Chương 203: Tà Thần Luân xuất thế
Thần Kiếm
06/03/2014
Kim Bào lão tổ vừa dứt lời thì trong hư không có một đạo chưởng ấn khổng lồ phá không oanh kích về phía Long Kình Thiên. Chưởng ấn đi đến đâu là không gian vỡ vụn đến đấy.
Long Kình Thiên không chút do dự, lật tay tung quyền.
Uỳnh!!!
Không gian phía trên quảng trường nổ tung, mọi người bị tiếng nổ làm quay cuồng đầu óc, rồi thấy cơn cuồng phong ác liệt cuồn cuộn tới, tất cả đều kinh hãi tránh đi.
Long Kình Thiên lùi sau mấy chục mét, rồi một thân ảnh từ hư không rơi xuống, cũng lùi sau liên tục.
Hai người công kích không phân cao thấp.
Long Kình Thiên nheo mắt, thân ảnh vừa rơi ra từ hư không chính là Vc của Man Hoang Thần Miếu.
- Vu Càn đại nhân!
Kim Bào lão tổ thấy Vu Càn thì mừng rỡ, gắng gượng bò dậy từ dưới hố và bay về phía Vu Càn.
Vu Càn nhìn bộ dạng thảm hại của Khương Vô Yến, quát:
- Phế vật, chuyện nhỏ cũng làm không xong!
Khương Vô Yến bị chửi thì sắc mặt tối lại, nhưng không dám phản bác chỉ nói:
- Vâng, Vu Càn đại nhân nói đúng.
Vu Càn hừ lạnh, quay sang nhìn Long Kình Thiên cười khảy:
- Long Thần? Ta nên gọi ngươi là Long Thần hay là Long Kình Thiên?
Long Thần? Long Kình Thiên?
Kim Bào lão tổ và các cường giả trên Băng Sơn Hải Vực mơ hồ.
Nhưng mọi người có thể nhận ra tên thật của Long Thần là Long Kình Thiên.
- Long Kình Thiên?
Mọi người lắc đầu, vì tách biệt với Loạn Hại, Ma Thần Chiến Trường, mà Băng Sơn Hải Vực lại nằm ở cực bắc Man Hoang Đại Lục nên giờ các đảo ở đây vẫn không biết đến việc Võ Thần Điện lục phái của Thiên Lam Đại Lục vây công Long Viêm Cốc.
Họ cũng thấy xa lạ với cái tên Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên lạnh lùng nhìn Vu Càn.
Hắn không ngạc nhiên khi Vu Càn biết thân phận của hắn.
Tử Thiên Long Hoàng là Cổ Thần cường giả, lại là Long Tộc, với thực lực của Man Hoang Thần Miếu, muốn tra ra thân phận của Tử Thiên Long Hoàng không khó, ra thân phận của Tử Thiên Long Hoàng thì thân phận Long Kình Thiên chúng cũng sẽ đoán được.
Đương nhiên, cũng có thể là hắc y nhân của Ma Tộc, Nhiếp Song cho hắn biết.
- Long Kình Thiên, gặp ta có phải rất bất ngờ không?
Vu Càn đắc ý cười.
- Thì ra ngươi là Long Kình Thiên? Tiểu tử, giờ có Vu Càn đại nhân xem ngươi làm thế nào giết ta được? Hôm nay các ngươi sẽ phải chết hết!
Lúc này Kim Bào lão tổ nhìn Long Kình Thiên, hầm hè nói.
Lời của Kim Bào lão tổ dẫn đến sự xao động từ các cường giả.
- Kim Bào lão tổ lại câu kết với Man Hoang Thần Miếu!
- Đây là phản tổ, tội diệt tộc đấy!
Cường giả Trâu gia, Mạnh gia kinh nộ khi biết Kim Bào lão tổ câu kết với Man Hoang Đại Lục.
Tất cả giận dữ, nhưng cũng có người thầm lo lắng.
Phó giáo chủ Man Hoang Thần Điện Vu Càn xuất hiện ở đây lúc này thì e là sự tình không đơn giản. Hơn nữa Kim Bào lão tổ nói tất cả mọi người ở đây đều phải chết, có lẽ không phải nói chơi.
Long Kình Thiên nhìn Kim Bào lão tổ lạnh lùng:
- Ta muốn giết thì không ai cứu được ngươi đâu.
Vu Càn nghe thế cười lớn:
- Long Kình Thiên, bản toạ ở đây, xem ngươi làm thế nào mà giết được Kim Bào?
Nhưng hắn vừa nói xong thì Long Kình Thiên đột nhiên biến mất rồi xuất hiện phía trước hắn, Hoả Long Thương đâm ra.
Vu Càn không dám lơ là, hét lên mộtt iếng, hai tay không ngừng xoay chuyển một cái vòng xoáy khổng lộ xuất hiện đón Hoả Long Thương của Long Kình Thiên, nhưng đúng lúc ấy Long Kình Thiên lại đột nhiên biến mất.
- Không hay rồi!
Vu Càn giật mình, định quay lại thì thấy phía sau có tiếng kêu thảm thiết, chính là Kim Bào lão tổ.
Chỉ thấy Hoả Long Thương trong tay Long Kình Thiên xuyên từ sau lưng ra trước ngực Kim Bào lão tổ, đầu mũi thương lấp lánh ánh hàn quang lạnh lẽo.
- Long Kình Thiên, ngươi dám!
Vu Càn kinh nộ, phi thân lên tung chưởng về phía Long Kình Thiên.
- Đồ Đằng Thịnh Thế!
Chỉ thấy vô số con Đồ Đằng tạo nên một dòng sông lớn tấn công Long Kình Thiên.
Số đồ đằng này có con mọc ba đầu sáu tay, có con mặt mày dữ tợn, có con không có đầu chỉ có người, quỷ dị vô cùng.
Long Kình Thiên thấy thế hừ lạnh, rút Hoả Long Thương khỏi người Kim Bào lão tổ, đâm về phía dòng sông Đồ Đằng kia!
- Nhất Thương Phá Thiên!
Chỉ thấy dưới một thương của Long Kình Thiên, vô số hàn quang hội tụ lại tựa sao băng rơi, như muốn phá trời thành vô số lỗ thủng.
Thương ảnh hàn quang và Đồ Đằng công kích lẫn nhau.
Âm thanh kinh thiên động địa không ngừng vang dội.
Long Kình Thiên và Vu Càn đều bị đánh bật ra sau.
So với khi ở Tà Thần Cung, thực lực Vu Càn đã tăng lên không ít, đã lên đến Cổ Thần trung kỳ đỉnh phong rồi, hơn nữa còn có dấu hiệu đột phá Cổ Thần hậu kỳ.
Vu Càn lùi sau, đột nhiên trong tay xuất hiện ba cái bánh xe lớn, chúng liên kết thành một thể thống nhất, bên trên là vô số đạo phù văn mang ma lực thần bí khó đoán.
- Tà Thần tái hiện, tam luân tề xuất!
Cánh tay Vu Càn rung lên, chỉ thấy ba cái bánh xe biến thành một đạo hàn quang nhanh như chớp xoẹt qua chỗ Long Kình Thiên.
Tốc độ của nó đến Long Kình Thiên cũng không thể nắm bắt được quỹ đạo.
Khi chúng sắp quét qua người Long Kình Thiên thì hắn biến mất, nó cắt đôi tàn ảnh của Long Kình Thiên rồi tiếp tục công kích lên ngọn núi cách đó mấy nghìn trượng.
Ba cái bánh xe bay về tay Vu Càn, còn ngọn núi kia, từ sườn núi trở lên đổ sụp xuống.
Tất cả cường giả trên đảo đều hít một hơi khí lạnh, vẻ mặt đầy chấn kinh nhìn thứ vũ khí trong tay Vu Càn.
Còn Long Kình Thiên lại xuất hiện ở vị trí cũ.
- Tà Thần Luân.
Long Kình Thiên nhìn vũ khí trong tay Vu Càn, nói.
Cường giả các nơi khựng người, rồi ồ lên đầy chấn kinh.
- Tà…Tà Thần Luân! Trời ơi là Tà Thần Luân! Thật là nó sao?
- Mấy chục vạn năm rồi, Tà Thần Luân tái thế rồi!
- Tam Đại Tà Thần chính là tối cường giả thời Thuọng Cổ, Tà Thần Luân mà họ sử dụng cũng là thứ thần khí uy lực mạnh nhất. Năm đó không biết có bao nhiêu cường giả chết bởi nó. E là Thiên Man Vị Diện lần này sẽ lại rơi vào trận chiến đẫm máu!
Cường giả các nơi có Thánh Cấp, Đế Cấp, cũng có Thần Cấp, đương nhiên họ biết đến món thần khí uy lực nhất thời Thượng Cổ, Tà Thần Luân!
Mạnh Đình Đình và cả Trâu Nhất Phàm cũng chấn kinh.
Vu Càn tay cầm Tà Thần Luân, vẻ mặt kiêu ngạo tự đắc, nhìn Long Kình Thiên cười:
- Long Kình Thiên, có phải ngươi hối hận Tà Thần Luân đã nằm trong tay ta? Đáng lẽ Tà Thần Luân là của ngươi rồi.
Long Kình Thiên sắc mặt lạnh lùng.
- Ta không chỉ có được Tà Thần Luân, Tà Thần công pháp, mà còn có một đạo thần lực mà Tà Thần đại nhân để lại, vì thế thực lực mới được nâng lên.
Vu Càn cười khảy:
- Ngươi dám bất kính với Tà Thần đại nhân, đại nhân nói, phải khiến người chết dưới Tà Thần Luân!
Long Kình Thiên không chút do dự, lật tay tung quyền.
Uỳnh!!!
Không gian phía trên quảng trường nổ tung, mọi người bị tiếng nổ làm quay cuồng đầu óc, rồi thấy cơn cuồng phong ác liệt cuồn cuộn tới, tất cả đều kinh hãi tránh đi.
Long Kình Thiên lùi sau mấy chục mét, rồi một thân ảnh từ hư không rơi xuống, cũng lùi sau liên tục.
Hai người công kích không phân cao thấp.
Long Kình Thiên nheo mắt, thân ảnh vừa rơi ra từ hư không chính là Vc của Man Hoang Thần Miếu.
- Vu Càn đại nhân!
Kim Bào lão tổ thấy Vu Càn thì mừng rỡ, gắng gượng bò dậy từ dưới hố và bay về phía Vu Càn.
Vu Càn nhìn bộ dạng thảm hại của Khương Vô Yến, quát:
- Phế vật, chuyện nhỏ cũng làm không xong!
Khương Vô Yến bị chửi thì sắc mặt tối lại, nhưng không dám phản bác chỉ nói:
- Vâng, Vu Càn đại nhân nói đúng.
Vu Càn hừ lạnh, quay sang nhìn Long Kình Thiên cười khảy:
- Long Thần? Ta nên gọi ngươi là Long Thần hay là Long Kình Thiên?
Long Thần? Long Kình Thiên?
Kim Bào lão tổ và các cường giả trên Băng Sơn Hải Vực mơ hồ.
Nhưng mọi người có thể nhận ra tên thật của Long Thần là Long Kình Thiên.
- Long Kình Thiên?
Mọi người lắc đầu, vì tách biệt với Loạn Hại, Ma Thần Chiến Trường, mà Băng Sơn Hải Vực lại nằm ở cực bắc Man Hoang Đại Lục nên giờ các đảo ở đây vẫn không biết đến việc Võ Thần Điện lục phái của Thiên Lam Đại Lục vây công Long Viêm Cốc.
Họ cũng thấy xa lạ với cái tên Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên lạnh lùng nhìn Vu Càn.
Hắn không ngạc nhiên khi Vu Càn biết thân phận của hắn.
Tử Thiên Long Hoàng là Cổ Thần cường giả, lại là Long Tộc, với thực lực của Man Hoang Thần Miếu, muốn tra ra thân phận của Tử Thiên Long Hoàng không khó, ra thân phận của Tử Thiên Long Hoàng thì thân phận Long Kình Thiên chúng cũng sẽ đoán được.
Đương nhiên, cũng có thể là hắc y nhân của Ma Tộc, Nhiếp Song cho hắn biết.
- Long Kình Thiên, gặp ta có phải rất bất ngờ không?
Vu Càn đắc ý cười.
- Thì ra ngươi là Long Kình Thiên? Tiểu tử, giờ có Vu Càn đại nhân xem ngươi làm thế nào giết ta được? Hôm nay các ngươi sẽ phải chết hết!
Lúc này Kim Bào lão tổ nhìn Long Kình Thiên, hầm hè nói.
Lời của Kim Bào lão tổ dẫn đến sự xao động từ các cường giả.
- Kim Bào lão tổ lại câu kết với Man Hoang Thần Miếu!
- Đây là phản tổ, tội diệt tộc đấy!
Cường giả Trâu gia, Mạnh gia kinh nộ khi biết Kim Bào lão tổ câu kết với Man Hoang Đại Lục.
Tất cả giận dữ, nhưng cũng có người thầm lo lắng.
Phó giáo chủ Man Hoang Thần Điện Vu Càn xuất hiện ở đây lúc này thì e là sự tình không đơn giản. Hơn nữa Kim Bào lão tổ nói tất cả mọi người ở đây đều phải chết, có lẽ không phải nói chơi.
Long Kình Thiên nhìn Kim Bào lão tổ lạnh lùng:
- Ta muốn giết thì không ai cứu được ngươi đâu.
Vu Càn nghe thế cười lớn:
- Long Kình Thiên, bản toạ ở đây, xem ngươi làm thế nào mà giết được Kim Bào?
Nhưng hắn vừa nói xong thì Long Kình Thiên đột nhiên biến mất rồi xuất hiện phía trước hắn, Hoả Long Thương đâm ra.
Vu Càn không dám lơ là, hét lên mộtt iếng, hai tay không ngừng xoay chuyển một cái vòng xoáy khổng lộ xuất hiện đón Hoả Long Thương của Long Kình Thiên, nhưng đúng lúc ấy Long Kình Thiên lại đột nhiên biến mất.
- Không hay rồi!
Vu Càn giật mình, định quay lại thì thấy phía sau có tiếng kêu thảm thiết, chính là Kim Bào lão tổ.
Chỉ thấy Hoả Long Thương trong tay Long Kình Thiên xuyên từ sau lưng ra trước ngực Kim Bào lão tổ, đầu mũi thương lấp lánh ánh hàn quang lạnh lẽo.
- Long Kình Thiên, ngươi dám!
Vu Càn kinh nộ, phi thân lên tung chưởng về phía Long Kình Thiên.
- Đồ Đằng Thịnh Thế!
Chỉ thấy vô số con Đồ Đằng tạo nên một dòng sông lớn tấn công Long Kình Thiên.
Số đồ đằng này có con mọc ba đầu sáu tay, có con mặt mày dữ tợn, có con không có đầu chỉ có người, quỷ dị vô cùng.
Long Kình Thiên thấy thế hừ lạnh, rút Hoả Long Thương khỏi người Kim Bào lão tổ, đâm về phía dòng sông Đồ Đằng kia!
- Nhất Thương Phá Thiên!
Chỉ thấy dưới một thương của Long Kình Thiên, vô số hàn quang hội tụ lại tựa sao băng rơi, như muốn phá trời thành vô số lỗ thủng.
Thương ảnh hàn quang và Đồ Đằng công kích lẫn nhau.
Âm thanh kinh thiên động địa không ngừng vang dội.
Long Kình Thiên và Vu Càn đều bị đánh bật ra sau.
So với khi ở Tà Thần Cung, thực lực Vu Càn đã tăng lên không ít, đã lên đến Cổ Thần trung kỳ đỉnh phong rồi, hơn nữa còn có dấu hiệu đột phá Cổ Thần hậu kỳ.
Vu Càn lùi sau, đột nhiên trong tay xuất hiện ba cái bánh xe lớn, chúng liên kết thành một thể thống nhất, bên trên là vô số đạo phù văn mang ma lực thần bí khó đoán.
- Tà Thần tái hiện, tam luân tề xuất!
Cánh tay Vu Càn rung lên, chỉ thấy ba cái bánh xe biến thành một đạo hàn quang nhanh như chớp xoẹt qua chỗ Long Kình Thiên.
Tốc độ của nó đến Long Kình Thiên cũng không thể nắm bắt được quỹ đạo.
Khi chúng sắp quét qua người Long Kình Thiên thì hắn biến mất, nó cắt đôi tàn ảnh của Long Kình Thiên rồi tiếp tục công kích lên ngọn núi cách đó mấy nghìn trượng.
Ba cái bánh xe bay về tay Vu Càn, còn ngọn núi kia, từ sườn núi trở lên đổ sụp xuống.
Tất cả cường giả trên đảo đều hít một hơi khí lạnh, vẻ mặt đầy chấn kinh nhìn thứ vũ khí trong tay Vu Càn.
Còn Long Kình Thiên lại xuất hiện ở vị trí cũ.
- Tà Thần Luân.
Long Kình Thiên nhìn vũ khí trong tay Vu Càn, nói.
Cường giả các nơi khựng người, rồi ồ lên đầy chấn kinh.
- Tà…Tà Thần Luân! Trời ơi là Tà Thần Luân! Thật là nó sao?
- Mấy chục vạn năm rồi, Tà Thần Luân tái thế rồi!
- Tam Đại Tà Thần chính là tối cường giả thời Thuọng Cổ, Tà Thần Luân mà họ sử dụng cũng là thứ thần khí uy lực mạnh nhất. Năm đó không biết có bao nhiêu cường giả chết bởi nó. E là Thiên Man Vị Diện lần này sẽ lại rơi vào trận chiến đẫm máu!
Cường giả các nơi có Thánh Cấp, Đế Cấp, cũng có Thần Cấp, đương nhiên họ biết đến món thần khí uy lực nhất thời Thượng Cổ, Tà Thần Luân!
Mạnh Đình Đình và cả Trâu Nhất Phàm cũng chấn kinh.
Vu Càn tay cầm Tà Thần Luân, vẻ mặt kiêu ngạo tự đắc, nhìn Long Kình Thiên cười:
- Long Kình Thiên, có phải ngươi hối hận Tà Thần Luân đã nằm trong tay ta? Đáng lẽ Tà Thần Luân là của ngươi rồi.
Long Kình Thiên sắc mặt lạnh lùng.
- Ta không chỉ có được Tà Thần Luân, Tà Thần công pháp, mà còn có một đạo thần lực mà Tà Thần đại nhân để lại, vì thế thực lực mới được nâng lên.
Vu Càn cười khảy:
- Ngươi dám bất kính với Tà Thần đại nhân, đại nhân nói, phải khiến người chết dưới Tà Thần Luân!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.