Chương 850: Phá vỡ không gian ( trung )
Đả Nhãn
29/08/2013
Từ khi linh khí thay đổi đến nay, bờ cát không có đêm nào yên tĩnh như đêm nay, ngoài một số thi thể mãnh thú, trên cả dải bờ cát cũng không thấy một sinh vật nào, chính như vật lại khiến không khí trở lên ngưng trọng, khiến cho người ta một loại cảm giác như mây đen phủ kín trong lòng vậy vô cùng nặng nề khó chịu.
Rạng sáng hôm sau, khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu rọi hai chữ Bồng Lai, thanh âm gầm rống của Kim Mao Toan đồng loạt vang lên.
Trong một khắc này, trăm vạn mãnh thú giống như gặp phải mãnh hổ vậy, lúc nhúc từ trong rừng rậm vọt ra, bao quanh mấy ngàn thước bờ cát, một đám hung hãn không sợ chết hướng trận pháp phóng tới.
- Các vị tiền bối, khi nào có thể động thủ?
Diệp Thiên mang theo Lôi Hổ tiến lại phía bờ cát, đi đến bên cạnh Kim Mao Toan và Giao Long.
Qua một đêm suy nghĩ, Diệp Thiên coi như đã thông suốt, nếu mấy đại yêu này thật muốn lấy tính mạng của hắn, cho dù hắn trốn ở nơi sâu nhất trong biển cả, với tu vi Kim Mao Toan cũng dư sức giết hắn rồi trở lại rừng rậm an toàn…
- Không vội, đúng chính ngọ mới là thời gian xuất thủ.
Kim Mao Toan nhìn thoáng qua Lôi Hổ nói:
- Nếu ta chết, hi vọng ngươi sẽ giúp ta chiếu cố tốt cho đám con này của ta!
Vừa nói, Kim Mao Toan vừa ném cho Lôi Hổ một cái túi cao chừng ngang người, đó là một cái túi được làm từ da dị thú, tuy rằng không đẹp bằng cái của Lôi Hổ tự thân làm, nhưng phẩm chất thì cao hơn không biết bao nhiêu lần.
Rời khỏi vòng tay mẫu thân, tiểu Kim Mao Toan tựa hồ không quen, trong miệng phát ra những thanh âm nức nở, dùng sức bám lên bả vai Lôi Hổ, như muốn bò lại phía mẫu thân.
- Ái, móng vuốt sắc vãi!
Tiểu tử kia một chảo lên người Lôi Hổ, khiến bộ quần áo được may bằng da lông dị thú nháy mắt đã đứt lìa, móng vuốt sắc bén trực tiếp cắm vào người hắn tạo thành một miệng vết thương lớn, máu tươi nhất thời nhuộm đỏ cả người Lôi Hổ.
Cho dù ngoài miệng kêu đau, nhưng Lôi Hổ thân thể lại không dám động đậy, hắn hôm qua đã thấy qua cảnh tượng tiểu Kim Mao Toan cắn nuốt não bộ của mấy con sư tử hổ báo, hắn sợ khẩu vị của tiểu gia hỏa này thay đổi, muốn thử mùi vị não bộ của hắn thì vỡ mồm.
Cũng may hiện tại Lôi Hổ đã đạp nhập Tiên Thiên cảnh giới, tâm niệm vừa động, miệng vết thương trên vai tự động khép lại, linh khí trong thiên địa từng tia từng tia li ti tràn ngập trong đó, không lâu sau vết thương đã khép miệng chỉ còn lại một vết sạo mờ mờ màu đen.
- Không được náo loạn!
Kim Mao Toan mẹ trong miệng gầm nhẹ, nhưng ánh mắt toát ra một vẻ từ ái vô cùng, chúng lần này sở dĩ muốn thử một lần được ăn cả ngã về không, thứ nhất là vì đại nạn lâm đầu, nếu không thể đột phá cảnh giới tiếp theo, hẳn là phải chết không nghi ngờ,thứ hai cũng là không muốn nhi tử của mình cả đời bị nhốt trong đảo.
Trời dần sáng tỏ, dị thú không ngừng đâm vào trận pháp trên bờ cát, lôi điện liên lục lóe lên, ngoài cảnh lôi quang chớp giật liên tục, cũng chỉ là cảnh tượng, vô số thi thể mãnh thú nằm phục trên bờ cát, thi thể bị lôi điện đánh cho cháy đen, nơi nơi đều là tiếng mãnh thú trước khi chết kêu rên.
Cá lớn nuốt cá bé vốn là quy luật của thiên địa, thế giới của yêu thú lại càng như vậy. Đối với thương vong của những mãnh thú này, ba đại yêu căn bản coi như không nhìn thấy, luôn không ngừng dùng tiếng gầm cùng tiếng rồng ngâm, bắt chúng tiếp tục đâm vào trận pháp.
Đại lượng linh khí của đảo bị trận pháp hấp thu, dùng để áp chế đối với những dị thú đang điên cuồng xông tới,
cho nên tuy rằng số lượng mãnh thú đã giảm đi khá nhiều, nhưng uy lực trận pháp cũng trở nên yếu đi rất nhiều, Diệp Thiên có thể cảm giác được điều này. Chung quanh nguyên bản vốn rất sung túc thiên địa linh khí, giờ trở nên ảm đạm mỏng manh hơn rất nhiều, đã không thể cản được sự hấp thu linh khí của ngoại giới.
- Rống!
Trong miệng Kim Mao Toan gầm lên giận dữ. Mấy vạn mãnh thú lại từ trong núi chạy ra, so với đám dị thú trước đó hoàn toàn bất đồng, nhóm này hơi thở trên người dị thường cường đại. Cơ hồ mỗi con đều là Tiên Thiên hậu kì cảnh giới, có một số trong cơ thể còn ẩn chứa năng lượng so với Diệp Thiên chỉ có mạnh hơn chứ không yếu.
Đám mãnh thú này điên cuống tiến lên,lôi quang vừa mới biến mất lại tiếp tục lóe sáng, phát ra những quang mang nóng rực, tiếng sấm chớp bao phủ cả bờ cát, bên trong còn xen lẫn những tiếng rống bi thương của mãnh thú trước khi tử vong, cảnh tượng thảm liệt vô cùng.
Hơn nữa canh giờ qua đi, lôi quang dần dần tán đi, hơn vạn mãnh thú đều dưới lôi uy mà chết, không một con nào may mắn thoát nạn. Nhưng đồng dạng, trận pháp linh khí cũng đã yếu đi rất nhiều, Diệp Thiên có thể cảm giác được, thiên địa linh khí ở gần đó đang không ngừng ào ào đổ về nơi này dường như đang muốn bổ sung cho trận pháp.
- Thời gian đến rồi. Chúng ta lên!
Kim Mao Toan ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút, trên mặt lộ ra thần sắc kích động, chúng không còn đủ thời gian để chờ lần linh khí dao động tiếp theo, cho nên chúng tình nguyện cho dù chết dưới lôi kiếp này, cũng muốn mở một thông đạo đi ra ngoài
Há mồm phun ra, một khỏa yêu đan tản mát ra ánh sáng kim quang rực rỡ phiêu phù trước mặt Kim Mao Toan. Nhất thời một cỗ uy áp tràn ra bốn phía, Lôi Hổ vô ý không kịp đề phòng, cũng bị cỗ uy áp kinh khủng kia ép cho hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất.
Ngay cả Diệp Thiên cũng phải lùi lại vài bước, trên trán nháy mắt ướt đẫm mồ hôi, lần này khoảng cách với yêu đan gần như vậy, hắn càng có thể cảm ứng rõ ràng năng lượng hủy thiên diệt địa kinh khủng của yêu đan kia.
- Ta quên mất, ngươi cảnh giới không đủ, không thể chống cự yêu đan uy áp!
Kim Mao Toan nhìn phản ứng của Diệp Thiên hai người, há mồm khẽ hấp, một luồng khói nhẹ từ trong yêu đan bay ra, trên không trung biến thành một ảo ảnh giống hệt nó, trực tiếp bay vào miệng Kim Mao Toan.
- Ta đã thu hồi yêu đan nguyên thần, ngươi hãy cầm lấy đi.
Sau khi đạo khói nhẹ đó bị rút đi, áp lực chung quanh nhất thời tiêu thất, Kim Mao Toan nhìn về phía Diệp Thiên, nói:
- Lấy cường độ thân thể ngươi, nhiều nhất chỉ có thể sử dụng một lần năng lượng yêu đan, ngươi hiện tại không cần đưa yêu đan vào trong cơ thể, khi thời cơ đến, ta sẽ báo cho ngươi.
Kim Mao Toan dù sao cũng là một hồng hoang dị thú, thân thể mãnh mẽ có thể nói là không có đối thủ, nguyên khí ẩn chứa bên trong lại càng hùng hậu, cho nên năng lượng mà yêu đan này ẩn chứa, vượt xa những đại yêu thông thường khác, Diệp Thiên có thể sử dụng năng lượng trong đó hay không, kỳ thật Kim Mao Toan cũng chỉ dám chắc năm thành mà thôi.
- Đi thôi!
Có thể tu luyện đến Đại yêu hậu kỳ( tương đương Kim Đan hậu kì), Kim Mao Toan cùng Giao Long ý chí so với nhân loại cùng đẳng cấp còn muốn cứng cỏi hơn, Kim Mao Toan thậm chí còn không nhìn lại con mình một lần, ba đại yêu thân hình chợt lóe, trực tiếp xuyên qua trận pháp trên bờ cát.
Chúng không thu niễm hơi thở bản thân nữa, mà hoàn toàn phóng xuất uy áp ra bên ngoài, một tầng mây trắng dày đặc xuất hiện trên đỉnh đầu ba đại yêu, ngay cả khi bên trong kết giới, lực lượng cường đại của chúng cũng sách dẫn kiếp vân xuất hiện.
Bất quá kiếp vân này so sánh với thiên kiếp vân chân chính nhỏ yếu hơn rất nhiều, cơ hồ đại yêu trên đảo ai cũng có thể sách dẫn ra, nhưng cho dù chúng có vượt qua lôi kiếp, tu vi cũng không tiến thêm chút nào, chỉ tổ hao tổn sức lực mà thôi.
- Oanh!
Thiên lôi vừa dừng lại không lâu, không hề báo trước lại xuất hiện, lôi quang bạch sắc nháy mắt đem ba đại yêu bao trùm bên trong.
- Ngao ô!
Kim Mao Toan gầm lên giận giữ cùng lúc với tiếng rồng ngâm của Giao Long, thân thể Giao Long đón gió, lớn lên, cái đuôi thật lớn quét qua, lập tức đánh tan một nửa đoàn thiên lôi kia, phần còn lại bị một thân lân giáp của nó triệt tiêu hết, không hề bị chút tổn thương nào.
Đại trận này tồn tại ở đây không biết đã bao nhiêu lâu, trận pháp dường như có linh trí, cảm nhận được mấy đại yêu bên dưới không hề đơn giản, màu sắc lôi quang lại thanh đổi, đám kiếp vân xúc tích trên đầu ba đại yêu, lúc này biến thành một đám mây màu đỏ rực, thiên lôi hồng quang đại thịnh, tùy thời có thể giáng xuống.
- Pháp tướng thiên địa!
Kim Mao Toan trong miệng gầm lên, phía sau đầu nó đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, thân cao ngàn trượng, cái miệng khổng lồ toàn răng nanh, hai đấm liên tục đấm vào ngực, hiển nhiên đây chính là nguyên thần của nó phóng đại lên nghìn lần.
Kim Mao Toan pháp tướng, khó khăn lắm mới tiếp cận được kiếp lôi màu đỏ đang nổi lên bên trong đám kiếp vân, Kim Mao Toan pháp tướng hai móng vuốt sắc bén khua loạn, tia lôi quang bên trong kiếp vân còn chưa kịp hạ xuống, đã bị Kim Mao Toan pháp tướng phá nát.
Móng vuốt của Kim Mao Toan Pháp tướng sau khi phá nát kiếp lôi cũng không có thu hồi, mà trực tiếp oanh kích lên trên tầng kết giới” oanh” một tiếng nổ thật lớn, một gợn sóng vô hình cuộn lên bao trùm khắp không gian, cả hải đảo tựa hồ cũng bị chấn động.
- Mẹ nó, Hồng Hoang dị thú này có thiên phú truyền thù, nhưng thiên phú đến mức này thật sự là khủng bố a!
Ở ngoài ngàn mét xem mấy đại yêu xuất thủ, Diệp Thiên hoa mắt thần lay, theo những ghi chép của Trương Tam Phong hắn biết được, chỉ khi tiến vào Kim Đan kỳ, người tu đạo mới có thể chân chính điều khiển thiên địa linh khí, hơn nữa mới có thể xuất ra thuật pháp thần thông, còn trước đó chỉ là những thuật pháp nho nhỏ mà thôi.
- Óe? Như thế nào lại không có chút phản ứng nào?
Rạng sáng hôm sau, khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu rọi hai chữ Bồng Lai, thanh âm gầm rống của Kim Mao Toan đồng loạt vang lên.
Trong một khắc này, trăm vạn mãnh thú giống như gặp phải mãnh hổ vậy, lúc nhúc từ trong rừng rậm vọt ra, bao quanh mấy ngàn thước bờ cát, một đám hung hãn không sợ chết hướng trận pháp phóng tới.
- Các vị tiền bối, khi nào có thể động thủ?
Diệp Thiên mang theo Lôi Hổ tiến lại phía bờ cát, đi đến bên cạnh Kim Mao Toan và Giao Long.
Qua một đêm suy nghĩ, Diệp Thiên coi như đã thông suốt, nếu mấy đại yêu này thật muốn lấy tính mạng của hắn, cho dù hắn trốn ở nơi sâu nhất trong biển cả, với tu vi Kim Mao Toan cũng dư sức giết hắn rồi trở lại rừng rậm an toàn…
- Không vội, đúng chính ngọ mới là thời gian xuất thủ.
Kim Mao Toan nhìn thoáng qua Lôi Hổ nói:
- Nếu ta chết, hi vọng ngươi sẽ giúp ta chiếu cố tốt cho đám con này của ta!
Vừa nói, Kim Mao Toan vừa ném cho Lôi Hổ một cái túi cao chừng ngang người, đó là một cái túi được làm từ da dị thú, tuy rằng không đẹp bằng cái của Lôi Hổ tự thân làm, nhưng phẩm chất thì cao hơn không biết bao nhiêu lần.
Rời khỏi vòng tay mẫu thân, tiểu Kim Mao Toan tựa hồ không quen, trong miệng phát ra những thanh âm nức nở, dùng sức bám lên bả vai Lôi Hổ, như muốn bò lại phía mẫu thân.
- Ái, móng vuốt sắc vãi!
Tiểu tử kia một chảo lên người Lôi Hổ, khiến bộ quần áo được may bằng da lông dị thú nháy mắt đã đứt lìa, móng vuốt sắc bén trực tiếp cắm vào người hắn tạo thành một miệng vết thương lớn, máu tươi nhất thời nhuộm đỏ cả người Lôi Hổ.
Cho dù ngoài miệng kêu đau, nhưng Lôi Hổ thân thể lại không dám động đậy, hắn hôm qua đã thấy qua cảnh tượng tiểu Kim Mao Toan cắn nuốt não bộ của mấy con sư tử hổ báo, hắn sợ khẩu vị của tiểu gia hỏa này thay đổi, muốn thử mùi vị não bộ của hắn thì vỡ mồm.
Cũng may hiện tại Lôi Hổ đã đạp nhập Tiên Thiên cảnh giới, tâm niệm vừa động, miệng vết thương trên vai tự động khép lại, linh khí trong thiên địa từng tia từng tia li ti tràn ngập trong đó, không lâu sau vết thương đã khép miệng chỉ còn lại một vết sạo mờ mờ màu đen.
- Không được náo loạn!
Kim Mao Toan mẹ trong miệng gầm nhẹ, nhưng ánh mắt toát ra một vẻ từ ái vô cùng, chúng lần này sở dĩ muốn thử một lần được ăn cả ngã về không, thứ nhất là vì đại nạn lâm đầu, nếu không thể đột phá cảnh giới tiếp theo, hẳn là phải chết không nghi ngờ,thứ hai cũng là không muốn nhi tử của mình cả đời bị nhốt trong đảo.
Trời dần sáng tỏ, dị thú không ngừng đâm vào trận pháp trên bờ cát, lôi điện liên lục lóe lên, ngoài cảnh lôi quang chớp giật liên tục, cũng chỉ là cảnh tượng, vô số thi thể mãnh thú nằm phục trên bờ cát, thi thể bị lôi điện đánh cho cháy đen, nơi nơi đều là tiếng mãnh thú trước khi chết kêu rên.
Cá lớn nuốt cá bé vốn là quy luật của thiên địa, thế giới của yêu thú lại càng như vậy. Đối với thương vong của những mãnh thú này, ba đại yêu căn bản coi như không nhìn thấy, luôn không ngừng dùng tiếng gầm cùng tiếng rồng ngâm, bắt chúng tiếp tục đâm vào trận pháp.
Đại lượng linh khí của đảo bị trận pháp hấp thu, dùng để áp chế đối với những dị thú đang điên cuồng xông tới,
cho nên tuy rằng số lượng mãnh thú đã giảm đi khá nhiều, nhưng uy lực trận pháp cũng trở nên yếu đi rất nhiều, Diệp Thiên có thể cảm giác được điều này. Chung quanh nguyên bản vốn rất sung túc thiên địa linh khí, giờ trở nên ảm đạm mỏng manh hơn rất nhiều, đã không thể cản được sự hấp thu linh khí của ngoại giới.
- Rống!
Trong miệng Kim Mao Toan gầm lên giận dữ. Mấy vạn mãnh thú lại từ trong núi chạy ra, so với đám dị thú trước đó hoàn toàn bất đồng, nhóm này hơi thở trên người dị thường cường đại. Cơ hồ mỗi con đều là Tiên Thiên hậu kì cảnh giới, có một số trong cơ thể còn ẩn chứa năng lượng so với Diệp Thiên chỉ có mạnh hơn chứ không yếu.
Đám mãnh thú này điên cuống tiến lên,lôi quang vừa mới biến mất lại tiếp tục lóe sáng, phát ra những quang mang nóng rực, tiếng sấm chớp bao phủ cả bờ cát, bên trong còn xen lẫn những tiếng rống bi thương của mãnh thú trước khi tử vong, cảnh tượng thảm liệt vô cùng.
Hơn nữa canh giờ qua đi, lôi quang dần dần tán đi, hơn vạn mãnh thú đều dưới lôi uy mà chết, không một con nào may mắn thoát nạn. Nhưng đồng dạng, trận pháp linh khí cũng đã yếu đi rất nhiều, Diệp Thiên có thể cảm giác được, thiên địa linh khí ở gần đó đang không ngừng ào ào đổ về nơi này dường như đang muốn bổ sung cho trận pháp.
- Thời gian đến rồi. Chúng ta lên!
Kim Mao Toan ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút, trên mặt lộ ra thần sắc kích động, chúng không còn đủ thời gian để chờ lần linh khí dao động tiếp theo, cho nên chúng tình nguyện cho dù chết dưới lôi kiếp này, cũng muốn mở một thông đạo đi ra ngoài
Há mồm phun ra, một khỏa yêu đan tản mát ra ánh sáng kim quang rực rỡ phiêu phù trước mặt Kim Mao Toan. Nhất thời một cỗ uy áp tràn ra bốn phía, Lôi Hổ vô ý không kịp đề phòng, cũng bị cỗ uy áp kinh khủng kia ép cho hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất.
Ngay cả Diệp Thiên cũng phải lùi lại vài bước, trên trán nháy mắt ướt đẫm mồ hôi, lần này khoảng cách với yêu đan gần như vậy, hắn càng có thể cảm ứng rõ ràng năng lượng hủy thiên diệt địa kinh khủng của yêu đan kia.
- Ta quên mất, ngươi cảnh giới không đủ, không thể chống cự yêu đan uy áp!
Kim Mao Toan nhìn phản ứng của Diệp Thiên hai người, há mồm khẽ hấp, một luồng khói nhẹ từ trong yêu đan bay ra, trên không trung biến thành một ảo ảnh giống hệt nó, trực tiếp bay vào miệng Kim Mao Toan.
- Ta đã thu hồi yêu đan nguyên thần, ngươi hãy cầm lấy đi.
Sau khi đạo khói nhẹ đó bị rút đi, áp lực chung quanh nhất thời tiêu thất, Kim Mao Toan nhìn về phía Diệp Thiên, nói:
- Lấy cường độ thân thể ngươi, nhiều nhất chỉ có thể sử dụng một lần năng lượng yêu đan, ngươi hiện tại không cần đưa yêu đan vào trong cơ thể, khi thời cơ đến, ta sẽ báo cho ngươi.
Kim Mao Toan dù sao cũng là một hồng hoang dị thú, thân thể mãnh mẽ có thể nói là không có đối thủ, nguyên khí ẩn chứa bên trong lại càng hùng hậu, cho nên năng lượng mà yêu đan này ẩn chứa, vượt xa những đại yêu thông thường khác, Diệp Thiên có thể sử dụng năng lượng trong đó hay không, kỳ thật Kim Mao Toan cũng chỉ dám chắc năm thành mà thôi.
- Đi thôi!
Có thể tu luyện đến Đại yêu hậu kỳ( tương đương Kim Đan hậu kì), Kim Mao Toan cùng Giao Long ý chí so với nhân loại cùng đẳng cấp còn muốn cứng cỏi hơn, Kim Mao Toan thậm chí còn không nhìn lại con mình một lần, ba đại yêu thân hình chợt lóe, trực tiếp xuyên qua trận pháp trên bờ cát.
Chúng không thu niễm hơi thở bản thân nữa, mà hoàn toàn phóng xuất uy áp ra bên ngoài, một tầng mây trắng dày đặc xuất hiện trên đỉnh đầu ba đại yêu, ngay cả khi bên trong kết giới, lực lượng cường đại của chúng cũng sách dẫn kiếp vân xuất hiện.
Bất quá kiếp vân này so sánh với thiên kiếp vân chân chính nhỏ yếu hơn rất nhiều, cơ hồ đại yêu trên đảo ai cũng có thể sách dẫn ra, nhưng cho dù chúng có vượt qua lôi kiếp, tu vi cũng không tiến thêm chút nào, chỉ tổ hao tổn sức lực mà thôi.
- Oanh!
Thiên lôi vừa dừng lại không lâu, không hề báo trước lại xuất hiện, lôi quang bạch sắc nháy mắt đem ba đại yêu bao trùm bên trong.
- Ngao ô!
Kim Mao Toan gầm lên giận giữ cùng lúc với tiếng rồng ngâm của Giao Long, thân thể Giao Long đón gió, lớn lên, cái đuôi thật lớn quét qua, lập tức đánh tan một nửa đoàn thiên lôi kia, phần còn lại bị một thân lân giáp của nó triệt tiêu hết, không hề bị chút tổn thương nào.
Đại trận này tồn tại ở đây không biết đã bao nhiêu lâu, trận pháp dường như có linh trí, cảm nhận được mấy đại yêu bên dưới không hề đơn giản, màu sắc lôi quang lại thanh đổi, đám kiếp vân xúc tích trên đầu ba đại yêu, lúc này biến thành một đám mây màu đỏ rực, thiên lôi hồng quang đại thịnh, tùy thời có thể giáng xuống.
- Pháp tướng thiên địa!
Kim Mao Toan trong miệng gầm lên, phía sau đầu nó đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, thân cao ngàn trượng, cái miệng khổng lồ toàn răng nanh, hai đấm liên tục đấm vào ngực, hiển nhiên đây chính là nguyên thần của nó phóng đại lên nghìn lần.
Kim Mao Toan pháp tướng, khó khăn lắm mới tiếp cận được kiếp lôi màu đỏ đang nổi lên bên trong đám kiếp vân, Kim Mao Toan pháp tướng hai móng vuốt sắc bén khua loạn, tia lôi quang bên trong kiếp vân còn chưa kịp hạ xuống, đã bị Kim Mao Toan pháp tướng phá nát.
Móng vuốt của Kim Mao Toan Pháp tướng sau khi phá nát kiếp lôi cũng không có thu hồi, mà trực tiếp oanh kích lên trên tầng kết giới” oanh” một tiếng nổ thật lớn, một gợn sóng vô hình cuộn lên bao trùm khắp không gian, cả hải đảo tựa hồ cũng bị chấn động.
- Mẹ nó, Hồng Hoang dị thú này có thiên phú truyền thù, nhưng thiên phú đến mức này thật sự là khủng bố a!
Ở ngoài ngàn mét xem mấy đại yêu xuất thủ, Diệp Thiên hoa mắt thần lay, theo những ghi chép của Trương Tam Phong hắn biết được, chỉ khi tiến vào Kim Đan kỳ, người tu đạo mới có thể chân chính điều khiển thiên địa linh khí, hơn nữa mới có thể xuất ra thuật pháp thần thông, còn trước đó chỉ là những thuật pháp nho nhỏ mà thôi.
- Óe? Như thế nào lại không có chút phản ứng nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.