Thiên Thần Nhỏ Bảo Vệ Mẹ Ngây Thơ, Tống Tài Ông Cứ Đợi Đấy
Chương 8: Bị Bắt Cóc.
KhôngThởĐược
25/07/2015
Khách sạn năm sao phòng 313, căn phòng màu vàng nâu nhẹ nhàng ấm áp, tràn ngập mùi oải hương, Trúc Huyên nằm bất động ở trên giường lớn, cô mơ màng nhìn thấy Quân Thiên ở trước mặt, toàn thân anh đầy máu, anh nhìn cô mỉm cười rồi ngã quỵ, trong lòng cô sợ hãi, mồ hôi tỏa ra ướt đẫm trán, miệng run rẩy lầm bẩm trong vô thức với hai hàng nước mắt :
- Quân Thiên... Quân Thiên... anh đừng chết... hức hức... anh... đừng... chết...
"Cạch" một tiếng, cánh cửa phòng tắm mở ra, Khinh Ưu bước ra khỏi phòng tắm với chiếc khăn tắm quấn ngang hông, anh nhắm mắt đưa hai tay lên vuốt ngược mái tóc còn đang ướt đẫm nước, một tiếng khóc yếu ớt như không có hơi thở xen lẫn tiếng rên ngắt quãng, đau khổ truyền đến bên tai anh, anh chau mày đưa mắt nhìn đến chiếc giường, vẻ mặt khó chịu thầm mắng một tiếng :
- Shit!! Mấy thằng này điên rồi.
Chiếc điện thoại di động ở trên giường đổ chuông, Khinh Ưu bước đến bên cạnh giường, anh nhẹ nhàng cầm lấy điện thoại lướt nhẹ nút gọi rồi đưa lên tai, người bên kia thấy anh bắt máy liền vui vẻ nói:
- Đại ca, anh thích hàng chứ.
Khinh Ưu nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, giọng nói có chút bất mãn, không vui:
- Tao nói với tụi mày rồi, bây giờ tao không có tâm trạng mà đùa dỡn với gái, còn nữa, lần sau có làm thì làm cho gọn vào, cô ta tỉnh rồi đấy.
Người bên kia có phần sợ hãi, nhỏ giọng nói:
- Đại ca, anh đùa bọn em hả, vẫn liều lượng cũ mà, sao có thể tỉnh nhanh thế được.
Khinh Ưu nắm chặt chiếc điện thoại, gương mặt lạnh lùng toát ra hàn băng đầy vẻ giận dữ:
- Mẹ kiếp, tao giỡn chơi với tụi mày hả?
Bên kia rùng mình mang theo sợ hãi:
- Xin... xin lỗi đại ca.
Khinh Ưu nổi điên rống lên một tiếng vào điện thoại:
- Biếnnnnn.
Anh tức giận ném mạnh chiếc điện thoại xuống giường rồi đi đến bàn mở bóp lấy ra 2 triệu vẳng trên đầu giường, thanh âm nhàm chán nói:
- Tỉnh dậy rồi thì cầm tiền đi đi.
Trúc Huyên vẫn còn ngấm thuốc mê, chưa tỉnh lại, cô khóc thút thít trong mơ, Khinh Ưu lật ngửa cô ra nói với vẻ tức giận:
- Nè, cô điếc phải...
Khựng lại lời nói, trái tim lạnh lùng của anh chợt nhói lên một cái, đôi mắt đăm chiêu không rời khỏi cô gái đang nằm ngủ mê ở trên giường, cô xinh xắn, thanh tú sở hữu nước da trắng nõn ngọc ngà, mái tóc dài đen nhánh phủ lên bộ ngực căng mọng, bàn tay anh đưa tới vén mái tóc của cô qua một bên, cơ thể anh chợt nóng lên rạo rực bao ham muốn, đôi mắt đầy dục vọng nhìn xuống khuôn ngực trắng ngần đang phập phồng theo từng nhịp thở.
Có biết bao cô gái qua tay anh nhưng chưa cô gái nào cho anh cái cảm giác hồi hợp như lúc này, cơn khát khao xác thịt nổi lên xâm chiếm thân xác anh, anh chống tay, quỳ gối lên giường cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại, bàn tay đưa xuống vuốt nhẹ đùi cô, anh nắm được cái gì đó ở ngay bên túi quần, khưng lại động tác anh đưa tay lên nhìn, một cái thẻ học sinh khiến hai mắt anh kinh ngạc mở to, anh lập tức buôn cô ra đứng dậy mắng một tiếng:
- Mẹ kiếp!! Mấy thằng ngu.
Khuôn mặt giận dữ tột độ chụp ngay cái điện thoại ở trên giường, giọng nói lạnh lùng, phẫn nộ:
- Cho tụi mày năm phút, lập tức đem thằng Cầm đến đây cho tao.
- Dạ đại ca.
Bọn đàn em bên kia lật đật văng gậy bida, chạy ra mở cửa phóng xe như bay.
- Quân Thiên... Quân Thiên... anh đừng chết... hức hức... anh... đừng... chết...
"Cạch" một tiếng, cánh cửa phòng tắm mở ra, Khinh Ưu bước ra khỏi phòng tắm với chiếc khăn tắm quấn ngang hông, anh nhắm mắt đưa hai tay lên vuốt ngược mái tóc còn đang ướt đẫm nước, một tiếng khóc yếu ớt như không có hơi thở xen lẫn tiếng rên ngắt quãng, đau khổ truyền đến bên tai anh, anh chau mày đưa mắt nhìn đến chiếc giường, vẻ mặt khó chịu thầm mắng một tiếng :
- Shit!! Mấy thằng này điên rồi.
Chiếc điện thoại di động ở trên giường đổ chuông, Khinh Ưu bước đến bên cạnh giường, anh nhẹ nhàng cầm lấy điện thoại lướt nhẹ nút gọi rồi đưa lên tai, người bên kia thấy anh bắt máy liền vui vẻ nói:
- Đại ca, anh thích hàng chứ.
Khinh Ưu nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, giọng nói có chút bất mãn, không vui:
- Tao nói với tụi mày rồi, bây giờ tao không có tâm trạng mà đùa dỡn với gái, còn nữa, lần sau có làm thì làm cho gọn vào, cô ta tỉnh rồi đấy.
Người bên kia có phần sợ hãi, nhỏ giọng nói:
- Đại ca, anh đùa bọn em hả, vẫn liều lượng cũ mà, sao có thể tỉnh nhanh thế được.
Khinh Ưu nắm chặt chiếc điện thoại, gương mặt lạnh lùng toát ra hàn băng đầy vẻ giận dữ:
- Mẹ kiếp, tao giỡn chơi với tụi mày hả?
Bên kia rùng mình mang theo sợ hãi:
- Xin... xin lỗi đại ca.
Khinh Ưu nổi điên rống lên một tiếng vào điện thoại:
- Biếnnnnn.
Anh tức giận ném mạnh chiếc điện thoại xuống giường rồi đi đến bàn mở bóp lấy ra 2 triệu vẳng trên đầu giường, thanh âm nhàm chán nói:
- Tỉnh dậy rồi thì cầm tiền đi đi.
Trúc Huyên vẫn còn ngấm thuốc mê, chưa tỉnh lại, cô khóc thút thít trong mơ, Khinh Ưu lật ngửa cô ra nói với vẻ tức giận:
- Nè, cô điếc phải...
Khựng lại lời nói, trái tim lạnh lùng của anh chợt nhói lên một cái, đôi mắt đăm chiêu không rời khỏi cô gái đang nằm ngủ mê ở trên giường, cô xinh xắn, thanh tú sở hữu nước da trắng nõn ngọc ngà, mái tóc dài đen nhánh phủ lên bộ ngực căng mọng, bàn tay anh đưa tới vén mái tóc của cô qua một bên, cơ thể anh chợt nóng lên rạo rực bao ham muốn, đôi mắt đầy dục vọng nhìn xuống khuôn ngực trắng ngần đang phập phồng theo từng nhịp thở.
Có biết bao cô gái qua tay anh nhưng chưa cô gái nào cho anh cái cảm giác hồi hợp như lúc này, cơn khát khao xác thịt nổi lên xâm chiếm thân xác anh, anh chống tay, quỳ gối lên giường cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại, bàn tay đưa xuống vuốt nhẹ đùi cô, anh nắm được cái gì đó ở ngay bên túi quần, khưng lại động tác anh đưa tay lên nhìn, một cái thẻ học sinh khiến hai mắt anh kinh ngạc mở to, anh lập tức buôn cô ra đứng dậy mắng một tiếng:
- Mẹ kiếp!! Mấy thằng ngu.
Khuôn mặt giận dữ tột độ chụp ngay cái điện thoại ở trên giường, giọng nói lạnh lùng, phẫn nộ:
- Cho tụi mày năm phút, lập tức đem thằng Cầm đến đây cho tao.
- Dạ đại ca.
Bọn đàn em bên kia lật đật văng gậy bida, chạy ra mở cửa phóng xe như bay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.