Chương 293: Đe dọa trẻ con
artermis_lyn
01/10/2023
Vì biết được hoàn cảnh bên gia đình của Kaylin nên Y Giang lại quyết định
cho con trai của mình đến đấy ở vài hôm. Thằng bé là đứa hiếu kỳ, lại
hay tò mò nhiều thứ. Nhưng như vậy thì ở cùng Dominic mới giúp thằng bé
gần gũi với các bạn xấp xỉ tuổi của nó. Ai mà ngờ cho dù là Chop Chop có nói gì hay làm gì thì Dominic cũng không quan tâm. Đôi lúc Chop Chop
nói nhiều quá khiến Dominic phải đi đến phòng mẹ mình để chơi. Kaylin
cũng không biết phải làm sao, cô chỉ đành ngồi nhìn hai đứa bé chơi.
- Đây là gì vậy ạ? - Chop Chop hiểu kì lại cầm đồ chơi của Dominic để hỏi.
Kaylin sợ thằng con trai mình để ý tới nên phải kéo Chop Chop gần vào mình để nói nhỏ:
- Đây là rubik, Chop Chop nói nhỏ thôi nhé. Dom không thích người khác động vào đồ của thằng bé.
- Chop Chop biết rồi ạ.
Tưởng thằng bé sẽ hiểu chuyện mà ngồi im, lại không ngờ Chop Chop còn lại gần Dominic, cậu bé còn hớn hở mà khoe.
- Đây là đồ chơi của Chop Chop nha.
Nhìn thằng bé này, chỉ được cái nghe lời lúc nói, giờ lại không hiểu chuyện gì mà ngây ngô đi khoe ra. Giá thử như thằng con trai cô nó tính tình dễ chịu hơn thì cô sẽ không phải lo nhưng vì nó không khác gì cha nó nên cô rất bận tâm về điều này.
Y như rằng sau đó Dominic liền nhìn Chop Chop chằm chằm. Chưa gì đã cướp lại khiến thằng bé cho dù lớn hơn nhưng vẫn ngã ngửa ra đằng sau. Kaylin vội đưa tay đỡ lấy Chop Chop. Hai thằng bé này có vẻ không ưa nhau mấy rồi.
- Dom, không được đẩy anh như vậy nhé.
Dominic vậy mà quay ngoắt mặt đi. Chop Chop nhìn Kaylin, cô cũng nhìn thằng bé. Cuối cùng phải dỗ cho thằng bé ngồi im.
- Chop Chop ngồi ngoan, một lúc nữa mẹ Y Giang về sẽ mua kẹo cho con.
- Không thích đâu. Chop Chop thích cái kia của Dom.
Hai thằng bé vậy mà tranh giành nhau, Kaylin đau đầu không thể giải quyết được. Một bên thì nói nhiều vô cùng để giành lấy đồ, một bên thì mặt lầm lì đến đỏ cả lên nhưng vẫn không nói gì. Kaylin sức bế một đứa bé còn đang cảm thấy khó khăn, giờ phải bế một trong hai đứa này chắc cô ngất mất thôi.
Không ngờ là Zane về sớm như vậy, anh thấy cảnh tượng này liền đưa tay cướp lấy khối rubik mà cất vào túi áo.
- Còn nhiều lời nữa ta cho cả hai đi gặp Fred.
Fred là con chó sói hung dữ nhất trong Anthony đã huấn luyện. Chop Chop từng nhìn thấy nó, hơn nữa cậu bé lớn hơn nên hiểu chuyện liền im bặt ngay. Lúc nào gặp Zane là cậu bé cũng thấy sợ. Cứ nép vào trong lòng Kaylin không dám nhìn anh. Dominic đưa tay ra phía Zane để đòi anh rubik. Cậu bé có lẽ chỉ cần khối rubik đó thôi.
- Bao giờ mở miệng ra nói được thì ta trả.
Nói xong liền đi tới chỗ của Kaylin. Cô vừa phải chăm cho hai đứa chúng nó nhìn thôi đã thấy cô mệt nhiều rồi. Không hiểu nổi sao có thể để hai đứa nhỏ ở đây ồn ào tới thế.
Đưa tay vuốt gương mặt hơi bạc đi của Kaylin, anh nhíu mày có vẻ khó chịu. Kaylin cũng nhận ra, cô còn phải nói trước.
- Em ổn mà, hai đứa rất ngoan.
- Chop Chop ngoan lắm nha. - Chop Chop trong lòng Kaylin cũng ngóc đầu lên để nói.
- Tôi thì thấy khác đấy.
Rõ ràng sức khỏe cô chưa tốt, lúc nào cũng kiếm việc cho bản thân làm. Anh cũng thể làm gì khác, nói nặng cô bây giờ thì chỉ khiến cô phải suy nghĩ thêm. Tính đến thời điểm hiện tại anh vẫn chưa nói nặng cô câu nào.
- Chỉ... hơi... mệt một chút thôi ạ. - Kaylin cũng né tránh ánh mắt của Zane y như Chop Chop.
Chỉ có Dominic vẫn đang trực chờ để lấy lại rubik. Zane thừa biết thằng con trai của mình ranh ma ra làm sao nên anh không cho nó cơ hội nào để lấy. Anh cảm thấy nó ở nhà chỉ gây thêm phiền toái cho vợ của anh nên chưa gì anh đã cho người tới để ngày mai có thể đưa nó đi học. Đương nhiên thì với một đứa trẻ như Dominic thì không sẽ chẳng có gì để học. Anh chỉ lấy cớ như vậy để Dominic không có thời gian làm phiền Kaylin được nữa. Nhưng cũng không nói ra cho cô biết chuyện này vì cô sẽ không đồng ý nếu cô biết được bây giờ. Dominic còn nhỏ như thế thì đi đâu được cơ chứ.
- Em muốn tôi tăng lượng đồ ăn lên cho em?
- Thật mà...
Kaylin cũng muốn phản biện lại nhưng đối diện với Zane thì cô vẫn không dám. Chop Chop thì lại rất nhiều lời. Cậu bé tuy sợ Zane nhưng lại rất quấn quýt với Kaylin. Bởi vì cô rất hiền, việc gì cũng sẽ chiều theo ý cậu nên cậu rất thích.
- Cô Angel, Chop Chop ra ngoài chơi được không?
Kaylin còn chưa kịp đồng ý hay không thì Zane đã xách cậu bé đi ra ngoài cùng với cả Dominic. Đứng dựa trước cửa phòng, anh cũng phất tay đuổi hai đứa đi.
- Thích đi đâu thì đi đi.
Dominic vẫn không chịu rời đi mặc cho Chop Chop cười như được mùa. Cậu bé vẫn muốn lấy lại đồ của mình nhưng lại lì lợm không phản ứng gì ngoài việc đưa tay ra trước anh.
Quay lại nhìn về phía Kaylin, cô vẫn đang dõi theo cả ba người trước cửa phòng. Anh không muốn để cho cô nghe thấy những lời mình sắp nói nên là đã đi ra đóng cửa phòng lại.
Cúi thấp người xuống còn nhấn vai cả hai đứa bé. Ánh mắt cũng không dịu dàng như vừa nãy chút nào.
- Còn một lần nữa ta thấy hai đứa vào phòng này để làm loạn, cả hai sẽ phải ở cùng phòng với Fred ngay lập tức. Nó dạo này đang rất thèm thịt sống, đặc biệt là với mấy đứa lăn nhanh hơn đi này.
Chop Chop nghe anh nói, cậu bé mếu máo nhưng bị ánh mắt cảnh cáo của Zane làm cho ngưng lại. Dominic không thể làm được gì, chỉ có thể trừng mắt với anh.
Con người này đúng là không thể làm người tốt được mà. Cả trẻ con cũng đe dọa khiến hai đứa trẻ sợ phải rời đi ngay. Kaylin ở trong phòng vẫn không biết chồng của mình lại có thể đi đe dọa cả mấy đứa nhỏ như thế.
- Đây là gì vậy ạ? - Chop Chop hiểu kì lại cầm đồ chơi của Dominic để hỏi.
Kaylin sợ thằng con trai mình để ý tới nên phải kéo Chop Chop gần vào mình để nói nhỏ:
- Đây là rubik, Chop Chop nói nhỏ thôi nhé. Dom không thích người khác động vào đồ của thằng bé.
- Chop Chop biết rồi ạ.
Tưởng thằng bé sẽ hiểu chuyện mà ngồi im, lại không ngờ Chop Chop còn lại gần Dominic, cậu bé còn hớn hở mà khoe.
- Đây là đồ chơi của Chop Chop nha.
Nhìn thằng bé này, chỉ được cái nghe lời lúc nói, giờ lại không hiểu chuyện gì mà ngây ngô đi khoe ra. Giá thử như thằng con trai cô nó tính tình dễ chịu hơn thì cô sẽ không phải lo nhưng vì nó không khác gì cha nó nên cô rất bận tâm về điều này.
Y như rằng sau đó Dominic liền nhìn Chop Chop chằm chằm. Chưa gì đã cướp lại khiến thằng bé cho dù lớn hơn nhưng vẫn ngã ngửa ra đằng sau. Kaylin vội đưa tay đỡ lấy Chop Chop. Hai thằng bé này có vẻ không ưa nhau mấy rồi.
- Dom, không được đẩy anh như vậy nhé.
Dominic vậy mà quay ngoắt mặt đi. Chop Chop nhìn Kaylin, cô cũng nhìn thằng bé. Cuối cùng phải dỗ cho thằng bé ngồi im.
- Chop Chop ngồi ngoan, một lúc nữa mẹ Y Giang về sẽ mua kẹo cho con.
- Không thích đâu. Chop Chop thích cái kia của Dom.
Hai thằng bé vậy mà tranh giành nhau, Kaylin đau đầu không thể giải quyết được. Một bên thì nói nhiều vô cùng để giành lấy đồ, một bên thì mặt lầm lì đến đỏ cả lên nhưng vẫn không nói gì. Kaylin sức bế một đứa bé còn đang cảm thấy khó khăn, giờ phải bế một trong hai đứa này chắc cô ngất mất thôi.
Không ngờ là Zane về sớm như vậy, anh thấy cảnh tượng này liền đưa tay cướp lấy khối rubik mà cất vào túi áo.
- Còn nhiều lời nữa ta cho cả hai đi gặp Fred.
Fred là con chó sói hung dữ nhất trong Anthony đã huấn luyện. Chop Chop từng nhìn thấy nó, hơn nữa cậu bé lớn hơn nên hiểu chuyện liền im bặt ngay. Lúc nào gặp Zane là cậu bé cũng thấy sợ. Cứ nép vào trong lòng Kaylin không dám nhìn anh. Dominic đưa tay ra phía Zane để đòi anh rubik. Cậu bé có lẽ chỉ cần khối rubik đó thôi.
- Bao giờ mở miệng ra nói được thì ta trả.
Nói xong liền đi tới chỗ của Kaylin. Cô vừa phải chăm cho hai đứa chúng nó nhìn thôi đã thấy cô mệt nhiều rồi. Không hiểu nổi sao có thể để hai đứa nhỏ ở đây ồn ào tới thế.
Đưa tay vuốt gương mặt hơi bạc đi của Kaylin, anh nhíu mày có vẻ khó chịu. Kaylin cũng nhận ra, cô còn phải nói trước.
- Em ổn mà, hai đứa rất ngoan.
- Chop Chop ngoan lắm nha. - Chop Chop trong lòng Kaylin cũng ngóc đầu lên để nói.
- Tôi thì thấy khác đấy.
Rõ ràng sức khỏe cô chưa tốt, lúc nào cũng kiếm việc cho bản thân làm. Anh cũng thể làm gì khác, nói nặng cô bây giờ thì chỉ khiến cô phải suy nghĩ thêm. Tính đến thời điểm hiện tại anh vẫn chưa nói nặng cô câu nào.
- Chỉ... hơi... mệt một chút thôi ạ. - Kaylin cũng né tránh ánh mắt của Zane y như Chop Chop.
Chỉ có Dominic vẫn đang trực chờ để lấy lại rubik. Zane thừa biết thằng con trai của mình ranh ma ra làm sao nên anh không cho nó cơ hội nào để lấy. Anh cảm thấy nó ở nhà chỉ gây thêm phiền toái cho vợ của anh nên chưa gì anh đã cho người tới để ngày mai có thể đưa nó đi học. Đương nhiên thì với một đứa trẻ như Dominic thì không sẽ chẳng có gì để học. Anh chỉ lấy cớ như vậy để Dominic không có thời gian làm phiền Kaylin được nữa. Nhưng cũng không nói ra cho cô biết chuyện này vì cô sẽ không đồng ý nếu cô biết được bây giờ. Dominic còn nhỏ như thế thì đi đâu được cơ chứ.
- Em muốn tôi tăng lượng đồ ăn lên cho em?
- Thật mà...
Kaylin cũng muốn phản biện lại nhưng đối diện với Zane thì cô vẫn không dám. Chop Chop thì lại rất nhiều lời. Cậu bé tuy sợ Zane nhưng lại rất quấn quýt với Kaylin. Bởi vì cô rất hiền, việc gì cũng sẽ chiều theo ý cậu nên cậu rất thích.
- Cô Angel, Chop Chop ra ngoài chơi được không?
Kaylin còn chưa kịp đồng ý hay không thì Zane đã xách cậu bé đi ra ngoài cùng với cả Dominic. Đứng dựa trước cửa phòng, anh cũng phất tay đuổi hai đứa đi.
- Thích đi đâu thì đi đi.
Dominic vẫn không chịu rời đi mặc cho Chop Chop cười như được mùa. Cậu bé vẫn muốn lấy lại đồ của mình nhưng lại lì lợm không phản ứng gì ngoài việc đưa tay ra trước anh.
Quay lại nhìn về phía Kaylin, cô vẫn đang dõi theo cả ba người trước cửa phòng. Anh không muốn để cho cô nghe thấy những lời mình sắp nói nên là đã đi ra đóng cửa phòng lại.
Cúi thấp người xuống còn nhấn vai cả hai đứa bé. Ánh mắt cũng không dịu dàng như vừa nãy chút nào.
- Còn một lần nữa ta thấy hai đứa vào phòng này để làm loạn, cả hai sẽ phải ở cùng phòng với Fred ngay lập tức. Nó dạo này đang rất thèm thịt sống, đặc biệt là với mấy đứa lăn nhanh hơn đi này.
Chop Chop nghe anh nói, cậu bé mếu máo nhưng bị ánh mắt cảnh cáo của Zane làm cho ngưng lại. Dominic không thể làm được gì, chỉ có thể trừng mắt với anh.
Con người này đúng là không thể làm người tốt được mà. Cả trẻ con cũng đe dọa khiến hai đứa trẻ sợ phải rời đi ngay. Kaylin ở trong phòng vẫn không biết chồng của mình lại có thể đi đe dọa cả mấy đứa nhỏ như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.