Quyển 6 - Chương 113: Đột phá mới 2
Nhược Tuyết Tam Thiên
09/12/2021
Edit: Mavis Clay
“Ta không thể vào thì cũng phải nói cho ta biết Vân Phong vẫn ổn hay không chứ?” Khúc Lam Y nhíu mày, giọng nói hơi phiếm lạnh, tiểu nam hài ngạc nhiên, “Nàng rất tốt, còn tốt hơn ngươi nghĩ cơ.”
“Nếu không được tận mắt nhìn thấy thì sao mà yên tâm được?” Khúc Lam Y nói, sải bước tính đi vào, tiểu nam hài vội vàng đẩy hắn, “Không có sự cho phép của sư phụ ngươi không được đi vào. Nàng vẫn rất tốt, không tin ngươi xem này.” Tiểu nam hài lật tay, một hạt châu tròn vo trong suốt đẹp đẽ xuất hiện, ánh mắt Khúc Lam Y quét tới, kinh ngạc thấy Vân Phong đang ở trong đó.
“Ngươi nhìn đi, chẳng phải nàng vẫn rất tốt sao?” Tiểu nam hài đưa hạt châu tới gần phía trước, để Khúc Lam Y được nhìn rõ hơn, hắn nhìn một lúc lâu, trong lòng vẫn thấy hoài nghi, nếu những thứ này đều là giả tạo thì phải làm sao?
“Nếu ngươi muốn xông vào, chọc sư phụ mất hứng thì không xong đâu.” Tiểu nam hài nói, “Sư phụ rất có hứng thú với Vân Phong, cho nàng cơ hội, nếu ngươi tới quấy rối sẽ để cho nàng mất cơ hội, trong lòng của ngươi cũng sẽ băn khoăn thôi đúng không?”
Khúc Lam Y trầm mặc, nhướng mày, “Có lợi với nàng thì chắc chắn ta sẽ không quấy nhiễu, nếu là có hại thì ta sẽ không bỏ qua đâu.”
“Tiểu tử loài người, ngươi che chở nàng quá nhỉ.” Giọng nói đột nhiên vang lên, Khúc Lam Y vứt anh mắt không chút khách khí vào nhà, “Đúng vậy, vãn bối có thể làm mọi thứ vì nàng.”
“Ngươi nói nghiêm trọng quá rồi, sư phụ chẳng hề làm gì cả, hơn nữa còn rất tốt với nàng.” Tiểu nam hài có chút không vui, Khúc Lam Y ngạc nhiên, thật sự như thế? Tiểu Phong Phong và vị tiền bối này trước nay chưa bao giờ gặp nhau, tại sao lại đối với nàng đặc biệt như thế?
“Có hơi mạo phạm, là lỗi của vãn bối.” Khúc Lam Y cúi đầu, hắn chỉ lo lắng cho Vân Phong mà thôi, biết nàng không sao là yên tâm rồi.
“Nể tình sự quan tâm của ngươi, ta sẽ không so đo, thực lực của ngươi cũng không thấp, tại sao không có thành tựu gì ở chế dược?”
Khúc Lam Y cười, “Không có hứng thú gì với chế dược cả.”
Tiểu nam hài bĩu môi, giọng nói kia bật cười một cách khó hiểu, “Hay cho câu chẳng có hứng thú gì, nếu không cảm thấy hứng thú gì ở chế dược vậy thì ta không nói nhiều nữa, cứ yên tâm mà chờ ở đây đi.”
“Ta ước trở thành Dược Tề Sư mà không được, ngươi lại không thấy hứng thú?” Tiểu nam hài buồn bực, xoay người đi vào nhà, giọng nói lại biến mất. Khúc Lam Y nhìn ngôi nhà như đang suy tư điều gì, cuối cùng ngồi xuống, nếu đợi thì sẽ lãng phí mất một lượng thời gian lớn. Tiểu Phong Phong chắc chắn ở bên trong sẽ có thu hoạch, hắn cũng không thể bị bỏ lại quá xa được.
Lại thêm mấy ngày trôi qua, Vân Phong theo những gì mà mình tìm được trong đầu tiếp tục tìm hiểu phương thức chế dược, sáng tạo khó hơn những gì mà Vân Phong nghĩ, mặc dù vậy, dựa vào sức lực của mình tìm hiểu, nàng đã có một chút đầu mối. Vạn vật trên thế gian đều do nguyên tố lực tạo thành, sinh vật và vật chế đều như thế, thực vật càng như vậy. Mỗi một loài thảo dược đều ẩn chứa rất nhiều năng lượng nguyên tố, mà cũng có thể chỉ có một, hiện giai đoạn của Vân Phong là phải phân biệt được tất cả các nguyên tố tạo thành trong thảo dược.
Quá trình chế dược trước đây của Vân Phong là sử dụng nguyên lý đồng nhất, phân biệt thành phần nguyên tố trong chất thuốc sau đó sắp xếp chúng lại một cách hoàn mỹ, rồi tạo thành chất thuốc, nhưng cấp bậc thảo dược càng cao thì càng khó phân biệt, đó là vấn đề mà Vân Phong cần phải khắc phục.
Trong khu vực này, thảo dược cơ bản không có bậc thấp. Nếu có thể phân biệt được rõ ràng toàn bộ các thảo dược, Vân Phong thu hoạch to.
Thời gian càng trôi, nàng ngày càng phân biệt thuận tay hơn, bây giờ nàng đã phân biệt được gần nửa số thảo dược, nguyên tố lực lại nâng cao tầm hiểu biết nữa, các nguyên tố lực tạo thành nên thế gian, vạn vật thế gian đều được hình thành từ nguyên tố lực. Dần dần nàng đã hiểu được hàm nghĩa chân chính của sức mạnh cường đại ẩn giấu đằng sau.
“Tới lúc bắt đầu bước tiếp theo rồi.” Vân Phong nói nhỏ, ngồi xuống, lòng bàn tay xuất hiện ngọn lửa, tiện tay túm một đám thảo dược ném vào, ngọn lửa nhanh chóng nuốt chừng hết thảo dược, trộn đảo chúng ở bên trong, sau đó nàng nhắm mắt lại, trước mắt xuất hiện nhiều loại nguyên tố lực, tựa như mỗi lần chế dược trước đây.
Nhiều loại nguyên tố lực tạo thành những đốm sáng bập bùng trong thế giới của Vân Phong, nàng lại đưa tay nắm lấy một cây thuốc bên cạnh vùi vào ngọn lửa, nháy mắt liền nhiều hơn vài điểm nguyên tố, Vân Phong không lập tức hành động ngay và chú ý mật thiết tới quỹ tích vận hành của điểm nguyên tố, đây chính là tổ hợp trùng tân của nguyên tố lực, tổ hợp như thế nào, bất luận là theo yêu cầu điều chế gì, hoàn toàn là dựa vào chính bản thân Dược Tề Sư.
Vân Phong hít sâu một hơi, lần này chế dược không theo quy luật, không dựa vào quy tắc cũ, hoàn toàn là không biết gì. Sức mạnh tinh thần chậm rãi thấm vào trong ngọn lửa, trùng tân tổ hợp nguyên tố bắt đầu.
Thời gian trôi qua, ngọn lửa vẫn cháy trên tay Vân Phong, tất cả đều trôi qua trong yên tĩnh, chọt ngọn lửa đột nhiên bùng lên. “Xèo!” Một tiếng, một luồng khói đen tỏa ra từ ngọn lửa, Vân Phong mở mắt, ngọn lửa trong tay biến mất, một đống chất lỏng đen từ trong ngọn lửa rơi xuống, được Vân Phong thu vào trong bình.
“Sư phụ, nàng thất bại rồi.” Tiểu nam hài thấy vậy không khỏi tặc lưỡi, người bên cạnh tâm bình khí hòa nói, “Một lần thành công là không thể.”
“Chẳng phải sư phụ nói thiên phú của nàng cực kỳ cao sao, sao lại thất bại?”
“Con cho rằng cảnh giới Thiền Sư dễ đạt tới như thế? Nếu nàng lần đầu đã thành công có khi lại xuất hiện rắc rối, thất bại không phải là chuyện xấu.”
Vân Phong nhìn đống chất lỏng xạm đen trước mặt, cười khổ, nàng cũng biết một lần thành công là không thể nào, cũng đã chuẩn bị đủ mười lần thất bại rồi, nếu dễ dàng thành công thế thì nàng lại may mắn quá. Nhìn đống chất lỏng đen, nàng lặng lẽ suy tư, rốt cuộc vấn đề là nằm ở đâu, khâu nào cần nàng tăng cường chú ý?
“Sau khi thất bại có thể hiểu được phải rút kinh nghiệm, đây mới là thứ quý giá nhất.” Người kia lên tiếng, ánh mắt hài lòng nhìn Vân Phong, “Mỗi một lần thất bại cũng đồng nghĩa là tiến gần tới thành công hơn, tâm tính của Vân Phong này không tồi, nên ta mới nói, cấp bậc Thiền Sư với nàng chỉ là chuyện sớm hay muộn.”
Tiểu nam hài cái hiểu cái không gật đầu, “Lời nói sư phụ sâu xa quá, nhưng mà cuối cùng nàng vẫn thành công mà đúng không?”
“Ha ha ha.” Bàn tay sờ đầu tiểu nam hài, “Ta đã nói sai bao giờ đâu.”
Lại thêm một thời gian nữa trôi qua, Vân Phong đã liên tiếp thất bại không dưới mấy mươi lần. Mỗi một lần nếm thử, mỗi một lần tổng kết, mỗi một lần đều cẩn thận hơn, nhưng lần nào nghênh đón kết quả cũng là thất bại, không có ngoại lệ.
“Rốt cuộc là có vấn đề ở chỗ nào?” Vân Phong nhíu mày, cẩn thận ngẫm lại những lần thất bại trước, chỗ mà nàng cho rằng nên chú ý đã cực kỳ cẩn thận hơn rồi, nhưng tại sao kết quả vẫn thất bại?
“Phù!” Vân Phong thở hắt ra, có chút mệt mỏi nằm xuống thảm thực vật, nhìn bầu trời xanh thẳm trên đỉnh đầu, sư tôn đã nói cấp bậc Thiền Sư phải dựa vào sự tìm hiểu của chính bản thân, không có ai có thể hướng dẫn cả, bây giờ nhìn lại việc tìm hiểu này không hề dễ dàng chút nào, nếu muốn đạt tới cấp bậc Thiền Sư, tính nhẫn nại là không thể thiếu được.
“Trở lại nào!” Xốc lại tinh thần, Vân Phong lại vùi đầu vào một quá trình chế dược mới, thất bại cũng không cần vội, nhiều lần cũng không cần vội, dù tiếp theo vẫn là thất bại cũng không được vội. Chỉ cần nàng có niềm tin, không gì là không chiến thắng được.
“Bụp!” Lại thêm một đám khói đen bốc lên, phun thẳng vào mặt Vân Phong, làm gương mặt Vân Phong bị hun đen có chút mắc cười.
“Tiếp tục!”
“Bụp!” Lại thất bại!
“Tiếp tục!”
“Bụp!” Thất bại nữa!
Bàn tay siết chặt. “Lại nào!”
Bóng dáng không chịu thua một mực kiên trì, nhiều lần thất bại vẫn không đánh sụp được sự tự tin của Vân Phong, ngược lại giúp nàng có dũng cảm đối mặt với thất bại hơn. Lại nào! Lại nào! Chỉ cần nàng còn cơ hội, chỉ cần nàng có thể thử thêm nữa, thì nàng sẽ không bao giờ buông bỏ.
“Sư phụ, nàng đã thất bại cả trăm lần rồi, vẫn chưa từ bỏ sao?” Tiểu nam hài nhìn gương mặt bị hun đen của nàng, tóc cũng hơi bù xù, trông cực kỳ buồn bực, theo lý mà nói thất bại hơn trăm lần, là người bình thường đã bỏ cuộc rồi.
“Đơn giản như thế đã buông bỏ thì sao có thể đạt tới cấp bậc Thiền Sư được?” Giọng nói vang lên đầy nghiêm túc. “Chẳng lẽ con không nhìn ra sao? Mỗi lần thất bại nàng lại tiến thêm một bước, không thêm bao lâu nữa đâu, nàng sẽ lĩnh ngộ được tới chân lý cảnh giới Thiền Sư.”
“Thật sự có thể đạt tới cảnh giới Thiền Sư sao?”
“Vân Phong, nhân loại này có thiên phú, có thông minh, lại có nghị lực mà người thường khó sánh bằng, hơn nữa tâm cảnh nhẫn nhịn, điều này rất khiến ta phải tò mò, với cảnh giới hiện nay của nàng sao có thể giữ được nhiều tính cách như thế? Cũng có thể vì những đặc tính này mà nàng mới có thể đi được tới độ cao ngày hôm nay. Nhân loại này… khiến ta thật kinh ngạc.”
Tiểu nam hài không hiểu gì, ánh mắt nghi hoặc nhìn sư phụ mình, đang tính nói thì đột nhiên nghe thấy tiếng cười thất thanh, “Ha ha ha ha ha ha!”
Tiểu nam hài vội nhìn sang, sư phụ bên cạnh cũng thế, chỉ thấy cô gái với gương mặt đen như mực cười rạng rỡ, trong tay cầm một cái bình, mà chất lỏng ở trong bình không còn là thứ màu đen xám xịt nữa, mà là một chất lỏng gần như trong suốt, đang tỏa ra ánh sáng chói lọi.
“Thật thành công rồi!” Tiểu nam hài giật mình há mồm.
“Sớm hơn rất nhiều những gì ta đã nghĩ.” Giọng nói lộ vẻ tán thưởng, nhân loại này… thật không tầm thường.
Vân Phong cười khanh khách, ánh mắt mừng rỡ nhìn chất lỏng trong tay, có công mài sắt có ngày nên kim, sau nhiều lần thất bại cuối cùng nàng cũng đã thành công. Chất thuốc cấp bậc Thiền Sư, chất thuốc mang cách điều chế của chính nàng.
“Không tồi, ngươi ưu tú hơn cả những gì mà ta tưởng tượng.” Giọng nói vang lên, Vân Phong đảo mắt sang, vẫn không có bất kỳ ai xuất hiện, trong lòng nàng cảm kích, Vân Phong hắng giọng nói, “Đa tạ tiền bối đã hỗ trợ, vãn bối có thể tới được cảnh giới này là dựa vào lực của tiền bối.”
“Những thứ này là chuyện nhỏ thôi, có thể tận mắt thấy được một Thiền Sư ra đời, với ta mà nói là một sự an ủi.”
“Cảm tạ tiền bối đã tương trợ.” Vân Phong hiểu, nếu không phải trong hoàn cảnh may mắn, nàng còn lâu mới được tới cấp bậc Thiền Sư, “Nếu là chuyện vãn bối có đủ khả năng, tiền bối cứ nói, vãn bối tuyệt sẽ không chối từ.”
Tiếng cười khẽ vang lên, “Vân Phong, hiện nay ngươi vẫn còn chuyện chưa làm xong, ngươi đã đạt tới được cảnh giới chế dược mới, nhưng thực lực của ngươi thì sao?”
Vân Phong ngạc nhiên, mấy ngày nay vùi đầu vào chế dược, mới đầu còn làm hai việc song song, cuối cùng nàng hoàn toàn vùi mình vào chế dược, quên mất việc gia tăng thực lực của mình. Chẳng lẽ lời tiền bối này nói là thật, nhất định phải đột phá được thực lực mới đồng ý cho nàng ra ngoài?
“Vãn bối và tiền bối không quen biết nhau, tiền bối sao lại săn sóc cho vãn bối như thế?” Vân Phong không hiểu, trước nay nàng chưa từng giao du với Thạch Mẫu, cái tên này cũng là nghe từ sư tôn, nhưng vị Thạch Mẫu này lại giúp mình như thế, rốt cuộc là vì duyên cớ nào? Chẳng lẽ… “Tiền bối quen biết với nhân vật nào của Vân gia sao?” Đây là suy đoán duy nhất mà nàng nghĩ tới, có thể giao thiệp với ma thú, chăm sóc nàng như thế, rất có thể vị Thạch Mẫu này trước đây từng quen biết với vị nào đó trong Vân gia.
Lại thêm một tiếng cười, “Những điều này ngươi không cần phải để ý, hiện nay ngươi đã đạt tới cảnh giới Thiền Sư, với nguyên tố lực tăng thêm tầng hiểu biết, tầm quan trọng của cội nguồn nguyên tố hẳn ngươi cũng có thể lĩnh ngộ được thấu đáo.”
“Đúng là như thế, nguyên tố lực… có thể nói là bổn nguyên của vạn vật thế gian, cội nguồn nguyên tố lại càng là ngọn nguồn của thế gian này. Sức mạnh cường đại như thế, càng không thể để kẻ có tâm cơ cướp lấy được.”
“Đợi thực lực của ngươi đạt tới độ cao mới, ta tự sẽ thả ngươi ra ngoài, tin tức của mảnh bản đồ ta cũng có thể cho ngươi biết… nếu ngươi có nghi vấn gì, đợi sau khi ra ngoài được rồi nói tiếp.”
“Tiền bối…” Vân Phong kêu lên, nhưng không còn ai đáp lại nữa, lấy quyển sách cũ nát mà tiểu nam hài đưa cho nàng ra, nhìn những gì ghi trên đó, Vân Phong nhíu mày, đi lại đứng giữa đám cây Lưu Lam, chậm rãi nhắm mắt lại, bàn quay năm màu di chuyển quanh người nàng, sau đó bắt đầu xoay tròn.
Hôm nay nàng phải làm, thời gian cứ thế yên lặng trôi qua, chờ đợi năng lượng tích lũy, tới lúc phá kén.
“Sư phụ, người nói xem lần này nàng đột phá thực lực sữa mất bao nhiêu lâu? Có dài hơn so với việc đột phá chất thuốc không?” Tiểu nam hài hưng phấn nói, suy đoán về Vân Phong khiến cậu bé rất thích thú, vì nàng đều khiến người ta phải bất ngờ.
“Điều này không thể nói trước được, với thực lực hiện giờ của nàng, cho dù có cây Lưu Lam hỗ trợ thì cũng khó mà đột phá trong thời gian ngắn được.”
“Một năm… hay mười năm? Mấy chục năm?” Tiểu nam hài nghiêng đầu, người kia cũng nhíu mày, “Mấy chục năm? Nếu thật là cần thời gian dài như thế thì e rằng tất cả không còn kịp nữa mất.”
“Cái gì không còn kịp nữa?” Tiểu nam hài nghi hoặc, “Đúng rồi sư phụ, còn người bên ngoài thì sao đây?”
“Mặc dù nhân loại kia không giống như Vân Phong nhưng cũng rất đặc biệt, trong cơ thể hắn có thứ không hề tầm thường.”
“Là thứ gì thế ạ? Con chỉ thấy bản thân hắn có năng lượng Quang hệ cực kỳ mạnh mẽ.”
Tiếng cười khẽ vang lên, “Trong cơ thể hắn có cội nguồn quang hệ, có điều là ai đã dùng cách gì đưa cội nguồn quan hệ vào cơ thể một con người? Mà con người đó lại còn có thể bình an sống tới tận bây giờ?”
“Sư phụ, theo như người nói thì hai người đó đều lợi hại sao?”
Tiểu nam hài giật nhẹ khóe miệng, “Vân Phong kia thật giống như một con tằm đang kết kén vậy, nhả đầy tơ bao bọc lấy bản thân, chờ ngày phá kén hóa thành bướm.”
Người kia cười lên một hồi rồi lắc rồi, “Phá kén ra không phải là bướm.”
“Không phải là bướm thì là gì?”
Ánh mắt người kia trầm xuống, “Phá kén ra chính là hy vọng, là kỳ tích.”
Tiểu nam hài nhíu mày, hoàn toàn không hiểu gì cả, ánh mắt người kia càng thâm trầm, chậm rãi nói, “Vì trước đó đã hứa, ta chỉ muốn giúp một tay, trước đây thiếu gì, thì bây giờ thanh toán rõ ràng.”
“Ta không thể vào thì cũng phải nói cho ta biết Vân Phong vẫn ổn hay không chứ?” Khúc Lam Y nhíu mày, giọng nói hơi phiếm lạnh, tiểu nam hài ngạc nhiên, “Nàng rất tốt, còn tốt hơn ngươi nghĩ cơ.”
“Nếu không được tận mắt nhìn thấy thì sao mà yên tâm được?” Khúc Lam Y nói, sải bước tính đi vào, tiểu nam hài vội vàng đẩy hắn, “Không có sự cho phép của sư phụ ngươi không được đi vào. Nàng vẫn rất tốt, không tin ngươi xem này.” Tiểu nam hài lật tay, một hạt châu tròn vo trong suốt đẹp đẽ xuất hiện, ánh mắt Khúc Lam Y quét tới, kinh ngạc thấy Vân Phong đang ở trong đó.
“Ngươi nhìn đi, chẳng phải nàng vẫn rất tốt sao?” Tiểu nam hài đưa hạt châu tới gần phía trước, để Khúc Lam Y được nhìn rõ hơn, hắn nhìn một lúc lâu, trong lòng vẫn thấy hoài nghi, nếu những thứ này đều là giả tạo thì phải làm sao?
“Nếu ngươi muốn xông vào, chọc sư phụ mất hứng thì không xong đâu.” Tiểu nam hài nói, “Sư phụ rất có hứng thú với Vân Phong, cho nàng cơ hội, nếu ngươi tới quấy rối sẽ để cho nàng mất cơ hội, trong lòng của ngươi cũng sẽ băn khoăn thôi đúng không?”
Khúc Lam Y trầm mặc, nhướng mày, “Có lợi với nàng thì chắc chắn ta sẽ không quấy nhiễu, nếu là có hại thì ta sẽ không bỏ qua đâu.”
“Tiểu tử loài người, ngươi che chở nàng quá nhỉ.” Giọng nói đột nhiên vang lên, Khúc Lam Y vứt anh mắt không chút khách khí vào nhà, “Đúng vậy, vãn bối có thể làm mọi thứ vì nàng.”
“Ngươi nói nghiêm trọng quá rồi, sư phụ chẳng hề làm gì cả, hơn nữa còn rất tốt với nàng.” Tiểu nam hài có chút không vui, Khúc Lam Y ngạc nhiên, thật sự như thế? Tiểu Phong Phong và vị tiền bối này trước nay chưa bao giờ gặp nhau, tại sao lại đối với nàng đặc biệt như thế?
“Có hơi mạo phạm, là lỗi của vãn bối.” Khúc Lam Y cúi đầu, hắn chỉ lo lắng cho Vân Phong mà thôi, biết nàng không sao là yên tâm rồi.
“Nể tình sự quan tâm của ngươi, ta sẽ không so đo, thực lực của ngươi cũng không thấp, tại sao không có thành tựu gì ở chế dược?”
Khúc Lam Y cười, “Không có hứng thú gì với chế dược cả.”
Tiểu nam hài bĩu môi, giọng nói kia bật cười một cách khó hiểu, “Hay cho câu chẳng có hứng thú gì, nếu không cảm thấy hứng thú gì ở chế dược vậy thì ta không nói nhiều nữa, cứ yên tâm mà chờ ở đây đi.”
“Ta ước trở thành Dược Tề Sư mà không được, ngươi lại không thấy hứng thú?” Tiểu nam hài buồn bực, xoay người đi vào nhà, giọng nói lại biến mất. Khúc Lam Y nhìn ngôi nhà như đang suy tư điều gì, cuối cùng ngồi xuống, nếu đợi thì sẽ lãng phí mất một lượng thời gian lớn. Tiểu Phong Phong chắc chắn ở bên trong sẽ có thu hoạch, hắn cũng không thể bị bỏ lại quá xa được.
Lại thêm mấy ngày trôi qua, Vân Phong theo những gì mà mình tìm được trong đầu tiếp tục tìm hiểu phương thức chế dược, sáng tạo khó hơn những gì mà Vân Phong nghĩ, mặc dù vậy, dựa vào sức lực của mình tìm hiểu, nàng đã có một chút đầu mối. Vạn vật trên thế gian đều do nguyên tố lực tạo thành, sinh vật và vật chế đều như thế, thực vật càng như vậy. Mỗi một loài thảo dược đều ẩn chứa rất nhiều năng lượng nguyên tố, mà cũng có thể chỉ có một, hiện giai đoạn của Vân Phong là phải phân biệt được tất cả các nguyên tố tạo thành trong thảo dược.
Quá trình chế dược trước đây của Vân Phong là sử dụng nguyên lý đồng nhất, phân biệt thành phần nguyên tố trong chất thuốc sau đó sắp xếp chúng lại một cách hoàn mỹ, rồi tạo thành chất thuốc, nhưng cấp bậc thảo dược càng cao thì càng khó phân biệt, đó là vấn đề mà Vân Phong cần phải khắc phục.
Trong khu vực này, thảo dược cơ bản không có bậc thấp. Nếu có thể phân biệt được rõ ràng toàn bộ các thảo dược, Vân Phong thu hoạch to.
Thời gian càng trôi, nàng ngày càng phân biệt thuận tay hơn, bây giờ nàng đã phân biệt được gần nửa số thảo dược, nguyên tố lực lại nâng cao tầm hiểu biết nữa, các nguyên tố lực tạo thành nên thế gian, vạn vật thế gian đều được hình thành từ nguyên tố lực. Dần dần nàng đã hiểu được hàm nghĩa chân chính của sức mạnh cường đại ẩn giấu đằng sau.
“Tới lúc bắt đầu bước tiếp theo rồi.” Vân Phong nói nhỏ, ngồi xuống, lòng bàn tay xuất hiện ngọn lửa, tiện tay túm một đám thảo dược ném vào, ngọn lửa nhanh chóng nuốt chừng hết thảo dược, trộn đảo chúng ở bên trong, sau đó nàng nhắm mắt lại, trước mắt xuất hiện nhiều loại nguyên tố lực, tựa như mỗi lần chế dược trước đây.
Nhiều loại nguyên tố lực tạo thành những đốm sáng bập bùng trong thế giới của Vân Phong, nàng lại đưa tay nắm lấy một cây thuốc bên cạnh vùi vào ngọn lửa, nháy mắt liền nhiều hơn vài điểm nguyên tố, Vân Phong không lập tức hành động ngay và chú ý mật thiết tới quỹ tích vận hành của điểm nguyên tố, đây chính là tổ hợp trùng tân của nguyên tố lực, tổ hợp như thế nào, bất luận là theo yêu cầu điều chế gì, hoàn toàn là dựa vào chính bản thân Dược Tề Sư.
Vân Phong hít sâu một hơi, lần này chế dược không theo quy luật, không dựa vào quy tắc cũ, hoàn toàn là không biết gì. Sức mạnh tinh thần chậm rãi thấm vào trong ngọn lửa, trùng tân tổ hợp nguyên tố bắt đầu.
Thời gian trôi qua, ngọn lửa vẫn cháy trên tay Vân Phong, tất cả đều trôi qua trong yên tĩnh, chọt ngọn lửa đột nhiên bùng lên. “Xèo!” Một tiếng, một luồng khói đen tỏa ra từ ngọn lửa, Vân Phong mở mắt, ngọn lửa trong tay biến mất, một đống chất lỏng đen từ trong ngọn lửa rơi xuống, được Vân Phong thu vào trong bình.
“Sư phụ, nàng thất bại rồi.” Tiểu nam hài thấy vậy không khỏi tặc lưỡi, người bên cạnh tâm bình khí hòa nói, “Một lần thành công là không thể.”
“Chẳng phải sư phụ nói thiên phú của nàng cực kỳ cao sao, sao lại thất bại?”
“Con cho rằng cảnh giới Thiền Sư dễ đạt tới như thế? Nếu nàng lần đầu đã thành công có khi lại xuất hiện rắc rối, thất bại không phải là chuyện xấu.”
Vân Phong nhìn đống chất lỏng xạm đen trước mặt, cười khổ, nàng cũng biết một lần thành công là không thể nào, cũng đã chuẩn bị đủ mười lần thất bại rồi, nếu dễ dàng thành công thế thì nàng lại may mắn quá. Nhìn đống chất lỏng đen, nàng lặng lẽ suy tư, rốt cuộc vấn đề là nằm ở đâu, khâu nào cần nàng tăng cường chú ý?
“Sau khi thất bại có thể hiểu được phải rút kinh nghiệm, đây mới là thứ quý giá nhất.” Người kia lên tiếng, ánh mắt hài lòng nhìn Vân Phong, “Mỗi một lần thất bại cũng đồng nghĩa là tiến gần tới thành công hơn, tâm tính của Vân Phong này không tồi, nên ta mới nói, cấp bậc Thiền Sư với nàng chỉ là chuyện sớm hay muộn.”
Tiểu nam hài cái hiểu cái không gật đầu, “Lời nói sư phụ sâu xa quá, nhưng mà cuối cùng nàng vẫn thành công mà đúng không?”
“Ha ha ha.” Bàn tay sờ đầu tiểu nam hài, “Ta đã nói sai bao giờ đâu.”
Lại thêm một thời gian nữa trôi qua, Vân Phong đã liên tiếp thất bại không dưới mấy mươi lần. Mỗi một lần nếm thử, mỗi một lần tổng kết, mỗi một lần đều cẩn thận hơn, nhưng lần nào nghênh đón kết quả cũng là thất bại, không có ngoại lệ.
“Rốt cuộc là có vấn đề ở chỗ nào?” Vân Phong nhíu mày, cẩn thận ngẫm lại những lần thất bại trước, chỗ mà nàng cho rằng nên chú ý đã cực kỳ cẩn thận hơn rồi, nhưng tại sao kết quả vẫn thất bại?
“Phù!” Vân Phong thở hắt ra, có chút mệt mỏi nằm xuống thảm thực vật, nhìn bầu trời xanh thẳm trên đỉnh đầu, sư tôn đã nói cấp bậc Thiền Sư phải dựa vào sự tìm hiểu của chính bản thân, không có ai có thể hướng dẫn cả, bây giờ nhìn lại việc tìm hiểu này không hề dễ dàng chút nào, nếu muốn đạt tới cấp bậc Thiền Sư, tính nhẫn nại là không thể thiếu được.
“Trở lại nào!” Xốc lại tinh thần, Vân Phong lại vùi đầu vào một quá trình chế dược mới, thất bại cũng không cần vội, nhiều lần cũng không cần vội, dù tiếp theo vẫn là thất bại cũng không được vội. Chỉ cần nàng có niềm tin, không gì là không chiến thắng được.
“Bụp!” Lại thêm một đám khói đen bốc lên, phun thẳng vào mặt Vân Phong, làm gương mặt Vân Phong bị hun đen có chút mắc cười.
“Tiếp tục!”
“Bụp!” Lại thất bại!
“Tiếp tục!”
“Bụp!” Thất bại nữa!
Bàn tay siết chặt. “Lại nào!”
Bóng dáng không chịu thua một mực kiên trì, nhiều lần thất bại vẫn không đánh sụp được sự tự tin của Vân Phong, ngược lại giúp nàng có dũng cảm đối mặt với thất bại hơn. Lại nào! Lại nào! Chỉ cần nàng còn cơ hội, chỉ cần nàng có thể thử thêm nữa, thì nàng sẽ không bao giờ buông bỏ.
“Sư phụ, nàng đã thất bại cả trăm lần rồi, vẫn chưa từ bỏ sao?” Tiểu nam hài nhìn gương mặt bị hun đen của nàng, tóc cũng hơi bù xù, trông cực kỳ buồn bực, theo lý mà nói thất bại hơn trăm lần, là người bình thường đã bỏ cuộc rồi.
“Đơn giản như thế đã buông bỏ thì sao có thể đạt tới cấp bậc Thiền Sư được?” Giọng nói vang lên đầy nghiêm túc. “Chẳng lẽ con không nhìn ra sao? Mỗi lần thất bại nàng lại tiến thêm một bước, không thêm bao lâu nữa đâu, nàng sẽ lĩnh ngộ được tới chân lý cảnh giới Thiền Sư.”
“Thật sự có thể đạt tới cảnh giới Thiền Sư sao?”
“Vân Phong, nhân loại này có thiên phú, có thông minh, lại có nghị lực mà người thường khó sánh bằng, hơn nữa tâm cảnh nhẫn nhịn, điều này rất khiến ta phải tò mò, với cảnh giới hiện nay của nàng sao có thể giữ được nhiều tính cách như thế? Cũng có thể vì những đặc tính này mà nàng mới có thể đi được tới độ cao ngày hôm nay. Nhân loại này… khiến ta thật kinh ngạc.”
Tiểu nam hài không hiểu gì, ánh mắt nghi hoặc nhìn sư phụ mình, đang tính nói thì đột nhiên nghe thấy tiếng cười thất thanh, “Ha ha ha ha ha ha!”
Tiểu nam hài vội nhìn sang, sư phụ bên cạnh cũng thế, chỉ thấy cô gái với gương mặt đen như mực cười rạng rỡ, trong tay cầm một cái bình, mà chất lỏng ở trong bình không còn là thứ màu đen xám xịt nữa, mà là một chất lỏng gần như trong suốt, đang tỏa ra ánh sáng chói lọi.
“Thật thành công rồi!” Tiểu nam hài giật mình há mồm.
“Sớm hơn rất nhiều những gì ta đã nghĩ.” Giọng nói lộ vẻ tán thưởng, nhân loại này… thật không tầm thường.
Vân Phong cười khanh khách, ánh mắt mừng rỡ nhìn chất lỏng trong tay, có công mài sắt có ngày nên kim, sau nhiều lần thất bại cuối cùng nàng cũng đã thành công. Chất thuốc cấp bậc Thiền Sư, chất thuốc mang cách điều chế của chính nàng.
“Không tồi, ngươi ưu tú hơn cả những gì mà ta tưởng tượng.” Giọng nói vang lên, Vân Phong đảo mắt sang, vẫn không có bất kỳ ai xuất hiện, trong lòng nàng cảm kích, Vân Phong hắng giọng nói, “Đa tạ tiền bối đã hỗ trợ, vãn bối có thể tới được cảnh giới này là dựa vào lực của tiền bối.”
“Những thứ này là chuyện nhỏ thôi, có thể tận mắt thấy được một Thiền Sư ra đời, với ta mà nói là một sự an ủi.”
“Cảm tạ tiền bối đã tương trợ.” Vân Phong hiểu, nếu không phải trong hoàn cảnh may mắn, nàng còn lâu mới được tới cấp bậc Thiền Sư, “Nếu là chuyện vãn bối có đủ khả năng, tiền bối cứ nói, vãn bối tuyệt sẽ không chối từ.”
Tiếng cười khẽ vang lên, “Vân Phong, hiện nay ngươi vẫn còn chuyện chưa làm xong, ngươi đã đạt tới được cảnh giới chế dược mới, nhưng thực lực của ngươi thì sao?”
Vân Phong ngạc nhiên, mấy ngày nay vùi đầu vào chế dược, mới đầu còn làm hai việc song song, cuối cùng nàng hoàn toàn vùi mình vào chế dược, quên mất việc gia tăng thực lực của mình. Chẳng lẽ lời tiền bối này nói là thật, nhất định phải đột phá được thực lực mới đồng ý cho nàng ra ngoài?
“Vãn bối và tiền bối không quen biết nhau, tiền bối sao lại săn sóc cho vãn bối như thế?” Vân Phong không hiểu, trước nay nàng chưa từng giao du với Thạch Mẫu, cái tên này cũng là nghe từ sư tôn, nhưng vị Thạch Mẫu này lại giúp mình như thế, rốt cuộc là vì duyên cớ nào? Chẳng lẽ… “Tiền bối quen biết với nhân vật nào của Vân gia sao?” Đây là suy đoán duy nhất mà nàng nghĩ tới, có thể giao thiệp với ma thú, chăm sóc nàng như thế, rất có thể vị Thạch Mẫu này trước đây từng quen biết với vị nào đó trong Vân gia.
Lại thêm một tiếng cười, “Những điều này ngươi không cần phải để ý, hiện nay ngươi đã đạt tới cảnh giới Thiền Sư, với nguyên tố lực tăng thêm tầng hiểu biết, tầm quan trọng của cội nguồn nguyên tố hẳn ngươi cũng có thể lĩnh ngộ được thấu đáo.”
“Đúng là như thế, nguyên tố lực… có thể nói là bổn nguyên của vạn vật thế gian, cội nguồn nguyên tố lại càng là ngọn nguồn của thế gian này. Sức mạnh cường đại như thế, càng không thể để kẻ có tâm cơ cướp lấy được.”
“Đợi thực lực của ngươi đạt tới độ cao mới, ta tự sẽ thả ngươi ra ngoài, tin tức của mảnh bản đồ ta cũng có thể cho ngươi biết… nếu ngươi có nghi vấn gì, đợi sau khi ra ngoài được rồi nói tiếp.”
“Tiền bối…” Vân Phong kêu lên, nhưng không còn ai đáp lại nữa, lấy quyển sách cũ nát mà tiểu nam hài đưa cho nàng ra, nhìn những gì ghi trên đó, Vân Phong nhíu mày, đi lại đứng giữa đám cây Lưu Lam, chậm rãi nhắm mắt lại, bàn quay năm màu di chuyển quanh người nàng, sau đó bắt đầu xoay tròn.
Hôm nay nàng phải làm, thời gian cứ thế yên lặng trôi qua, chờ đợi năng lượng tích lũy, tới lúc phá kén.
“Sư phụ, người nói xem lần này nàng đột phá thực lực sữa mất bao nhiêu lâu? Có dài hơn so với việc đột phá chất thuốc không?” Tiểu nam hài hưng phấn nói, suy đoán về Vân Phong khiến cậu bé rất thích thú, vì nàng đều khiến người ta phải bất ngờ.
“Điều này không thể nói trước được, với thực lực hiện giờ của nàng, cho dù có cây Lưu Lam hỗ trợ thì cũng khó mà đột phá trong thời gian ngắn được.”
“Một năm… hay mười năm? Mấy chục năm?” Tiểu nam hài nghiêng đầu, người kia cũng nhíu mày, “Mấy chục năm? Nếu thật là cần thời gian dài như thế thì e rằng tất cả không còn kịp nữa mất.”
“Cái gì không còn kịp nữa?” Tiểu nam hài nghi hoặc, “Đúng rồi sư phụ, còn người bên ngoài thì sao đây?”
“Mặc dù nhân loại kia không giống như Vân Phong nhưng cũng rất đặc biệt, trong cơ thể hắn có thứ không hề tầm thường.”
“Là thứ gì thế ạ? Con chỉ thấy bản thân hắn có năng lượng Quang hệ cực kỳ mạnh mẽ.”
Tiếng cười khẽ vang lên, “Trong cơ thể hắn có cội nguồn quang hệ, có điều là ai đã dùng cách gì đưa cội nguồn quan hệ vào cơ thể một con người? Mà con người đó lại còn có thể bình an sống tới tận bây giờ?”
“Sư phụ, theo như người nói thì hai người đó đều lợi hại sao?”
Tiểu nam hài giật nhẹ khóe miệng, “Vân Phong kia thật giống như một con tằm đang kết kén vậy, nhả đầy tơ bao bọc lấy bản thân, chờ ngày phá kén hóa thành bướm.”
Người kia cười lên một hồi rồi lắc rồi, “Phá kén ra không phải là bướm.”
“Không phải là bướm thì là gì?”
Ánh mắt người kia trầm xuống, “Phá kén ra chính là hy vọng, là kỳ tích.”
Tiểu nam hài nhíu mày, hoàn toàn không hiểu gì cả, ánh mắt người kia càng thâm trầm, chậm rãi nói, “Vì trước đó đã hứa, ta chỉ muốn giúp một tay, trước đây thiếu gì, thì bây giờ thanh toán rõ ràng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.