Thiên Thần Nhỏ Bảo Vệ Mẹ Ngây Thơ, Tống Tài Ông Cứ Đợi Đấy
Chương 1: Ngày Định Mệnh .
KhôngThởĐược
23/07/2015
Chương Giới Thiệu Nhân Vật .
Hà Trúc Huyên 18t - con gái của một thương gia giàu có, lớn lên trong giàu sang sung sướng, một cô gái ngây thơ, đẹp trầm lặng, tính tình hiền hậu, nhút nhát, sống nội tâm và tình cảm, 13 tuổi cô bị bạn thân của anh trai cưỡng bức, cô mang thai, gia đình ruồng bỏ cô, cô sống trong thiếu thốn, khổ sở vô cùng, cũng may cô còn có anh hai hết mực yêu thương.
Hà Mộc Miên 5t - một cô bé xinh đẹp lạnh lùng, bí ẩn, một thiên tài vi tính với chỉ số thông minh lên đến 300, với bộ não nhanh nhẹn và đôi tay linh hoạt, cô bé có thể kiếm được 5 triệu đồng mỗi giờ, giúp mẹ Trúc Huyên từ nghèo khó trở thành một người phụ nữ giàu có, ghét Quân Thiên.
Ngô Quân Thiên 23t - con trai của chủ tịch tập đoàn M.K.J nổi tiếng, chuyên sản xuất các mặt hàng túi xách cao cấp, đa dạng về mẫu mã, một tổng tài đẹp trai, thông minh, lạnh lùng đến vô cảm, vì uống chút rượu nên không làm chủ được bản thân, gây nên một lần lầm lỡ khiến anh không ngừng ăn năn hối hận, không dám động vào bất kỳ cô gái nào, yêu Trúc Huyên.
Hà Phú Ân 23t - anh trai của Hà Trúc Huyên, một con người tài giỏi, lạnh lùng, là bạn thân thời cấp 2, 3 của Ngô Quân Thiên, rất thương em gái Trúc Huyên, là người lén cha mẹ gửi tiền trợ cấp cho Trúc Huyên.
Trần Khinh Ưu 24t - ông trùm xã hội đen khét tiếng, một con người lãnh khốc, tàn nhẫn, dám nghĩ dám làm, yêu Trúc Huyên từ cái nhìn đầu tiên, không ngừng quấy rối Trúc Huyên khiến cho Mộc Miên phát tức, đem toàn bộ đơn đặt hàng của anh hủy đi, khiến cho anh hận con bé đến thấu xương.
Hoàng Khánh Vinh 20t - con trai của chủ tịch tập đoàn A.K.T nổi tiếng, chuyên sản xuất và cung cấp các loại Hóa Mỹ Phẩm làm đẹp, một cậu chủ khôi ngô, tuấn tú, bạn quen qua mạng của Mộc Miên, thích mẹ của Mộc Miên, luôn miệng gọi Mộc Miên là con gái.
Vương Phùng Hạo 25t - cháu trai của một doanh nhân bất động sản, một con người lạnh lùng, cô độc, một hacker thiên tài, là đối thủ của Mộc Miên, thích Mộc Miên, nhận Mộc Miên làm con gái nuôi.
Vương Mỹ Đan 19t - em gái của Vương Phùng Hạo, một cô gái có dáng người đẹp, eo thon, mảnh, hơi kiêu căng tự phụ, luôn coi trọng mình, khinh miệt kẻ khác, thích Quân Thiên, tìm mọi cách theo đuổi anh nhưng đều bị Mộc Miên phá đám.
Ngô Hà Mỹ 20t - em gái của Ngô Quân Thiên, một cô gái mi nhon dễ thương, tính tình hiền lành, ghét Mộc Miên, thích Trúc Huyên, xem Trúc Huyên là chị dâu, yêu đơn phương Vương Phùng Hạo.
Và một số nhân vật khác ...
Một ngày vào hạ, mưa rơi tầm tã, gió bắt đầu thổi mạnh, cây cối bên lề khẽ đung đưa, lá cây rơi lả tả, Trúc Huyên đi xe đạp điện về nhà, cô chạy về phòng co ro trong bộ quần áo mỏng dính bị nước mưa làm cho dính sát vào người, tháo cặp đặt lên bàn, cô đi nhanh vào nhà tắm, mở vòi nước, ngâm mình trong bồn nước ấm, cô mới thở phào nhẹ nhõm, hai mắt khép lại, miệng nhếch lên lẩm bẩm:
- Haaaa... đã quá...
Tắm xong, cô mặc lên người một chiếc váy ngủ hai dây trẻ trung quyến rũ, bước ra khỏi nhà tắm, cô leo lên giường với tay lên kệ sách lấy cuốn truyện Đôrêmon, nằm sấp lên giường lật lật đọc vài trang truyện rồi mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
"Cạch", có tiếng cửa mở ra rồi đóng lại, một thanh niên đẹp trai, tuấn tú, bộ dáng mệt mỏi bước đến giường, anh ngã phịch lên giường nằm bất động, Trúc Huyên bừng tỉnh, mở ra hai mắt, cô chống hai tay ngồi dậy ngoái đầu ra sau, ánh mắt ngạc nhiên, miệng nói lớn:
- Quân Thiên, anh làm gì trong phòng em vậy, phòng của anh hai ở bên cạnh mà.
Người nằm trên giường khẽ nhíu mi, lười biếng mở mắt ra, Trúc Huyên bò tới, quỳ ở trên giường lay lay vai anh, lo lắng nói:
- Quân Thiên, anh say rồi hả? Em gọi anh hai đưa anh về phòng nhé.
Trúc Huyên đang muốn đứng lên thì bị Quân Thiên nắm lấy tay kéo xuống, cô ngã ngửa xuống giường, sau đó cả người Quân Thiên đè lên cô, Trúc Huyên bắt đầu sợ hãi, cô nhăn nhó đánh mạnh lên tay Quân Thiên không ngừng la lớn:
- Quân Thiên, anh làm gì vậy? Mau buông em ra... anh làm em đau đấy... Quân... ưm...
Quân Thiên bất ngờ hôn lên môi cô, cô nói không ra tiếng, hai mắt nhắm chặt, tay chân bắt đầu vung loạn xạ, Quân Thiên bóp chặt tay cô ghì mạnh xuống giường, Trúc Huyên sợ hãi run rẩy, cô trào nước mắt, không ngừng giẫy dụa, ý nghĩ hiện lên trong đầu:
- Không được... anh ấy khỏe quá...
Chỉ khi Quân Thiên rời đôi môi xuống cổ, cô mới gào lên trong sợ hãi:
- Buông em ra... anh làm gì vậy... Quân Thiên...
Trúc Huyên gọi lớn với hai hàng nước mắt:
- Anh haiiii ơi...
Quân Thiên không ngừng nói nhỏ ở bên tai cô:
- Huyên... anh yêu em... anh yêu em...
Vừa nói anh vừa hôn đi khắp cơ thể cô, xé toang chiếc váy của cô, mớn trớn sờ soạng khắp người cô, Trúc Huyên tái mét mặt mày, da gà nổi lên, cô vùng vẫy la lớn:
- Quân Thiên, mau buông em ra đi... em sợ... hu hu hu... bỏ em ra đi mà...
- Anh haiiii ơi...
Căn phòng được cách âm, cô gọi thế nào cũng không ai nghe thấy, cô không còn sức để kháng cự, hai mắt trợn tròn mở to, cô giật nảy mình khi có vật gì đó tiến vào cơ thể, cô hét lên thất thanh, nước mắt ràn rụa:
- Ahhhh...
Cô nức nở ôm lấy mặt, xuống giọng năn nỉ:
- Đừng mà... nó đau quá, buông em ra đi mà... em xin anh...
Hà Trúc Huyên 18t - con gái của một thương gia giàu có, lớn lên trong giàu sang sung sướng, một cô gái ngây thơ, đẹp trầm lặng, tính tình hiền hậu, nhút nhát, sống nội tâm và tình cảm, 13 tuổi cô bị bạn thân của anh trai cưỡng bức, cô mang thai, gia đình ruồng bỏ cô, cô sống trong thiếu thốn, khổ sở vô cùng, cũng may cô còn có anh hai hết mực yêu thương.
Hà Mộc Miên 5t - một cô bé xinh đẹp lạnh lùng, bí ẩn, một thiên tài vi tính với chỉ số thông minh lên đến 300, với bộ não nhanh nhẹn và đôi tay linh hoạt, cô bé có thể kiếm được 5 triệu đồng mỗi giờ, giúp mẹ Trúc Huyên từ nghèo khó trở thành một người phụ nữ giàu có, ghét Quân Thiên.
Ngô Quân Thiên 23t - con trai của chủ tịch tập đoàn M.K.J nổi tiếng, chuyên sản xuất các mặt hàng túi xách cao cấp, đa dạng về mẫu mã, một tổng tài đẹp trai, thông minh, lạnh lùng đến vô cảm, vì uống chút rượu nên không làm chủ được bản thân, gây nên một lần lầm lỡ khiến anh không ngừng ăn năn hối hận, không dám động vào bất kỳ cô gái nào, yêu Trúc Huyên.
Hà Phú Ân 23t - anh trai của Hà Trúc Huyên, một con người tài giỏi, lạnh lùng, là bạn thân thời cấp 2, 3 của Ngô Quân Thiên, rất thương em gái Trúc Huyên, là người lén cha mẹ gửi tiền trợ cấp cho Trúc Huyên.
Trần Khinh Ưu 24t - ông trùm xã hội đen khét tiếng, một con người lãnh khốc, tàn nhẫn, dám nghĩ dám làm, yêu Trúc Huyên từ cái nhìn đầu tiên, không ngừng quấy rối Trúc Huyên khiến cho Mộc Miên phát tức, đem toàn bộ đơn đặt hàng của anh hủy đi, khiến cho anh hận con bé đến thấu xương.
Hoàng Khánh Vinh 20t - con trai của chủ tịch tập đoàn A.K.T nổi tiếng, chuyên sản xuất và cung cấp các loại Hóa Mỹ Phẩm làm đẹp, một cậu chủ khôi ngô, tuấn tú, bạn quen qua mạng của Mộc Miên, thích mẹ của Mộc Miên, luôn miệng gọi Mộc Miên là con gái.
Vương Phùng Hạo 25t - cháu trai của một doanh nhân bất động sản, một con người lạnh lùng, cô độc, một hacker thiên tài, là đối thủ của Mộc Miên, thích Mộc Miên, nhận Mộc Miên làm con gái nuôi.
Vương Mỹ Đan 19t - em gái của Vương Phùng Hạo, một cô gái có dáng người đẹp, eo thon, mảnh, hơi kiêu căng tự phụ, luôn coi trọng mình, khinh miệt kẻ khác, thích Quân Thiên, tìm mọi cách theo đuổi anh nhưng đều bị Mộc Miên phá đám.
Ngô Hà Mỹ 20t - em gái của Ngô Quân Thiên, một cô gái mi nhon dễ thương, tính tình hiền lành, ghét Mộc Miên, thích Trúc Huyên, xem Trúc Huyên là chị dâu, yêu đơn phương Vương Phùng Hạo.
Và một số nhân vật khác ...
Một ngày vào hạ, mưa rơi tầm tã, gió bắt đầu thổi mạnh, cây cối bên lề khẽ đung đưa, lá cây rơi lả tả, Trúc Huyên đi xe đạp điện về nhà, cô chạy về phòng co ro trong bộ quần áo mỏng dính bị nước mưa làm cho dính sát vào người, tháo cặp đặt lên bàn, cô đi nhanh vào nhà tắm, mở vòi nước, ngâm mình trong bồn nước ấm, cô mới thở phào nhẹ nhõm, hai mắt khép lại, miệng nhếch lên lẩm bẩm:
- Haaaa... đã quá...
Tắm xong, cô mặc lên người một chiếc váy ngủ hai dây trẻ trung quyến rũ, bước ra khỏi nhà tắm, cô leo lên giường với tay lên kệ sách lấy cuốn truyện Đôrêmon, nằm sấp lên giường lật lật đọc vài trang truyện rồi mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
"Cạch", có tiếng cửa mở ra rồi đóng lại, một thanh niên đẹp trai, tuấn tú, bộ dáng mệt mỏi bước đến giường, anh ngã phịch lên giường nằm bất động, Trúc Huyên bừng tỉnh, mở ra hai mắt, cô chống hai tay ngồi dậy ngoái đầu ra sau, ánh mắt ngạc nhiên, miệng nói lớn:
- Quân Thiên, anh làm gì trong phòng em vậy, phòng của anh hai ở bên cạnh mà.
Người nằm trên giường khẽ nhíu mi, lười biếng mở mắt ra, Trúc Huyên bò tới, quỳ ở trên giường lay lay vai anh, lo lắng nói:
- Quân Thiên, anh say rồi hả? Em gọi anh hai đưa anh về phòng nhé.
Trúc Huyên đang muốn đứng lên thì bị Quân Thiên nắm lấy tay kéo xuống, cô ngã ngửa xuống giường, sau đó cả người Quân Thiên đè lên cô, Trúc Huyên bắt đầu sợ hãi, cô nhăn nhó đánh mạnh lên tay Quân Thiên không ngừng la lớn:
- Quân Thiên, anh làm gì vậy? Mau buông em ra... anh làm em đau đấy... Quân... ưm...
Quân Thiên bất ngờ hôn lên môi cô, cô nói không ra tiếng, hai mắt nhắm chặt, tay chân bắt đầu vung loạn xạ, Quân Thiên bóp chặt tay cô ghì mạnh xuống giường, Trúc Huyên sợ hãi run rẩy, cô trào nước mắt, không ngừng giẫy dụa, ý nghĩ hiện lên trong đầu:
- Không được... anh ấy khỏe quá...
Chỉ khi Quân Thiên rời đôi môi xuống cổ, cô mới gào lên trong sợ hãi:
- Buông em ra... anh làm gì vậy... Quân Thiên...
Trúc Huyên gọi lớn với hai hàng nước mắt:
- Anh haiiii ơi...
Quân Thiên không ngừng nói nhỏ ở bên tai cô:
- Huyên... anh yêu em... anh yêu em...
Vừa nói anh vừa hôn đi khắp cơ thể cô, xé toang chiếc váy của cô, mớn trớn sờ soạng khắp người cô, Trúc Huyên tái mét mặt mày, da gà nổi lên, cô vùng vẫy la lớn:
- Quân Thiên, mau buông em ra đi... em sợ... hu hu hu... bỏ em ra đi mà...
- Anh haiiii ơi...
Căn phòng được cách âm, cô gọi thế nào cũng không ai nghe thấy, cô không còn sức để kháng cự, hai mắt trợn tròn mở to, cô giật nảy mình khi có vật gì đó tiến vào cơ thể, cô hét lên thất thanh, nước mắt ràn rụa:
- Ahhhh...
Cô nức nở ôm lấy mặt, xuống giọng năn nỉ:
- Đừng mà... nó đau quá, buông em ra đi mà... em xin anh...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.