Chương 204: Sát thần nhất kiếm
Thần Kiếm
06/03/2014
Vu Càn có được Tà Thần Luân, Tà Thần công pháp, còn có được một đạo thần lực Tà Thần để lại, điều này khiến Long Kình Thiên bất ngờ, nhưng cũng
chỉ là bất ngờ mà thôi.
Ngoài ra chẳng có gì khác.
- Chết dưới Tà Thần Luân?
Long Kình Thiên cười khảy.
- Thế thì phải xem ngươi có bản lĩnh đó không.
Vu Càn cười lớn, cười điên cuồng. Hắn giơ Tà Thần Luân lên, dưới ánh sáng mặt trời, Tà Thần Luân phản chiếu ánh hàn quang yêu dị. Hắn cười khảy:
- Long Kình Thiên, gọi Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm của ngươi ra đi!
Lời nói của Vu Càn khiến cường giả xung quanh lại xáo động.
- Cái gì? Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm?!
- Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, đứng đầu trong Thập đại thần kiếm của Thiên Man Vị Diện?!
- Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đã mất tích hàng vạn năm nay, lẽ nào lại xuất thế rồi? Trời ạ, Tà Thần Luân xuất thế, giờ lại đến Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm nữa, chỉ e Thiên Man Vị Diện sẽ thay đổi đảo điên!
- Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đứng đầu trong Thập đại thần kiếm Thiên Man Vị Diện, mà Tà Thần Luân là thần khí mạnh nhất mà Tà Thần sử dụng thời Viễn Cổ, không biết cái nào uy lực mạnh hơn??
Mọi người bàn tán xôn xao.
Tà Thần Luân xuất thế đã đủ khiến họ chấn kinh, giờ lại có thêm cả Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm nữa!
Chỉ thấy trên trời ánh sáng loé lên, một thanh trường kiếm toàn thân rực lửa hiện ra. Trên thân kiếm là hình Kỳ Lân thần thú, ngoài viền là những cái vuốt sắc lạnh.
Hai món đại thần khí xuất hiện trước mặt mọi người!
- Quả nhiên là Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm!
- Kiếm khí mạnh thật, cách xa nghìn trượng mà ta cũng cảm thấy kiếm khí bức người!
- Kỳ Lân Hoả là một trong những loại yêu hoả mạnh nhất trời đất này đấy!
Nhìn thấy Long Kình Thiên gọi Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm ra, cường giả trên quang trường chấn kinh bàn tán xôn xao. Hôm nay họ đã phải chịu sự chấn kinh quá lớn, chỉ sợ sau hôm nay cả Thiên Man Vị Diện sẽ sục sôi.
Vì thần khí mạnh nhất thời Thượng Cổ Tà Thần Luân và món đứng đầu trong Thập đại thần kiếm, Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đã xuất thế!
Lúc này, Mạnh Đình Đình đứng trong đám người ngẩng lên nhìn Long Kình Thiên, trong mắt cũng đầy sự kinh ngạc. Nàng nhìn chăm chăm vào thanh Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đang chiếu sáng rực cả không gian xung quanh.
Còn thị nữ kia thì mồm há hốc, khoé miệng còn có nước dãi chảy ra mà không biết.
Vu Càn nhìn thanh Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, ánh mắt loé sáng, cười ha hả:
- Long Kình Thiên, lát giải quyết được ngươi rồi thì Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm sẽ thuộc về ta!
- Chịu chết đi!
Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên, chớp mắt đã tới trước mặt Long Kình Thiên, Tà Thần Luân vung lên rồi giáng xuống, chỉ thấy ba đạo cự luân hàn quang xuất hiện.
Vu Càn tuy chém một nhát nhưng ba đạo cự luân tự xoay chuyển, tách ra rồi tấn công Long Kình Thiên từ ba hướng.
Trước, sau, bên trên, ba đạo cự luân tấn công Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên thấy vậy hừ lạnh, thân hình lướt đi, tay nắm chặt Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm.
- Kinh Hồng Nhất Kiếm!
Long Kình Thiên xuất hiện phía trước Vu Càn tay cầm Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm vung lên.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang xẹt ngang hư không, đem theo ánh sáng rực lửa, chớp mắt đã tới trước ngực Vu Càn. Hắn giật mình, Tà Thần Luân trong tay đột nhiên mở rộng.
Ba cái cự luân vốn liên kết thành một, lại đè lên nhay, chỉ lộ ra ba nửa vòng tròn, giờ mở rộng thành ba cái Tà Thần Luân hình tròn đầy đủ.
- Chuyển hồi chuyển thế!
Chỉ thấy ba cái Tà Thần Luân xoay chuyển mạnh mẽ, bao bọc quanh toàn thân Vu Càn.
- Keng! Keng! Keng!
Kinh Hồng Nhất Kiếm của Long Kình Thiên đâm tới Tà Thần Luân phát ra những âm thanh trong vắt.
Tuy Tà Thần Luân chặn được công kích của Long Kình Thiên nhưng Vu Càn vẫn sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, trong lòng thầm kinh hãi, tốc độ của Long Kình Thiên nhanh hơn tưởng, hơn nữa uy lực của kiếm này cũng ngoài dự liệu của hắn.
- Tên tiểu tử này, hắn thi triển kiếm kỹ gì vậy nhỉ? Xem ra còn mạnh hơn cà Tà Thần Luân Pháp?
Cửu Vĩ Thiên Miêu không dám tin.
Khi truyền thụ cho hắn Tà Thần Luân Pháp, Tà Thần đã nói Tà Thần Luân Pháp là môn võ kỹ còn mạnh hơn cả võ kỹ Thần Cấp đỉnh giới của Vị Diện này, là thần kỹ thật sự của Thần Giới.
Nhưng kiếm kỹ của Long Kình Thiên lại mạnh hơn Tà Thần Luân Pháp, vậy thì?!
Hai người vừa ra đòn đầu tiên cả hai đều bật lùi ra sau nhìn nhau.
Vu Càn lạnh băng băng nhìn Long Kình Thiên, cười khảy:
- Không ngờ sau khi hợp thể ngươi mạnh hơn ta tưởng. Nếu đã vậy thì ta sẽ thi riển đòn mạnh nhất để giết ngươi. Long Kình Thiên, ngươi hãy tận hưởng sự sợ hãi trước cái chết đi!
Vu Càn nói xong, hai tay khống chế Tà Thần Luân xoay chuyển, cả người hắn cũng xoay theo ba cái Tà Thần Luân, nháy mắt đã không nhìn thấy thân ảnh hắn đâu, dường như hắn và Tà Thần Luân đã hợp thành một thể thống nhất vậy.
- Nhân luân hợp nhất, tử vong chi luân! Long Kình Thiên, ngươi chịu chết đi!
Tiếng của Vu Càn vang lên trong không trung.
Chỉ thấy ba cái Tà Thần Luân không ngừng xoay chuyển, không ngừng biến to lên, phát ra vô số đạo hồng quang cuồn cuộn về phía Long Kình Thiên.
Mỗi lần cuộn trào của Tà Thần Luân là không gian lại nứt ra một đường, luân khí bắn ra khiến không mọi thứ xung quanh đều biến thành hai nửa.
Không có gì có thể ngăn cản.
Cường giả ở phía dưới đảo thấy thế không ai là không kinh hãi.
Long Kình Thiên thấy vậy, ánh mắt đầy ngưng trọng, chầm chậm giơ Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm lên.
Bỗng hắn vung kiếm.
Cường giả phía dưới không thể hình dung được sự bất ngờ của mình, không thể hình dung nổi đạo kiếm quang ấy!
- Thần chặn giết thần, phật chặn giết phật, ma chặn giết ma!
- Sát thần nhất kiếm!
Tiếng hô lạnh băng của Long Kình Thiên vang lên trong không trung.
Keng keng!
Trước sự kinh hãi của mọi người, chỉ thấy sát thần nhất kiếm của Long Kình Thiên chém uống tử vong chi luân của Tà Thần.
Trời đất vang lên những âm thanh quái dị.
Ba cái Tà Thần Luân cuối cùng bị sát thần nhất kiếm chặn lại, vỡ ra và để lộ bản thể của Vu Càn.
Vu Càn tách khỏi Tà Thần Luân, sắc mặt chấn kinh không dám tin. Tử vong chi luân của hắn lại bị Long Kình Thiên chặn lại, không chỉ không giết được Long Kình Thiên, thậm chí không chạm nổi tới một cọng lông của hắn.
- Sát thần nhất kiếm! Sát thần nhất kiếm!
Vu Càn nhớ lại một kiếm trước đó của Long Kình Thiên, rồi kinh nộ:
- Không thể nào, sát thần nhất kiếm chết tiệt gì đó không thể chặn được công kích mạnh nhất của Tà Thần đại nhân!
Nhưng dù hắn có tin hay không thì sự thật vẫn là sự thật.
Ngoài ra chẳng có gì khác.
- Chết dưới Tà Thần Luân?
Long Kình Thiên cười khảy.
- Thế thì phải xem ngươi có bản lĩnh đó không.
Vu Càn cười lớn, cười điên cuồng. Hắn giơ Tà Thần Luân lên, dưới ánh sáng mặt trời, Tà Thần Luân phản chiếu ánh hàn quang yêu dị. Hắn cười khảy:
- Long Kình Thiên, gọi Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm của ngươi ra đi!
Lời nói của Vu Càn khiến cường giả xung quanh lại xáo động.
- Cái gì? Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm?!
- Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, đứng đầu trong Thập đại thần kiếm của Thiên Man Vị Diện?!
- Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đã mất tích hàng vạn năm nay, lẽ nào lại xuất thế rồi? Trời ạ, Tà Thần Luân xuất thế, giờ lại đến Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm nữa, chỉ e Thiên Man Vị Diện sẽ thay đổi đảo điên!
- Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đứng đầu trong Thập đại thần kiếm Thiên Man Vị Diện, mà Tà Thần Luân là thần khí mạnh nhất mà Tà Thần sử dụng thời Viễn Cổ, không biết cái nào uy lực mạnh hơn??
Mọi người bàn tán xôn xao.
Tà Thần Luân xuất thế đã đủ khiến họ chấn kinh, giờ lại có thêm cả Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm nữa!
Chỉ thấy trên trời ánh sáng loé lên, một thanh trường kiếm toàn thân rực lửa hiện ra. Trên thân kiếm là hình Kỳ Lân thần thú, ngoài viền là những cái vuốt sắc lạnh.
Hai món đại thần khí xuất hiện trước mặt mọi người!
- Quả nhiên là Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm!
- Kiếm khí mạnh thật, cách xa nghìn trượng mà ta cũng cảm thấy kiếm khí bức người!
- Kỳ Lân Hoả là một trong những loại yêu hoả mạnh nhất trời đất này đấy!
Nhìn thấy Long Kình Thiên gọi Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm ra, cường giả trên quang trường chấn kinh bàn tán xôn xao. Hôm nay họ đã phải chịu sự chấn kinh quá lớn, chỉ sợ sau hôm nay cả Thiên Man Vị Diện sẽ sục sôi.
Vì thần khí mạnh nhất thời Thượng Cổ Tà Thần Luân và món đứng đầu trong Thập đại thần kiếm, Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đã xuất thế!
Lúc này, Mạnh Đình Đình đứng trong đám người ngẩng lên nhìn Long Kình Thiên, trong mắt cũng đầy sự kinh ngạc. Nàng nhìn chăm chăm vào thanh Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đang chiếu sáng rực cả không gian xung quanh.
Còn thị nữ kia thì mồm há hốc, khoé miệng còn có nước dãi chảy ra mà không biết.
Vu Càn nhìn thanh Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, ánh mắt loé sáng, cười ha hả:
- Long Kình Thiên, lát giải quyết được ngươi rồi thì Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm sẽ thuộc về ta!
- Chịu chết đi!
Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên, chớp mắt đã tới trước mặt Long Kình Thiên, Tà Thần Luân vung lên rồi giáng xuống, chỉ thấy ba đạo cự luân hàn quang xuất hiện.
Vu Càn tuy chém một nhát nhưng ba đạo cự luân tự xoay chuyển, tách ra rồi tấn công Long Kình Thiên từ ba hướng.
Trước, sau, bên trên, ba đạo cự luân tấn công Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên thấy vậy hừ lạnh, thân hình lướt đi, tay nắm chặt Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm.
- Kinh Hồng Nhất Kiếm!
Long Kình Thiên xuất hiện phía trước Vu Càn tay cầm Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm vung lên.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang xẹt ngang hư không, đem theo ánh sáng rực lửa, chớp mắt đã tới trước ngực Vu Càn. Hắn giật mình, Tà Thần Luân trong tay đột nhiên mở rộng.
Ba cái cự luân vốn liên kết thành một, lại đè lên nhay, chỉ lộ ra ba nửa vòng tròn, giờ mở rộng thành ba cái Tà Thần Luân hình tròn đầy đủ.
- Chuyển hồi chuyển thế!
Chỉ thấy ba cái Tà Thần Luân xoay chuyển mạnh mẽ, bao bọc quanh toàn thân Vu Càn.
- Keng! Keng! Keng!
Kinh Hồng Nhất Kiếm của Long Kình Thiên đâm tới Tà Thần Luân phát ra những âm thanh trong vắt.
Tuy Tà Thần Luân chặn được công kích của Long Kình Thiên nhưng Vu Càn vẫn sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, trong lòng thầm kinh hãi, tốc độ của Long Kình Thiên nhanh hơn tưởng, hơn nữa uy lực của kiếm này cũng ngoài dự liệu của hắn.
- Tên tiểu tử này, hắn thi triển kiếm kỹ gì vậy nhỉ? Xem ra còn mạnh hơn cà Tà Thần Luân Pháp?
Cửu Vĩ Thiên Miêu không dám tin.
Khi truyền thụ cho hắn Tà Thần Luân Pháp, Tà Thần đã nói Tà Thần Luân Pháp là môn võ kỹ còn mạnh hơn cả võ kỹ Thần Cấp đỉnh giới của Vị Diện này, là thần kỹ thật sự của Thần Giới.
Nhưng kiếm kỹ của Long Kình Thiên lại mạnh hơn Tà Thần Luân Pháp, vậy thì?!
Hai người vừa ra đòn đầu tiên cả hai đều bật lùi ra sau nhìn nhau.
Vu Càn lạnh băng băng nhìn Long Kình Thiên, cười khảy:
- Không ngờ sau khi hợp thể ngươi mạnh hơn ta tưởng. Nếu đã vậy thì ta sẽ thi riển đòn mạnh nhất để giết ngươi. Long Kình Thiên, ngươi hãy tận hưởng sự sợ hãi trước cái chết đi!
Vu Càn nói xong, hai tay khống chế Tà Thần Luân xoay chuyển, cả người hắn cũng xoay theo ba cái Tà Thần Luân, nháy mắt đã không nhìn thấy thân ảnh hắn đâu, dường như hắn và Tà Thần Luân đã hợp thành một thể thống nhất vậy.
- Nhân luân hợp nhất, tử vong chi luân! Long Kình Thiên, ngươi chịu chết đi!
Tiếng của Vu Càn vang lên trong không trung.
Chỉ thấy ba cái Tà Thần Luân không ngừng xoay chuyển, không ngừng biến to lên, phát ra vô số đạo hồng quang cuồn cuộn về phía Long Kình Thiên.
Mỗi lần cuộn trào của Tà Thần Luân là không gian lại nứt ra một đường, luân khí bắn ra khiến không mọi thứ xung quanh đều biến thành hai nửa.
Không có gì có thể ngăn cản.
Cường giả ở phía dưới đảo thấy thế không ai là không kinh hãi.
Long Kình Thiên thấy vậy, ánh mắt đầy ngưng trọng, chầm chậm giơ Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm lên.
Bỗng hắn vung kiếm.
Cường giả phía dưới không thể hình dung được sự bất ngờ của mình, không thể hình dung nổi đạo kiếm quang ấy!
- Thần chặn giết thần, phật chặn giết phật, ma chặn giết ma!
- Sát thần nhất kiếm!
Tiếng hô lạnh băng của Long Kình Thiên vang lên trong không trung.
Keng keng!
Trước sự kinh hãi của mọi người, chỉ thấy sát thần nhất kiếm của Long Kình Thiên chém uống tử vong chi luân của Tà Thần.
Trời đất vang lên những âm thanh quái dị.
Ba cái Tà Thần Luân cuối cùng bị sát thần nhất kiếm chặn lại, vỡ ra và để lộ bản thể của Vu Càn.
Vu Càn tách khỏi Tà Thần Luân, sắc mặt chấn kinh không dám tin. Tử vong chi luân của hắn lại bị Long Kình Thiên chặn lại, không chỉ không giết được Long Kình Thiên, thậm chí không chạm nổi tới một cọng lông của hắn.
- Sát thần nhất kiếm! Sát thần nhất kiếm!
Vu Càn nhớ lại một kiếm trước đó của Long Kình Thiên, rồi kinh nộ:
- Không thể nào, sát thần nhất kiếm chết tiệt gì đó không thể chặn được công kích mạnh nhất của Tà Thần đại nhân!
Nhưng dù hắn có tin hay không thì sự thật vẫn là sự thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.