Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 347: Âm dương thác loạn thần quyền

Thần Kiếm

22/04/2014

Nếu không phải Long Kình Thiên có lệnh thì sợ giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đã sớm giết lên rồi.

Long Kình Thiên nhìn đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt, mặt không biểu tình nói:

- Nói xong rồi? Ra tay đi.

Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt ngây ra.

- Long Kình Thiên, đối phó với ngươi chưa cần Tô Đạt, Trần bác tiền bối ra tay!

Chợt một thanh âm vang lên:

- Có hai huynh đệ chúng ta là đủ rồi!

Tiếp theo hai bóng người bay ra.

Hai người này là hai huynh đệ Hạ gia lão tổ Băng Sơn Hải Vực, nhưng không phải cường giả cổ thần, đều là thần cấp, một là đỉnh thần cấp thất trọng, một là đỉnh thần cấp lục trọng.

Tô gia lão tổ, Tô Đạt thấy hai huynh đệ Hạ gia lão tổ thì khựng người lại. Tô gia lão tổ, Tô Đạt biết về hai huynh đệ Hạ gia lão tổ, hai nười liên hợp thi Triển Hạ gia tuyệt học, thực lực tăng gấp đôi, coi như là cổ thần cường giả cũng có thể kịch chiến một phen.

Hai huynh đệ Hạ gia lão tổ đi tới trước mặt Long Kình Thiên.

- Long Kình Thiên, ngươi ra.

Hai huynh đệ Hạ gia lão tổ mới mở miệng thì bỗng có luồng kiếm quang xẹt qua. Bọn họ không phản ứng lại, chỉ cảm thấy cổ nóng lên, chỉ thấy thân thể tách rời.

Hai huynh đệ Hạ gia lão tổ từ trên cao té xuống, không có máu me, không có hét thảm, cứ thế té xuống mặt đất.

Các cường giả Băng Sơn Hải Vực ngơ ngác nhìn xác của hai huynh đệ Hạ gia lão tổ. Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt không kịp phản ứng lại.

Một lát sau, Tô gia lão tổ, Tô Đạt ngẩng đầu nhìn Long Kình Thiên, vẻ mặt hoảng sợ.

Hai huynh đệ Hạ gia lão tổ cứ thế chết rồi?

Hai người chết như thế nào?

Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt không dám tin, ánh mắt hoảng sợ nhìn Long Kình Thiên dần đi hướng Tô Đạt, cổ thần lão tổ Trần Bác. Mỗi khi Long Kình Thiên đi tới một bước là trái tim đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt như có búa tạ gõ.

Nhìn Long Kình Thiên từng bước một tới gần, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt lão tổ Băng Sơn Hải Vực sắc mặt âm trầm.



Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh, tay cầm Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm không ngừng đi tới, trong lòng bỗng kinh hoảng. Nhưng ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, ngàn vạn đệ tử Băng Sơn Hải Vực nhìn, Tô gia lão tổ, Tô Đạt không thể lùi bước.

Toàn thân Tô gia lão tổ, Tô Đạt lóe ánh sáng, từng luồng sáng xám quấn quanh.

- Du thần lĩnh vực!

Chỉ thấy những ánh sáng xám như bão tố lan sang không gian bốn phía, dung nhập vào không khí, không gian mấp máy biến bóng loáng.

Đúng vậy, tựa như vách tường bóng loáng, phản chiếu ánh sáng chói mắt.

Long Kình Thiên đi tới, cảm thấy không gian mấp máy, thân thể như lắc lư sắp té, mỗi đạp một bước thì như đạp trên mặt băng trơn, không thể khống chế cơ thể.

Nhưng toàn thân Long Kình Thiên lóe lôi quang, vô số lôi quang xoay tròn, hình thành một đoàn hộ cương, nháy mắt chắn du thần không gian du khí ngoài người mười trượng.

Long Kình Thiên tiếp tục chậm rãi đi hướng Tô gia lão tổ, Tô Đạt.

Tô gia lão tổ, Tô Đạt thấy Long Kình Thiên dễ dàng phá du thần không gian du khí hoạt động của mình thì giật nảy mình. Lúc trước Tô gia lão tổ, Tô Đạt gặp khá nhiều cường giả đỉnh cổ thần thất trọng, khi gã thi triển du thần không gian thì họ khó thể phá giải ngay, hay bị gã đánh bại, cực kỳ chật vật.

Tô gia lão tổ, Tô Đạt giật mình qua đi, bay lên, hai đấm đánh hướng Long Kình Thiên:

- Du thần quyền!

Song quyền đấm vào Long Kình Thiên, vô số du thần chi khí như sóng thần ập đến, vòng quanh hắn. Du thần chi khí chưa oanh tới trước mặt Long Kình Thiên thì hắn đã cảm giác không gian như rót vào hồ dán, dính đặc gấp ngàn lần, vạn lần, đi bên trong tựa như trong vũng bùn.

Long Kình Thiên thấy thế, chân khí vận chuyển, lôi quang quanh thân bỗng trướng lên, vô số du thần chi khí đều tan tành. Long Kình Thiên vung tay, Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm tỏa ánh sáng chói lòa, kỳ lân hỏa diễm rực cháy, va chạm với quyền kình du thần chi khí của đối phương.

Thiên địa lung lay.

Vô số khí lãng cuốn đến.

Có nhiều gia chủ, thái thượng trưởng lão Băng Sơn Hải Vực bị khí lãng trùng kích, bay ngược ra ngoài.

Gia chủ của Khương gia, Khương Lạc hoảng sợ thụt lùi.

Tô gia lão tổ, Tô Đạt bị khí lãng chấn ngược, liên tục lùi lại. Long Kình Thiên lắc mình đi tới trước mặt Tô gia lão tổ, Tô Đạt, tay cầm Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm bỗng nhiên chém xuống.

- Kỳ lân thần quang!

Trong Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm kỳ lân bay ra, gầm rống vọng thiên địa, hóa thành kỳ lân thần quang vọt hướng Tô gia lão tổ, Tô Đạt.

Nhìn kỳ lân thần quang chém hướng cổ mình, Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhớ lại hình ảnh hai huynh đệ Hạ gia lão tổ té ngã, vẻ mặt kinh sợ.



Bỗng vang lên tiếng gầm:

- Âm dương thác loạn thần quyền!

Lực lượng mạnh mẽ và quyền ấn to lớn bỗng ập đến.

Quyền ấn to lớn xoay tít, lúc xoay tròn một trái một phản. Một âm một dương, như là âm dương bát quái chi đồ. Hơn nữa khiến mọi người kinh dị là quyền ấn to lớn xoay tròn, thiên địa xung quanh như rơi vào thác loạn, thời không cũng hỗn loạn.

Quyền ấn to lớn va chạm với kỳ lân thần quang.

Thiên địa co giật manh, đầu óc mọi người ù vang.

Long Kình Thiên nhìn thấy người mới ra tay là cổ thần lão tổ Trần Bác. Cổ thần lão tổ Trần Bác lắc người đi tới bên cạnh Tô gia lão tổ, Tô Đạt. Tô gia lão tổ, Tô Đạt vẻ mặt đọng lại nỗi hãi hùng.

Long Kình Thiên thấy cổ thần lão tổ Trần Bác ra tay không có gì bất ngờ, tiếp tục đi hướng hai người.

Chính lúc này, cổ thần lão tổ Trần Bác đột nhiên mở miệng nói:

- Long Kình Thiên, chuyện này thôi đi dược không? Lúc trước đúng là chúng ta không nên lấy oán trả ơn, mơ ước Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm. Nhưng kỳ lân hỏa thần kiếm chính là thiên man vị diện đệ nhất thần kiếm, dù ai thấy nó cũng sẽ động tâm, việc này cũng không thể trách chúng ta.

Bỏ qua chuyện này?

Long Kình Thiên bật cười nói:

- Không thể trách các ngươi? Như vậy là ta cứu đệ tử Băng Sơn Hải Vực các ngươi, các ngươi lấy oán trả ơn, muốn đoạt Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm, phá khí hải của ta là nên làm? Các ngươi không có sai? Các ngươi vẫn đúng?

Giọng của Long Kình Thiên quanh quẩn trên không trung thật lâu, đánh vào màng tai của người Băng Sơn Hải Vực.

Mặt cổ thần lão tổ Trần Bác đỏ rần, cảm nhận ánh mắt như gai đâm của mọi người, tức giận chỉ vào Long Kình Thiên.

Cổ thần lão tổ Trần Bác nói:

- Long Kình Thiên, đừng được một tấc lấn một thước! Ngươi thật sự cho rằng ngươi phu thục Hoang Dã Thần Miếu thì có thể làm gì được Băng Sơn Hải Vực chúng ta sao? Nói cho ngươi biết, cho dù ngươi đột phá thiên thần cảnh thì ở trong mắt chúng ta chỉ là rác rưởi!

Cổ thần lão tổ Trần Bác nói xong tức giận quát:

- Các gia tộc gia chủ nghe lệnh, toàn lực vận chuyển Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, công kích!

Phút chốc trong các đảo Băng Sơn Hải Vực bên dưới, từng đợt âm âm hàn băng vụ kinh người nhấn chìm hướng Long Kình Thiên, đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, người Hoang Dã Thần Miếu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tôn Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook