Chương 621: Khiêu chiến ( Hạ)
Đả Nhãn
16/03/2013
- Chính xác mà nói thì là hai vị tiên sinh này muốn tìm ngươi…
Lỗ Đạo Phu nhún vai, hai người phía sau đi ra, nói:
- Tôi chỉ là muốn giới thiệu bọn họ để ông làm quen một chút.
Lỗ Đại Phu cao hơn 1m90, to lớn vạm vỡ, đứng ở đó giống như bức tường vậy còn hai người phía sau thì thấp bé thận chí Diệp Thiên cũng không chú ý gì đến bọn họ.
- Bọn họ là ai? Tìm tôi có chuyện gi?
Chúc Duy Phong nhìn hai người phía sau sửng sốt.
Tuy hai người xấp xỉ nhau nhưng tướng mạo lại khác hoàn toàn, một người Châu Á nếu Chúc Duy Phong đoán không sai thì đó là người Nhật Bản.
Còn người kia đặc điểm giống người Châu Âu, Chúc Duy Phong cũng không biết thân phận của bọn họ.
- Chúc tiên sinh, vị này đến từ Nhật Bản, Bình Dã Nhât Lang tiên sinh, vị kia là Phất La Tư tiên sinh đến từ Ấn Độ, bọn họ tìm ông có chuyện gì tôi cũng không biết!
Lỗ Đại Phu giang tay giới thiệu hai người kia cho Chúc Duy Phong nhưng Diệp Thiên thấy trong mắt hắn rõ ràng có sự giảo hoạt còn tươi cười khi người khác gặp nạn.
- Các người tìm tôi có chuyện gì?
Chúc Duy Phong đi lên phía trước một bước, sắc mặt lạnh tanh có thể cảm nhận được hai người này đến tìm ông ta không có ý tốt gì.
- Tôi đại diện cho hắc quyền ở Nhật Bản khiêu chiến với hắc quyền Trung Quốc, hi vọng Chúc tiên sinh có thêt phát huy tinh thần võ đạo nhận lời khiêu chiến của tôi!
Cái tên Bình Dã Nhất Lang người Nhật Bản lấy từ trong ví tiền ra một văn kiện giơ lên trước mặt Chúc Duy Phong có nói chút tiếng Anh nhưng Chúc Duy Phong cũng hiểu ý gã.
- Khiêu chiến? Bọn họ là ai?
Không chỉ riêng Diệp Thiên và Chúc Duy Phong mà các đại lão nghe thấy cũng như ong vỡ tổ tụ lại chỗ này.
Khiêu chiến Hắc thị quyền từ trước đến nay có chút móc nối, mỗi lời khiêu chiến đều đại diện cho môt thế lực hưng thịnh và sụp đổ đều ảnh hưởng ít nhiều đến Hắc thị quyền trên thế giới.
- Đúng, người Nhật Bản khiêu chiến với người Trung Quốc, bọn họ chính là kẻ thù truyền kiếp của nhau.
Lỗ Đạo Phu đã xúi bẩy đằng sau, người xem đều hiểu đầu đuôi câu chuyện.
Những ông chủ đó đều xuất thân từ các tổ chức phản động không có mấy người tốt, họ vui sướng, tươi cười khi người ta gặp họa cũng có người còn xúi giục thêm vào.
- Thực sự xin lỗi, lần này tôi đến đât để xem đại hội chứ không nhận khiêu chiến của ai cả. Hơn nữa cũng không có ý mang quyền thủ lên võ đài, làm các ngươi thất vọng rồi!
Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang và những người xung quanh nói, sắc mặt Chúc Duy Phong xám đi dường như một chữ cũng không muốn nói ra.
Lăng nhục, lúc này trong lòng Chúc Duy Phong cảm thấy chính là bị lăng nhục.
Bị người ta chặn ở cửa khiêu chiến hơn nữa lại là kẻ thù người Nhật Bản ngực Chúc Duy Phong như muốn nổ tung suýt chút nữa thì nhận khiêu chiến của người Nhật Bản này.
Nhưng Chúc Duy Phong vẫn cố ép cơn tức giận xuống, ông biết với thực lực của mình thì chỉ là vật hi sinh trên võ đài này, không nói đến bị đánh chết mà địa bàn cũng mất đi.
- Không liên quan, sau đại hội chúng ta có thể tiến hành thi đâu tại đây thời gian, địa điểm chỉ cần Chúc ngài kí vào đây là được.
Bình Dã Nhất Lang ngẩng đầu lên, tuy tươi cười nhưng những lời nói ra đều là hù dọa người khác không ngừng quạt lên mặt Chúc Duy Phong.
Lúc này đây sắc mặt của Chúc Duy Phong đã thực sự thay đổi, đối phương lấy cớ nếu tiếp tục từ chối khiêu chiến thì chính là cúi đầu trước người Nhật Bản rồi.
Nhưng Chúc Duy Phong biết, so với các quyền thủ hắc quyền của quốc tế mình còn thua xa, nếu nhận khiêu chiến rồi thì khả năng thắng rất xa vời.
- Chúc tổng, nếu đánh thua, bọn họ có thể thu địa bàn của ông?
Lúc Chúc Duy Phong tiến thoái lưỡng nan Diệp Thiên chen vào, hỏi ông ta:
- Đó là nơi của người Trung Quốc, sao mà chuyển cho bọn hắn được?
Dù Diệp Thiên không phải làm thể chế nhưng cũng không phải người làm ăn nhưng hắn hiểu muốn là chuyện gì ở Trung Quốc cũng đều phải dựa vào các mối quan hệ.
Cho nên cứ coi như Chúc Duy Phong thua thì võ thuật của Bình Dã Nhất Lang cũng không có cách nào mà vào được Trung Quốc vậy thì cái gọi là địa bàn kí chẳng phải là câu nói suôn sao?
Chúc Duy Phong cười khổ, nói:
- Diệp Thiên cậu không biết thôi, nếu thua tôi không thể tiếp tục kinh doanh hắc quyền trong nước được nữa mà người thuê nhà của tôi đều phải chuyển giao cho nó, kỳ thưc địa bàn không giống với đặt trong nước đâu.
Thi đấu hắc thị quyền quan trọng vẫn là tài nguyên, dĩ nhiên là khách có thể đánh cược rồi.
Nếu Chúc Duy Phong thua, mà Bình Dã Nhất Lang nắm hết việc buôn bán thì ở cách Trung Quốc không xa y hoàn toàn có thể tiến hành các trận đấu trong hắc quyền.
Hơn nữa trong ngày hôm đó y có thể dùng mánh lới nhanh chóng chiến trước thị trường Hắc Quyền Trung Quốc.
Sau khi nhận người khác đi đấu, y có thể ẩn phía sau tìm người Trung Quốc đến kinh doanh quyền thi đấu rồi đứng giữa hưởng lợi nhuận.
Chúc Duy Phong biết rõ quy tắc của hắc quyền cho nên càng không dễ dàng đồng ý khiêu chiến chỉ e giống như vụ Đằng Thác Hải y sẽ lại mất mát.
Diệp Thiên lướt nhìn Bình Dã Nhất Lang và người Ấn Độ trong tay có một văn kiện, không khỏi thấy lạ hỏi:
- Đúng rồi, ngươi đang làm gì vậy?
- Tôi là Phất La Tư người Ấn Độ, tôi cũng muốn khiêu chiến với Chúc tiên sinh.
Người Ấn Độ còn có thái độ kiêu căng hơn cả Bình Dã Nhất Lang, giơ giơ tờ khế ước trên tay nói:
- Tôi là người kinh doanh lớn nhất ở hắc quyền Thái Lan, nếu Chúc tiên sinh đồng ỳ tôi nguyện dùng hắc quyền ở đó làm điều kiện khiêu chiến.
Phất La Tư vừa nói ra lập tức có những tiếng hô to, những người đó không phải kinh ngạc vì Phất La Tư khiêu chiến với Chúc Duy Phong mà là không tin y lại lấy hắc quyền ở Thái Lan ra đặt cược.
Nếu nói nơi thịnh hành hắc thị quyền ở Châu Á thì Thái Lan là xứng đáng tuyệt đối, tuy Thái Lan phổ biển là Phật giáo nhưng hắc quyền là giấc mộng làm giàu của dân nghèo khó ở Thái Lan.
Thái Quyền cũng là một phong trào ở Thái Lan, Thái Cực Quyền ngoài dùng tay còn dùng cả chân, tất cả khủyu tay để công kích đối phương.
Còn căn bản thịnh hành dĩ nhiên vẫn là đánh bạc, Thái Lan có rất nhiều người tham gia thi đấu hắc quyền vì ủng hộ chính mình.
Các quyền thủ ưu tú có nhiều tùy tùng, bọn họ có tiền, được mọi người tôn kính.
Từ con trai thủ tướng Thái Lan đến con trai người nông dân đều có khát vọng trở thành vô địch Thái Cực Quyền, Thái Cực Quyền đến với cả những người nghèo khó, thành thị và nông thôn xa xôi.
Cho nên ở Thái Lan toàn dân đều đánh cược vào hắc quyền, thậm chí còn thích cả Âu Mĩ.
Nhưng Phất La Tư và Quốc Vương Thái Lan có quan hệ rất tốt bọn họ không có cách nào nói rõ được, bây giờ lại nghe thấy Phất La Tư đặt cược ai cũng dao động.
- Khất La Tư, ngươi cam lòng cược hắc thị quyền Thái Lan thì tôi cũng phải cược 3% cổ phần khách sạn Las Vegas đánh cược một trận, thế nào?
Trong mắt những người này không còn tồn tại cái gì gọi là bạn bè, chỉ có lợi ích mà thôi Lỗ Đạo Phu kinh ngạc vì sự khiêu chiến của Khất La Tư.
- Lỗ Đạo Phu theo quy định, mỗi một trận thi đấu lớn chỉ có thể khiêu chiến một lần giống như Nga La Tư và Đằng Thác Hải ra khế ước rồi chứ.
Một người trong sòng bạc đi ra nhìn người trung niên nhã nhặn nói:
- Phất La Tư, ta lấy hắc quyền nước Anh đánh cược với ngươi còn cả con ngựa đệ nhất thế giới của năm ngoái thế nào hả?
Phất La Tư lắc đâu nói:
- Điều kiện của ngươi rất tốt nhưng nếu Chúc tiên sinh đồng ý tiền đặt cược của ta thì ta không thể cùng ngươi kí khế ước được.
Đối với người trung niên này tất nhiên là Phất La Tư có chút nể sợ không nhận lời khiêu chiến của ông ta.
- Người kia là ai?
Diệp Thiên hỏi nhỏ Chúc Duy Phong, dường như mọi người đang tập trung hết vào Phất La Tư.
- Y là trùm báo của nước Anh, con ngựa y nói trị giá hơn 3 triệu đôla.
Đối với Chúc Duy Phong mà nói, khi Khảo Nhĩ Địch đang nói chuyện hắc thị quyền giống như là vừa mới gia nhập A Lam Câu trước khi tham dự đại hội ông ta là nhân vật truyền kỳ.
- Chú quân là tôi khiêu chiến trước, mong ngài không từ chối!
Thấy mình đã trở thành vai diễn phối hợp, Bình Dã Nhất Lang vội vàng, lớn tiếng thu hút sự chú ý của mọi người:
- Giữa ngày trong khi còn nhiều ân oán, tôi hi vọng thông qua lần quyết đấu này có thể chứng minh ai mạnh nhất.
- Ngươi nói cái gì?
Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang nói, Chúc Duy Phong sáng mắt lên, loại này đã đến độ khiêu khích cao mặc dù biết y đang khích tướng mình nhưng Chúc Duy Phong cũng không nhịn được.
- Bình tĩnh đi!
Lúc Chúc Duy Phong định nhận lời khiêu chiến thì Diệp Thiên vỗ bả vai nói:
- Việc này để tôi giải quyết cho!
Tuy ôm việc không liên quan đến mình nhưng tới tham gia đại hội hắc quyền lần này Diệp Thiên cũng không chịu được sự khiêu khích của Bình Dã Nhất Lang.
- Diệp Thiên tôi van ngài ra tay lần này. Chỉ cần thắng đượcm toàn bộ tài sản của tôi cho cậu hết.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, mắt Chúc Duy Phong đỏ lên.
- Tôi cần tài sản của ông làm gì?
Diệp Thiên cười với ánh mắt sắc bén.
Lỗ Đạo Phu nhún vai, hai người phía sau đi ra, nói:
- Tôi chỉ là muốn giới thiệu bọn họ để ông làm quen một chút.
Lỗ Đại Phu cao hơn 1m90, to lớn vạm vỡ, đứng ở đó giống như bức tường vậy còn hai người phía sau thì thấp bé thận chí Diệp Thiên cũng không chú ý gì đến bọn họ.
- Bọn họ là ai? Tìm tôi có chuyện gi?
Chúc Duy Phong nhìn hai người phía sau sửng sốt.
Tuy hai người xấp xỉ nhau nhưng tướng mạo lại khác hoàn toàn, một người Châu Á nếu Chúc Duy Phong đoán không sai thì đó là người Nhật Bản.
Còn người kia đặc điểm giống người Châu Âu, Chúc Duy Phong cũng không biết thân phận của bọn họ.
- Chúc tiên sinh, vị này đến từ Nhật Bản, Bình Dã Nhât Lang tiên sinh, vị kia là Phất La Tư tiên sinh đến từ Ấn Độ, bọn họ tìm ông có chuyện gì tôi cũng không biết!
Lỗ Đại Phu giang tay giới thiệu hai người kia cho Chúc Duy Phong nhưng Diệp Thiên thấy trong mắt hắn rõ ràng có sự giảo hoạt còn tươi cười khi người khác gặp nạn.
- Các người tìm tôi có chuyện gì?
Chúc Duy Phong đi lên phía trước một bước, sắc mặt lạnh tanh có thể cảm nhận được hai người này đến tìm ông ta không có ý tốt gì.
- Tôi đại diện cho hắc quyền ở Nhật Bản khiêu chiến với hắc quyền Trung Quốc, hi vọng Chúc tiên sinh có thêt phát huy tinh thần võ đạo nhận lời khiêu chiến của tôi!
Cái tên Bình Dã Nhất Lang người Nhật Bản lấy từ trong ví tiền ra một văn kiện giơ lên trước mặt Chúc Duy Phong có nói chút tiếng Anh nhưng Chúc Duy Phong cũng hiểu ý gã.
- Khiêu chiến? Bọn họ là ai?
Không chỉ riêng Diệp Thiên và Chúc Duy Phong mà các đại lão nghe thấy cũng như ong vỡ tổ tụ lại chỗ này.
Khiêu chiến Hắc thị quyền từ trước đến nay có chút móc nối, mỗi lời khiêu chiến đều đại diện cho môt thế lực hưng thịnh và sụp đổ đều ảnh hưởng ít nhiều đến Hắc thị quyền trên thế giới.
- Đúng, người Nhật Bản khiêu chiến với người Trung Quốc, bọn họ chính là kẻ thù truyền kiếp của nhau.
Lỗ Đạo Phu đã xúi bẩy đằng sau, người xem đều hiểu đầu đuôi câu chuyện.
Những ông chủ đó đều xuất thân từ các tổ chức phản động không có mấy người tốt, họ vui sướng, tươi cười khi người ta gặp họa cũng có người còn xúi giục thêm vào.
- Thực sự xin lỗi, lần này tôi đến đât để xem đại hội chứ không nhận khiêu chiến của ai cả. Hơn nữa cũng không có ý mang quyền thủ lên võ đài, làm các ngươi thất vọng rồi!
Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang và những người xung quanh nói, sắc mặt Chúc Duy Phong xám đi dường như một chữ cũng không muốn nói ra.
Lăng nhục, lúc này trong lòng Chúc Duy Phong cảm thấy chính là bị lăng nhục.
Bị người ta chặn ở cửa khiêu chiến hơn nữa lại là kẻ thù người Nhật Bản ngực Chúc Duy Phong như muốn nổ tung suýt chút nữa thì nhận khiêu chiến của người Nhật Bản này.
Nhưng Chúc Duy Phong vẫn cố ép cơn tức giận xuống, ông biết với thực lực của mình thì chỉ là vật hi sinh trên võ đài này, không nói đến bị đánh chết mà địa bàn cũng mất đi.
- Không liên quan, sau đại hội chúng ta có thể tiến hành thi đâu tại đây thời gian, địa điểm chỉ cần Chúc ngài kí vào đây là được.
Bình Dã Nhất Lang ngẩng đầu lên, tuy tươi cười nhưng những lời nói ra đều là hù dọa người khác không ngừng quạt lên mặt Chúc Duy Phong.
Lúc này đây sắc mặt của Chúc Duy Phong đã thực sự thay đổi, đối phương lấy cớ nếu tiếp tục từ chối khiêu chiến thì chính là cúi đầu trước người Nhật Bản rồi.
Nhưng Chúc Duy Phong biết, so với các quyền thủ hắc quyền của quốc tế mình còn thua xa, nếu nhận khiêu chiến rồi thì khả năng thắng rất xa vời.
- Chúc tổng, nếu đánh thua, bọn họ có thể thu địa bàn của ông?
Lúc Chúc Duy Phong tiến thoái lưỡng nan Diệp Thiên chen vào, hỏi ông ta:
- Đó là nơi của người Trung Quốc, sao mà chuyển cho bọn hắn được?
Dù Diệp Thiên không phải làm thể chế nhưng cũng không phải người làm ăn nhưng hắn hiểu muốn là chuyện gì ở Trung Quốc cũng đều phải dựa vào các mối quan hệ.
Cho nên cứ coi như Chúc Duy Phong thua thì võ thuật của Bình Dã Nhất Lang cũng không có cách nào mà vào được Trung Quốc vậy thì cái gọi là địa bàn kí chẳng phải là câu nói suôn sao?
Chúc Duy Phong cười khổ, nói:
- Diệp Thiên cậu không biết thôi, nếu thua tôi không thể tiếp tục kinh doanh hắc quyền trong nước được nữa mà người thuê nhà của tôi đều phải chuyển giao cho nó, kỳ thưc địa bàn không giống với đặt trong nước đâu.
Thi đấu hắc thị quyền quan trọng vẫn là tài nguyên, dĩ nhiên là khách có thể đánh cược rồi.
Nếu Chúc Duy Phong thua, mà Bình Dã Nhất Lang nắm hết việc buôn bán thì ở cách Trung Quốc không xa y hoàn toàn có thể tiến hành các trận đấu trong hắc quyền.
Hơn nữa trong ngày hôm đó y có thể dùng mánh lới nhanh chóng chiến trước thị trường Hắc Quyền Trung Quốc.
Sau khi nhận người khác đi đấu, y có thể ẩn phía sau tìm người Trung Quốc đến kinh doanh quyền thi đấu rồi đứng giữa hưởng lợi nhuận.
Chúc Duy Phong biết rõ quy tắc của hắc quyền cho nên càng không dễ dàng đồng ý khiêu chiến chỉ e giống như vụ Đằng Thác Hải y sẽ lại mất mát.
Diệp Thiên lướt nhìn Bình Dã Nhất Lang và người Ấn Độ trong tay có một văn kiện, không khỏi thấy lạ hỏi:
- Đúng rồi, ngươi đang làm gì vậy?
- Tôi là Phất La Tư người Ấn Độ, tôi cũng muốn khiêu chiến với Chúc tiên sinh.
Người Ấn Độ còn có thái độ kiêu căng hơn cả Bình Dã Nhất Lang, giơ giơ tờ khế ước trên tay nói:
- Tôi là người kinh doanh lớn nhất ở hắc quyền Thái Lan, nếu Chúc tiên sinh đồng ỳ tôi nguyện dùng hắc quyền ở đó làm điều kiện khiêu chiến.
Phất La Tư vừa nói ra lập tức có những tiếng hô to, những người đó không phải kinh ngạc vì Phất La Tư khiêu chiến với Chúc Duy Phong mà là không tin y lại lấy hắc quyền ở Thái Lan ra đặt cược.
Nếu nói nơi thịnh hành hắc thị quyền ở Châu Á thì Thái Lan là xứng đáng tuyệt đối, tuy Thái Lan phổ biển là Phật giáo nhưng hắc quyền là giấc mộng làm giàu của dân nghèo khó ở Thái Lan.
Thái Quyền cũng là một phong trào ở Thái Lan, Thái Cực Quyền ngoài dùng tay còn dùng cả chân, tất cả khủyu tay để công kích đối phương.
Còn căn bản thịnh hành dĩ nhiên vẫn là đánh bạc, Thái Lan có rất nhiều người tham gia thi đấu hắc quyền vì ủng hộ chính mình.
Các quyền thủ ưu tú có nhiều tùy tùng, bọn họ có tiền, được mọi người tôn kính.
Từ con trai thủ tướng Thái Lan đến con trai người nông dân đều có khát vọng trở thành vô địch Thái Cực Quyền, Thái Cực Quyền đến với cả những người nghèo khó, thành thị và nông thôn xa xôi.
Cho nên ở Thái Lan toàn dân đều đánh cược vào hắc quyền, thậm chí còn thích cả Âu Mĩ.
Nhưng Phất La Tư và Quốc Vương Thái Lan có quan hệ rất tốt bọn họ không có cách nào nói rõ được, bây giờ lại nghe thấy Phất La Tư đặt cược ai cũng dao động.
- Khất La Tư, ngươi cam lòng cược hắc thị quyền Thái Lan thì tôi cũng phải cược 3% cổ phần khách sạn Las Vegas đánh cược một trận, thế nào?
Trong mắt những người này không còn tồn tại cái gì gọi là bạn bè, chỉ có lợi ích mà thôi Lỗ Đạo Phu kinh ngạc vì sự khiêu chiến của Khất La Tư.
- Lỗ Đạo Phu theo quy định, mỗi một trận thi đấu lớn chỉ có thể khiêu chiến một lần giống như Nga La Tư và Đằng Thác Hải ra khế ước rồi chứ.
Một người trong sòng bạc đi ra nhìn người trung niên nhã nhặn nói:
- Phất La Tư, ta lấy hắc quyền nước Anh đánh cược với ngươi còn cả con ngựa đệ nhất thế giới của năm ngoái thế nào hả?
Phất La Tư lắc đâu nói:
- Điều kiện của ngươi rất tốt nhưng nếu Chúc tiên sinh đồng ý tiền đặt cược của ta thì ta không thể cùng ngươi kí khế ước được.
Đối với người trung niên này tất nhiên là Phất La Tư có chút nể sợ không nhận lời khiêu chiến của ông ta.
- Người kia là ai?
Diệp Thiên hỏi nhỏ Chúc Duy Phong, dường như mọi người đang tập trung hết vào Phất La Tư.
- Y là trùm báo của nước Anh, con ngựa y nói trị giá hơn 3 triệu đôla.
Đối với Chúc Duy Phong mà nói, khi Khảo Nhĩ Địch đang nói chuyện hắc thị quyền giống như là vừa mới gia nhập A Lam Câu trước khi tham dự đại hội ông ta là nhân vật truyền kỳ.
- Chú quân là tôi khiêu chiến trước, mong ngài không từ chối!
Thấy mình đã trở thành vai diễn phối hợp, Bình Dã Nhất Lang vội vàng, lớn tiếng thu hút sự chú ý của mọi người:
- Giữa ngày trong khi còn nhiều ân oán, tôi hi vọng thông qua lần quyết đấu này có thể chứng minh ai mạnh nhất.
- Ngươi nói cái gì?
Sau khi nghe Bình Dã Nhất Lang nói, Chúc Duy Phong sáng mắt lên, loại này đã đến độ khiêu khích cao mặc dù biết y đang khích tướng mình nhưng Chúc Duy Phong cũng không nhịn được.
- Bình tĩnh đi!
Lúc Chúc Duy Phong định nhận lời khiêu chiến thì Diệp Thiên vỗ bả vai nói:
- Việc này để tôi giải quyết cho!
Tuy ôm việc không liên quan đến mình nhưng tới tham gia đại hội hắc quyền lần này Diệp Thiên cũng không chịu được sự khiêu khích của Bình Dã Nhất Lang.
- Diệp Thiên tôi van ngài ra tay lần này. Chỉ cần thắng đượcm toàn bộ tài sản của tôi cho cậu hết.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, mắt Chúc Duy Phong đỏ lên.
- Tôi cần tài sản của ông làm gì?
Diệp Thiên cười với ánh mắt sắc bén.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.