Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 348: Không đội trời chung

Thần Kiếm

22/04/2014

Mặt ngoài những âm hàn băng vụ nhu hòa, không khác gì sương mù bình thường, nhưng nếu cường giả cổ thần bị chúng nó nhấn chìm thì khí lạnh lập tức xâm nhập vào thân thể, rồi xâm thực khí hải, kinh mạch, ngũ phủ lục phủ, nháy mắt khiến người đông cứng thành băng thi, cực kỳ bá đạo.

Trừ phi là thần khí hộ thể trong người cường giả thiên thần mới ngăn cản âm hàn băng vụ được.

Dường như không ngờ Âm Hàn Cửu Tuyệt trận công kích, Long Kình Thiên trở tay không kịp liền bị âm hàn băng vụ nhấn chìm. Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn thấy thân thể của Long Kình Thiên nhanh chóng kết từng tầng tầng hắc băng.

Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc.

Long Kình Thiên thật sự bị âm hàn băng vụ của băng sơn xâm thực thân thể, chết rồi?

- Không lẽ tiểu tử này thật sự đã chết?

Cổ thần lão tổ Trần Bác nhướng mày kinh nghi nhìn Long Kình Thiên bị hắc băng bao bọc không thể nhúc nhích.

Tô gia lão tổ, Tô Đạt lắc đầu, nói:

- Chắc không phải đâu.

Cổ thần lão tổ Trần Bác nói:

- Nhưng trừ bỏ thiên thần cường giả có thần khí ra, cho dù là cường giả đỉnh cổ thần thất trọng bị âm hàn băng vụ này xâm nhập cơ thể thì cũng phải chết. Long Kình Thiên chỉ là thần cấp nho nhỏ.

Tô gia lão tổ, Tô Đạt định mở miệng thì bỗng kinh kêu:

- Cẩn thânguyên khí!

Tô gia lão tổ, Tô Đạt nói xong lùi lại, Long Kình Thiên bị hắc băng bao phủ chợt phát ra tiếng nổ bùm. Vô số hắc băng nổ tung, Long Kình Thiên bay ra, một luồng kiếm quang rạch phá không gian.

Cổ thần lão tổ Trần Bác hoảng sợ, hai tay vội vỗ hướng Long Kình Thiên, nhưng vẫn chậm một bước.

Một tiếng hét thảm vang lên, Tô gia lão tổ, Tô Đạt kinh khủng nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác mất một cánh tay, máu văng ra, bay ngược, cánh tay đó là cánh tay phải của gã.

Tô gia lão tổ, Tô Đạt bay tới đỡ cổ thần lão tổ Trần Bác.

Cổ thần lão tổ Trần Bác sợ hãi rống to:

- Tay của ta, tay của ta!

Bỗng một luồng kiếm quang xẹt qua, Tô gia lão tổ, Tô Đạt vội vã lùi lại, bên cạnh lại vang tiếng hét thảm của cổ thần lão tổ Trần Bác. Chỉ thấy cánh tay trái của cổ thần lão tổ Trần Bác cũng bị kiếm quang chém đứt.

Cổ thần cường giả thần thể bị đứt cũng giống như cường giả thần cấp, không thể mọc ra. Hai tay cổ thần lão tổ Trần Bác bị chém, có thể nói là đã bị phế.

Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác bị Long Kình Thiên chém đứt hai tay, lòng rất kinh sợ. Tô gia lão tổ, Tô Đạt ôm cổ thần lão tổ Trần Bác vội thụt lùi đến chính giữa Âm Hàn Cửu Tuyệt trận mới thở phào.

Lùi trở vào giữa Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, cổ thần lão tổ Trần Bác hú hét:



- Cánh tay của ta, hai tay ta!

Thanh âm của cổ thần lão tổ Trần Bác thê lương, gã biến điên cuồng, mắt đỏ rực, sát ý như thủy triều toát ra từ người gã.

- A!

- Long Kình Thiên, ngươi dám chặt hai tay của tra!

- Cẩu tạp chủng, Trần Bắc ta không đội trời chúng với ngươi! Ta phải giết ngươi, giết ngươi, ta muốn ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!

Cổ thần lão tổ Trần Bác ở trung tâm Âm Hàn Cửu Tuyệt trận không ngừng điên cuồng rống. Hai tay bị đứt, cổ thần lão tổ Trần Bác không thể chấp nhận sự thật này. Tuy hai tay đứt không giống như khí hải bị phá thực sự trở thành phế nhân, nhưng không khác gì một nửa phế nhân. Bây giờ cổ thần lão tổ Trần Bác không có hai tay, thực lực tối đa chỉ bằng ba phần lúc trước.

Long Kình Thiên đứng trên cao nhìn xuống cổ thần lão tổ Trần Bác ở chính giữa Âm Hàn Cửu Tuyệt trận điên cuồng rống, mắt lạnh băng.

Cửu Vĩ Thiên Miêu bay tới, hỏi:

- Đại ca, ngươi có sao không?

Long Kình Thiên lắc đầu, nói:

- Không sao.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch hỏi:

- Chủ nhân, bây giờ chúng ta...?

Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cùng cao thủ của Hoang Dã Thần Miếu bay tới sau lưng Long Kình Thiên.

Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt thụt lùi, mấy lão tổ, gia chủ, trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Băng Sơn Hải Vực cũng không hiếu chiến, lùi vào trong Âm Hàn Cửu Tuyệt trận.

- Long Kình Thiên, đồ chó tạp chủng, bây giờ chúng ta ở trong Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, để xem ngươi có thể làm gì được chúng ta!

Cổ thần lão tổ Trần Bác ở bên dưới tức giận chỉ vào Long Kình Thiên, mắt đầy hận thù nói:

- Rồi sẽ có một ngày ta chặt hai tay, hai chân của ngươi, rồi chém xuống tai, mũi, đôi mắt của ngươi!

- Rồi sẽ có một ngày

Long Kình Thiên ánh mắt lạnh lùng nói:

- Không cần chờ sau này.

Long Kình Thiên lắc người, trong ánh mắt của mọi người đi hướng Âm Hàn Cửu Tuyệt trận.



Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thấy vậy biến sắc mặt:

- Chủ nhân!

Long Kình Thiên nói:

- Các ngươi đều ở bên trên đi!

Long Kình Thiên không dừng lại, tiếp tục đi xuống Âm Hàn Cửu Tuyệt trận bên dưới.

Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt bên dưới thấy Long Kình Thiên một mình vào Âm Hàn Cửu Tuyệt trận thì kinh ngạc, sau đó mừng như điên.

- Long Kình Thiên, nếu ngươi đã muốn chết thì chúng ta thành toàn ngươi!

Cổ thần lão tổ Trần Bác mặt vặn vẹo, cuồng cười, mắt đầy sát ý.

- Mở ra đại trận, trận thứ nhất công kích, hàn cực luyện ngục!

Cổ thần lão tổ Trần Bác dứt lời, bên dưới vô số hải đảo vô số băng hàn chi khí như hỏa sơn phun trào bắn hướng Long Kình Thiên. Những băng hàn chi khí này đậm đặc hơn âm hàn băng vụ lúc trước gấp đôi.

Vô số khí lạnh cuồn cuộn đến, hình thành một cái lồng, như luyện ngục thu nhỏ. Vô số băng hàn chi khí ở trong luyện ngục ngưng kết, gầm rống, lăn lộn không ngừng.

Long Kình Thiên thấy vậy hừ lạnh, không hành động thế nào. Chỉ thấy trên đầu hắn vô số lôi điện tuôn ra, ngưng tụ thành từng thần thú lôi hệ. Những thần thú lôi hệ chạy chồm, kết thành một lôi hệ đại trận, lôi quang tràn ngập, lôi quang đi tới đâu là những băng hàn chi khí tan biến.

Long Kình Thiên tiếp trục đi xuống.

Cổ thần lão tổ Trần Bác thấy vậy tức giận quát:

- Mở ra đại trận, trận thứ hai công kích, băng sơn Vạn Nhận!

Chỉ thấy bên dưới vô số hải đảo vô số băng hàn chi khí lại tuôn ra, hình thành từng ngọn núi băng. Những băng sơn xoay tròn, hình thành vô số cự đại băng nhẫn, băng nhẫn chặt chém, không gian xuất hiện từng khe nứt.

Có thể tưởng tượng băng nhẫn sắc bén.

Xem như là trăm vạn đại quân công kích, trước vô số băng sơn vạn nhận này thì sợ là sẽ toàn quân bị diệt.

Nhìn vô số băng sơn vạn nhận công kích hướng mình, Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh giơ tay chỉ, một luồng lôi hoàng vàng và đen nhập vào người những thần thú lôi hệ. Phút chốc những thần thú lôi hệ ngửa đầu gầm rống, hình thể tăng lên gấp đôi, toàn thân lôi quang tùy theo cuồn cuộn.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Chỉ thấy vô số băng sơn vạn nhận va chạm với vô số thần lôi, chớp mắt bị vô số thần lôi hủy diệt, hóa thành vô số băng vụ, khí lãng cuồn cuộn, sau đó tan biến trong thiên địa.

Trên đầu Long Kình Thiên, vô số thần thú lôi hệ lăn lộn hình thành một tầng cương khí hộ thể, những khí lãng đập vào bị chắn lại, không thể đụng vào góc áo của Long Kình Thiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tôn Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook