Chương 558: Khiêu chiến tất cả.
Cửu Hanh
07/03/2016
Có kiểu đùa trận tượng như vậy sao?
Mọi người đều biết bày trận pháp cực kỳ nghiêm khắc, ngưng diễn một phù văn, phù ấn không đúng thì không ra trận tượng. Dù diễn sinh trận tượng chưa chắc trận pháp sẽ vận chuyển bình thường. Bởi vì trận tượng nguyên tố cực kỳ yếu ớt, có khi bị thời tiết ảnh hưởng. Một khi trận tượng hình thành, hầu như không ai đụng vào, dù cao thủ có thể khống chế trận tượng cũng vô cùng cẩn thận, sợ ảnh hưởng trận tượng vận chuyển.
Tiểu Hữu Tử thì sao? Tiểu Hữu Tử bày ra trận tượng sơ cấp cực quang trận, hắn ném tới ném lui như chơi banh. Trận tượng sơ cấp cực quang trận vẫn hoàn mỹ như ban đầu.
Điều này nói lên cái gì? Nói lên năng lực khống chế tinh thần của Tiểu Hữu Tử đã đến trình độ người bình thường không thể hiểu nổi, ít nhất hiện trường có chín mươi tám phần trăm trận sư không thể tin sự thật này.
Khoan!
Chẳng phải nói Tiểu Hữu Tử là con rối? Chẳng phải nói cao thủ sau lưng Tiểu Hữu Tử là Mạc Khinh Sầu?
Mạc Khinh Sầu bị đại nhân vật trận pháp công hội nhố trong trận pháp rồi, nàng không thể nào khống chế Tiểu Hữu Tử. Vì lý do này nên Chu Hạo Phi từng thua Trần Lạc một lần trong Thiên Khải tửu lâu mới dám không ngại ngần lao lên, gã không ngờ là trận pháp của gã vẫn bị sơ cấp cực quang trận đánh tan.
Tại sao?
Rốt cuộc là tại sao?
Đám người trận sư chính tông Chu Hạo Phi nhìn Mạc Khinh Sầu bị nhốt trong trận pháp, lại ngó Tiêu Du Tử giả cười tủm tỉm, bọn họ không hiểu gì hết.
Trong Thiên Khải quảng trường chỉ vài người biết cao thủ sau lưng Tiểu Hữu Tử không phải Mạc Khinh Sầu.
Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên Quang Minh điện ngay từ khi Trần Lạc ra tay thì tập trung tinh thần diên cuồng điều tra.
Bọn họ nghĩ rằng nếu có ai âm thầm khống chế một người thì chỉ có một cách, dùng ý niệm cường đại điều khiển cơ thể, rót tinh thần lực lôi kéo.
Nhưng khi đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên điều tra, kết quả bất ngờ là trên người Tiểu Hữu Tử không có ý niệm của người khác. Quanh thân Tiểu Hữu Tử không có bất cứ tinh thần lực nào kết nói.
Mỗi người nghiêm túc điều tra mấy lần, kết quả đều giống nhau. Không có ý niệm hay tinh thần lực lôi kéo, không có gì hết. Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên không tin tà, tiếp tục điều tra. Đám trận sư Quang Minh điện núp trong đám đông cũng vậy.
Bất đắc dĩ đám người không điều tra được gì, không có gì hết, trên người Tiểu Hữu Tử thậm chí không có dao động tinh thần.
Bọn họ không tin tà, hơn một trăm trận sư bao vây Trần Lạc cũng không tin. Đám người điên cuồng bày trận pháp, từng trận tượng hình thành nhưng trong khoảnh khắc bị chùm sáng trắng hẹp dài đánh tan.
Thanh niên đứng yên, sơ cấp cực quang trận trong tay hắn như tấm gương thần kỳ, chỉ cần hắn giơ tay chiếu là trận tượng gì cũng tan tác.
Toàn Thiên Khải quảng trường giật mình. Các đại nhân vật trận pháp công hội, mười trận tháp thế giới, Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần, Phương Thiếu Khanh, mười thủ tịch, mọi người khó tin nhièn Tiểu Hữu Tử như xem biểu diễn ảo thuật.
Cảnh tượng kỳ dị tiếp tục diễn ra.
Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên không tin tà điên cuồng điều tra nhưng không được gì.
Nhóm trận sư chính tông Chu Hạo Phi không tin tà bày trận pháp, nhưng không ra trận pháp nào hoàn chỉnh.
Mọi người khó tin nhìn Trần Lạc, chìm trong sự hoảng hốt.
Cổ Du Nhiên hỏi một lão nhân đứng bên cạnh:
- Tả lão, kết quả như thế nào? Có điều tra được gì không?
Tuy Cổ Du Nhiên là đại thống lĩnh Quang Minh điện nhưng không giỏi về trận pháp. Lần này vì bắt tội phạm, Cổ Du Nhiên cố ý mời Tả lão, một trận sư già có tạo nghệ thâm sâu của Quang Minh điện đến Thanh Đế thành. Bình thường khi Quang Minh điện gặp khó khăn nào trong lĩnh vực trận pháp không thể công phá, chỉ cần Tả lão ra tay là giải quyết được hết. Nhưng lần này có ngoại lệ.
Tả lão nhíu mày nói:
- Không điều tra được gì, trên người thanh niên này không có ý niệm của người khác, không có bất cứ tinh thần lực nào lôi kéo, lão phu thậm chí không cảm nhận được dao động tinh thần, thật là lạ.
Biểu tình Tả lão chìm trong khó hiểu, mờ mịt, nghi ngờ hỏi:
- Cố thống lĩnh khẳng định thanh niên này là con rối? Thật sự có người ở trong bóng tối khống chế hắn?
- Cái này... Có người dùng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận thẩm vấn hắn, nghe hắn nói như vậy.
- Cửu Lê U Lam mê hoặc trận?
Tả lão nghe đến Cửu Lê U Lam mê hoặc trận thì biểu tình giật mình, lão là trận sư kinh nghiệm già dặn của Quang Minh điện đương nhiên biết tiếng trận pháp này.
Tả lão trầm ngâm giây lát nói:
- Cửu Lê U Lam mê hoặc trận là một trong các mê hoặc trận cường đại nhất thế giới hiện nay, hiếm có linh hồn ai chịu được nhưng không đại biểu tuyệt đối.
- Ý của Tả lão là không có ai ở sau lưng khống chế hắn?
- Lão phu chỉ mới nghi ngờ.
Tả lão gật rồi lại lắc đầu, trầm giọng nói:
- Hy vọng lão phu nghi sai, nếu không thì thanh niên này quá đáng sợ. Tạm không nói đến linh hồn của hắn cường đại cỡ nào mới chịu được Cửu Lê U Lam mê hoặc trận. Chỉ nhìn hắn bày sơ cấp cực quang trận đủ nói lên người này khống chế tinh thần lực đã xuất thần nhập hóa, ngưng diễn phù văn có thể nói là hoàn mỹ, cùng thiên nhiên nguyên tố tuy hai mà một. Tinh thần lực của hắn cường đại, tạo nghệ trận pháp sâu vượt qua lão phu tưởng tượng. Thoạt trông hắn mới hai mươi tuổi, thật khó tin.
Cổ Du Nhiên vì không dò xét được nên sinh ra nghi ngờ. Bên đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển cũng vậy.
Trong các nữ nhân trừ Lạc Anh ra toàn là thiên kiêu giới trận pháp, các nàng điều tra mấy lần nhưng không được gì, bắt đầu nghi ngờ thật sự có người đứng sau lưng điều khiển Tiểu Hữu Tử sao? Nếu có thì tại sao các nàng không điều tra được? Nếu không thì khó hiểu vô cùng, vì Tiểu Hữu Tử không thể nào chịu được Cửu Lê U Lam mê hoặc trận.
Giờ phút này, đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên rất rối rắm, kết quả điều tra làm các nàng nghi ngờ. Nhưng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận phủ định tất cả, quan trọng nhất là các nàng bản năng không muốn tin điều mình nghi vấn.
Như Tả lão đã nói, nếu không có cao thủ khống chế Tiểu Hữu Tử thì thanh niên này quá đáng sợ, đáng sợ đến mấy thiên kiêu chi nữ không chấp nhận được. Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên thà rằng tin tưởng có trận sư tà ác sống mấy trăm năm khống chế Tiểu Hữu Tử còn phù hợp lẽ thường, dễ chấp nhận hơn.
Nhưng rốt cuộc có trận sư tà ác ở đằng sau điều khiển Tiểu Hữu Tử không?
Không biết, không ai biết.
Bọn họ đang chờ, đợi người tên Tiểu Hữu Tử lộ ra dấu vết sơ hở.
Mọi người đều biết bày trận pháp cực kỳ nghiêm khắc, ngưng diễn một phù văn, phù ấn không đúng thì không ra trận tượng. Dù diễn sinh trận tượng chưa chắc trận pháp sẽ vận chuyển bình thường. Bởi vì trận tượng nguyên tố cực kỳ yếu ớt, có khi bị thời tiết ảnh hưởng. Một khi trận tượng hình thành, hầu như không ai đụng vào, dù cao thủ có thể khống chế trận tượng cũng vô cùng cẩn thận, sợ ảnh hưởng trận tượng vận chuyển.
Tiểu Hữu Tử thì sao? Tiểu Hữu Tử bày ra trận tượng sơ cấp cực quang trận, hắn ném tới ném lui như chơi banh. Trận tượng sơ cấp cực quang trận vẫn hoàn mỹ như ban đầu.
Điều này nói lên cái gì? Nói lên năng lực khống chế tinh thần của Tiểu Hữu Tử đã đến trình độ người bình thường không thể hiểu nổi, ít nhất hiện trường có chín mươi tám phần trăm trận sư không thể tin sự thật này.
Khoan!
Chẳng phải nói Tiểu Hữu Tử là con rối? Chẳng phải nói cao thủ sau lưng Tiểu Hữu Tử là Mạc Khinh Sầu?
Mạc Khinh Sầu bị đại nhân vật trận pháp công hội nhố trong trận pháp rồi, nàng không thể nào khống chế Tiểu Hữu Tử. Vì lý do này nên Chu Hạo Phi từng thua Trần Lạc một lần trong Thiên Khải tửu lâu mới dám không ngại ngần lao lên, gã không ngờ là trận pháp của gã vẫn bị sơ cấp cực quang trận đánh tan.
Tại sao?
Rốt cuộc là tại sao?
Đám người trận sư chính tông Chu Hạo Phi nhìn Mạc Khinh Sầu bị nhốt trong trận pháp, lại ngó Tiêu Du Tử giả cười tủm tỉm, bọn họ không hiểu gì hết.
Trong Thiên Khải quảng trường chỉ vài người biết cao thủ sau lưng Tiểu Hữu Tử không phải Mạc Khinh Sầu.
Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên Quang Minh điện ngay từ khi Trần Lạc ra tay thì tập trung tinh thần diên cuồng điều tra.
Bọn họ nghĩ rằng nếu có ai âm thầm khống chế một người thì chỉ có một cách, dùng ý niệm cường đại điều khiển cơ thể, rót tinh thần lực lôi kéo.
Nhưng khi đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên điều tra, kết quả bất ngờ là trên người Tiểu Hữu Tử không có ý niệm của người khác. Quanh thân Tiểu Hữu Tử không có bất cứ tinh thần lực nào kết nói.
Mỗi người nghiêm túc điều tra mấy lần, kết quả đều giống nhau. Không có ý niệm hay tinh thần lực lôi kéo, không có gì hết. Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên không tin tà, tiếp tục điều tra. Đám trận sư Quang Minh điện núp trong đám đông cũng vậy.
Bất đắc dĩ đám người không điều tra được gì, không có gì hết, trên người Tiểu Hữu Tử thậm chí không có dao động tinh thần.
Bọn họ không tin tà, hơn một trăm trận sư bao vây Trần Lạc cũng không tin. Đám người điên cuồng bày trận pháp, từng trận tượng hình thành nhưng trong khoảnh khắc bị chùm sáng trắng hẹp dài đánh tan.
Thanh niên đứng yên, sơ cấp cực quang trận trong tay hắn như tấm gương thần kỳ, chỉ cần hắn giơ tay chiếu là trận tượng gì cũng tan tác.
Toàn Thiên Khải quảng trường giật mình. Các đại nhân vật trận pháp công hội, mười trận tháp thế giới, Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần, Phương Thiếu Khanh, mười thủ tịch, mọi người khó tin nhièn Tiểu Hữu Tử như xem biểu diễn ảo thuật.
Cảnh tượng kỳ dị tiếp tục diễn ra.
Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên không tin tà điên cuồng điều tra nhưng không được gì.
Nhóm trận sư chính tông Chu Hạo Phi không tin tà bày trận pháp, nhưng không ra trận pháp nào hoàn chỉnh.
Mọi người khó tin nhìn Trần Lạc, chìm trong sự hoảng hốt.
Cổ Du Nhiên hỏi một lão nhân đứng bên cạnh:
- Tả lão, kết quả như thế nào? Có điều tra được gì không?
Tuy Cổ Du Nhiên là đại thống lĩnh Quang Minh điện nhưng không giỏi về trận pháp. Lần này vì bắt tội phạm, Cổ Du Nhiên cố ý mời Tả lão, một trận sư già có tạo nghệ thâm sâu của Quang Minh điện đến Thanh Đế thành. Bình thường khi Quang Minh điện gặp khó khăn nào trong lĩnh vực trận pháp không thể công phá, chỉ cần Tả lão ra tay là giải quyết được hết. Nhưng lần này có ngoại lệ.
Tả lão nhíu mày nói:
- Không điều tra được gì, trên người thanh niên này không có ý niệm của người khác, không có bất cứ tinh thần lực nào lôi kéo, lão phu thậm chí không cảm nhận được dao động tinh thần, thật là lạ.
Biểu tình Tả lão chìm trong khó hiểu, mờ mịt, nghi ngờ hỏi:
- Cố thống lĩnh khẳng định thanh niên này là con rối? Thật sự có người ở trong bóng tối khống chế hắn?
- Cái này... Có người dùng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận thẩm vấn hắn, nghe hắn nói như vậy.
- Cửu Lê U Lam mê hoặc trận?
Tả lão nghe đến Cửu Lê U Lam mê hoặc trận thì biểu tình giật mình, lão là trận sư kinh nghiệm già dặn của Quang Minh điện đương nhiên biết tiếng trận pháp này.
Tả lão trầm ngâm giây lát nói:
- Cửu Lê U Lam mê hoặc trận là một trong các mê hoặc trận cường đại nhất thế giới hiện nay, hiếm có linh hồn ai chịu được nhưng không đại biểu tuyệt đối.
- Ý của Tả lão là không có ai ở sau lưng khống chế hắn?
- Lão phu chỉ mới nghi ngờ.
Tả lão gật rồi lại lắc đầu, trầm giọng nói:
- Hy vọng lão phu nghi sai, nếu không thì thanh niên này quá đáng sợ. Tạm không nói đến linh hồn của hắn cường đại cỡ nào mới chịu được Cửu Lê U Lam mê hoặc trận. Chỉ nhìn hắn bày sơ cấp cực quang trận đủ nói lên người này khống chế tinh thần lực đã xuất thần nhập hóa, ngưng diễn phù văn có thể nói là hoàn mỹ, cùng thiên nhiên nguyên tố tuy hai mà một. Tinh thần lực của hắn cường đại, tạo nghệ trận pháp sâu vượt qua lão phu tưởng tượng. Thoạt trông hắn mới hai mươi tuổi, thật khó tin.
Cổ Du Nhiên vì không dò xét được nên sinh ra nghi ngờ. Bên đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển cũng vậy.
Trong các nữ nhân trừ Lạc Anh ra toàn là thiên kiêu giới trận pháp, các nàng điều tra mấy lần nhưng không được gì, bắt đầu nghi ngờ thật sự có người đứng sau lưng điều khiển Tiểu Hữu Tử sao? Nếu có thì tại sao các nàng không điều tra được? Nếu không thì khó hiểu vô cùng, vì Tiểu Hữu Tử không thể nào chịu được Cửu Lê U Lam mê hoặc trận.
Giờ phút này, đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên rất rối rắm, kết quả điều tra làm các nàng nghi ngờ. Nhưng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận phủ định tất cả, quan trọng nhất là các nàng bản năng không muốn tin điều mình nghi vấn.
Như Tả lão đã nói, nếu không có cao thủ khống chế Tiểu Hữu Tử thì thanh niên này quá đáng sợ, đáng sợ đến mấy thiên kiêu chi nữ không chấp nhận được. Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên thà rằng tin tưởng có trận sư tà ác sống mấy trăm năm khống chế Tiểu Hữu Tử còn phù hợp lẽ thường, dễ chấp nhận hơn.
Nhưng rốt cuộc có trận sư tà ác ở đằng sau điều khiển Tiểu Hữu Tử không?
Không biết, không ai biết.
Bọn họ đang chờ, đợi người tên Tiểu Hữu Tử lộ ra dấu vết sơ hở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.