Chương 305: Ba nữ nhân một dàn kịch.
Cửu Hanh
08/10/2015
- Là cái gì?
- Một khối lệnh bài, một thân phận, một bảo khí, ba thứ này làm bản cung hơi động lòng.
Mạc Khinh Sầu định hỏi kỹ càng nhưng bị Tuyết Thiên Tầm trêu chọc lửa dục, không chịu nổi nghênh đón.
Hồng lâu là tửu lâu có quy mô lớn nhất, cấp bậc cao nhất Trung Ương học phủ, cũng là tửu lâu xa hoa nhất. Nghe nói ăn một bữa cơm trong đó cần ngàn vạn linh thạch, đây chỉ là chi tiêu bình thường. Nếu kêu thêm mấy món ngon linh phẩm hiếm hoi, vài bình mỹ tửu vân linh phải bỏ ra ít nhất mười vạn linh thạch. Bình thường chỉ đệ tử nhà giàu mới có tư cách vào dây tiêu tiền, đệ tử bình thường không trả nổi.
Hôm nay có người bao Hồng lâu, chính là Tịch Nhược Trần gần đây nổi tiếng, nổi bật nhất.
Người nghe cái tên Tịch Nhược Trần đều biết gã xuất thân từ danh môn vọng tộc, gia tộc truyền thừa đã lâu, khá nổi tiếng trong Huyền Hoàng thế giới, là một trong các đại gia tộc có lịch sử lâu đời. Bản thân Tịch Nhược Trần thức tỉnh huyết tộc chi mạch, linh hải song thuộc tính. Vì vậy khi cuộc thi đấu nhập học ai cũng nghĩ chắc chắn Tịch Nhược Trần giành quán quân. Nhưng không ai ngờ kết quả sẽ bất ngờ như vậy, Tịch Nhược Trần bị ai đó đá xuống.
Dù là vậy nhưng nửa năm sau, Tịch Nhược Trần với tư thế tuyệt đối xuất hiện trong Trung Ương học phủ, vào tầng năm mươi chín Trung Ương Thử Luyện tháp sáng lập kỷ lục trăm năm gần đây. Tịch Nhược Trần dùng điều này chứng minh với mọi người gã có thiên phú, thực lực siêu đẳng.
Ngày hôm sau khi Tịch Nhược Trần sáng tạo kỷ lục, cái tên Tịch Nhược Trần đã ghi vào Thiên Kiêu phổ Trung Ương học phủ.
Thiên Kiêu phổ là một danh sách trong Trung Ương học phủ, ghi chép các thiên kiêu có thiên phú, tư chất tuyệt vời trong lịch sử Trung Ương học phủ. Lần này trong học viên mới chỉ ba người được viết vào Thiên Kiêu phổ là Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu, Tiết Thường Uyển.
Hôm nay trong Hồng lâu rất náo nhiệt. Các đệ tử nổi tiếng trong Trung Ương học phủ đều được mời đến Hồng lâu, một số danh nhân ngũ giai, lục giai cũng có mặt. Đệ tử ngũ giai không giống bình thường, phải bước vào cảnh giới thứ bốn trở thành vu sư cao cấp mới được thăng cấp làm đệ tử ngũ giai. Sức chiến đấu vu sư cao cấp cao cấp hơn xa vu sư trung cấp, trong đó có nhiều đoàn trưởng các Vinh Diệu đoàn. Chấp Pháp Đường, Hình Phạt đường, các cao tầng pháp vụ đường Trung Ương học phủ đều đến Hồng lâu, làm người ta tán thán quan hệ nhân mạch của Tịch Nhược Trần.
Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn là một trong các Vinh Diệu đoàn lớn nhất Trung Ương học phủ cũng được mời đến. Lạc Anh, Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm có mặt ở Hồng lâu nhưng không phải địa biểu Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn mà là quan hệ cá nhân. Nói đúng hơn là Lạc Anh quen Tịch Nhược Trần, Diệp Thiển Tâm, Vị Tiểu Yêu bị nàng kéo qua đi chung.
Theo Lạc Anh nói thì gia tộc của nàng và gia tộc Tịch Nhược Trần không tính là thế giao nhưng nguồn gốc sâu xa, có nhiều mối làm ăn với nhau. Tịch Nhược Trần mời dự tiệc, Lạc Anh bất đắc dĩ phải đến, đương nhiên đây chỉ là lời nàng nói. Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm đều biết Lạc Anh là ăn hàng, có người mời ăn cơm đương nhiên nàng sẽ không từ chối.
Quả nhiên, nhìn một bàn món ngon linh phẩm, Lạc Anh ăn ngon lành, miệng không ngừng nghỉ.
- Mặt mũi Tịch Nhược Trần lớn thật.
Vị Tiểu Yêu nhìn người ngồi trong đại sảnh, mỗi người có thân phận rất cao, có sức ảnh hưởng nhất định trong Trung Ương học phủ. Vị Tiểu Yêu vừa cảm thán vừa thấy thắc mắc.
Vị Tiểu Yêu hỏi:
- Nửa năm qua Tịch Nhược Trần không nhập học tại sao quen biết nhiều người vậy?
Lạc Anh vừa ăn linh quả vừa thuận miệng giải thích:
- Đa số là quen trong yến hội gia tộc, Tịch Nhược Trần hay đi theo Tịch gia tham dự các yến hội, quen biết nhiều người không có gì lạ.
Lạc Anh thấy Vị Tiểu Yêu nhìn chằm chằm một góc, nàng tò mò giương mắt nhìn qua, là một đống nữ nhân vây quanh Tịch Nhược Trần.
Lạc Anh bĩu môi, giải thích rằng:
- Đúng là đám mê nam nhân, làm như cả đời chưa từng thấy nam nhân.
- Ta rất hiểu tâm tình của bọn họ. Tịch Nhược Trần xuất thân danh môn vọng tộc, thiên phú cùng tư chất hết sức ưu tú, lại là nhân tài đường đường, anh tuấn tiêu sái, khí vũ hiên ngang. Hơn nữa thực lực của nàng cao kinh khủng, xâm nhập tầng năm mươi chín Thử Luyện tháp, phá vỡ kỷ lục của Gia Cát Thiên Biên. Trông Tịch Nhược Trần dịu dàng như ngọc, cử chỉ cao quý, khiêm khiêm quân tử thế này rất dễ làm người ta thích.
Lạc Anh làm động tác buồn nôn, liếc xéo Vị Tiểu Yêu.
Lạc Anh hừ lạnh một tiếng:
- Xâm mnhập tầng năm mươi chín có gì ghê gớm? Đám đệ tử cũ chúng ta năm nay không xông Thử Luyện tháp, qua một thời gian ngắn chờ tất cả xuất quan sẽ làm mọi người mù mắt.
- Này này, Anh Tử, ta biết thập cường tứ giai các ngươi rất lợi hại, năm nay chưa xông tháp. Nhưng Tịch Nhược Trần mới năm đầu đã lên tầng năm mươi chín, phá vỡ kỷ lục học viên mới trong trăm năm qua của học phủ.
- Xì, có gì to tát? Trong học viên mới lần này có rất nhiều người không xông tháp. Ta không biết những người khác thế nào nhưng dám chắc sau khi Thường Uyển xuất quan, nếu nàng dốc hết sức thì dễ dàng lên tầng năm mươi chín.
Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm giật mình kêu lên:
- Thường Uyển lợi hại vậy sao?
- Chứ các ngươi nghĩ sao? Thời gian trước không biết nha đầu Thường Uyển bị đứt dây thần kinh gì mà bỗng nhiên bế quan, mấy hôm trước có ra ngoài một lầnm thực lực cao cường hù chết người.
- Thường Uyển bây giờ so sánh với ngươi thì sao?
- Cái này . . . Khó nói. Nếu chúng ta không sử dụng chân thân huyết mạch thì ta không phải đối thủ của nàng, nếu dùng chân thân huyết mạch, tuy chân thân phượng hoàng của ta rất mạnh nhưng chân thân thiên sứ của Thường Uyển cũng không yếu.
- Các ngươi đều biến thái!
Vị Tiểu Yêu không có huyết mạch, nàng rất hâm mộ, ghen tỵ những người có huyết mạch. Tuy nhiên Vị Tiểu Yêu nhập học hai năm, thấy nhiều biến thái riết rồi quen, không thì phải làm sao? Trung Ương học phủ có nhiều huyết mạch, biến thái, nếu Vị Tiểu Yêu ghen ghét biết đến bao giờ mới xong?
Lạc Anh ăn xong một trái linh quả cầm cái khác lên ăn tiếp.
Lạc Anh chợt nhởa một điều, hỏi:
- Ủa? Phải rồi Diệp tỷ, lúc trước ta nghe có tin đồn là Tịch Nhược Trần đã tu hết tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp cần thiết cho Vạn Diệu chi môn đến viên mãn, hơn nữa dung hội quán thông, ngộ được pháp chi nguyên lực. Việc này có thật không?
Vị Tiểu Yêu giật mình kêu lên:
- Không thể nào!
Vị Tiểu Yêu nhìn hướng Diệp Thiển Tâm, bởi vì nàng là quản lý viên Linh Quyết tháp, nàng nắm rõ tất cả đệ tử Trung Ương học phủ tu luyện linh quyết gì trong lòng bàn tay.
Diệp Thiển Tâm ngần ngừ:
- Cái này . . .
Cuối cùng Diệp Thiển Tâm gật gù thổ lộ:
- Đúng vậy! Ngày hôm sau khi Tịch Nhược Trần xông Thử Luyện tháp có đi Linh Quyết tháp đòi quyển hạ Vạn Diệu chi môn, ta thấy tận mắt hắn thi triển ra pháp chi nguyên lực, rất đáng sợ.
- Bà nội nó!
Lạc Anh chửi thề:
- Cái tên Tịch Nhược Trần mười ba tuổi đã bước vào cảnh giới thứ ba sau đó luôn tu luyện tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp Vạn Diệu chi môn, không ngờ chỉ vài năm ngắn ngủi đã thành công.
- Một khối lệnh bài, một thân phận, một bảo khí, ba thứ này làm bản cung hơi động lòng.
Mạc Khinh Sầu định hỏi kỹ càng nhưng bị Tuyết Thiên Tầm trêu chọc lửa dục, không chịu nổi nghênh đón.
Hồng lâu là tửu lâu có quy mô lớn nhất, cấp bậc cao nhất Trung Ương học phủ, cũng là tửu lâu xa hoa nhất. Nghe nói ăn một bữa cơm trong đó cần ngàn vạn linh thạch, đây chỉ là chi tiêu bình thường. Nếu kêu thêm mấy món ngon linh phẩm hiếm hoi, vài bình mỹ tửu vân linh phải bỏ ra ít nhất mười vạn linh thạch. Bình thường chỉ đệ tử nhà giàu mới có tư cách vào dây tiêu tiền, đệ tử bình thường không trả nổi.
Hôm nay có người bao Hồng lâu, chính là Tịch Nhược Trần gần đây nổi tiếng, nổi bật nhất.
Người nghe cái tên Tịch Nhược Trần đều biết gã xuất thân từ danh môn vọng tộc, gia tộc truyền thừa đã lâu, khá nổi tiếng trong Huyền Hoàng thế giới, là một trong các đại gia tộc có lịch sử lâu đời. Bản thân Tịch Nhược Trần thức tỉnh huyết tộc chi mạch, linh hải song thuộc tính. Vì vậy khi cuộc thi đấu nhập học ai cũng nghĩ chắc chắn Tịch Nhược Trần giành quán quân. Nhưng không ai ngờ kết quả sẽ bất ngờ như vậy, Tịch Nhược Trần bị ai đó đá xuống.
Dù là vậy nhưng nửa năm sau, Tịch Nhược Trần với tư thế tuyệt đối xuất hiện trong Trung Ương học phủ, vào tầng năm mươi chín Trung Ương Thử Luyện tháp sáng lập kỷ lục trăm năm gần đây. Tịch Nhược Trần dùng điều này chứng minh với mọi người gã có thiên phú, thực lực siêu đẳng.
Ngày hôm sau khi Tịch Nhược Trần sáng tạo kỷ lục, cái tên Tịch Nhược Trần đã ghi vào Thiên Kiêu phổ Trung Ương học phủ.
Thiên Kiêu phổ là một danh sách trong Trung Ương học phủ, ghi chép các thiên kiêu có thiên phú, tư chất tuyệt vời trong lịch sử Trung Ương học phủ. Lần này trong học viên mới chỉ ba người được viết vào Thiên Kiêu phổ là Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu, Tiết Thường Uyển.
Hôm nay trong Hồng lâu rất náo nhiệt. Các đệ tử nổi tiếng trong Trung Ương học phủ đều được mời đến Hồng lâu, một số danh nhân ngũ giai, lục giai cũng có mặt. Đệ tử ngũ giai không giống bình thường, phải bước vào cảnh giới thứ bốn trở thành vu sư cao cấp mới được thăng cấp làm đệ tử ngũ giai. Sức chiến đấu vu sư cao cấp cao cấp hơn xa vu sư trung cấp, trong đó có nhiều đoàn trưởng các Vinh Diệu đoàn. Chấp Pháp Đường, Hình Phạt đường, các cao tầng pháp vụ đường Trung Ương học phủ đều đến Hồng lâu, làm người ta tán thán quan hệ nhân mạch của Tịch Nhược Trần.
Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn là một trong các Vinh Diệu đoàn lớn nhất Trung Ương học phủ cũng được mời đến. Lạc Anh, Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm có mặt ở Hồng lâu nhưng không phải địa biểu Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn mà là quan hệ cá nhân. Nói đúng hơn là Lạc Anh quen Tịch Nhược Trần, Diệp Thiển Tâm, Vị Tiểu Yêu bị nàng kéo qua đi chung.
Theo Lạc Anh nói thì gia tộc của nàng và gia tộc Tịch Nhược Trần không tính là thế giao nhưng nguồn gốc sâu xa, có nhiều mối làm ăn với nhau. Tịch Nhược Trần mời dự tiệc, Lạc Anh bất đắc dĩ phải đến, đương nhiên đây chỉ là lời nàng nói. Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm đều biết Lạc Anh là ăn hàng, có người mời ăn cơm đương nhiên nàng sẽ không từ chối.
Quả nhiên, nhìn một bàn món ngon linh phẩm, Lạc Anh ăn ngon lành, miệng không ngừng nghỉ.
- Mặt mũi Tịch Nhược Trần lớn thật.
Vị Tiểu Yêu nhìn người ngồi trong đại sảnh, mỗi người có thân phận rất cao, có sức ảnh hưởng nhất định trong Trung Ương học phủ. Vị Tiểu Yêu vừa cảm thán vừa thấy thắc mắc.
Vị Tiểu Yêu hỏi:
- Nửa năm qua Tịch Nhược Trần không nhập học tại sao quen biết nhiều người vậy?
Lạc Anh vừa ăn linh quả vừa thuận miệng giải thích:
- Đa số là quen trong yến hội gia tộc, Tịch Nhược Trần hay đi theo Tịch gia tham dự các yến hội, quen biết nhiều người không có gì lạ.
Lạc Anh thấy Vị Tiểu Yêu nhìn chằm chằm một góc, nàng tò mò giương mắt nhìn qua, là một đống nữ nhân vây quanh Tịch Nhược Trần.
Lạc Anh bĩu môi, giải thích rằng:
- Đúng là đám mê nam nhân, làm như cả đời chưa từng thấy nam nhân.
- Ta rất hiểu tâm tình của bọn họ. Tịch Nhược Trần xuất thân danh môn vọng tộc, thiên phú cùng tư chất hết sức ưu tú, lại là nhân tài đường đường, anh tuấn tiêu sái, khí vũ hiên ngang. Hơn nữa thực lực của nàng cao kinh khủng, xâm nhập tầng năm mươi chín Thử Luyện tháp, phá vỡ kỷ lục của Gia Cát Thiên Biên. Trông Tịch Nhược Trần dịu dàng như ngọc, cử chỉ cao quý, khiêm khiêm quân tử thế này rất dễ làm người ta thích.
Lạc Anh làm động tác buồn nôn, liếc xéo Vị Tiểu Yêu.
Lạc Anh hừ lạnh một tiếng:
- Xâm mnhập tầng năm mươi chín có gì ghê gớm? Đám đệ tử cũ chúng ta năm nay không xông Thử Luyện tháp, qua một thời gian ngắn chờ tất cả xuất quan sẽ làm mọi người mù mắt.
- Này này, Anh Tử, ta biết thập cường tứ giai các ngươi rất lợi hại, năm nay chưa xông tháp. Nhưng Tịch Nhược Trần mới năm đầu đã lên tầng năm mươi chín, phá vỡ kỷ lục học viên mới trong trăm năm qua của học phủ.
- Xì, có gì to tát? Trong học viên mới lần này có rất nhiều người không xông tháp. Ta không biết những người khác thế nào nhưng dám chắc sau khi Thường Uyển xuất quan, nếu nàng dốc hết sức thì dễ dàng lên tầng năm mươi chín.
Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm giật mình kêu lên:
- Thường Uyển lợi hại vậy sao?
- Chứ các ngươi nghĩ sao? Thời gian trước không biết nha đầu Thường Uyển bị đứt dây thần kinh gì mà bỗng nhiên bế quan, mấy hôm trước có ra ngoài một lầnm thực lực cao cường hù chết người.
- Thường Uyển bây giờ so sánh với ngươi thì sao?
- Cái này . . . Khó nói. Nếu chúng ta không sử dụng chân thân huyết mạch thì ta không phải đối thủ của nàng, nếu dùng chân thân huyết mạch, tuy chân thân phượng hoàng của ta rất mạnh nhưng chân thân thiên sứ của Thường Uyển cũng không yếu.
- Các ngươi đều biến thái!
Vị Tiểu Yêu không có huyết mạch, nàng rất hâm mộ, ghen tỵ những người có huyết mạch. Tuy nhiên Vị Tiểu Yêu nhập học hai năm, thấy nhiều biến thái riết rồi quen, không thì phải làm sao? Trung Ương học phủ có nhiều huyết mạch, biến thái, nếu Vị Tiểu Yêu ghen ghét biết đến bao giờ mới xong?
Lạc Anh ăn xong một trái linh quả cầm cái khác lên ăn tiếp.
Lạc Anh chợt nhởa một điều, hỏi:
- Ủa? Phải rồi Diệp tỷ, lúc trước ta nghe có tin đồn là Tịch Nhược Trần đã tu hết tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp cần thiết cho Vạn Diệu chi môn đến viên mãn, hơn nữa dung hội quán thông, ngộ được pháp chi nguyên lực. Việc này có thật không?
Vị Tiểu Yêu giật mình kêu lên:
- Không thể nào!
Vị Tiểu Yêu nhìn hướng Diệp Thiển Tâm, bởi vì nàng là quản lý viên Linh Quyết tháp, nàng nắm rõ tất cả đệ tử Trung Ương học phủ tu luyện linh quyết gì trong lòng bàn tay.
Diệp Thiển Tâm ngần ngừ:
- Cái này . . .
Cuối cùng Diệp Thiển Tâm gật gù thổ lộ:
- Đúng vậy! Ngày hôm sau khi Tịch Nhược Trần xông Thử Luyện tháp có đi Linh Quyết tháp đòi quyển hạ Vạn Diệu chi môn, ta thấy tận mắt hắn thi triển ra pháp chi nguyên lực, rất đáng sợ.
- Bà nội nó!
Lạc Anh chửi thề:
- Cái tên Tịch Nhược Trần mười ba tuổi đã bước vào cảnh giới thứ ba sau đó luôn tu luyện tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp Vạn Diệu chi môn, không ngờ chỉ vài năm ngắn ngủi đã thành công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.