Chương 489: Vân tỷ bí ẩn.
Cửu Hanh
31/12/2015
Mã Liên Hoa bắt đầu lăn lộn trong Thiên Khải tháp từ khi táp mới được xây dựng, xem như ma cũ, lại là đệ tử lang thang trong tháp, cộng với sư phụ Lão Đà Tử nên gã hiểu nhiều chuyện hơn người khác một chút. Mã Liên Hoa biết trận sư lang thang trong Thiên Khải tháp không phải không có cao thủ mà vì những cao thủ này quá hờ hững, quá điệu thấp, chưa bao giờ giao lưu với ai. Bình thường họ hay một mình ở trong phòng thí nghiệm, thậm chí có rất nhiều không biết đén sự tồn tại của họ.
Trong Thiên Khải tháp có khá nhiều trận sư lang thang như vậy, ví dụ tên mập âm dương kỳ lạ trà trộn trong tòa tháp thứ mười hai. Người lạnh như băng không biết là nam hay nữ ở trận tháp số bảy mươi bốn. Bây giờ Mã Liên Hoa, Long Tiểu Tiểu tìm Vân tỷ là một trận sư lang thang thường ở trong Thiên Khải tháp, cũng điệu thấp, bí hiểm. Nhưng so với mấy vị kia thì Vân tỷ thân thiện hơn chút, nên Mã Liên Hoa, Long Tiểu Tiểu mới tìm hắn hỗ tợ.
Mã Liên Hoa không biết tên Vân tỷ là gì, có thân phận gì, gã thậm chí chưa thấy mặt thật của nàng. Mã Liên Hoa chỉ biết tinh thần lực của nữ nhân này rất mạnh, tạo nghệ trận pháp rất sâu. Mã Liên Hoa không biết mức độ sâu đến đấu, nhưng có lần gã ngẫu nhiên đi ngang qua nghe trong phòng thí nghiệm của Vân tỷ phát ra thanh âm khủng khiếp.
Mã Liên Hoa không biết đó là thanh âm gì, nhưng gã dám khẳng định Vân tỷ đang triệu hoán cái gì.
Mã Liên Hoa là trận sư lang thang, gã biết rõ dám rớ vào triệu hoán trận tuyệt đối là cao thủ.
- Quang đầu trọc, ngươi đi nhanh chút được không?
Môi Mã Liên Hoa mấp máy, gã cũng muốn đi nhanh nhưng nghĩ tới sắp gặp Vân tỷ thì lại hơi sợ.
Mã Liên Hoa ngần ngừ nói:
- Hay là chút nữa nàng vào đi, ta ở bên ngoài chờ?
- Này Mã đầu trọc, ngươi có còn là nam nhân không?
Mắt Long Tiểu Tiểu trợn trắng, nói:
- Tuy Vân tỷ lạnh lùng nhưng con người nàng rất tốt, ta nói với ngươi rồi, Vân tỷ từng giúp ta mấy lần.
- Nhưng Vân tỷ chỉ đối xử tốt với nàng, không thân thiện với người khác!
Mã Liên Hoa luôn rất to gan, gã không dám gặp Vân tỷ một là vì nghi ngờ nàng triệu hoán thứ gì khủng bố. Thứ hai là Mã Liên Hoa nhớ khi Vân tỷ mới đến Thiên Khải tháp có ba trận sư cướp phòng thí nghiệm của nàng, sau đó... Không có sau đó. Từ nay về sau Mã Liên Hoa không còn thấy ba trận sư đó nữa, gã cố ý đi trận tháp của ba trận sư kia hỏi thăm, tập thể mất tích, không dấu vết. Mã Liên Hoa luôn nghi ngờ là Vân tỷ ra tay, cho nên gã khá sợ nàng.
Rốt cuộc lên tầng ba mươi, Mã Liên Hoa đi trên hành lang âm u như trở về mấy tháng trước. Lúc đó, ngay tại đây, Mã Liên Hoa nghe tiếng ma vật gầm rống phát ra từ phòng thí nghiệm của Vân tỷ. Mã Liên Hoa, Long Tiểu Tiểu đến tận cùng hành lang, dừng lại trước cửa phòng thí nghiệm.
Mã Liên Hoa hít sâu mấy bận nhưng vẫn sợ, định kiếm cớ chuồn ra ngoài thgi cửa đá chợt mở ra, làm gã đánh rùng mình. Mã Liên Hoa cảm thấy cơ thể như bị vòi rồng cuốn vào trong phòng, trước mắt hoa lên, khi gã phản ứng lại đã rơi vào địa ngục.
Mã Liên Hoa không biết đây là đâu, tiếng quỷ khóc sói tru không dứt bên tai, tiếng rú như lệ quỷ rít gào, như ác quỷ gầm gừ. Khắp nơi là lửa lạnh lẽo, lửa cháy hừng hực như cái đầu máu nanh tranh, như quái thú hung tàn, rất khủng bố. Mã Liên Hoa sợ hãi chân run cầm cập.
Một thanh âm thản nhiên nói:
- Tìm ta có chuyện gì?
Thanh âm lạnh băng, lạnh thấu xương. Một người bí ẩn xuất hiện trong thế giới lửa như địa ngục này. Cũng cách ăn mặc tiêu chuẩn trận sư lang thang, áo đen, mũ liền áo, dường như người đó gia cố mê vụ trận pháp nên khuôn mặt mơ hồ, khiến người không nhìn rõ ràng.
Mã Liên Hoa rất sợ hãi, gã sợ không dám ngẩng đầu lên. So sánh thì Long Tiểu Tiểu tốt hơn nhiều, khi Vân tỷ xuất hiện nàng liền kể rõ ý định. Long Tiểu Tiểu chưa nói xong đã bị Vân tỷ cắt ngang.
- Chuyện này không liên quan đến ta.
Vân tỷ từ chối, từ chối hoàn toàn.
Long Tiểu Tiểu không bỏ cuộc, tiếp tục cầu xin:
- Vân tỷ, chắc Vân tỷ cũng nghe nói bây giờ trận sư chính tông từ khắp nơi trên thế giới đi đến đây muốn đấu trận với phái hệ lang thang chúng ta. Bây giờ mỗi ngày có rất nhiều phái hệ chính tông đến khiêu khích, chúng ta đã thua mấy lần, nếu cứ tiếp tục thế này thì không cần cử hành đại tái đấu trận làm gì, bản thân phái hệ lang thang chúng ta không còn ý chí chiến đấu, hơn nữa...
Long Tiểu Tiểu lại bị ngắt lời.
- Ta nói rồi, không liên quan đến ta.
- Vân tỷ hãy ra tay giúp đỡ chúng ta đi.
Long Tiểu Tiểu cầu xin nhưng Vân tỷ không bị thuyết phục, lạnh băng từ chối. Có vẻ Long Tiểu Tiểu không chịu tư bỏ, cúi đầu do dự. Mã Liên Hoa không dám thở mạnh, gã nghĩ nếu người ta đã không đồng ý thì chúng ta đi, nhưng gã không dám nói ra khỏi miệng. Long Tiểu Tiểu bỗng ngẩng đầu lên, đặt quyết tâm dứt khoát.
Long Tiểu Tiểu nói:
- Vân tỷ... Nếu Vân tỷ chịu giúp chúng ta thì... Ta đồng ý chuyện lúc trước Vân tỷ đã nói.
Vân tỷ khẽ kêu lên:
- A?
Tuy giọng điệu vẫn lạnh lùng nhưng đã dịu lại, Vân tỷ hỏi:
- Ngươi xác định không?
- Ta... Ta xác định.
- Nếu vậy ta sẽ giúp ngươi một lần.
Vân tỷ đổi giọng:
- Nhưng ta không tiện ra tay.
- Nếu Vân tỷ không ra tay làm sao giúp chúng ta?
- Ha ha ha ha ha ha!
Vân tỷ cười, như tiếng gió trong đêm lạnh trăng đơn côi.
Vân tỷ lạnh lùng nói:
- Ta không ra tay không có nghĩa là không thể giúp các ngươi. Vậy đi, ngươi lên đài đấu với người đó, ta ở phía sau lặng lẽ giúp ngươi thắng hắn.
Vân tỷ thấy Long Tiểu Tiểu do dự thì lạnh lùng cười:
- Như thế nào? Ngươi không tin ta?
- Không! Không phải, ta biết Vân tỷ tuyệt đối có thể làm được nhưng... Nhưng trong Thiên Khải tháp có nhiều người biết ta, hỏi rõ ràng tạo nghệ trận pháp, thực lực tinh thần của ta. Nếu lần này ta bỗng nhiên thắng hắn chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.
- Vậy để tên đầu trọc này xuất chiến đi.
Mã Liên Hoa còn đang thắc mắ Long Tiểu Tiểu dùng điều kiện gì đổi Vân tỷ giúp đỡ, gã nghe nói kêu gã xuất hiện thì ngây người.
Mã Liên Hoa nói:
- Vân tỷ, ta... Ta cũng giống như Tiểu Tiểu, hơn nữa ta từng so tài với Đổng Ngọc Đạt, căn bản không đấu lại...
- A! Nếu vậy thì hết cách.
- Vân tỷ, có thể... Có thể tìm người khác không?
- Có thể.
Người khác? Tìm ai? Phải tìm một trận sư lang thang xa lạ, trận sư lang thang đó ít khi xuất hiện trong Thiên Khải tháp. Long Tiểu Tiểu nghĩ tới nghĩ lui không tìm ra người thích hợp, vì trừ người trong Thiên Khải tháp nàng không quen trận sư lang thang khác. Long Tiểu Tiểu hỏi Mã Liên Hoa, gã gãi đầu nói có quen trận sư lang thang khác nhưng bây giờ không kịp.
- A? Đúng rồi, bằng hữu của ngươi cũng là trận sư lang thang đúng không? Ngó bộ dáng xa lạ chắc là lần đầu tiên đến Thiên Khải tháp, chúng ta có thể tìm hắn hỗ trợ.
Trong Thiên Khải tháp có khá nhiều trận sư lang thang như vậy, ví dụ tên mập âm dương kỳ lạ trà trộn trong tòa tháp thứ mười hai. Người lạnh như băng không biết là nam hay nữ ở trận tháp số bảy mươi bốn. Bây giờ Mã Liên Hoa, Long Tiểu Tiểu tìm Vân tỷ là một trận sư lang thang thường ở trong Thiên Khải tháp, cũng điệu thấp, bí hiểm. Nhưng so với mấy vị kia thì Vân tỷ thân thiện hơn chút, nên Mã Liên Hoa, Long Tiểu Tiểu mới tìm hắn hỗ tợ.
Mã Liên Hoa không biết tên Vân tỷ là gì, có thân phận gì, gã thậm chí chưa thấy mặt thật của nàng. Mã Liên Hoa chỉ biết tinh thần lực của nữ nhân này rất mạnh, tạo nghệ trận pháp rất sâu. Mã Liên Hoa không biết mức độ sâu đến đấu, nhưng có lần gã ngẫu nhiên đi ngang qua nghe trong phòng thí nghiệm của Vân tỷ phát ra thanh âm khủng khiếp.
Mã Liên Hoa không biết đó là thanh âm gì, nhưng gã dám khẳng định Vân tỷ đang triệu hoán cái gì.
Mã Liên Hoa là trận sư lang thang, gã biết rõ dám rớ vào triệu hoán trận tuyệt đối là cao thủ.
- Quang đầu trọc, ngươi đi nhanh chút được không?
Môi Mã Liên Hoa mấp máy, gã cũng muốn đi nhanh nhưng nghĩ tới sắp gặp Vân tỷ thì lại hơi sợ.
Mã Liên Hoa ngần ngừ nói:
- Hay là chút nữa nàng vào đi, ta ở bên ngoài chờ?
- Này Mã đầu trọc, ngươi có còn là nam nhân không?
Mắt Long Tiểu Tiểu trợn trắng, nói:
- Tuy Vân tỷ lạnh lùng nhưng con người nàng rất tốt, ta nói với ngươi rồi, Vân tỷ từng giúp ta mấy lần.
- Nhưng Vân tỷ chỉ đối xử tốt với nàng, không thân thiện với người khác!
Mã Liên Hoa luôn rất to gan, gã không dám gặp Vân tỷ một là vì nghi ngờ nàng triệu hoán thứ gì khủng bố. Thứ hai là Mã Liên Hoa nhớ khi Vân tỷ mới đến Thiên Khải tháp có ba trận sư cướp phòng thí nghiệm của nàng, sau đó... Không có sau đó. Từ nay về sau Mã Liên Hoa không còn thấy ba trận sư đó nữa, gã cố ý đi trận tháp của ba trận sư kia hỏi thăm, tập thể mất tích, không dấu vết. Mã Liên Hoa luôn nghi ngờ là Vân tỷ ra tay, cho nên gã khá sợ nàng.
Rốt cuộc lên tầng ba mươi, Mã Liên Hoa đi trên hành lang âm u như trở về mấy tháng trước. Lúc đó, ngay tại đây, Mã Liên Hoa nghe tiếng ma vật gầm rống phát ra từ phòng thí nghiệm của Vân tỷ. Mã Liên Hoa, Long Tiểu Tiểu đến tận cùng hành lang, dừng lại trước cửa phòng thí nghiệm.
Mã Liên Hoa hít sâu mấy bận nhưng vẫn sợ, định kiếm cớ chuồn ra ngoài thgi cửa đá chợt mở ra, làm gã đánh rùng mình. Mã Liên Hoa cảm thấy cơ thể như bị vòi rồng cuốn vào trong phòng, trước mắt hoa lên, khi gã phản ứng lại đã rơi vào địa ngục.
Mã Liên Hoa không biết đây là đâu, tiếng quỷ khóc sói tru không dứt bên tai, tiếng rú như lệ quỷ rít gào, như ác quỷ gầm gừ. Khắp nơi là lửa lạnh lẽo, lửa cháy hừng hực như cái đầu máu nanh tranh, như quái thú hung tàn, rất khủng bố. Mã Liên Hoa sợ hãi chân run cầm cập.
Một thanh âm thản nhiên nói:
- Tìm ta có chuyện gì?
Thanh âm lạnh băng, lạnh thấu xương. Một người bí ẩn xuất hiện trong thế giới lửa như địa ngục này. Cũng cách ăn mặc tiêu chuẩn trận sư lang thang, áo đen, mũ liền áo, dường như người đó gia cố mê vụ trận pháp nên khuôn mặt mơ hồ, khiến người không nhìn rõ ràng.
Mã Liên Hoa rất sợ hãi, gã sợ không dám ngẩng đầu lên. So sánh thì Long Tiểu Tiểu tốt hơn nhiều, khi Vân tỷ xuất hiện nàng liền kể rõ ý định. Long Tiểu Tiểu chưa nói xong đã bị Vân tỷ cắt ngang.
- Chuyện này không liên quan đến ta.
Vân tỷ từ chối, từ chối hoàn toàn.
Long Tiểu Tiểu không bỏ cuộc, tiếp tục cầu xin:
- Vân tỷ, chắc Vân tỷ cũng nghe nói bây giờ trận sư chính tông từ khắp nơi trên thế giới đi đến đây muốn đấu trận với phái hệ lang thang chúng ta. Bây giờ mỗi ngày có rất nhiều phái hệ chính tông đến khiêu khích, chúng ta đã thua mấy lần, nếu cứ tiếp tục thế này thì không cần cử hành đại tái đấu trận làm gì, bản thân phái hệ lang thang chúng ta không còn ý chí chiến đấu, hơn nữa...
Long Tiểu Tiểu lại bị ngắt lời.
- Ta nói rồi, không liên quan đến ta.
- Vân tỷ hãy ra tay giúp đỡ chúng ta đi.
Long Tiểu Tiểu cầu xin nhưng Vân tỷ không bị thuyết phục, lạnh băng từ chối. Có vẻ Long Tiểu Tiểu không chịu tư bỏ, cúi đầu do dự. Mã Liên Hoa không dám thở mạnh, gã nghĩ nếu người ta đã không đồng ý thì chúng ta đi, nhưng gã không dám nói ra khỏi miệng. Long Tiểu Tiểu bỗng ngẩng đầu lên, đặt quyết tâm dứt khoát.
Long Tiểu Tiểu nói:
- Vân tỷ... Nếu Vân tỷ chịu giúp chúng ta thì... Ta đồng ý chuyện lúc trước Vân tỷ đã nói.
Vân tỷ khẽ kêu lên:
- A?
Tuy giọng điệu vẫn lạnh lùng nhưng đã dịu lại, Vân tỷ hỏi:
- Ngươi xác định không?
- Ta... Ta xác định.
- Nếu vậy ta sẽ giúp ngươi một lần.
Vân tỷ đổi giọng:
- Nhưng ta không tiện ra tay.
- Nếu Vân tỷ không ra tay làm sao giúp chúng ta?
- Ha ha ha ha ha ha!
Vân tỷ cười, như tiếng gió trong đêm lạnh trăng đơn côi.
Vân tỷ lạnh lùng nói:
- Ta không ra tay không có nghĩa là không thể giúp các ngươi. Vậy đi, ngươi lên đài đấu với người đó, ta ở phía sau lặng lẽ giúp ngươi thắng hắn.
Vân tỷ thấy Long Tiểu Tiểu do dự thì lạnh lùng cười:
- Như thế nào? Ngươi không tin ta?
- Không! Không phải, ta biết Vân tỷ tuyệt đối có thể làm được nhưng... Nhưng trong Thiên Khải tháp có nhiều người biết ta, hỏi rõ ràng tạo nghệ trận pháp, thực lực tinh thần của ta. Nếu lần này ta bỗng nhiên thắng hắn chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.
- Vậy để tên đầu trọc này xuất chiến đi.
Mã Liên Hoa còn đang thắc mắ Long Tiểu Tiểu dùng điều kiện gì đổi Vân tỷ giúp đỡ, gã nghe nói kêu gã xuất hiện thì ngây người.
Mã Liên Hoa nói:
- Vân tỷ, ta... Ta cũng giống như Tiểu Tiểu, hơn nữa ta từng so tài với Đổng Ngọc Đạt, căn bản không đấu lại...
- A! Nếu vậy thì hết cách.
- Vân tỷ, có thể... Có thể tìm người khác không?
- Có thể.
Người khác? Tìm ai? Phải tìm một trận sư lang thang xa lạ, trận sư lang thang đó ít khi xuất hiện trong Thiên Khải tháp. Long Tiểu Tiểu nghĩ tới nghĩ lui không tìm ra người thích hợp, vì trừ người trong Thiên Khải tháp nàng không quen trận sư lang thang khác. Long Tiểu Tiểu hỏi Mã Liên Hoa, gã gãi đầu nói có quen trận sư lang thang khác nhưng bây giờ không kịp.
- A? Đúng rồi, bằng hữu của ngươi cũng là trận sư lang thang đúng không? Ngó bộ dáng xa lạ chắc là lần đầu tiên đến Thiên Khải tháp, chúng ta có thể tìm hắn hỗ trợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.