Chương 851: Phá vỡ không gian ( hạ )
Đả Nhãn
29/08/2013
Sau khi kiếp vân bị đánh tan, Diệp Thiên chợt phát hiện, bầu trời nhất thời trở lên yên tĩnh, nhưng sắc mặt hắn liên tục biến đổi, bởi vì một đạo kiếp vân khủng bố đang xuất hiện phía trên bờ cát, đoàn kiếp lôi này có màu tím, bầu trời xung quanh nhất thời cũng trở thành một mảng màu tím thẫm.
Đạo kiếp vân này giống như một cái động không đáy, đem từng đợt thiên địa nguyên khí xung quanh hấp thu với tốc độ chóng mặt, núi rừng phía sau Diệp Thiên trở thành một mảnh khô vàng, không những thế, kiếp vân còn hấp thu một lượng lớn thiên địa nguyên khí bên ngoài kết giới.
Trên bờ cát, ba đại yêu cũng lộ ra thần sắc ngưng trọng, chúng không chỉ một lần thấy qua cảnh kiếp lôi oanh kích giết chết những tồn tại cùng cấp với chúng, nếu không phải đại nạn lâm đầu, chúng cũng không muốn đi trêu chọc đạo thiên lôi cực kì khủng bố này.
Để đối kháng với uy áp khổng lồ từ trên đỉnh đầu, vợ chống Kim Mao Toan cùng Giao Long đều phóng xuất toàn bộ thực lực, long thân, cùng hai thiên địa pháp tướng, giống như ba thần ma đang trừng trừng nhìn thẳng lên bầu trời.
- Oanh!
Ba đạo lôi quang tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy từ kiếp vân bắn ra, so với thiên lôi lúc trước quả thực không thể thấy được, ba đạo lôi quang, va chạm với Kim Mao Toan pháp tướng, lập tức đánh đứt đôi Kim Mao Toan pháp tướng.
Cách đó không xa, Giao Long cũng rống lên một tiếng thống khổ, đạo lôi quan tím thẫm xuyên qua cơ thể nó, cơ hồ đem thân hình mấy chục thước của nó đánh đứt lìa, một lượng lớn lân giáp rơi xuống đất, tản ra ánh vàng ảm đạm, long huyết phọt ra như suối.
Bất quá sau khi ba đạo lôi quang bổ ra xong, kiếp vân màu sắc cũng ảm đạm đi vài phần, lúc trước bị trăm ngàn vạn mãnh thú đập vào, sau đó lại ứng phó ba đại yêu, áp lực mà trận pháp này có thể chịu đựng cơ hồ đã đạt tới giới hạn.
Linh khí trên đảo hiển nhiên là không đủ để duy trì kiếp lôi màu tím công kích, từ trong kết giới, một cỗ năng lượng tràn trề trực tiếp tràn vào bên trong kiếp vân, tầng mây màu tím quang mang đại thịnh, ba đạo tia chớp to vật vã, lại bổ về phía Kim Mao Toan ba đại yêu.
Tia chớp màu tím tựa hồ có khả năng tìm mục tiêu, mặc cho Kim Mao Toan cùng Giao Long trốn tránh thế nào, đều chạy không khỏi lôi điện bổ vào người, một đạo thiểm điện này đánh xuống, ba đại yêu trở nên vô cùng thê thảm.
Đạo lôi quang này cơ hồ trực tiếp oanh kích vào nguyên thần bên trong ba đại yêu, sau khi lôi quang tán đi, Kim Mao Toan cùng Giao Long ngoài những thương tổn trên người, vẻ mặt cũng cực kì thống khổ.
Chứng kiến bộ dạng thê thảm của ba đại yêu, Diệp Thiên có chút không đợi được nữa, truyền âm nói:
- Tiền bối, ta bao giờ có thể ra tay?
- Không vội, lôi vân còn chưa hấp thu đủ linh khí bên trong kết giới, ngươi bây giờ ra tay hẳn là không thể phá vỡ được!
Đầu Giao Long lay động, ánh mắt lộ ra một tia quang mang điên cuồng, một vòi nước lớn bỗng nhiên vọt lên, nó thét dài:
- Phá cho bố!
Theo thanh âm Giao Long, một khỏa trân châu lóe lên ánh sáng kim ngọc từ trong miệng nó phun ra, lập tức bay về kiếp vân trên không.
Ngay khi long châu chạm vào kiếp vân, trên bầu trời một tiếng nổ vang “ oanh”, không khí nổi lên một trận sóng gợn, khí lãng như lưỡi dao sắc bén vô hình, đem hai chữ Bồng Lai cắt đi một phần.
Ngay khi va chạm sảy ra, Diệp Thiên một tay nhấc Lôi Hổ lên biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại, đã ở ngoài ngàn mét, nhìn thấy đỉnh núi bị cắt ngọt, Diệp Thiên trên mặt vẻ khiếp sợ mãi sau vẫn không thể bình ổn lại.
Lúc trước trong ghi chép của Trương Tam Phong, ông ta từng giao chiến cùng một vị đại yêu, hủy diệt một gốc Phù Tang cổ thụ, Diệp Thiên trong lòng còn có chút không tin, nhưng lúc này thấy thủ đoạn của Giao Long, hắn mới tin đó là sự thật, cao nhân tiến vào Kim Đan cảnh giới, đích xác không thể dùng lẽ thường diễn tả.
Chẳng qua Giao Long cũng phải trả một cái giá lớn, kiếp vân trên trời tản đi một chút, Diệp Thiên mới phát hiện, thân hình dài cả cây số của Giao Long giờ chỉ nhỏ chừng hơn 10 mét, mà nội đan của nó phiều phù trước người, không còn vẻ sáng bóng như trước nữa, bên ngoài long châu, thậm chí có những vết rạn li ti.
- Tiền bối, hiện tại có thể chưa?
Thần thức Diệp Thiên ẩn chứa thanh âm truyền vào trong trận pháp.
Nói thật, nhìn một màn long tranh hổ đấu như vậy, Diệp Thiên nhiệt huyết cũng sôi trảo, dù là người vẫn là động vật, lúc sinh ra dưới gầm trời, tuần hoàn trong thiên đạo. Mà lúc này bọn họ việc đang làm, chính là cùng thiên tranh đấu, muốn phá trời xuyên một cái lỗ.
- Không được, lúc này mới là đạo lôi kiếp thứ hai, kết giới vẫn không thể phá được!
Kim Mao Toan thương thế so với Giao Long thì đỡ hơn rất nhiều, tuy nhiên vẻ mặt cũng vô cùng uể oải.
Con Kim Mao Toan đực ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiên không, hữu trảo xuất ra, cái bao đặt trước mặt Lôi Hổ bỗng nhiên bị xé rách, từng khối mộc thuộc tính linh thạch nối đuôi nhau hướng chỗ ba đại yêu bay tới.
- Óe, cưới nhiều linh thạch như vậy, quả nhiên là bọn rắn độc a.
Có lẽ túi da kia có tác dụng ngăn cách linh khí tác dụng, cho nên tới tận khi cái túi vỡ ra, Diệp Thiên cùng Lôi Hổ mới biết bên trong là cái gì.
Mộc thuộc tính linh thạch chẳng những có công hiệu chữa trị thương thế đối với con người, mà đối với yêu thú cũng thế, Kim Mao Toan một trảo này, lấy ra mấy trăm khối mộc thuộc tính linh thạch, nhưng thứ khiến Diệp Thiên đỏ mắt suýt ra tay cướp về là một cái mộc tâm.
Mộc tâm này so với cái Trương Tam Phong lưu lại còn muốn lớn hơn nhiều. Khi nó vừa xuất hiện, chung quanh liền tràn ngập mộc thuộc tính linh khí vô cùng nồng đậm, nhưng đợi khi Diệp Thiên hoàn hồn xong, khỏa mộc tâm kia cũng đã bay vào trong trận pháp.
- Ô ô
Kim Mao Toan con đang ngồi trên vai Lôi Hổ cái mũi đột nhiên nhúc nhích, từ trên vai Lôi Hổ ngảy xuống, bắt lấy một viên kim thuộc tính linh thạch
- Rào rạo, rào rạo
Nó bắt đầu nhai ngấu nghiến, trên mặt là một bộ dạng vô cùng thích thú.
Tuy rằng thân là một thượng cổ dị thú, nhưng cuối cùng cũng là mới sinh ra, tiểu Kim Mao Toan linh trí còn chưa phát triển toàn diện, cho nên khi cha mẹ nó kịch chiến với thiên kiếp nó cũng không quan tâm chút nào, tìm lấy linh thạch nhai ngấu nghiến, vô ưu vô lo.
Bất đồng với sự thoải mái của tiểu Kim Mao Toan, cha mẹ nó cùng Giao Long, cũng thừa lúc kiếp vân đang tản mát, liền liều mạng hấp thu mộc thuộc tính linh khí để khôi phục thương thế. Bọn chúng bị vây trong không gian của mấy trăm khỏa mộc linh thạch cùng mộc tâm, mộc thuộc tính linh khí nồng đậm gần như thực chất hóa.
Bất quá chỗ linh khí này đối với ba đại yêu mà nói, vẫn như muối bỏ biển, mấy hơi thở sau, linh khí tràn đầy lúc trước đã bị chúng hấp thụ hết, Diệp Thiên đỏ mắt không thôi, nhiều linh thạch như vậy, cũng đủ cho hắn tu luyện tới giả đan đại viên mãn, có thể độ Kim Đan lôi kiếp đạp nhập Kim Đan được rồi.
- Tiểu tử, khi đạo kiếp lôi tiếp theo oanh kích, ngươi có thể đem nội đan của ta hấp thu vào trong cơ thể, nhớ kỹ, ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất!
Kim Mao Toan thanh âm có chút suy yếu từ trong trận pháp truyền ra, nó đem nội đan giao cho Diệp Thiên xem như đã đánh mất đi thứ vũ khí cường đại nhất của mình, giờ phải lấy thân mạnh mẽ nghênh tiếp lôi kiếp, nó cũng không biết mình có chống đỡ nổi không nữa.
- Ta biết rồi, các vị tiền bối yên tâm, ta nhất định không nhục sứ mệnh!
Tuy rằng người và yêu đối lập, nhưng nguyện vọng muốn thoát ly vận mệnh bị tù lung lại giống nhau, ba đại yêu lấy cái chết để thực hiện kế hoạch, khiến Diệp Thiên nhiệt huyết sôi trào, hắn cũng biết, có thể thoát khỏi cái nhà tù này hay không, mấu chốt đều nằm trên người mình.
- Không ổn, kiếp vân lại xuất hiện!
Diệp Thiên thanh âm chưa dứt, trên đỉnh đầu Kim Mao Toan cùng Giao Long lại ngưng tụ một khối kiếp vân, kiếp vân lần này sắc đen như mực, bên trong không có bất kỳ tiếng sấm hay ánh điện chớp nào, nhưng một cỗ uy áp hủy thiên diệt địa, từ kiếp vân không ngừng tán phát ra bốn phía.
Cùng lúc đó, đứng ở phía xa, Diệp Thiên rõ ràng cảm ứng được, linh khí trên đảo lại ảm đạm đi vài phần, bầu trời trên đầu tựa hồ sáng lên vài phần, hắn không biết điều này có phải do kết giới loãng đi mà tạo thành không.
- Không thể để lôi kiếp hình thành, năm đó thần vượn kia cũng dưới lôi kiếp này mất đi nửa cái mạng!
Nhìn thấy kiếp vân đen xịt trên bầu trời, Giao Long trong mắt lộ ra thần sắc bối rối, tuy rằng cảnh giới nó tương đương, cũng là những tồn tại đỉnh cao trên Bồng Lai đảo, nhưng Giao Long hiểu được, nếu so sánh về độ cứng cáp của thân thể mà nói, nó còn xa mới bằng con khỉ luyện Cửu THiên Huyền Công kia.
- Ta lên!
Vừa rồi qua hai đợt lôi kiếp, đại yêu bị ít thương tổn nhất chính là con Kim Mao Toan cái, nó đứng dậy, phía sau xuất hiện một hư ảnh Kim Mao Toan to vãi cả hàng, đồng thời nó há mồm phun ra, một viên nội đan tản mát ra hào quang nóng rực phiêu phù phía trên pháp tướng.( cái ảo ảnh của nó)
- Rống
Hư ảnh gầm lên một tiếng giận giữ, hai móng vuốt phá không bổ vào kiếp vân, cùng lúc đó viên nội đan cũng hóa thành một tia chớp kim sắc đâm thẳng vào kiếp vân trên trời, hiển nhiên nó muốn thừa dịp kiếp vân chưa kịp hình thành dùng hết sức phá tan.
Đạo kiếp vân này giống như một cái động không đáy, đem từng đợt thiên địa nguyên khí xung quanh hấp thu với tốc độ chóng mặt, núi rừng phía sau Diệp Thiên trở thành một mảnh khô vàng, không những thế, kiếp vân còn hấp thu một lượng lớn thiên địa nguyên khí bên ngoài kết giới.
Trên bờ cát, ba đại yêu cũng lộ ra thần sắc ngưng trọng, chúng không chỉ một lần thấy qua cảnh kiếp lôi oanh kích giết chết những tồn tại cùng cấp với chúng, nếu không phải đại nạn lâm đầu, chúng cũng không muốn đi trêu chọc đạo thiên lôi cực kì khủng bố này.
Để đối kháng với uy áp khổng lồ từ trên đỉnh đầu, vợ chống Kim Mao Toan cùng Giao Long đều phóng xuất toàn bộ thực lực, long thân, cùng hai thiên địa pháp tướng, giống như ba thần ma đang trừng trừng nhìn thẳng lên bầu trời.
- Oanh!
Ba đạo lôi quang tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy từ kiếp vân bắn ra, so với thiên lôi lúc trước quả thực không thể thấy được, ba đạo lôi quang, va chạm với Kim Mao Toan pháp tướng, lập tức đánh đứt đôi Kim Mao Toan pháp tướng.
Cách đó không xa, Giao Long cũng rống lên một tiếng thống khổ, đạo lôi quan tím thẫm xuyên qua cơ thể nó, cơ hồ đem thân hình mấy chục thước của nó đánh đứt lìa, một lượng lớn lân giáp rơi xuống đất, tản ra ánh vàng ảm đạm, long huyết phọt ra như suối.
Bất quá sau khi ba đạo lôi quang bổ ra xong, kiếp vân màu sắc cũng ảm đạm đi vài phần, lúc trước bị trăm ngàn vạn mãnh thú đập vào, sau đó lại ứng phó ba đại yêu, áp lực mà trận pháp này có thể chịu đựng cơ hồ đã đạt tới giới hạn.
Linh khí trên đảo hiển nhiên là không đủ để duy trì kiếp lôi màu tím công kích, từ trong kết giới, một cỗ năng lượng tràn trề trực tiếp tràn vào bên trong kiếp vân, tầng mây màu tím quang mang đại thịnh, ba đạo tia chớp to vật vã, lại bổ về phía Kim Mao Toan ba đại yêu.
Tia chớp màu tím tựa hồ có khả năng tìm mục tiêu, mặc cho Kim Mao Toan cùng Giao Long trốn tránh thế nào, đều chạy không khỏi lôi điện bổ vào người, một đạo thiểm điện này đánh xuống, ba đại yêu trở nên vô cùng thê thảm.
Đạo lôi quang này cơ hồ trực tiếp oanh kích vào nguyên thần bên trong ba đại yêu, sau khi lôi quang tán đi, Kim Mao Toan cùng Giao Long ngoài những thương tổn trên người, vẻ mặt cũng cực kì thống khổ.
Chứng kiến bộ dạng thê thảm của ba đại yêu, Diệp Thiên có chút không đợi được nữa, truyền âm nói:
- Tiền bối, ta bao giờ có thể ra tay?
- Không vội, lôi vân còn chưa hấp thu đủ linh khí bên trong kết giới, ngươi bây giờ ra tay hẳn là không thể phá vỡ được!
Đầu Giao Long lay động, ánh mắt lộ ra một tia quang mang điên cuồng, một vòi nước lớn bỗng nhiên vọt lên, nó thét dài:
- Phá cho bố!
Theo thanh âm Giao Long, một khỏa trân châu lóe lên ánh sáng kim ngọc từ trong miệng nó phun ra, lập tức bay về kiếp vân trên không.
Ngay khi long châu chạm vào kiếp vân, trên bầu trời một tiếng nổ vang “ oanh”, không khí nổi lên một trận sóng gợn, khí lãng như lưỡi dao sắc bén vô hình, đem hai chữ Bồng Lai cắt đi một phần.
Ngay khi va chạm sảy ra, Diệp Thiên một tay nhấc Lôi Hổ lên biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại, đã ở ngoài ngàn mét, nhìn thấy đỉnh núi bị cắt ngọt, Diệp Thiên trên mặt vẻ khiếp sợ mãi sau vẫn không thể bình ổn lại.
Lúc trước trong ghi chép của Trương Tam Phong, ông ta từng giao chiến cùng một vị đại yêu, hủy diệt một gốc Phù Tang cổ thụ, Diệp Thiên trong lòng còn có chút không tin, nhưng lúc này thấy thủ đoạn của Giao Long, hắn mới tin đó là sự thật, cao nhân tiến vào Kim Đan cảnh giới, đích xác không thể dùng lẽ thường diễn tả.
Chẳng qua Giao Long cũng phải trả một cái giá lớn, kiếp vân trên trời tản đi một chút, Diệp Thiên mới phát hiện, thân hình dài cả cây số của Giao Long giờ chỉ nhỏ chừng hơn 10 mét, mà nội đan của nó phiều phù trước người, không còn vẻ sáng bóng như trước nữa, bên ngoài long châu, thậm chí có những vết rạn li ti.
- Tiền bối, hiện tại có thể chưa?
Thần thức Diệp Thiên ẩn chứa thanh âm truyền vào trong trận pháp.
Nói thật, nhìn một màn long tranh hổ đấu như vậy, Diệp Thiên nhiệt huyết cũng sôi trảo, dù là người vẫn là động vật, lúc sinh ra dưới gầm trời, tuần hoàn trong thiên đạo. Mà lúc này bọn họ việc đang làm, chính là cùng thiên tranh đấu, muốn phá trời xuyên một cái lỗ.
- Không được, lúc này mới là đạo lôi kiếp thứ hai, kết giới vẫn không thể phá được!
Kim Mao Toan thương thế so với Giao Long thì đỡ hơn rất nhiều, tuy nhiên vẻ mặt cũng vô cùng uể oải.
Con Kim Mao Toan đực ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiên không, hữu trảo xuất ra, cái bao đặt trước mặt Lôi Hổ bỗng nhiên bị xé rách, từng khối mộc thuộc tính linh thạch nối đuôi nhau hướng chỗ ba đại yêu bay tới.
- Óe, cưới nhiều linh thạch như vậy, quả nhiên là bọn rắn độc a.
Có lẽ túi da kia có tác dụng ngăn cách linh khí tác dụng, cho nên tới tận khi cái túi vỡ ra, Diệp Thiên cùng Lôi Hổ mới biết bên trong là cái gì.
Mộc thuộc tính linh thạch chẳng những có công hiệu chữa trị thương thế đối với con người, mà đối với yêu thú cũng thế, Kim Mao Toan một trảo này, lấy ra mấy trăm khối mộc thuộc tính linh thạch, nhưng thứ khiến Diệp Thiên đỏ mắt suýt ra tay cướp về là một cái mộc tâm.
Mộc tâm này so với cái Trương Tam Phong lưu lại còn muốn lớn hơn nhiều. Khi nó vừa xuất hiện, chung quanh liền tràn ngập mộc thuộc tính linh khí vô cùng nồng đậm, nhưng đợi khi Diệp Thiên hoàn hồn xong, khỏa mộc tâm kia cũng đã bay vào trong trận pháp.
- Ô ô
Kim Mao Toan con đang ngồi trên vai Lôi Hổ cái mũi đột nhiên nhúc nhích, từ trên vai Lôi Hổ ngảy xuống, bắt lấy một viên kim thuộc tính linh thạch
- Rào rạo, rào rạo
Nó bắt đầu nhai ngấu nghiến, trên mặt là một bộ dạng vô cùng thích thú.
Tuy rằng thân là một thượng cổ dị thú, nhưng cuối cùng cũng là mới sinh ra, tiểu Kim Mao Toan linh trí còn chưa phát triển toàn diện, cho nên khi cha mẹ nó kịch chiến với thiên kiếp nó cũng không quan tâm chút nào, tìm lấy linh thạch nhai ngấu nghiến, vô ưu vô lo.
Bất đồng với sự thoải mái của tiểu Kim Mao Toan, cha mẹ nó cùng Giao Long, cũng thừa lúc kiếp vân đang tản mát, liền liều mạng hấp thu mộc thuộc tính linh khí để khôi phục thương thế. Bọn chúng bị vây trong không gian của mấy trăm khỏa mộc linh thạch cùng mộc tâm, mộc thuộc tính linh khí nồng đậm gần như thực chất hóa.
Bất quá chỗ linh khí này đối với ba đại yêu mà nói, vẫn như muối bỏ biển, mấy hơi thở sau, linh khí tràn đầy lúc trước đã bị chúng hấp thụ hết, Diệp Thiên đỏ mắt không thôi, nhiều linh thạch như vậy, cũng đủ cho hắn tu luyện tới giả đan đại viên mãn, có thể độ Kim Đan lôi kiếp đạp nhập Kim Đan được rồi.
- Tiểu tử, khi đạo kiếp lôi tiếp theo oanh kích, ngươi có thể đem nội đan của ta hấp thu vào trong cơ thể, nhớ kỹ, ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất!
Kim Mao Toan thanh âm có chút suy yếu từ trong trận pháp truyền ra, nó đem nội đan giao cho Diệp Thiên xem như đã đánh mất đi thứ vũ khí cường đại nhất của mình, giờ phải lấy thân mạnh mẽ nghênh tiếp lôi kiếp, nó cũng không biết mình có chống đỡ nổi không nữa.
- Ta biết rồi, các vị tiền bối yên tâm, ta nhất định không nhục sứ mệnh!
Tuy rằng người và yêu đối lập, nhưng nguyện vọng muốn thoát ly vận mệnh bị tù lung lại giống nhau, ba đại yêu lấy cái chết để thực hiện kế hoạch, khiến Diệp Thiên nhiệt huyết sôi trào, hắn cũng biết, có thể thoát khỏi cái nhà tù này hay không, mấu chốt đều nằm trên người mình.
- Không ổn, kiếp vân lại xuất hiện!
Diệp Thiên thanh âm chưa dứt, trên đỉnh đầu Kim Mao Toan cùng Giao Long lại ngưng tụ một khối kiếp vân, kiếp vân lần này sắc đen như mực, bên trong không có bất kỳ tiếng sấm hay ánh điện chớp nào, nhưng một cỗ uy áp hủy thiên diệt địa, từ kiếp vân không ngừng tán phát ra bốn phía.
Cùng lúc đó, đứng ở phía xa, Diệp Thiên rõ ràng cảm ứng được, linh khí trên đảo lại ảm đạm đi vài phần, bầu trời trên đầu tựa hồ sáng lên vài phần, hắn không biết điều này có phải do kết giới loãng đi mà tạo thành không.
- Không thể để lôi kiếp hình thành, năm đó thần vượn kia cũng dưới lôi kiếp này mất đi nửa cái mạng!
Nhìn thấy kiếp vân đen xịt trên bầu trời, Giao Long trong mắt lộ ra thần sắc bối rối, tuy rằng cảnh giới nó tương đương, cũng là những tồn tại đỉnh cao trên Bồng Lai đảo, nhưng Giao Long hiểu được, nếu so sánh về độ cứng cáp của thân thể mà nói, nó còn xa mới bằng con khỉ luyện Cửu THiên Huyền Công kia.
- Ta lên!
Vừa rồi qua hai đợt lôi kiếp, đại yêu bị ít thương tổn nhất chính là con Kim Mao Toan cái, nó đứng dậy, phía sau xuất hiện một hư ảnh Kim Mao Toan to vãi cả hàng, đồng thời nó há mồm phun ra, một viên nội đan tản mát ra hào quang nóng rực phiêu phù phía trên pháp tướng.( cái ảo ảnh của nó)
- Rống
Hư ảnh gầm lên một tiếng giận giữ, hai móng vuốt phá không bổ vào kiếp vân, cùng lúc đó viên nội đan cũng hóa thành một tia chớp kim sắc đâm thẳng vào kiếp vân trên trời, hiển nhiên nó muốn thừa dịp kiếp vân chưa kịp hình thành dùng hết sức phá tan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.