Chương 132
Nhỏ Thiên Yết
26/04/2020
Tôi cười rôm rả bước vào trường, thì chợt dừng lại. Hơ, sao mọi người nhìn
tôi khác thường ngày quá vậy? Bình thường khinh thì cũng chỉ liếc một
cái rồi thôi. Hôm nay lại chỉ chỉ chỏ chỏ, nói bày nói nọ. "Bộp!"- Huyên Nhi chạy tới vỗ vai tôi, cô bé cười một cái
- Hi chị!
- Ờm chào em nha!
- Nghe nói hôm kia sinh nhật chị, em chưa tặng quà. Ừm, đây là chiếc khăn tay em may, tặng chị đấy
- Ôi, đẹp quá! Tiểu thư như em mà làm đẹp thế sao?
- Hì hì
Huyên Nhi gãi đầu, cười. Khăn tay rất xinh xắn nha, góc phải của khăn thêu hoa rất đẹp. Chậc, phải học hỏi con bé nhiều rồi
- Hy, vô xem confession trường đi!
Nguyệt tỉ cầm điện thoại, trên mặt lộ rõ ba đường hắc tuyến. Nhiên ca và Tiểu Lệ ngó đầu vào xem, phản ứng đầu tiên là ngạc nhiên sau đó là tức giận
- Cái này, là bịa đặt mà!
- Mẹ kiếp, hôm trước rõ là chưa thông não được bọn nó
Tôi nhanh chóng mở điện thoại lên, trời ạ, confession của trường sao lại nhiều thế này? Tin của mình đứng đầu các tin khác, tôi kéo xuống, đọc cái tin HOT đứng đầu ấy, mí mắt khẽ giật giật.
Cái tin này...rất nhiều bình luận, ha, chửi tôi thì có nhiều người...
"Vô liêm sĩ, bất chấp leo lên giường đàn ông với hy vọng trở mình"
"Mẹ là gái điếm, cha bị bỏ tù, con gái được đại gia bao nuôi. Gia đình không biết xấu hổ".
"..."
Tôi bấm vô tin đầu tiên. Đập vào mắt tôi là cảnh tôi đi tới một cái biệt thự. Ơ?! Đây là lúc tới biệt thự của A Thần mà. Hơ, tôi tới thăm mẹ Dạ mà sao thành đi với đại gia rồi? Viết có tâm quá vậy? Tôi lướt xuống dưới coi thử. Bên dưới là bao nhiêu bình luận chửi tôi
"Thật không biết xấu hổ! Không ai dạy cô à? "
"Loại người này mau cút xéo khỏi Royal Academy đi!!!"
"Hừ, tiện nhân mau cút khỏi đây, rời xa Dạ Thiếu mau!"
Tôi nhướn mày, cái bài viết mèo hoang gà mổ này mà cũng tin? Ủa gì vậy ta, mình tới nhà mẹ chồng cũng không được sao nà tung tin như thật vậy? Mọi người về khám mắt lại giúp đi nhé!
Tôi chửi rủa một hồi thì nghe thấy tiếng "rắc". Quay sang, điện thoại trên tay Nguyệt tỉ vỡ từ lúc nài không hay. Ám khí trên cả ca cũng tăng theo. A Thần mới lướt được tin đầu thì điện thoại cũng nát nốt. Tôi chưa kịp hỏi rõ làm sao thì...
- Tránh ra coi cái con điếm này!
Một đứa con gái khoác tay một thằng con trau đẩy tôi ra. Tôi bị đẩy bất ngờ nên không giữ thăng băng được liền té xuống. Chậc, xước tay mất rồi.
- Em có sao không? Đụng vào loại người này bẩn hết tay rồi
- Hì, em không sao!
Chàng trai hỏi thăm cô gái vừa đẩy tôi. Cô gái e thẹn cười. Má tởm ghê! Chàng trai kia quay sang nhìn tôi rồi đạp một cái, lớn tiếng
- Con chó, mày làm bẩn người bạn gái tao rồi? Không mở miệng xin lỗi?
Thấy tiếng chửi, A Thần, Nguyệt tỉ, Huyên Nhi và cặp Nhiên-Lệ cũng quay lại. Cảnh đập vào mắt họ là một đứa con trai đạp mạnh vào người tôi. Đúng lúc đau bụng, tôi không nói trả lại được. Cả 5 người trợn mắt, quát
- Làm cái trò gì đấy hả?
- Hi chị!
- Ờm chào em nha!
- Nghe nói hôm kia sinh nhật chị, em chưa tặng quà. Ừm, đây là chiếc khăn tay em may, tặng chị đấy
- Ôi, đẹp quá! Tiểu thư như em mà làm đẹp thế sao?
- Hì hì
Huyên Nhi gãi đầu, cười. Khăn tay rất xinh xắn nha, góc phải của khăn thêu hoa rất đẹp. Chậc, phải học hỏi con bé nhiều rồi
- Hy, vô xem confession trường đi!
Nguyệt tỉ cầm điện thoại, trên mặt lộ rõ ba đường hắc tuyến. Nhiên ca và Tiểu Lệ ngó đầu vào xem, phản ứng đầu tiên là ngạc nhiên sau đó là tức giận
- Cái này, là bịa đặt mà!
- Mẹ kiếp, hôm trước rõ là chưa thông não được bọn nó
Tôi nhanh chóng mở điện thoại lên, trời ạ, confession của trường sao lại nhiều thế này? Tin của mình đứng đầu các tin khác, tôi kéo xuống, đọc cái tin HOT đứng đầu ấy, mí mắt khẽ giật giật.
Cái tin này...rất nhiều bình luận, ha, chửi tôi thì có nhiều người...
"Vô liêm sĩ, bất chấp leo lên giường đàn ông với hy vọng trở mình"
"Mẹ là gái điếm, cha bị bỏ tù, con gái được đại gia bao nuôi. Gia đình không biết xấu hổ".
"..."
Tôi bấm vô tin đầu tiên. Đập vào mắt tôi là cảnh tôi đi tới một cái biệt thự. Ơ?! Đây là lúc tới biệt thự của A Thần mà. Hơ, tôi tới thăm mẹ Dạ mà sao thành đi với đại gia rồi? Viết có tâm quá vậy? Tôi lướt xuống dưới coi thử. Bên dưới là bao nhiêu bình luận chửi tôi
"Thật không biết xấu hổ! Không ai dạy cô à? "
"Loại người này mau cút xéo khỏi Royal Academy đi!!!"
"Hừ, tiện nhân mau cút khỏi đây, rời xa Dạ Thiếu mau!"
Tôi nhướn mày, cái bài viết mèo hoang gà mổ này mà cũng tin? Ủa gì vậy ta, mình tới nhà mẹ chồng cũng không được sao nà tung tin như thật vậy? Mọi người về khám mắt lại giúp đi nhé!
Tôi chửi rủa một hồi thì nghe thấy tiếng "rắc". Quay sang, điện thoại trên tay Nguyệt tỉ vỡ từ lúc nài không hay. Ám khí trên cả ca cũng tăng theo. A Thần mới lướt được tin đầu thì điện thoại cũng nát nốt. Tôi chưa kịp hỏi rõ làm sao thì...
- Tránh ra coi cái con điếm này!
Một đứa con gái khoác tay một thằng con trau đẩy tôi ra. Tôi bị đẩy bất ngờ nên không giữ thăng băng được liền té xuống. Chậc, xước tay mất rồi.
- Em có sao không? Đụng vào loại người này bẩn hết tay rồi
- Hì, em không sao!
Chàng trai hỏi thăm cô gái vừa đẩy tôi. Cô gái e thẹn cười. Má tởm ghê! Chàng trai kia quay sang nhìn tôi rồi đạp một cái, lớn tiếng
- Con chó, mày làm bẩn người bạn gái tao rồi? Không mở miệng xin lỗi?
Thấy tiếng chửi, A Thần, Nguyệt tỉ, Huyên Nhi và cặp Nhiên-Lệ cũng quay lại. Cảnh đập vào mắt họ là một đứa con trai đạp mạnh vào người tôi. Đúng lúc đau bụng, tôi không nói trả lại được. Cả 5 người trợn mắt, quát
- Làm cái trò gì đấy hả?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.