Chương 622: Ba khế ước
Đả Nhãn
16/03/2013
- Cá nhân tôi vinh nhục cũng không sao nhưng người Trung Quốc thì không thể.
Mắt Chúc Duy Phong đỏ ngầu nói:
- Diệp Thiên, nếu cậu giúp tôi còn tặng luôn cậu trận quyền này.
Chúc Duy Phong cũng không phải đang dọa dẫm Diệp Thiên hay thế nào mà chỉ là những lời nói từ đáy lòng.
Từ nhỏ Chúc Duy Phong đã được nghe nhiều chuyện xưa, chính là chuyện chiến tranh kháng Nhật của tổ tiên, mối hận người Nhật Bản đó luôn sâu trong lòng vì thế ông thực sự dám liều mạng.
- Chúc tổng không nên kích động giết người Nhật Bản không cần 2 người.
Diệp Thiên tươi cười nhưng lời nói mạnh mẽ khác thường, được sư phụ Lý Thiên Nguyên hun đúc, hắn cũng không có cảm tình gì với người Nhận Bản, nếu không đã không đại sát giới ở Myanmar.
Làm yên lòng Chúc Duy Phong, Diệp Thiên bước lên trước nói:
- Bình Dã Nhất Lang tiên sinh, ta muốn nhận khiêu chiến của ngươi nhưng Phất La Tư cũng muốn khiêu chiến thật khiến ta khó lưạ chọn!
- Ây, sao không nghĩ tới chiêu này nhỉ?
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Chúc Duy Phong hiểu ra, ngầm trách mình có hai phe muốn khiêu chiến với mình thì để cho chó cắn chó trước đi.
- Ngươi là ai?
Bình Dã Nhất Lang nhìn Diệp Thiên không thiện chí, vừa rồi y đang chọc tức Chúc Duy Phong cũng bị người thanh niên này chen ngang.
Diệp Thiên chỉ cười nhìn y nói:
- Ta họ Diệp, tên là Diệp Thiên, ngươi đã từng nghe chưa?
- Ngươi là Diệp Thiên?
Bĩnh Dã Nhất Lang nghe thấy vậy lắp bắp sợn hãi, vì lần khiêu chiến này y đã chuẩn bị rất nhiều nên cũng đã nghe qua cái tên Diệp Thiên.
Tuy lần trước lúc Diệp Thiên đối chiến với Đằng Thác Hải không có hình ảnh nhưng y vẫn nghe thấy, chặt đứt tứ chi của Đằng Thác Hải là người thanh niên trẻ Diệp Thiên.
- Ngươi có thể đại diện cho hắc quyền Trung Quốc sao?
Thực ra mà nói Bình Dã Nhất Lang đang nể sợ Diệp Thiên bởi vì Đằng Thác Hải không phải người Nhật Bản nhưng cũng đứng đầu quyền thủ, đánh nhau bằng đao thuật kiếm đạo, binh khí thì không ai bằng.
Như vậy là một cao thủ kiếm đạo đã bị Diệp Thiên chém đứt tứ chi, có thế thấy hắn rất mạnh, tôi thiểu thì Bình Dã Nhất Lang cũng không có khả năng đối kháng với đao pháp của hắn.
- Diệp tiên sinh đương nhiên là có thể đại diện cho hắc quyền Trung Quốc, hắn giữ 30% cổ phần công ty hắc quyền.
Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang nói, Chúc Duy Phong đứng dậy vì muốn để cho Diệp Thiên danh chính ngôn thuận , đều quy cổ phần công ty về tay Diệp Thiên.
Diệp Thiên liếc nhìn Chúc Duy Phong khẽ lắc đầu, nói:
- Bình Dã Nhất Lang tiên sinh và Phất La Tư tiên sinh đều có hứng thú với hắc quyền Trung Quốc , tôi nghĩ chúng ra không thể kí một lúc cả 3 khế ước như thế này được?
- Ba khế ước? kí thế nào đây?
Diệp Thiên vừa nói xong câu này không riêng gì Bình Dã Nhât Lang ngẩn cả người ra mà cả Phất La Tư cũng không hiểu ý Diệp Thiên.
- Rất đơn giản Bình Dã Nhất La tiên sinh đánh trước với Phất La Tư tiên sinh được một trận, chúng ta có thể ký khế ước tiếp theo.
Tuy Diệp Thiên mỉm cười nhưng trong lòng vẫn rất tức giận, đã là thế kỉ XXI rồi mà đám ngoại quốc này còn dám coi Trung Quốc là miếng thịt béo bở.
Không nói đến Nhật Bản ngang ngược mà Ân Độ bé tí cũng dám khiêu chiến Trung Quốc, Diệp Thiên muốn nhổ hết răng bọn họ.
- Chúng ta đánh cược một trận rồi tiếp tục đanh với ngươi.
Rất nhanh Phất La Tư hiểu ý Diệp Thiên, liên tục lắc đầu nói:
- Không , như này không công bằng, sau khi chúng ta đối chiến thu tiền đặt cược còn vượt xa giá trị hắc quyền Trung Quốc.
Phất La Tư là người làm ăn đánh trước một trận với người Nhật Bản có thể nhận nhưng nếu y thắng hắc quyền của Nhật Bản, Thái Lan lại cược cho Trung Quốc, cái này không tính.
- Ý của Bình Dã Nhất Lang tiên sinh thì sao đây?
Vần đề là Diệp Thiên không nhìn về phía Phất La Tư mà là nhìn về phía Bình Dã Nhất Lang.
Bình Dã Nhất Lang cũng không muốn chống lại Phất La Tư, lắc đầu nói:
- Phất La Tư tiên sinh nói rất đúng như thế này không công bằng.
Hắc quyền Thái Lan trên Thế giới rất lợi hại, mặc dù Bình Dã Nhất Lang tự tin vào mình nhưng cũng không dám tuyệt đối nắm chắc phần thắng trong tay.
- Tiền cược không bình đẳng?
Diệp Thiên cười nói:
- Không phải ta có ý đặt tiền cược ngang nhau các ngươi có thể nhận 3 khế ước này?
Phất La Tư lấy kính gọng vàng, ánh mắt giảo hoạt nói:
- Đương nhiên, đáng lẽ phải đẩy mạnh xúc tiến hắc quyền chỉ cần ngươi lấy tiền đặt cược ra ta sẽ đồng ý đánh cược.
- Ngươi ư? Bình Dã Nhất Lang không phải ngươi vọng trận đấu này có thể biết ai mạnh, ai yếu sao?
Ánh mắt Diệp Thiên nhìn đối phương hoàn trả sự khiêu khích lúc trước.
Thấy mọi người đều đang tập trung vào mình, Bĩnh Dã Nhất Lang nghiến răng nói:
- Ta đồng ý nhưng quyền thủ chỉ dùng tay không dùng vũ khí!
Thấy Đằng Thác Hải đã thê thảm Bĩnh Dã Nhất Lang thấy Diệp Thiên khác thường nên đã nhằm vào hắn.
Phải biết rằng vô luận kiếm đạo vẫn là đao pháp, muốn luyện đến được trình độ như Đằng Thác Hải ít nhất cũng phải khổ công 20 năm.
Mà tài khí Diệp Thiên ngút trời, Bĩnh Dã Nhất Lang nhận định hắn không có khả năng quyền pháp và đao pháp, trong mắt y Diệp Thiên không có vũ khí thì chẳng khác gì như hổ không có răng lanh, móng vuốt.
- Không được dùng vũ khí? Diệp Thiên hơi sửng sốt, hắn không ngờ Bình Dã Nhất Lang lại đưa ra vấn đề này vì hắn cũng vốn không định dùng vũ khí.
Thấy Diệp Thiên còn do dự, y cho rằng mình đã điểm đúng huyệt của đối phương. Lập tức gật đầu nói:
- Đúng, chính là không dùng vũ khí giao chiến, ngươi đồng ý ta sẽ chấp nhận 3 đối chiến.
- Được, vậy thì không dùng vũ khí.
Diệp Thiên không sao thật ra khiến cho Bình Dã Nhất Lang há hốc mồm:
- Vậy đặt trước tiền, ngươi lấy tiền ra trước chúng ta chờ.
Bĩnh Dã Nhất Lang không sợ quyền thủ hắc quyền Trung Quốc nhưng chống lại Phất La Tư thì y chột dạ cũng không muốn nhận 3 khế ước kia nhưng vừa mói đưa ra yêu cầu không ngờ Diệp Thiên đồng ý ngay.
- Chúc tổng chuyện tiền vốn nhờ ngài được nhỉ?
Diệp Thiên quay về phía Chúc Duy Phong, sau khi hoàn thành xong phong thủy ở Hồng Kông, trong ta hắn cũng không còn bao nhiêu tiền mà đặt cược 5, 3 ngàn vạn đúng là chuyện hài.
- Không thành vấn đề, Diệp Thiên tôi sẽ chi tiền!
Chúc Duy Phong gật đầu, tính toán một lúc rồi nói:
- Ngoài hắc quyền ở Trung Quốc ra tôi còn định lấy thêm 8 triệu đôla đặt cược, không biết hai vị có vừa lòng không?
Thái Lan và Nhật Bản đều là nơi hắc quyền thịnh hành ở Châu Á, lợi nhuận hàng năm ước chừng khoảng 4 triệu đôla.
Chúc Duy Phong lấy ra 8 triệu chẳng khác nào là thu từ 2 nơi đó, đây cũng là tiêu chuẩn định giá thông dụng của hắc quyền.
Thực ra Chúc Duy Phong không tự mình lấy số tiền kia nhưng trong nước có quan hệ sâu rộng, nhờ các mối quan hệ đó đều có được khoản tài chính này xem như Chúc Duy Phong đã bỏ tính mạng của mình ra.
- Tám triệu đôla?
Phất La tư nghĩ một chút gật đầu luôn:
- Tôi đồng ý, đấu chiến với Nhật Bản trước sau đó khiêu chiến với Trung Quốc.
Hai nơi hắc quyền Thái Lan và Ấn Độ sau nội tình bên trong có điều bất thường, thậm chí rất nhiều người còn không biết mười quyền thủ thế giới bây giờ là ai, có 3 người đã là thủ hạ của y.
Cho nên Phất La Tư rất tự tin ở hai tuyến tác chiến, cứ xem như người thứ nhất rụng thì vẫn phái được 1 quyền thủ nữa đấu với quyền thủ hắc quyền Trung Quốc.
- Ngươi sao? Bình Dã Nhất Lang tiên sinh ư? Nếu không phỉa là sợ chỉ cần ngươi nói quyền thủ Nhật Bản không bằng quyền thủ Trung Quốc thì ta sẽ trực tiếp khiêu chiến với Phất La Tư tiên sinh.
Diệp Thiên nhìn Bình Dã Nhất Lang với ánh mắt đùa cợt, vừa mới tối còn gọi tiếng bạn Diệp Thiên đương nhiên là sẽ không bỏ qua tên này.
- Nhật Bản cũng có danh trong 10 quyền thủ thế giới.
Trước lão đại bản của thế giới, Bình Dã Nhất Lang yếu thế, vậy là hôm nay y khiêu chiến đã trở thành truyện đáng cười nhất chỉ có thể cắn răng đồng ý.
- Tốt lắm, chúng ta kí khế ước đi!
Diệp Thiên gật đầu cũng không để cho Bình Dã Nhất Lang có cơ hội đổi ý, hắn nhìn về phía mọi người nói:
- Khắc Lai Môn tiên sinh, ngài đứng bên cạnh đã lâu, không biết là 3 khế ước thì có trái với quy định không?
Theo nguyên tắc, các trận thi đầu lớn của các thế lực hắc quyền hàng năm chie có thể đối chiến một lần 3 khế ước đã vượt quá mức cho phép nên Diệp Thiên mới hỏi ý kiến của Khắc Lai Môn.
- Chúng ta có nguyên tắc đánh nhau nhưng vốn dĩ cũng không có quy tắc gì cả, chỉ cần 3 người đồng ý thì tôi cũng không có bất kì ý kiến gì!
Khắc Lai Môn cười giống như lão hồ ly vậy, đối với ông ta mà nói cuộc chiến càng bốc lửa thì càng hấp dẫn phú hào, tin rằng 3 trận đấu kịch liệt này có thể được các phú hào đặt cược rất nhiều tiền.
- Tốt lắm, mới Khắc Lai Môn tiên sinh lập khế ước đi!
Căn bản là Diệp Thiên không để cho Bình Dã Nhất Lang có sự nghi ngờ, quyết định sự việc nhanh, sắc bén như lưỡi dao vậy.
Mặc dù tiền lệ chưa hề có 3 đối phương đối chiến nhưng điều kiện đặt cược cũng đã nói, định ra khế ước cũng không khó khăn gì, chỉ gọn trong có 5 phút đồng hồ sau đó có người mang 3 khế ước đến.
Mắt Chúc Duy Phong đỏ ngầu nói:
- Diệp Thiên, nếu cậu giúp tôi còn tặng luôn cậu trận quyền này.
Chúc Duy Phong cũng không phải đang dọa dẫm Diệp Thiên hay thế nào mà chỉ là những lời nói từ đáy lòng.
Từ nhỏ Chúc Duy Phong đã được nghe nhiều chuyện xưa, chính là chuyện chiến tranh kháng Nhật của tổ tiên, mối hận người Nhật Bản đó luôn sâu trong lòng vì thế ông thực sự dám liều mạng.
- Chúc tổng không nên kích động giết người Nhật Bản không cần 2 người.
Diệp Thiên tươi cười nhưng lời nói mạnh mẽ khác thường, được sư phụ Lý Thiên Nguyên hun đúc, hắn cũng không có cảm tình gì với người Nhận Bản, nếu không đã không đại sát giới ở Myanmar.
Làm yên lòng Chúc Duy Phong, Diệp Thiên bước lên trước nói:
- Bình Dã Nhất Lang tiên sinh, ta muốn nhận khiêu chiến của ngươi nhưng Phất La Tư cũng muốn khiêu chiến thật khiến ta khó lưạ chọn!
- Ây, sao không nghĩ tới chiêu này nhỉ?
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Chúc Duy Phong hiểu ra, ngầm trách mình có hai phe muốn khiêu chiến với mình thì để cho chó cắn chó trước đi.
- Ngươi là ai?
Bình Dã Nhất Lang nhìn Diệp Thiên không thiện chí, vừa rồi y đang chọc tức Chúc Duy Phong cũng bị người thanh niên này chen ngang.
Diệp Thiên chỉ cười nhìn y nói:
- Ta họ Diệp, tên là Diệp Thiên, ngươi đã từng nghe chưa?
- Ngươi là Diệp Thiên?
Bĩnh Dã Nhất Lang nghe thấy vậy lắp bắp sợn hãi, vì lần khiêu chiến này y đã chuẩn bị rất nhiều nên cũng đã nghe qua cái tên Diệp Thiên.
Tuy lần trước lúc Diệp Thiên đối chiến với Đằng Thác Hải không có hình ảnh nhưng y vẫn nghe thấy, chặt đứt tứ chi của Đằng Thác Hải là người thanh niên trẻ Diệp Thiên.
- Ngươi có thể đại diện cho hắc quyền Trung Quốc sao?
Thực ra mà nói Bình Dã Nhất Lang đang nể sợ Diệp Thiên bởi vì Đằng Thác Hải không phải người Nhật Bản nhưng cũng đứng đầu quyền thủ, đánh nhau bằng đao thuật kiếm đạo, binh khí thì không ai bằng.
Như vậy là một cao thủ kiếm đạo đã bị Diệp Thiên chém đứt tứ chi, có thế thấy hắn rất mạnh, tôi thiểu thì Bình Dã Nhất Lang cũng không có khả năng đối kháng với đao pháp của hắn.
- Diệp tiên sinh đương nhiên là có thể đại diện cho hắc quyền Trung Quốc, hắn giữ 30% cổ phần công ty hắc quyền.
Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang nói, Chúc Duy Phong đứng dậy vì muốn để cho Diệp Thiên danh chính ngôn thuận , đều quy cổ phần công ty về tay Diệp Thiên.
Diệp Thiên liếc nhìn Chúc Duy Phong khẽ lắc đầu, nói:
- Bình Dã Nhất Lang tiên sinh và Phất La Tư tiên sinh đều có hứng thú với hắc quyền Trung Quốc , tôi nghĩ chúng ra không thể kí một lúc cả 3 khế ước như thế này được?
- Ba khế ước? kí thế nào đây?
Diệp Thiên vừa nói xong câu này không riêng gì Bình Dã Nhât Lang ngẩn cả người ra mà cả Phất La Tư cũng không hiểu ý Diệp Thiên.
- Rất đơn giản Bình Dã Nhất La tiên sinh đánh trước với Phất La Tư tiên sinh được một trận, chúng ta có thể ký khế ước tiếp theo.
Tuy Diệp Thiên mỉm cười nhưng trong lòng vẫn rất tức giận, đã là thế kỉ XXI rồi mà đám ngoại quốc này còn dám coi Trung Quốc là miếng thịt béo bở.
Không nói đến Nhật Bản ngang ngược mà Ân Độ bé tí cũng dám khiêu chiến Trung Quốc, Diệp Thiên muốn nhổ hết răng bọn họ.
- Chúng ta đánh cược một trận rồi tiếp tục đanh với ngươi.
Rất nhanh Phất La Tư hiểu ý Diệp Thiên, liên tục lắc đầu nói:
- Không , như này không công bằng, sau khi chúng ta đối chiến thu tiền đặt cược còn vượt xa giá trị hắc quyền Trung Quốc.
Phất La Tư là người làm ăn đánh trước một trận với người Nhật Bản có thể nhận nhưng nếu y thắng hắc quyền của Nhật Bản, Thái Lan lại cược cho Trung Quốc, cái này không tính.
- Ý của Bình Dã Nhất Lang tiên sinh thì sao đây?
Vần đề là Diệp Thiên không nhìn về phía Phất La Tư mà là nhìn về phía Bình Dã Nhất Lang.
Bình Dã Nhất Lang cũng không muốn chống lại Phất La Tư, lắc đầu nói:
- Phất La Tư tiên sinh nói rất đúng như thế này không công bằng.
Hắc quyền Thái Lan trên Thế giới rất lợi hại, mặc dù Bình Dã Nhất Lang tự tin vào mình nhưng cũng không dám tuyệt đối nắm chắc phần thắng trong tay.
- Tiền cược không bình đẳng?
Diệp Thiên cười nói:
- Không phải ta có ý đặt tiền cược ngang nhau các ngươi có thể nhận 3 khế ước này?
Phất La Tư lấy kính gọng vàng, ánh mắt giảo hoạt nói:
- Đương nhiên, đáng lẽ phải đẩy mạnh xúc tiến hắc quyền chỉ cần ngươi lấy tiền đặt cược ra ta sẽ đồng ý đánh cược.
- Ngươi ư? Bình Dã Nhất Lang không phải ngươi vọng trận đấu này có thể biết ai mạnh, ai yếu sao?
Ánh mắt Diệp Thiên nhìn đối phương hoàn trả sự khiêu khích lúc trước.
Thấy mọi người đều đang tập trung vào mình, Bĩnh Dã Nhất Lang nghiến răng nói:
- Ta đồng ý nhưng quyền thủ chỉ dùng tay không dùng vũ khí!
Thấy Đằng Thác Hải đã thê thảm Bĩnh Dã Nhất Lang thấy Diệp Thiên khác thường nên đã nhằm vào hắn.
Phải biết rằng vô luận kiếm đạo vẫn là đao pháp, muốn luyện đến được trình độ như Đằng Thác Hải ít nhất cũng phải khổ công 20 năm.
Mà tài khí Diệp Thiên ngút trời, Bĩnh Dã Nhất Lang nhận định hắn không có khả năng quyền pháp và đao pháp, trong mắt y Diệp Thiên không có vũ khí thì chẳng khác gì như hổ không có răng lanh, móng vuốt.
- Không được dùng vũ khí? Diệp Thiên hơi sửng sốt, hắn không ngờ Bình Dã Nhất Lang lại đưa ra vấn đề này vì hắn cũng vốn không định dùng vũ khí.
Thấy Diệp Thiên còn do dự, y cho rằng mình đã điểm đúng huyệt của đối phương. Lập tức gật đầu nói:
- Đúng, chính là không dùng vũ khí giao chiến, ngươi đồng ý ta sẽ chấp nhận 3 đối chiến.
- Được, vậy thì không dùng vũ khí.
Diệp Thiên không sao thật ra khiến cho Bình Dã Nhất Lang há hốc mồm:
- Vậy đặt trước tiền, ngươi lấy tiền ra trước chúng ta chờ.
Bĩnh Dã Nhất Lang không sợ quyền thủ hắc quyền Trung Quốc nhưng chống lại Phất La Tư thì y chột dạ cũng không muốn nhận 3 khế ước kia nhưng vừa mói đưa ra yêu cầu không ngờ Diệp Thiên đồng ý ngay.
- Chúc tổng chuyện tiền vốn nhờ ngài được nhỉ?
Diệp Thiên quay về phía Chúc Duy Phong, sau khi hoàn thành xong phong thủy ở Hồng Kông, trong ta hắn cũng không còn bao nhiêu tiền mà đặt cược 5, 3 ngàn vạn đúng là chuyện hài.
- Không thành vấn đề, Diệp Thiên tôi sẽ chi tiền!
Chúc Duy Phong gật đầu, tính toán một lúc rồi nói:
- Ngoài hắc quyền ở Trung Quốc ra tôi còn định lấy thêm 8 triệu đôla đặt cược, không biết hai vị có vừa lòng không?
Thái Lan và Nhật Bản đều là nơi hắc quyền thịnh hành ở Châu Á, lợi nhuận hàng năm ước chừng khoảng 4 triệu đôla.
Chúc Duy Phong lấy ra 8 triệu chẳng khác nào là thu từ 2 nơi đó, đây cũng là tiêu chuẩn định giá thông dụng của hắc quyền.
Thực ra Chúc Duy Phong không tự mình lấy số tiền kia nhưng trong nước có quan hệ sâu rộng, nhờ các mối quan hệ đó đều có được khoản tài chính này xem như Chúc Duy Phong đã bỏ tính mạng của mình ra.
- Tám triệu đôla?
Phất La tư nghĩ một chút gật đầu luôn:
- Tôi đồng ý, đấu chiến với Nhật Bản trước sau đó khiêu chiến với Trung Quốc.
Hai nơi hắc quyền Thái Lan và Ấn Độ sau nội tình bên trong có điều bất thường, thậm chí rất nhiều người còn không biết mười quyền thủ thế giới bây giờ là ai, có 3 người đã là thủ hạ của y.
Cho nên Phất La Tư rất tự tin ở hai tuyến tác chiến, cứ xem như người thứ nhất rụng thì vẫn phái được 1 quyền thủ nữa đấu với quyền thủ hắc quyền Trung Quốc.
- Ngươi sao? Bình Dã Nhất Lang tiên sinh ư? Nếu không phỉa là sợ chỉ cần ngươi nói quyền thủ Nhật Bản không bằng quyền thủ Trung Quốc thì ta sẽ trực tiếp khiêu chiến với Phất La Tư tiên sinh.
Diệp Thiên nhìn Bình Dã Nhất Lang với ánh mắt đùa cợt, vừa mới tối còn gọi tiếng bạn Diệp Thiên đương nhiên là sẽ không bỏ qua tên này.
- Nhật Bản cũng có danh trong 10 quyền thủ thế giới.
Trước lão đại bản của thế giới, Bình Dã Nhất Lang yếu thế, vậy là hôm nay y khiêu chiến đã trở thành truyện đáng cười nhất chỉ có thể cắn răng đồng ý.
- Tốt lắm, chúng ta kí khế ước đi!
Diệp Thiên gật đầu cũng không để cho Bình Dã Nhất Lang có cơ hội đổi ý, hắn nhìn về phía mọi người nói:
- Khắc Lai Môn tiên sinh, ngài đứng bên cạnh đã lâu, không biết là 3 khế ước thì có trái với quy định không?
Theo nguyên tắc, các trận thi đầu lớn của các thế lực hắc quyền hàng năm chie có thể đối chiến một lần 3 khế ước đã vượt quá mức cho phép nên Diệp Thiên mới hỏi ý kiến của Khắc Lai Môn.
- Chúng ta có nguyên tắc đánh nhau nhưng vốn dĩ cũng không có quy tắc gì cả, chỉ cần 3 người đồng ý thì tôi cũng không có bất kì ý kiến gì!
Khắc Lai Môn cười giống như lão hồ ly vậy, đối với ông ta mà nói cuộc chiến càng bốc lửa thì càng hấp dẫn phú hào, tin rằng 3 trận đấu kịch liệt này có thể được các phú hào đặt cược rất nhiều tiền.
- Tốt lắm, mới Khắc Lai Môn tiên sinh lập khế ước đi!
Căn bản là Diệp Thiên không để cho Bình Dã Nhất Lang có sự nghi ngờ, quyết định sự việc nhanh, sắc bén như lưỡi dao vậy.
Mặc dù tiền lệ chưa hề có 3 đối phương đối chiến nhưng điều kiện đặt cược cũng đã nói, định ra khế ước cũng không khó khăn gì, chỉ gọn trong có 5 phút đồng hồ sau đó có người mang 3 khế ước đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.