Chương 349: Vạn Bảo Thần tông truy sát?
Thần Kiếm
23/04/2014
Long Kình Thiên tiếp tục đi hướng Âm Hàn Cửu Tuyệt trận.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt biến sắc mặt.
Cổ thần lão tổ Trần Bác rít gào:
- Không, ta không tin ngươi có thể chắn được âm hàn trạn công kích thứ ba, băng cái thế gian!
Cổ thần lão tổ Trần Bác dứt lời, chỉ thấy bên dưới vô số hải đảo hào quang bạo tạc vô số hàn băng phóng lên cao, như vô số băng hải muốn nhấn chìm thế gian.
Những hàn băng này có băng nhẫn, băng sơn, thậm chí ngưng tụ ra từng băng ma to lớn. Những băng ma gâm rống, người toát ra từng vụn băng kinh người, những băng vụn có màu xanh đen.
Vụn băng rớt một khối nhỏ là mặt đất trăm trượng xung quanh bị đông kết thành băng đen.
Long Kình Thiên thấy vậy bay lên, trán lóe ánh sáng. Trấn Thiên tháp bay ra, bềnh bồng trên đầu Long Kình Thiên. Vô số lôi hệ thần thú phun ra từng đạo thần lôi hướng Trấn Thiên tháp, đều bị Trấn Thiên tháp hút hết. Trấn Thiên tháp tỏa ánh sáng chói lòa, ánh sáng rực rỡ bao phủ, Trấn Thiên tháp liên tục xoay tròn.
Băng nhẫn, băng sơn, thậm chí là băng ma vừa tới gần ánh snags của Trấn Thiên tháp trăm trượng thì bị hfoa tan, tan biến.
- Đây là tháp gì?
- Uy nhiếp mạnh quá! Không lẽ là thần khí trong truyền thuyết?
Bên dưới, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt cảm nhận uy nhiếp khủng bố của Trấn Thiên tháp, giật nảy mình.
Long Kình Thiên tiếp tục đi hướng Âm Hàn Cửu Tuyệt trận bên dưới, đã cách chỉ vài trăm trượng.
- Âm Hàn Cửu Tuyệt trận trận công kích thứ bốn, hủy thiên diệt địa!
Vô số cực hàn băng khí lại lần nữa tạc nổ.
Nhưng giống như ba trận công kích trước, không thể lay động Long Kình Thiên chút gì.
- Đệ ngũ trận công kích, băng thần tái hiện!
Đệ ngũ trận công kích, vô số hàn băng ngưng tụ, lăn lộn, ngưng tụ ra một bóng dáng to lớn. Bóng dáng to lớn này toàn thân hàn khí kinh người, cường đại hơn băng ma rất nhiều lần, giống như thần khống chế tất cả băng hàn chi khí trên đời này. Không sai, chính là thần!
Hơi thở băng thần không khác gì hơi thở cường giả thiên thần.
Thấy vậy con ngươi co rút, người nổ tung, hợp thể với Trấn Thiên tháp. Trấn Thiên tháp chớp mắt xuyên qua thân thể băng thần. Chỉ thấy trái tim băng thần vỡ ra một cái hố to, ngã xuống.
Long Kình Thiên lắc người ra khỏi Trấn Thiên tháp, xâm nhập vào Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, đi tới trước mặt đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt.
- Ngươi, ngươi...
Cổ thần lão tổ Trần Bác nhìn Long Kình Thiên xuất hiện ở trước mặt mình, vẻ kinh khủng.
Long Kình Thiên mặt không biểu tình nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác, lạnh lùng nói:
- Không phải mới nãy ngươi nói muốn chặt hai tay, hai chân của ta, rồi chặt tai, mũi của ta sao? Bây giờ ta ở trước mặt ngươi này, ra tay đi!
Biểu tình của cổ thần lão tổ Trần Bác cực kỳ khó xem, nhưng trong lòng càng kinh khủng hơn. Mỗi trạn công kích của Âm Hàn Cửu Tuyệt trận đều cực kỳ khủng bố, đặc biệt là ngũ trận công kích băng thần tái hiện, đủ ngăn cản thiên thần sơ kỳ cường giả, nhưng vẫn bị Long Kình Thiên phá hủy.
Cổ thần lão tổ Trần Bác liên tục thụt lùi.
Chính lúc này, một vị lão tổ của Băng Sơn Hải Vực quát:
- Chúng ta đồng loạt ra tay, giết tiểu tử này! Ta không tin chúng ta có nhiều cường giả cổ thần, thần cấp mà không giết được một đỉnh cổ thần thất trọng!
- Đúng vậy. Bây giờ một mình hắn vào Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, đó là cơ hội tốt cho chúng ta giết hắn!
- Giết hắn!
Các lão tổ của Băng Sơn Hải Vực, gia chủ quát:
Bỗng mộ lão tổ của Băng Sơn Hải Vực quát:
- Dương thần đại lực quyền!
Lão tổ của Băng Sơn Hải Vực bay lên, đánh hướng Long Kình Thiên, chỉ thấy nắm đấm của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực này đánh ra, bắn ánh sáng như mặt trời nổ tung. Một bóng dáng to lớn bốc cháy xuất hiện.
Lão tổ của Băng Sơn Hải Vực công kích cực mạnh, phong vân biến sắc, uy thế gần như cường giả cổ thần.
Công kích của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực này làm lão tổ của Băng Sơn Hải Vực khác cũng bay lên, đánh hướng Long Kình Thiên.
- Mãng hoang đại ngưu chưởng!
- Miên hoa cương lực quyền!
- Tàng kiếm chỉ!
- Tuyết hoa phiêu thần kiếm!
Chỉ thấy vô số chưởng ấn, quyền ấn, chỉ ấn, kiếm khí, đao quang toàn bộ oanh hướng Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên ngoái đầu lại, nhìn công kích của những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực, mặt lạnh lùng. Long Kình Thiên vung Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm.
Long Kình Thiên mở miệng chậm rãi nói:
- Sát thần nhất kiếm!
Một luồng kiếm quang bắn lên trời, những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực cảm thấy ánh sáng chợt lóe, tiếp theo bọn họ thấy hình ảnh khiến họ khó quên. Chỉ thấy kiếm quang xẹt qua, tất cả công kích của họ đều bị cản trở.
Sát thần nhất kiếm như quân vương, lăng tuyệt thiên hạ, tất cả công kích đều lùi lại trước mặt nó, kinh sợ, tan biến.
Một kiếm đỡ vạn kiếm.
Tất cả công kích tan biến, đầu tiên là lão tổ của Băng Sơn Hải Vực tấn công Long Kình Thiên đánh ra dương thần đại lực quyền cổ họng nóng lên, người khựng giữa không trung, mắt trợn to, tứ giữa không trung té xuống.
Cổ họng của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực đó xuất hiện một hỏa hồng kiếm động.
Tiếp theo lão tổ của Băng Sơn Hải Vực khác cũng té từ giữa không trung xuống.
Trên thân mỗi người xuất hiện một hỏa hồng kiếm động. Có là ở cổ họng, có ở trái tim, có ở ngực.
Nhất kiếm sát vạn thần!
- Sát, sát thần nhất kiếm!
Vị lão tổ của Băng Sơn Hải Vực ngã xuống đất, giọng khàn khàn nói, trợn tròn mắt, tràn đầy khó tin.
Những gia chủ vốn định công kích Long Kình Thiên thấy vậy thì biến sắc mặt, kinh khủng mau chóng thụt lùi. Nhìn xác những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực co giật, thậm chí nằm im, cổ họng các gia chủ hút ngụm khí lạnh.
Nhất kiếm, giết chết tám vị thần cấp lão tổ!
Bình thường ở trong mắt bọn họ uy mãnh vô địch tám vị thần cấp lão tổ đã chết.
Trưởng lão, thái thượng trưởng lão, các gia tộc Băng Sơn Hải Vực thấy vậy bị hù teo tim, chân run run, mặt tím mặt xanh, người chưa chết nhưng mặt không khác gì đã chết.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt bị hù môi mấp máy. Đặc biệt là cổ thần lão tổ Trần Bác lúc trước vẻ mặt huênh hoang, ở trong Âm Hàn Cửu Tuyệt trận tức giận chỉ vào Long Kình Thiên, rít gào muốn chặt hai tay, đôi chân, tai của Long Kình Thiên, răng gã lun lập cập, giống như có động đẩy, làm răng gã run run.
Long Kình Thiên nhất kiếm giết chết Băng Sơn Hải Vực tám vị thần cấp lão tổ, mặt không biểu tình, ngoái đầu chậm rãi đi hướng cổ thần lão tổ Trần Bác. Nhìn Long Kình Thiên tới gần mình, mặt cổ thần lão tổ Trần Bác xám xịt.
Cổ thần lão tổ Trần Bác run giọng nói:
- Long, long, Long Kình Thiên, ngươi, ngươi đừng rời đi!
Bởi vì răng gã va nhau nên giọng cực kỳ run rẩy, giống như bị khùng nói năng không rõ ràng.
Long Kình Thiên nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác kinh khủng, vẻ mặt lạnh nhạt, tiếp tục đi tới. Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm trong tay Long Kình Thiên tỏa ánh sáng rực rỡ, cổ thần lão tổ Trần Bác như nghe thấy tiếng Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm kêu lên, đó là tiếng vui vẻ vì thần kiếm uống máu lúc nãy.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt biến sắc mặt.
Cổ thần lão tổ Trần Bác rít gào:
- Không, ta không tin ngươi có thể chắn được âm hàn trạn công kích thứ ba, băng cái thế gian!
Cổ thần lão tổ Trần Bác dứt lời, chỉ thấy bên dưới vô số hải đảo hào quang bạo tạc vô số hàn băng phóng lên cao, như vô số băng hải muốn nhấn chìm thế gian.
Những hàn băng này có băng nhẫn, băng sơn, thậm chí ngưng tụ ra từng băng ma to lớn. Những băng ma gâm rống, người toát ra từng vụn băng kinh người, những băng vụn có màu xanh đen.
Vụn băng rớt một khối nhỏ là mặt đất trăm trượng xung quanh bị đông kết thành băng đen.
Long Kình Thiên thấy vậy bay lên, trán lóe ánh sáng. Trấn Thiên tháp bay ra, bềnh bồng trên đầu Long Kình Thiên. Vô số lôi hệ thần thú phun ra từng đạo thần lôi hướng Trấn Thiên tháp, đều bị Trấn Thiên tháp hút hết. Trấn Thiên tháp tỏa ánh sáng chói lòa, ánh sáng rực rỡ bao phủ, Trấn Thiên tháp liên tục xoay tròn.
Băng nhẫn, băng sơn, thậm chí là băng ma vừa tới gần ánh snags của Trấn Thiên tháp trăm trượng thì bị hfoa tan, tan biến.
- Đây là tháp gì?
- Uy nhiếp mạnh quá! Không lẽ là thần khí trong truyền thuyết?
Bên dưới, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt cảm nhận uy nhiếp khủng bố của Trấn Thiên tháp, giật nảy mình.
Long Kình Thiên tiếp tục đi hướng Âm Hàn Cửu Tuyệt trận bên dưới, đã cách chỉ vài trăm trượng.
- Âm Hàn Cửu Tuyệt trận trận công kích thứ bốn, hủy thiên diệt địa!
Vô số cực hàn băng khí lại lần nữa tạc nổ.
Nhưng giống như ba trận công kích trước, không thể lay động Long Kình Thiên chút gì.
- Đệ ngũ trận công kích, băng thần tái hiện!
Đệ ngũ trận công kích, vô số hàn băng ngưng tụ, lăn lộn, ngưng tụ ra một bóng dáng to lớn. Bóng dáng to lớn này toàn thân hàn khí kinh người, cường đại hơn băng ma rất nhiều lần, giống như thần khống chế tất cả băng hàn chi khí trên đời này. Không sai, chính là thần!
Hơi thở băng thần không khác gì hơi thở cường giả thiên thần.
Thấy vậy con ngươi co rút, người nổ tung, hợp thể với Trấn Thiên tháp. Trấn Thiên tháp chớp mắt xuyên qua thân thể băng thần. Chỉ thấy trái tim băng thần vỡ ra một cái hố to, ngã xuống.
Long Kình Thiên lắc người ra khỏi Trấn Thiên tháp, xâm nhập vào Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, đi tới trước mặt đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt.
- Ngươi, ngươi...
Cổ thần lão tổ Trần Bác nhìn Long Kình Thiên xuất hiện ở trước mặt mình, vẻ kinh khủng.
Long Kình Thiên mặt không biểu tình nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác, lạnh lùng nói:
- Không phải mới nãy ngươi nói muốn chặt hai tay, hai chân của ta, rồi chặt tai, mũi của ta sao? Bây giờ ta ở trước mặt ngươi này, ra tay đi!
Biểu tình của cổ thần lão tổ Trần Bác cực kỳ khó xem, nhưng trong lòng càng kinh khủng hơn. Mỗi trạn công kích của Âm Hàn Cửu Tuyệt trận đều cực kỳ khủng bố, đặc biệt là ngũ trận công kích băng thần tái hiện, đủ ngăn cản thiên thần sơ kỳ cường giả, nhưng vẫn bị Long Kình Thiên phá hủy.
Cổ thần lão tổ Trần Bác liên tục thụt lùi.
Chính lúc này, một vị lão tổ của Băng Sơn Hải Vực quát:
- Chúng ta đồng loạt ra tay, giết tiểu tử này! Ta không tin chúng ta có nhiều cường giả cổ thần, thần cấp mà không giết được một đỉnh cổ thần thất trọng!
- Đúng vậy. Bây giờ một mình hắn vào Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, đó là cơ hội tốt cho chúng ta giết hắn!
- Giết hắn!
Các lão tổ của Băng Sơn Hải Vực, gia chủ quát:
Bỗng mộ lão tổ của Băng Sơn Hải Vực quát:
- Dương thần đại lực quyền!
Lão tổ của Băng Sơn Hải Vực bay lên, đánh hướng Long Kình Thiên, chỉ thấy nắm đấm của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực này đánh ra, bắn ánh sáng như mặt trời nổ tung. Một bóng dáng to lớn bốc cháy xuất hiện.
Lão tổ của Băng Sơn Hải Vực công kích cực mạnh, phong vân biến sắc, uy thế gần như cường giả cổ thần.
Công kích của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực này làm lão tổ của Băng Sơn Hải Vực khác cũng bay lên, đánh hướng Long Kình Thiên.
- Mãng hoang đại ngưu chưởng!
- Miên hoa cương lực quyền!
- Tàng kiếm chỉ!
- Tuyết hoa phiêu thần kiếm!
Chỉ thấy vô số chưởng ấn, quyền ấn, chỉ ấn, kiếm khí, đao quang toàn bộ oanh hướng Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên ngoái đầu lại, nhìn công kích của những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực, mặt lạnh lùng. Long Kình Thiên vung Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm.
Long Kình Thiên mở miệng chậm rãi nói:
- Sát thần nhất kiếm!
Một luồng kiếm quang bắn lên trời, những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực cảm thấy ánh sáng chợt lóe, tiếp theo bọn họ thấy hình ảnh khiến họ khó quên. Chỉ thấy kiếm quang xẹt qua, tất cả công kích của họ đều bị cản trở.
Sát thần nhất kiếm như quân vương, lăng tuyệt thiên hạ, tất cả công kích đều lùi lại trước mặt nó, kinh sợ, tan biến.
Một kiếm đỡ vạn kiếm.
Tất cả công kích tan biến, đầu tiên là lão tổ của Băng Sơn Hải Vực tấn công Long Kình Thiên đánh ra dương thần đại lực quyền cổ họng nóng lên, người khựng giữa không trung, mắt trợn to, tứ giữa không trung té xuống.
Cổ họng của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực đó xuất hiện một hỏa hồng kiếm động.
Tiếp theo lão tổ của Băng Sơn Hải Vực khác cũng té từ giữa không trung xuống.
Trên thân mỗi người xuất hiện một hỏa hồng kiếm động. Có là ở cổ họng, có ở trái tim, có ở ngực.
Nhất kiếm sát vạn thần!
- Sát, sát thần nhất kiếm!
Vị lão tổ của Băng Sơn Hải Vực ngã xuống đất, giọng khàn khàn nói, trợn tròn mắt, tràn đầy khó tin.
Những gia chủ vốn định công kích Long Kình Thiên thấy vậy thì biến sắc mặt, kinh khủng mau chóng thụt lùi. Nhìn xác những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực co giật, thậm chí nằm im, cổ họng các gia chủ hút ngụm khí lạnh.
Nhất kiếm, giết chết tám vị thần cấp lão tổ!
Bình thường ở trong mắt bọn họ uy mãnh vô địch tám vị thần cấp lão tổ đã chết.
Trưởng lão, thái thượng trưởng lão, các gia tộc Băng Sơn Hải Vực thấy vậy bị hù teo tim, chân run run, mặt tím mặt xanh, người chưa chết nhưng mặt không khác gì đã chết.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt bị hù môi mấp máy. Đặc biệt là cổ thần lão tổ Trần Bác lúc trước vẻ mặt huênh hoang, ở trong Âm Hàn Cửu Tuyệt trận tức giận chỉ vào Long Kình Thiên, rít gào muốn chặt hai tay, đôi chân, tai của Long Kình Thiên, răng gã lun lập cập, giống như có động đẩy, làm răng gã run run.
Long Kình Thiên nhất kiếm giết chết Băng Sơn Hải Vực tám vị thần cấp lão tổ, mặt không biểu tình, ngoái đầu chậm rãi đi hướng cổ thần lão tổ Trần Bác. Nhìn Long Kình Thiên tới gần mình, mặt cổ thần lão tổ Trần Bác xám xịt.
Cổ thần lão tổ Trần Bác run giọng nói:
- Long, long, Long Kình Thiên, ngươi, ngươi đừng rời đi!
Bởi vì răng gã va nhau nên giọng cực kỳ run rẩy, giống như bị khùng nói năng không rõ ràng.
Long Kình Thiên nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác kinh khủng, vẻ mặt lạnh nhạt, tiếp tục đi tới. Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm trong tay Long Kình Thiên tỏa ánh sáng rực rỡ, cổ thần lão tổ Trần Bác như nghe thấy tiếng Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm kêu lên, đó là tiếng vui vẻ vì thần kiếm uống máu lúc nãy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.