói bình tĩnh khác thường của Tiểu Hỏa vang lên, ánh mắt Vân Phong nhìn laji, chẳng phải là Hạ Thanh và Tiểu Hỏa đang đi cùng nhau sao? Quả nhiên là hắn tới tìm Thanh Thanh.
Ánh mắt Tiểu Hỏa đột nhiên ngước lên, lúc chạm ánh mắt Vân Phong thì sửng sốt, “Chủ…”
“Đừng lên tiếng, tối nay tới tìm ta.” Dùng truyện âm, Vân Phong xoay người rời đi, ánh mắt Tiểu Hỏa rũ xuống, “Vâng!”
“Tiểu hỏa ca ca, sao thế?” Hạ Thanh nghiêng đầu, ánh mắt Tiểu Hỏa lóe lên, khóe miệng mỉm cười, “Không có gì!”
“Lam Y sao chàng lại ở đây? Chẳng lẽ mấy ngày nay…” Vân Phong cực kỳ ngạc nhiên, Khúc Lam Y bất lực lắc đầu, “Không có, mặc dù có tới mấy lần, nhưng không phải lúc nào cũng ở đây.”
Vân Phong thở ra một hơi, nhìn vẻ mặt ngao ngán của Khúc Lam Y thì có chút khó hiểu, “Lam Y, trông chàng như gặp chuyện gì đó? Sao vậy? Khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Chẳng lẽ phía Huyết Hồn có động tĩnh gì?”
Khúc Lam Y lắc đầu, “Không phải, trong khoảnh thời gian này mọi thứ đều bình thường, mặc dù Huyết Hồn có giao thủ vài lần với Liên Minh Đông Tây, những chỉ một chốc đã thu tay lại, y như đó giờ.”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Khúc Lam Y nhăn nhó, thì là do bị nhị cữu tử làm phiền chứ sao? Đang suy nghĩ xem phải nói như thế nào thì tiếng Vân Khải đã vang lên, “Sao ngươi lại chạy tới đây rồi thế?” Huyệt thái dương của Khúc Lam Y lập tức giật lên mấy phát, xoay người, “Nhị cữu tử, huynh tìm tới ta đúng lúc lắm.”
Vân Khải bước tới, “Cái tên này, ta… Phong nhi!”
Vân Phong cười khúc khích, “Nhị ca và Khúc Lam Y có vẻ tốt quá nhỉ.”
Vân Khải chợt thấy xấu hổ, Khúc Lam Y cười khan, “Thế à?”
“Không hề.” Vân Khải nói, “Phong lão tiền bối cho muội ra ngoài hồi nào thế?”
“Mới đây thôi, muội vừa ra ngoài thì gặp được Lam Y.” Vân Phong nói, Vân Khải gật đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn Khúc Lam Y, tiểu tử này tránh hắn để tới đây, chẳng lẽ hắn đáng ghét như thế?
“Phong lão tiền bối ổn chứ?” Vân Khải nhìn vào bên trong, Vân Phong mỉm cười, “Sư tôn không sao, nhị ca yên tâm, chỉ là mấy ngày này khó tránh mệt nhọc, cần nghỉ ngơi.”
Vân Khải gật đầu. “Tiếp theo là bắt đầu tìm cội nguồn lôi hệ sao? Chúng ta đi đâu?”
Vân Phong lắc đầu, “Địa hình mà bản đồ miêu tả khác ngày nay rất lớn, dù là sư tôn cũng không biết đó là nơi nào.”
“Phong lão tiền bối cũng không biết? Chẳng lẽ manh mối này đứt đoạn ở đây sao?”
Khúc Lam Y nhếch môi, nhị cữu tử suy nghĩ thật đơn giản, “Phong lão tiền bối không biết thì có người khác biết.”
Để dụ được những lão già kia ra ngoài, hiển nhiên phải đặt chất thuốc ở Đấu Giá Hành, sau đó tung tin ra ngoài, hiện nay Đấu Giá Hành trên đại lục đều nằm trong lòng bàn tay Liên Minh Đông Tây, chỉ cần yêu cầu là tin tức sẽ nhanh chóng khuếch tán, với Liên Minh Đông Tây mà nói là cực kỳ đơn giản.
Vân Phong và Khúc Lam Y cùng đi, Vân Khải cũng muốn đi theo nhưng lại không yên lòng vì Cung Thiên Tình nên không theo đợt này. Vân Phong cũng muốn thế, Vân Khải nên ở lại thì hơn. Vân Phong tới thẳng tổng bộ Liên Minh Đông Tây, nàng không tính đặt phần chất thuốc này ở Đấu Giá Hành, thực sự thì dịch dung cũng được, nhưng sau này sẽ mang lại phiền phức, nếu Diêm Minh giúp một tay thì dễ làm hơn nhiều.
Thân là quản lý Liên Minh Đông Tây, Diêm Minh chính là nhân vật toàn năng nhất trong mắt người đời, cho dù hắn lấy đồ ra cũng sẽ không bị nhận lấy quá nhiều điều dư luận. Vân Phong không mong lắm mình sẽ gặp được Diêm Minh ngay, dù sao việc quản lý Liên Minh cũng trăm công nhiều việc, không thường ở đây. Chuyện khéo ở ngay chỗ này, lúc nàng chưa tới Diêm Minh còn sắp đi làm việc, Vân Phong vừa tới thì hủy hết toàn bộ công việc trên đầu.
Vân Phong mang chuyện chất thuốc nói sơ lược qua một lần, mặc dù ý định đơn giản nhưng lại khiến Diêm Minh phải thản thốt, chất thuốc cấp bậc Thiền Sư, hắn không thể lý giải được đây là cấp bậc nào, đây chắc là cấp đầu tiên khi vượt qua cấp bậc Tông Sư.
“Ngươi thật sự tin tưởng ta tới như thế? Giao món đồ quý trọng như thế cho ta?” Diêm Minh nhíu mày, Vân Phong mỉm cười, “Cả cái Liên Minh Đông Tây đã giao cho ngươi rồi, huống hồ là chai chất thuốc, ta tin tưởng ngươi.’
Diêm Minh ngạc nhiên, sau đó cười khẽ cất chất thuốc vào, “Chuyện này ta chắc chắn sẽ giúp ngươi làm ổn thỏa, chỉ là chất thuốc cấp bậc Thiền Sư mà xuất hiện thì mang tới dư luận không nhỏ đâu, phía Huyết Hồn chắc chắn cũng sẽ biết, tới lúc đó bọn chúng sẽ ra tay cướp đoạt.”
“Những thứ này ta đều đã cân nhắc rồi, không vào hang cọp sao bắt được cọp con?
Diêm Minh gật đầu, “Hiểu rồi, tới lúc đó sẽ bày phòng ngự dày đặc, theo lời ngươi thì không chỉ có mỗi Huyết Hồn bị thu hút, nếu thật sự có cướp đoạt thì Huyết Hồn cũng chưa chắc là người thắng.”
Ánh mắt Vân Phong sầm xuống, chất thuốc cấp bậc Thiền Sư sẽ mang lại dư luận là điều nàng có thể lường ra được, e rằng ai trên đại lục này nghe thấy cũng sẽ chấn động, sinh ra khát vọng to lớn với chai thuốc này. Tới lúc đó, để tranh đoạt chất thuốc chắc chắn sẽ liều mạng vung tay, nàng cơ bản không quan tâm ai sẽ là người đạt được chai chất thuốc này, chỉ cần không phải Huyết Hồn là được. Mục đích của nàng là dụ được những người thuộc hàng lão làng ra ngoài.
“Bán đấu giá ở địa điểm nào thì ổn?” Diêm Minh hỏi, “Lựa chọn địa điểm tốt thì cũng sẽ dễ dàng phòng bố hơn chút.”
Vân Phong và Khúc Lam Y đưa mắt nhìn nhau, Vân Phong thấp giọng đáp, “Chi bằng… ở Xuân Phong Trấn đi.”
Diêm Minh ngạc nhiên, Vân Phong nói, “Ta cực kỳ quen thuộc với địa thế quanh Xuân Phong Trấn, ngày đấu giá ta cũng sẽ tới hiện trường đấu giá, Xuân Phong Trấn lại sát Mê Vụ Sâm Lâm, nếu cần thiết, ta có thể nhờ ma thú giúp một tay.”
Vân Phong hiện nay không khó để nhờ những kẻ trong Mê Vụ Sâm Lâm giúp đỡ.
Diêm Minh cười, “Được, ngươi muốn ở Xuân Phong Trấn thì Xuân Phong Trấn.”
Xuân Phong Trấn từ sau khi Vân gia rời đi trở này một nơi vô cùng kỳ lạ ở Đông Đại Lục, Vân gia phất lên như gió kéo theo cả Xuân Phong Trấn cũng dần trở nên đặc biệt hơn trong mắt người khác, mặc dù Vân gia đã không còn bấm trụ ở đây, nhưng nơi này vẫn đặc biệt như trước, dù sao đây cũng là nơi mà Vân gia đã từng ở trong khoảng thời gian dài, nơi đây có thể coi như là mảnh đất khởi đầu của Vân gia Đông Đại Lục.
Từ sau khi Vân gia rời đi, Phong Vân đế quốc vẫn chấp nhận sự độc lập của Xuân Phong Trấn, mặc dù Vân gia không còn nhưng cả trấn vẫn lấy Vân gia làm đầu, không hề có ngoại lệ, bất luận là người có thân phận gì cũng không dám tùy tiện khiêu khích Xuân Phong Trấn, ngay cả hai nhà Thương Đức cũng không dám tùy tiện ra lệnh với trấn.
Chất thuốc cấp bậc Thiền Sư sắp sửa được bày ở Đấu Giá Hành, mà địa điểm bán đấu giá chính là Xuân Phong Trấn.
Tin tức được tung ra từ Đấu Giá Hành Liên Minh Đông Tây, còn là chất thuốc đích thân quản lý liên minh là Diêm Ming mang tới, thông tin này như một quả mìn nổ oanh trong công chúng, tạo thành một làn sóng. Đại Lục rộng lớn như muốn sôi trào. Rất nhiều người mặc dù không hiểu cấp bậc Thiền Sư là ra sao, nhưng hiểu chai thuốc này là độc nhất vô nhị, chưa bao giờ xuất hiện.
Trong chớp mắt, miệng ai cũng đều là chất thuốc cấp bậc Thiền Sư, ai nấy đều ôm lòng hiếu kỳ mãnh liệt, nhưng càng khiến người ta tò mò hơn đó là Dược Tề Sư đã tạo ra chai thuốc này.
Thông tin càng lan rộng, người Liên Minh Đông Tây cũng dần tiến tới trấn giữ Xuân Phong Trấn, bắt đầu chuẩn bị công tác đấu giá, Xuân Phong Trấn lập tức trở thành Ảnh Ly thành thứ hai. Vô số người cuồng vọng đổ dồn về đây, khao khát được thấy chai chất thuốc này, muốn biết được nó sẽ về tay ai, càng muốn biết vị Dược Tề Sư cấp bậc Thiền Sư này là ai.
“Chuyện còn phức tạp hơn tưởng tượng nữa, ta sắp bị hỏi tới điên rồi.” Diêm Minh não nề ngồi đó nhìn Vân Phong, lúc này hai người đang ở Xuân Phong Trấn, Liên Minh Đông Tây đã bắt đầu như nước sôi lửa bỏng chuẩn bị mọi thứ, ngày nào cũng có lượng lớn người tràn vào Xuân Phong Trấn, trong thời gian ngắn mà cả trấn như quả bóng không giữ nổi khí, chứa đủ thứ người từ bốn phương tám hướng, sự yên bình trước đây đã không còn, trở nên ầm ĩ khắp nơi khắp chốn.
“Sao rồi?” Ngồi trong phòng khách, Vân Phong nhàn nhã hớp một ngụm trà, nơi ở của nàng vẫn giống như trước, nàng cảm thấy như vậy rất tốt, mọi thứ đều như cũ.
“Sao rồi? Ngươi có biết có bao nhiêu người tới hỏi ta vị Dược Tề Sư cấp bậc Thiền Sư này là ai không.” Diêm Minh nhăn mặt, day huyệt thái dương của mình, “Ta thống kê sơ sơ cũng phải không dưới trăm người đấy, ta cũng đã trả lời lặp đi lặp lại không dưới trăm lần, đại tiểu thư của ta ơi, ngươi cảm thấy đầu ta có khi nào sẽ nổ tung không?”
Vân Phong mỉm người, “Ngài vất vả rồi.”
Diêm Minh ngồi xuống, “Ngươi không biết đám trưởng lão công hội Dược Tề như sói đói cỡ nào đâu, nhất định phải biết được, câu trả lời của ta họ không chịu tin, Đan Thanh và Đan Tố còn hỏi ta là có phải ngươi hay không nữa đấy.”
Vân Phong cười nhàn nhạt, Diêm Minh nhìn lại, “Mặc dù ta chưa bao giờ hỏi ngươi, nhưng mà… chai thuốc này thật sự là ngươi làm…?”
“Không phải là của ta.” Vân Phong lắc đầu cắt ngang, “Ta không có khả năng đó, nhiều nhất chỉ tới Tông Sư mà thôi, nếu thật là ta… thì ta đã chẳng chối.”
Diêm Minh gật đầu, “Ngươi nói không phải vậy thì là không phải rồi, sợ là hai vị trưởng lão Đan Thanh và Đan Tố phải thất vọng rồi.”
Vân Phong thở dài, cấp bậc Thiền Sư lận đó… Nếu nàng có thể đạt được tới trình độ Thiền Sư ở thời gian này thì nghịch thiên quá đi mất.
“Mặc kệ là ai, đáp án của ta đều là cao nhân tặng cho, miễn đi những phiền toái không cần thiết.” Diêm Minh nói, “Mấy ngày nay ngươi cũng thấy rồi đấy, người tràn về xuân Phong Trấn nhiều vô số, nơi này rất nhanh sẽ trở thành một nơi tụ tập sóng gió mới, tới lúc đó sẽ đủ loại nhân vật ẩn, một khi bắt đầu đấu giá, từng đợt sóng ngầm cũng sẽ khởi động.”
“Ta hiểu, tới lúc đó phiền ngươi lại phải an bài.”
“Yên tâm, tới lúc đó tất cả người tham gia đấu giá ta sẽ thống kê thành một danh sách kỹ càng, không bỏ sót một ai.” Diêm Minh đứng dậy, “Ta đi bố trí vấn đề chỗ ở, người ra vào đây càng ngày càng nhiều, nếu không giải quyết sớm thì cực kỳ phiền phức.” Diêm Minh xoay người tính đi, Vân Phong đứng dậy, “Có gì cần ta tới giúp không?”
Diêm Minh dừng lại cười lên, “Nếu giúp thì… Khúc Lam Y làm không tồi đấy, còn ngươi thì ra ngoài dạo dạo vài vòng xem những người mộ danh tới đi, ở đâu có mờ ám là coi như giúp được ta rồi.”
Vân Phong bất lực, chuyện này dù nàng đi làm cũng chẳng giúp gì được mấy cho hắn, “Biết rồi.”
Diêm Minh mỉm cười xoay người đi. Vân Phong một mình ngồi ở sảnh trầm tư, Khúc Lam Y đi theo hỗ trợ không ở lại bên người nàng, mấy ngày nay nàng cũng có ngầm quan sát, thực sự là đủ loại người, rất có khả năng người Huyết Hồn trà trộn trong đó.
“Tiểu thư, có muốn ăn cơm không?” Lão quản gia cười tươi đi tới, Vân Phong mỉm cười, “Không cần đâu, ta ra ngoài một chuyến.”
Hiện nay Vân gia chỉ có ba người giúp việc, cực kỳ trung thành với Vân gia, tin Vân gia về nhà đợt này cũng không bị lộ, có thể thấy là chân thành với Vân gia tới mức nào. Lão quản gia cười gật đầu một cái rồi đi, Vân Phong đứng lên lấy mặt nạ Thiên Ảnh ra đeo lên.
Mủi nhẹ đôi chân, bóng người chớp biến khỏi nơi ở của Vân gia đi lên đường phố huyên náo, Vân Phong nhìn những sóng người đang di chuyển trên đường, cái trấn nhỏ bây giờ thực sự đầy ngập người, đường phố đông đúc náo nhiệt, vốn Xuân Phong Trấn chỉ có vài quán trọ quy mô nhỏ nay đã mọc thêm rất nhiều, nhưng vẫn cung không đủ cầu, càng gần buổi đấu giá lại càng có nhiều người tới trấn hơn.
Càng nhiều người vào thì nhiệm vụ hàng đầu là duy trì trật tự, trong đó vẫn có các chiến sĩ của Vân gia quân, họ vẫn có lòng trung thành với Xuân Phong Trấn, cũng vì thế mà tận tâm tận lực hơn.
Vân Phong không thăm dò nữa, thu lại hơi thở của mình, trở thành một người bình thường chìm vào ngã tư đường, chẳng mấy chốc đã có mười mấy hơi thở khác dò xét đánh tới, thực lực đều rất cường hãn, lần này có rất nhiều cao thủ tụ tập ở đây, đều là vì lọ chất thuốc cấp bậc Thiền Sư kia.
“Ngươi nói xem chất thuốc cấp bậc Thiền Sư là sao?” Người xung quanh nhiệt liệt bàn tán.
“Sao mà rõ được, trước đây ta còn chưa từng nghe tới cấp bậc Thiền Sư, tự nhiên lại mọc ra… hẳn là cực kỳ cực kỳ cực kỳ lợi hại lắm đây.”
“Nghe nói đó là chất thuốc cấp bậc cao hơn cấp bậc Tông Sư, mà ta còn chưa thấy được chất thuốc cấp bậc Tông Sư bao giờ.”
“Đúng thế, ta cũng chưa bao giờ được thấy. Nhưng nếu có may mắn được thấy chất thuốc cấp bậc Thiền Sư thì chẳng phải là tốt hơn sao?”
“Ngươi không biết rồi! Đây là thuật che mắt thôi. Bây giờ có không biết bao nhiêu người suy đoán, vị Dược Tề Sư cấp bậc Thiền Sư này chính là Vân Phong đại nhân đấy.”
“Vân Phong đại nhân?”
“Đúng thế, ngươi cũng không nghĩ đi, Vân Phong đại nhân có thiên phú về chất thuốc, các trưởng lão của Công Hội Dược Tề đều khen không dứt miệng. Hơn nữa cao thủ Dược Tề Sư có quan hệ mật thiết với Diêm Đại torogn quản chẳng phải là Vân Phong đại nhân sao?”
“Theo như ngươi nói… nghe cũng có lý. Chỉ có mỗi Vân Phong đại nhân!”
“Đúng thế, nên mới nói Vân Phong đại nhân thực sự đúng là không ai có thể so bằng được. Liên Minh Đông Tây chúng ta có một người như thế này trấn giữ còn có thể thua được sao?”
Nghe họ bàn luận như vậy làm Vân Phong cười khổ, chỉ có thể đi tiếp, đây không phải lần đầu có người nói như thế, mặc dù Vân Phong rất muốn tránh dư luận về bản thân, nhưng xem ra quần chúng bây giờ cố gán cho nàng cái danh hiệu này rồi.
Đi giữa dòng người náo nhiệt, nàng lại trở nên càng bình tĩnh, nghe nhiều lời ngôn luận hồi cũng quen. Vân Phong nhìn mỗi người, nếu là Huyết Hồn trốn ở trong sẽ rất cẩn thận, chưa tới lúc quan trọng sẽ chưa bại lộ được.
Đi dạo xuyên qua đường phố, Vân Phong dần phát hiện ra trong nhân loại có xen lẫn rất nhiều hơi thở của ma thú. Nghĩ lại cũng đúng, tin tức này e là còn oanh động giới ma thú hơn, chắc chắn sẽ trăm phương ngàn kế tới tìm hiểu một phen.
Các tộc ma thú tham gia vào Liên Minh Đông Tây hiển nhiên có quyền được ưu tiên biết tin, không nhất thiết phải dùng phương thức lén lút điều tra kiểu này, ngay cả đại yêu cũng có thể quang minh chính đại cạnh tranh, đây chính là ưu thế khi tham gia Liên Minh Đông Tây.
“Tiểu Hỏa ca ca, sư phụ chắc chắn sẽ tới đây nhỉ?” Một giọng nói lanh lảnh lọt vào tai Vân Phong, giọng nói này… là Thanh Thanh?
“Chủ nhân tới không ta không biết.” Giọng nói bình tĩnh khác thường của Tiểu Hỏa vang lên, ánh mắt Vân Phong nhìn laji, chẳng phải là Hạ Thanh và Tiểu Hỏa đang đi cùng nhau sao? Quả nhiên là hắn tới tìm Thanh Thanh.
Ánh mắt Tiểu Hỏa đột nhiên ngước lên, lúc chạm ánh mắt Vân Phong thì sửng sốt, “Chủ…”
“Đừng lên tiếng, tối nay tới tìm ta.” Dùng truyện âm, Vân Phong xoay người rời đi, ánh mắt Tiểu Hỏa rũ xuống, “Vâng!”
“Tiểu hỏa ca ca, sao thế?” Hạ Thanh nghiêng đầu, ánh mắt Tiểu Hỏa lóe lên, khóe miệng mỉm cười, “Không có gì!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.